Chương 1216: Thanh ngọc vận hà

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Gần đây, sự rung chuyển của thủy mạch đột nhiên đề thăng, nhiều nhất cũng bất quá sẽ bị người cho rằng là Cửu Huyền lâu dưới sự vây công của ma la đại quân dần dần bắt đầu phát lực. Họ cũng không nghĩ tới ngay lúc này có người lại có thể sẽ lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang trước cửa Cửu Huyền lâu.

Đợi đến khi toàn bộ tu luyện giới phát hiện chân tướng của sự tình, sợ rằng Ngũ Hành tông sớm đã thành công trao đổi Thanh Ngọc Vân Hà, lấy trộm một phần thủy mạch của Thanh Minh Giang dùng để bổ sung Ngũ Hành tông Đoạn Thủy nhất mạch truyền thừa thiếu sót, khiến cho Ngũ Hành tông Ngũ Hành viên mãn, lúc đó trọng quy thượng cổ, Ngũ Hành tông không kém gì sự huy hoàng của “Nhị cung”.

Đến lúc này, dưới tình huống ván đã đóng thuyền, thử hỏi tu luyện giới còn có một nhà môn phái nào dám đứng ra khiêu khích sự uy nghiêm của Ngũ Hành tông cho dù là Cửu Huyền lâu cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi nhận xuống chuyện này. Huống chi ai cũng biết được, sau khi ma la đại quân đại cử vây công Cửu Huyền lâu lần này Cửu Huyền lâu tất nhiên nguyên khí tổn thương nặng nề, nghênh đón cũng tất nhiên là nghỉ ngơi lấy sức im hơi lặng tiếng, kiên quyết không xé rách mặt của Ngũ Hành tông trên chuyện này nữa.

Ngũ Hành tông tiền tiền hậu hậu từ trên xuống dưới tính toán có thể nói là cực kỳ kín đáo, nhưng trí giả ngàn toàn định phải có một mất. Ngũ Hành tông thế nào cũng không nghĩ lại có người sẽ lớn gan dám đến phạm vi thế lực của Cửu Huyền lâu lẻn vào tu luyện trong thủy mạch.

Thủy Chí Nhu hết sức tin chắc sau khi ma la đại quân mới vừa tụ họp tấn công Cửu Huyền lâu, thế lực của Ngũ Hành tông đã càn quét địa vực mà ma la đại quân quá cảnh trong lưu vực Thanh Minh Giang, rõ ràng không phát hiện dấu vết có người tồn tại. Hơn nữa mấy năm qua này, Ngũ Hành tông cũng thủy chung đều ở một mảnh địa vực đó không ngừng tuần tra, người này rốt cuộc làm sao làm được như thế?

Tuy rằng trong lòng của Thủy Chí Nhu có nghi ngờ, nhưng nàng biết được chỉ cần lưu lại người đó, tất cả nghi ngờ lúc trước hiển nhiên đều nghênh nhận nhi giải. Hơn nữa lúc này vì mưu đồ mấy trăm năm của Ngũ Hành tông, vì Đoạn Thủy nhất mạch hoàn toàn phục hưng, ả cũng không muốn Lục Bình chạy trốn từ trong tay của ả

– Cẩn thận, người này là Bắc Hải Lục Thiên Bình!

Mặc dù trước đó Ngũ Hành tông tu sĩ mai phục ở chỗ này đều đã biết được đối phó người là Lục Thiên Bình, nhưng Thủy Chí Nhu lúc này vẫn không nhịn được há mồm nhắc nhở. Bởi vì Lục Bình đột nhiên xuất hiện từ trong thủy mạch hiển nhiên ngoài dự liệu của tất cả Ngũ Hành tông tu sĩ, hơn nữa trong khoảnh khắc Thủy Chí Nhu xuất thủ, ả đã rõ ràng biết được sự chênh lệch giữa mình cùng Lục Thiên Bình.

Thủy Chí Nhu có thể nói là đích truyền đệ tử xuất sắc nhất trong mấy trăm năm của Ngũ Hành tông Đoạn Thủy nhất mạch, kể từ khi Đoạn Thủy nhất mạch bị suy yếu đi, là người duy nhất có thực lực không phải là yếu nhất trong năm đại Củ Tử của Ngũ Hành tông từ trước tới giờ.

Hơn nữa, bản mệnh linh bảo Vũ Lâm Linh trong tay của Thủy Chí Nhu giống vậy cũng là một món Nhất kiếp linh bảo. Vũ Lâm Linh đó vốn chỉ là bản mệnh pháp bảo do Thủy Chí Nhu tự thân luyện chế. Sau khi Thủy Chí Nhu cho thấy thiên phú xuất sắc cùng với thực lực vượt xa cùng cấp tu sĩ, sau đó Thủy Chí Nhu đem tu vi đề thăng tới pháp tướng kỳ không lâu, tiền bối tu sĩ của Ngũ Hành tông Đoạn Thủy nhất mạch đối với Đoạn Thủy nhất mạch phục hưng vô cùng khát vọng, liền xuất thủ giúp ả đề thăng bản mệnh pháp bảo tự thân nhất cử vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, thành tựu bản mệnh linh bảo.

Tu sĩ đời thứ ba hơi nổi danh trong tu luyện giới, trong tay có linh bảo được môn phái ban thưởng cũng không ly kỳ. Cho dù đó là Nhị kiếp linh bảo trong tay của thủ lĩnh đích truyền những môn phái đó cũng không coi là không thường gặp. Nhưng mà trong chút đích truyền này, có thể đem bản mệnh pháp bảo tự thân đề thăng tới giai đoạn linh bảo là cực kỳ hiếm thấy.

Ngay cả bản thân Lục Bình, hiện tại bản nguyên Nguyên Thần đại trận mười ba món pháp bảo hôm nay cũng bất quá khó khăn lắm ngưng luyện đạo báo cấm thứ chín, đạt tới Dưỡng linh pháp bảo điên phong mà thôi.

Trong tay có bản mệnh linh bảo tự thân cùng với sử dụng những thứ linh bảo khác phát huy ra uy năng tuyệt đối là hai tầng cấp khác nhau. Tu sĩ có bản mệnh linh bảo tự thân vào lúc tỷ thí với tu sĩ sử dụng những linh bảo khác, thường thường có thể chiếm cứ ưu thế nhất định. Bởi vì hắn có thể thao túng linh bảo quen hơn, kích thích thần thông nhanh hơn, thêm nữa sẽ đem thần thông phát huy ra uy năng lớn hơn.

Nhưng Thủy Chi Nhu cụ bị tất cả hết thảy điều đó ngay khoảnh khắc đối mặt với Lục Bình đánh ra Vũ Lâm Linh, thấy một cổ chân nguyên màu tím lam nồng đặc chạm mặt đụng vào trong bản mệnh linh bảo của ả.

Thủy Chí Nhu cảm giác bản mệnh linh bảo của mình trong nháy mắt đó dường như cũng lọt vào trong nước sềnh sệch. Mặc cho ả dùng sức muốn gõ vang linh đang như thế nào, nhưng thủy chung bởi vì bị lưu thủy ngăn trở mà uy năng giảm nhiều.

Lục Bình bị phát hiện từ trong thủy mạch phóng lên cao, trước tiên dùng “Khống Thủy quyết” nhất cử suy yếu Vũ Lâm Linh của Thủy Chí Nhu, tiếp theo “Đạp Lãng quyết” mỗi một cước đạp vào hư không đều có một cỗ lực mạnh khổng lồ đụng vào trong nước của Thanh Minh Giang, liên tiếp mấy tiếng nổ mạnh vang lên. Mấy tên Ngũ Hành tông đệ tử lúc trước mai phục chuẩn bị xuất thủ vây giết Lục Bình trong nước của Thanh Minh Giang thảm hại từ trong nước sông đi ra. Có mấy người thậm chí bị cự lực xâm nhập trong nước sông đè ép nội phủ bị thương, mới vừa nổi lên mặt nước liền phun ra một ngụm máu.

Thủy Chí Nhu tức giận, ả thế nào cũng không nghĩ Lục Bình trong nháy mắt xuất thủ không ngờ lại tàn nhẫn hơn nữa tinh chuẩn như vậy, nhất cử phá giải hơn phân nửa vòng mai phục dưới sự bố trí tỉ mỉ của ả.

Cũng may chẳng qua là chỉ hơn phân nửa mà thôi, ả còn có thủ đoạn sau nữa, chỉ cần tạm thời có thể kiềm chế, đợi đến bản phái đại tu sĩ chạy tới cầu thông thủy mạch, khai tạc vận hà, Lục Thiên Bình chỉ có thúc thủ chịu trói mà thôi.

– Lục Thiên Bình, ngươi không cần tới mạng sống của ba con Bích Hải Linh Xà làm người theo đuổi của ngươi sao?

Thủy Chí Nhu chắc chắn Lục Bình không dám từ bỏ tính mạng của Tam linh. Hiện tại, ả sẽ phải dựa vào điều đó khiến cho Lục Bình chịu phép, chỉ cần trì hoãn được thời gian chốc lát, chỗ sơ hở của Ngũ Hành tông lần này bị Lục Bình phát hiện sẽ được bịt kín.

Nhưng lúc này, điều Thủy Chí Nhu nhìn thấy chính là Lục Bình đột nhiên cười rất tươi!

Thủy Chí Nhu ngẩn ngơ, vào lúc đó Lục Bình đột nhiên xuất thủ trong không trung giữa sự hoảng hốt, ngay cả chính Thủy Chí Nhu cũng không phát hiện được Lục Bình làm sao đem ba đạo kiếm khí ở giữa không trung chia làm ba phương hướng bổ ra. Rồi sau đó Thủy Chí Nhu cảm giác được một cổ tâm quý đột nhiên phủ xuống trên người của mình. Phương hướng mà ba đạo kiếm khí chạy chém ra ả nhớ rất rõ ràng, chính là phương vị của ba tên đích truyền tu sĩ một mực chưa từng phát động còn sót lại trong vòng mai phục của ả bày ra lúc trước.

Thủy Chí Nhu nhớ rõ ba tên đích truyền tu sĩ chẳng những có trận pháp che giấu, hơn nữa bản thân cũng là hảo thủ ẩn giấu hành tung Nguyên vốn chính là Thủy Chí Nhu giữ lại mai phục vòng phụ cận, chuẩn bị vào nháy mắt liên thủ vây khốn Lục Thiên Bình nhất cử xuất thủ đòn sát thủ bị thương nặng hắn. Nhưng ả không ngờ Lục Thiên Bình thậm chí ngay cả vị trí của ba người này cũng biết được rõ ràng như vậy!

Ba con kiếm giao màu xanh chia vào ba món linh bảo phi kiếm hình thành độc giác bay đi đụng tới phương hướng ba người ẩn giấu trong không trung. Ba tên Ngũ Hành tông pháp tướng tu sĩ không thể không từ trong hư không lộ ra thân hình toàn lực lập tức tiến công một mình Lục Bình.

Nhìn ba vị bản phái đệ tử sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch bị ba đạo kiếm giao của Lục Thiên Bình đụng một đường bay ngược, Thủy Chí Nhu đột nhiên tỉnh ngộ lại: Lục Thiên Bình này mặc dù vẫn là pháp tướng trung kỳ tu vi, nhưng thực lực so với trước kia cũng trở nên mạnh hơn!

Thủy Chí Nhu biết được hôm nay nếu là thua chuyện này, một khi tin tức Ngũ Hành tông lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang bị tu luyện giới biết được, tất nhiên sẽ chọc tới những nhà thánh địa khác can thiệp. Đặc biệt là Tử Dương cung cùng Thủy Tinh cung, nhất định sẽ không tha một sự xuất hiện của Ngũ Hành tông có thực lực địa vị tương đương với mình.

Trong tiếng vang giòn “linh linh linh”, khuôn mặt của Thủy Chí Nhu vẻ quyết định bay lên trời, sau khi Lục Bình chém lui tất cả Ngũ Hành tông đệ tử phục giết hắn, một thân một mình chắn trước mặt hắn.

Lục Bình khẽ mỉm cười một tiếng, hỏi:

– Ngươi, vẫn không phải đối thủ của ta, nhất định phải ngăn trở ta sao?