Chương 683: Lôi hồ thần thông

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Giống như lại gặp bình cảnh, những thứ đã chuẩn bị trước muốn không thi triển được!

Ba vị pháp tướng kỳ lão tổ bị hai con Huyết Tu La cấp bậc pháp tướng bao vây, điều này nghe tựa hồ như có chút khó có thể hiểu được, nhưng trên thực tế đã là như thế.

Đỉnh đầu của Tam Minh lão tổ, ba ngọn đèn dầu không ngừng xoay chuyển, trên tim đèn có ba đốm lửa, trong đó có một đốm là thiên cấp linh hỏa, còn hai đóa khác cũng đều đạt tới địa cấp thượng phẩm.

Tam Minh lão tổ nguyên vốn lần này trong Doanh Thiên đạo tràng lấy được một đóa thiên cấp linh hỏa, định sau khi trở về Bắc Hải tế luyện đến trên ngọn đèn dầu, khiến cho ba ngọn đèn bản mệnh này của mình uy năng tăng cao hơn một tầng lầu. Và một khi ba ngọn đèn bản mệnh này của ông ta thu thập đủ ba đóa thiên cấp linh hỏa, như vậy uy năng của chúng có thể sánh ngang với linh bảo.

Nếu mà như thế, Tam Minh lão tổ bây giờ cũng không cảm thấy đau đầu khi đối mặt với con Phong Tu La đối diện cầm linh bảo trong tay thi triển công kích không chỗ nào mà không có này.

So sánh cùng Tam Minh lão tổ, lúc này Đồng Kiếm lão tổ càng thêm sầu não hơn. Đồng Kiếm lão tổ đấu pháp luôn mang đặc tính đại khai đại hợp. Ở trong Bắc Hải tu luyện giới, Đồng Kiếm lão tổ lấy sự dũng liệt mà nổi danh nhất. Lần này cùng con Thủy chúc tính Huyết Tu La này đấu pháp, mỗi một thức kiếm thế tích súc đầy lực lượng phảng phất đều bổ vào chỗ trống, cảm giác hư không chịu lực làm Đồng Kiếm lão tổ thật là khó chịu.

Mà thủy kiếm trong tay con Huyết Tu La đối diện kia lúc tụ lúc tán, càng lúc càng quỷ dị khó lường, làm Đồng Kiếm lão tổ khó lòng phòng bị, nếu không phải có Yên Thận lão tổ ở một bên giúp đỡ, trên người Đồng Kiếm lão tổ đã không biết bị linh bảo quỷ dị này xuyên mấy cái lỗ thủng.

Cùng lúc đó, một tiếng kêu to truyền tới, Khương Thiên Lâm lão tổ một mực trôi lơ lửng giữa không trung không nhúc nhích đột nhiên đầu chợt ngưỡng về phía sau, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt, mà trong chí hư không nửa dặm trước người của ông ta đột ngột tuôn ra một cô sóng nhỏ thần niệm. Nơi xa ở đỉnh núi phía sau hắc vụ phập phồng không chừng đó đột nhiên co rụt lại về phía sau, phảng phất một người sắp bò đến đỉnh núi đột nhiên tuột tay rớt xuống vậy.

Tu La khát máu, Tu Ma phệ hồn!

Ba người Tam Minh lão tổ tuy nói cùng hai con Huyết Tu La đại chiến như hỏa như đồ, nhưng trạng thái quỷ dị mới vừa rồi của Khương Thiên Lâm cũng làm ba người rất lo âu. Bởi vì Khương Thiên Lâm là cường giả nhất trong bốn người, nếu như Khương Thiên Lâm đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, như vậy ba người kia chỉ sợ cũng không thể may mắn thoát nạn được.

Mà sau khi ba người thấy cách đó không xa trong hư không bạo khởi sóng nhỏ thần niệm cùng với tiếng rít ghê rợn chìm nổi không chừng từ một đoàn học vụ sau đỉnh núi phát ra xong, sắc mặt trở nên càng lúc càng khó coi. Khương Thiên Lâm mới vừa không ngờ lại bị một con Tu Ma chú ý đến, khó trách mới vừa rồi ông ta đứng yên bất động, thì ra là cùng Tu Ma triển khai sự tranh đấu về thần niệm.

Tu Ma phệ hồn, một biểu hiện căn bản nhất là ở Tu Ma là chúng có một loại thiên phú thần thông có thể thôn phệ thân niệm của tu sĩ, hơn nữa làm người ta khó lòng phòng bị. Mà đa số tu sĩ thường thường lúc nguy cơ xuất hiện, đầu tiên xem ra chính là sử dụng thần niệm hướng bốn phía điều tra hư thật, mà điều này chính là mong muốn giữa Tu Ma.

Đợi đến sau khi thần niệm của tu sĩ bị thôn phệ hơn phân nửa, không có thân niệm điều lý chân nguyên trong cơ thể tất nhiên mất đi khống chế, nếu không chọn lựa các biện pháp tất nhiên sẽ đưa đến tu sĩ cuối cùng tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Khương Thiên Lâm lão tổ mới vừa nhận ra được bốn phía có Tu La mai phục, Tu Ma mai phục ở một bên đồng thời cũng phát hiện chính là thần niệm của Khương Thiên Lâm lão tổ cường đại nhất trong bốn – người. Thần niệm mạnh mẽ như thế trong mắt Tu Ma xem ra giống như món ngon vật là vô cùng vậy, hiển nhiên phải chọc cho Tu Ma theo dõi ông ta trước tiên.

Nhưng con Tu Ma này đúng là vẫn còn khinh thường Khương Thiên Lâm lão tổ. Mặc dù Khương Thiên Lâm lão tổ bị Tu Ma đánh lén, lúc ban đầu không kịp đề phòng nhận chịu một sự thua thiệt nhỏ.

Nhưng ông ta rất nhanh liền ý thức được Tu Ma tồn tại. Thần niệm khổng lồ bộc phát ra, ngược lại thì khiến cho Tu Ma một trở tay không kịp: món ăn quá lớn rồi!

Tu Ma thần thông bị phá, sự đau đớn cực đại đó khiến cho nó cất tiếng thét dài. Mà thần niệm của Khương Thiên Lâm cũng nhận chịu một đòn nghiêm trọng, sắc mặt trắng sát như tờ giấy. Cũng may sau khi phá vỡ Tu Ma thần thông, thần niệm của ông ta trở về, tuy nói không tổn thất bao nhiêu, nhưng trong lúc nhất thời lại vận sử thần niệm cũng khó khăn đi rất nhiều.

Con Tu Ma cấp bậc pháp tướng này từ trước đến giờ chưa hề chịu sự thua thiệt lớn như vậy. Sau khi bị Khương Thiên Lâm đánh lui, rất nhanh lại từ phía sau núi bốc lên một đoàn học vụ phồng súc không chừng. Một đôi ánh mắt sâu màu xanh biếc giống như một con theo thiết bị đói khát lâu ngày, mang theo hắc vụ cuồn cuộn đánh tới Khương Thiên Lâm lão tổ.

Tu Ma tồn tại so với Tu La càng làm cho cùng cấp tu sĩ kiêng kỵ. Huyết Tu La có cộng sinh linh thảo, khiến cho cùng cấp pháp tướng tu sĩ khó có thể địch nổi, nhưng ít ra còn có cơ hội chạy trốn. Mà Tu Ma phệ hồn thiên phú, sau khi cùng cấp tu sĩ đeo bám lại thường thường là không chết không thôi.

Cũng may Khương Thiên Lâm cũng không phải là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường. Ông ta thân thông đạo pháp tuy nói không cách nào chiến thắng trong giao thủ với cùng cấp Tu Ma, nhưng Tu Ma muốn tạo thành tổn thương với ông ta cũng muôn vàn khó khăn.

Một người một ma lật lăn lộn cút đại chiến mấy chục hiệp, ai cũng không làm gì được bất kỳ người nào. Tu Ma cố nhiên là không chết không thôi. Khương Thiên Lâm cũng không dám có chút thư giãn, dưới tình huống hai người thực lực tương đương, so đấu đơn giản chính là kiên nhẫn của mỗi người, tìm kiếm đều là sơ lậu hơi nhỏ mỗi người của đối phương, tích tiểu thắng mà thành đại thế, đều đang chờ đối phương lộ ra sơ hở trước tiên.

Khương Thiên Lâm ngang tài ngang sức Tu Ma những tu sĩ khác xem ra có lẽ sẽ sợ hãi với thực lực cao cường của Khương Thiên Lâm, nhưng đám ba người Đồng Kiếm lão tổ đối với chuyện này mà nói cũng không là một triệu chứng tốt.

Tu La am hiểu các loại độn thuật, vì vậy mỗi một con Tu La đối với cùng cấp tu sĩ mà nói không chỉ có công kiên hảo thủ, càng thêm là cao thủ ám sát.

Phong Tu La qua mất tích, mà bầu trời sống Doanh hơi nước đầy đủ, Thủy Tu La cũng như cá gặp nước. – Hai con Huyết Tu La liên thủ, hơn nữa trong tay hai món linh bảo kỳ quỷ áp chế ba người Đồng Kiếm lão tổ không ngóc đầu lên được.

Đặc biệt là Đồng Kiểm lão tổ, nguyên vốn là người tính tình nóng nảy, trong ngày thường xốc tới nhảy lui chém giết quen rồi, đâu chịu nổi sự tập nhiễu phảng phất như con ruồi bực này như vậy. Một cổ lửa giận chất chứa trong lồng ngực, cả người trở nên càng lúc càng nóng nảy, mà Đồng Kiếm lão tổ nóng nảy lại bị hai con Tu La nhìn vào trong mắt.

Rốt cục, Đồng Kiếm lão tổ bắt được một lần sơ hở của Thủy Tu La, người kiếm hợp nhất phóng tới bản thể của Thủy Tu La, một bên Yên Thận lão tổ lên tiếng ngăn trở thì đã không kịp nữa rồi.

– Đồng Kiếm lão tổ một kiếm đem Thủy Tu La phách thành phần vụn, lại thấy ở bên người mình lần nữa xuất hiện một con Thủy Tu La đang mang theo vẻ trào phúng nhìn về phía mình. Mà thanh thủy kiếm cấp bậc linh bảo này lúc trước bị Yên Thận lão tổ mới vừa dùng thủy kính thần thông tách ra cũng lần nữa xuất hiện trong tay của Thủy Tu La.

Đồng Kiếm lão tổ hoảng hốt, thân nhanh chóng bay ngược về phía sau, đồng thời đồng kiếm trong tay lần nữa chém về phía Thủy Tu La, lại thấy thủy kiếm trong tay Thủy Tu La lần nữa biến mất không thấy. Mà Thủy Tu La lại lần nữa hóa thành đầy trời vẫn khí, lúc phi kiếm của Đồng Kiếm lão tổ chém tới biến mất không thấy.

Sau lưng truyền tới tiếng quát kinh hãi của Yên Thận lão tổ:

– Cẩn thận sau lưng!

Đồng Kiếm lão tổ cả người trên dưới tóc gáy chợt nổi lên, vô số trực giác rèn luyện mà thành trong đánh giết sinh tử khiến cho ông ta trong nháy mắt ý thức được nguy cơ. Đồng Kiếm lão tổ hét lớn một tiếng, chỗ hậu tâm đột nhiên tuôn ra một chùm huyết vụ, không đợi huyết vụ tản ra, liên hóa thành mười tám đạo huyết kiếm, hướng sau lưng loạn phách đi.

Tiếng vọt nổ dồn liên tiếp vang khởi, một tiếng rống to không cam lòng vang lên ở phía sau, ngay sau đó lại biến mất không thấy..

Thanh âm của Yên Thận lão tổ lần nữa vang lên từ sau lưng của Đồng Kiếm lão tổ:

– Mau lui trở lại!

Nghe được tiếng thét của Yên Thận lão tổ, thân thể của Đồng Kiếm lão tổ chợt hơi dừng lại, tựa hồ do dự chốc lát, rồi sau đó cũng không nhìn tình huống sau lưng, thăng hướng sau lui trở về trước người Tam Minh lão tổ cùng Yên Thận lão tổ.

– Đạo hữu khinh thường rồi!

Yên Thận lão tổ phảng phất cũng không nhận ra được Đồng Kiếm lão tổ do dự trong nháy mắt, ngược lại thì Đồng Kiếm lão tổ rất tự trách, bởi vì thi triển huyết kiếm thần thông mà liên tiếp ho khan nói:

– Cũng là do Đồng Kiếm càn rỡ rồi, nhờ có đạo hữu nhắc nhở kịp thời!

Mười tám đạo huyết kiếm kia dựng nuôi trong tâm hạch không gian hiển nhiên là bản lãnh liều mạng của Đồng Kiếm lão tổ, mới vừa thi triển ra, trên mặt Đồng Kiếm lão tổ lộ ra không còn chút huyết sắc nào.

Tại chỗ phi kiếm của Đồng Kiếm lão tổ chém vào nhưng trống không lúc nãy, Thủy Tu La lần nữa ngưng tụ ra, thân hình lộ ra có chút hư ảo, hiển nhiên Đồng Kiếm lão tổ mới vừa dùng mười tám đạo huyết kiếm kia để liều mạng cũng không phải chỉ là bức lui con Tu La này.

– Thế cục không ổn a!

Yên Thận lão tổ làm người phụ trợ Tam Minh lão tổ cùng Đồng Kiếm lão tổ, tuy không trực tiếp tham dự cùng chính đối mặt chiến cùng hai con Tu La, nhưng chính là bởi vì nàng phụ trợ cùng với tiếp viện, mới miễn cưỡng duy trì quân thế cùng hai con Huyết Tu La, cũng chính là bởi vì nàng cũng không trực tiếp gia nhập chiến cuộc, ngược lại đối với song phương đại trận thấy sáng hơn.

– Hai con Tu La này hiển nhiên là dựa vào thiên phú thần thông du đấu cùng ba người bọn ta, mượn cơ hội suy yếu chân nguyên pháp lực của bọn ta, đợi đến sau khi chân nguyên của bọn ta hao tốn nhiều, hai con Tu La này lại có thể dựa vào linh bảo trong tay chiến thắng. Hai con Tu La này tính toán quả thật cũng khá cao minh!

Lời của Yên Thận lão tổ lại có điều ngầm chỉ gì đó, nhưng Đồng Kiếm lão tổ lại cũng không nghe trong lòng, mà là nhìn một chút nơi xa, một đoàn hắc vụ đeo bám Khương Thiên Lâm lão tổ, ưu tâm lo lắng nói:

– Đáng tiếc Khương sư điệt bị một con Tu Ma dây dưa, nhìn dáng dấp cũng thể quản lực địch. Bọn ta nếu là không cách nào thoát khỏi hai con Tu La dây – dưa, tất nhiên phải bị đối phương kích phá.

Ánh lửa ở đỉnh đầu của Tam Minh lão tổ tăng mạnh, trên trời kết thành một đạo hỏa hoàn ba màu, chặn lại một kích của linh bảo trong tay Phong Tu La.

Mà ba ngọn đèn ở đỉnh đầu của Tam Minh cũng đang sáng tối lập lòe, suýt nữa bị một cổ gió rét thổi tắt. Sắc mặt của Tam Minh lão tổ cũng đi theo giữa ngọn đèn dầu một sáng một tối lóe lên.

Thừa dịp cơ hội thở dốc, Tam Minh lão tổ thở dài một cái, nói:

– Cũng không biết đệ tử bọn ta mang tới hiện nay ra sao, chỉ mong bọn họ dưới Tu La cùng Tu Ma vây quanh cũng đã chạy ra ngoài.

Thần niệm của ba vị lão tổ tán ra, lúc này đã biết ở chung quanh đây còn ẩn tàng rất nhiều đoán đan kỳ cùng với dung huyết kỳ Tu La cùng Tu Ma, xa xa tạo thành một đạo vòng vây, chỉ là bởi vì song phương cao thủ cấp bậc pháp tướng đại chiến, những thứ cấp thấp Tu La cùng Tu Ma này đều không xen tay vào được thôi.

Đồng Kiếm lão tổ cùng Yên Thận lão tổ đều không nói tiếp, hiển nhiên đều hiểu môn hạ đệ tử nếu là bị vây quanh, mười có tám chín phần đã dữ nhiều lành ít.

Đang lúc này, ở phương hướng mà Khương Thiên Lâm cùng Tu Ma đại chiến truyền tới một trận chấn động không gian kịch liệt. Thần niệm song phương vừa đại chiến không khỏi dòm ngó một bên chiến trường kia, lại thấy Khương Thiên Lâm lão tổ đột nhiên dùng một trăm lẻ tám cái bản mệnh pháp bảo hóa thành một đạo “Vạn mộc sâm la tràng” to lớn, mà bầu trời “Vạn mộc sâm la tràng”, một mặt bảo kính như cùng mãn nguyệt treo lên thật cao vậy. Một đạo cột ánh sáng màu xanh từ trong bảo kính bắn ra, đem con Tu Ma này thân súc không chừng trong hắc vụ gắt gao đinh giữa không trung. Mà Khương Thiên Lâm lúc này cũng Ngự Sử toàn bộ chân nguyên, chống lại Tu Ma giãy giụa trong thanh quang, cũng rốt cuộc rảnh tay ra phát động một kích tối hậu đối với con Tu Ma ấy!

Đây là đang làm gì?

Ba người Đồng Kiếm lão tổ đều có chút không hiểu, ba người lúc này bị Tu La kéo gắt gao, chẳng lẽ lúc này còn có người đột nhiên xuất hiện, đối với Tu Ma phát ra một kích tối hậu sao?

Yên Thận lão tổ phản ứng nhanh nhất, ánh mắt đột nhiên sáng lên, nhưng không đợi nàng kêu lên, trong bầu trời trong veo tự dưng vang lên một đạo sấm sét, trong tiếng huýt gió thê lương của Tu Ma, một đạo sét đánh màu tím từ trên trời giáng xuống!

Hắc vụ không ngừng thân súc giãy giụa giống như gặp phải ánh sáng mặt trời tuyết đọng. Hắc vụ lập tức bị đạo lôi điện thần thông này đánh tan hơn phân nửa, lộ ra một hình người trong hắc vụ, còn có chính là một đối ánh mắt sâu xanh biếc kia.

Vũ Văn thế gia tại sao được trở thành Trung Thổ đệ nhất thế gia?

Thân phận đích truyền hậu duệ của Bằng đạo nhân cố nhiên khiến cho thân phận của Vũ Văn thế gia cao quý. Lôi chúc huyết mạch thần thông độc nhất vô nhị cố nhiên uy năng mạnh tuyệt, nhưng chỉ những thứ này còn không thể trở thành Vũ Văn thế gia truyền thừa mấy vạn năm, cũng một mực vững vàng chiếm cứ danh hiệu tu luyện giới đệ nhất thế gia.

Vũ Văn thế gia huyết mạch truyền thừa mặc dù đặc thù, nhưng vô luận là Bằng đạo nhân lưu lại những đích truyền huyết mạch khác, ví dụ như Côn ngữ, Vân bằng; hay hoặc giả là giao đạo nhân lưu lại Nguyên Thủy Cự Ngạc, cùng Bích Hải linh và huyết mạch; Quy đạo nhân truyền xuống Phách Quy huyết mạch; Loan đạo nhân truyền xuống Hỏa loan, cùng Mộc loan huyết mạch, vân vân. Những huyết mạch truyền thừa này phẩm chất cũng không yếu so với Vũ Văn thế gia Lôi chúc huyết mạch bao nhiêu.