Chương 667: Lôi kiếp chi thủy (tục)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình tế lên bản mệnh nguyên thần đại trận, lúc này vô luận là nước hồ cuốn lên giữa không trung, hay là lôi cầu ở đáy hồ bị một đoàn lôi quang bao phủ, theo hai tiếng phát ra trong miệng của Lục Bình, toàn bộ không gian tựa hồ cũng ngang động lại.

Nước hồ duy trì hình thái chảy ngược lên, lôi cầu thì thông qua nước hồ tán phát lôi điện lực có thể làm tiêu dùng chân nguyên trong cơ thể Lục Bình cũng lập tức bị ngăn cách ra.

Lục Bình có thể nhận ra được trong lôi cầu bị trấn áp có một cổ lôi điện lực hết sức bành trướng ra phía ngoài, muốn tránh thoát mười hai nguyên thần đại trận trói buộc. Nhưng tòa bản mệnh nguyên thần đại trận này của Lục Bình được hắn tế luyện mấy chục năm, ngày thường trong thời khắc cực kỳ nguy cơ hắn đều không lấy ra bản lãnh áp đáy rương này, cho thấy đại trận như vậy lại há có thể dễ dàng bị phá vỡ như vậy.

Lấy thực lực của Lục Bình bây giờ, hoàn toàn có thể trực tiếp đánh bể đoàn lôi cầu này, nhưng Lục Bình lại biết trong đoàn lôi cầu này tất nhiên còn bao quanh một dạng bảo vật khác. Lúc trước Lục Bình dùng Tam Thanh Chân Đồng mặc dù bị lôi cầu biểu hiện điện quang sở trở, nhưng Lục Bình còn phát giác nội bộ lôi cầu một ít thứ.

Lúc trước là lôi cầu thông qua nước hồ tới tan rã chân nguyên của Lục Bình, hiện nay cũng tới đây, thành Lục Bình Ngự sử bản mệnh đại trận không ngừng tiêu hao lôi điện lực trong lôi cầu.

Đây cũng chính là Lục Bình, dựa vào chân nguyên lực hùng hồn dầy cộm nặng nề, cùng năng lực khôi phục tái sinh chân nguyên mạnh mẽ, dưới tình huống ngự sử bản mệnh nguyên thần đại trận, vẫn như cũ có thể cùng một đoàn lôi cầu này đấu thời gian và tiêu hao.

Lôi cầu dưới bản mệnh đại trận trấn áp tả xung hữu đột, nhưng thủy chung không cách nào xông phá bản mệnh đại trận trở nhiễu. Ngược lại lôi cầu trong quá trình xung kích, lôi điện lực không ngừng bị tiêu hao, thể tích của lôi cầu cũng biến thành càng ngày càng nhỏ, từ lúc trước đường kính chừng ba thước, dần dần bị suy yếu đến khoảng chỉ có một thước, hơn nữa điện mang ở mặt ngoài của lôi cầu cũng biến thành càng ngày càng mỏng manh.

Lục Bình lực chọn đúng thời cơ, hai tay pháp quyết liên tiếp biến đổi, từng đạo một hào quang ngũ sắc từ mặt ngoài lôi cầu xẹt qua, mỗi một lần đều mang đi một mảnh điện mang, dần dần khiến lôi cầu thu nhỏ lại lần nữa, điện mang cũng biến mất không thấy đâu, hiện ra trước mặt Lục Bình chỉ có một loại thủy cầu giống như thanh tuyến có pha dung dịch vậy.

Lục Bình thần sắc kinh ngạc, thần niệm chậm rãi đến gần thủy cầu, lại thấy trong thủy cầu đột nhiên bốc lên một trận điện quang. Lục Bình nhất thời cảm giác được trong thần niệm của mình truyền tới một trận tê dại đau nhức, đầu óc cũng từng trận hôn mê, theo sát đó bản mệnh nguyên thần đại trận cũng xuất hiện một chút buông lỏng. Nhưng mà chẳng qua là trong nháy mắt, Lục Bình liền khôi phục lại.

Nhưng chính một tích tắc thư giãn của Lục Bình này, trong một đoàn thủy cầu này lần nữa tuôn ra một đạo điện quang màu tím thật nhỏ, liên tiếp phá vỡ ba tầng hộ tráo của bản mệnh nguyên thần đại trận trấn áp nó. Lúc Lục Bình tỉnh lại, suýt chút nữa đã để cho đoàn thủy cầu này độn trốn mất.

Đây cũng chính là Lục Bình ỷ vào thần niệm tự thân vượt xa cùng cấp tu sĩ, mới có thể dưới lôi cầu đối với thần niệm đột nhiên tập kích, có thể rất nhanh khôi phục như cũ, hoặc làm người bên cạnh, mới vừa một kích kia đủ hôn mê hơn nửa ngày, đến lúc đó đoàn thủy cầu này đã sớm phá vỡ trận pháp đào chi yêu yêu rồi.

Đoàn thủy cầu này chẳng những tự thân ẩn chứa lôi điện lực, hơn nữa có thể tạo thành một lôi mang điện cầu tới bảo vệ tự thân, đồng thời còn có thể tự đi phát ra một đạo tử điện không dưới uy lực đại thần thông, thậm chí lôi điện lực vẫn có thể tiến hành công kích đối với thần niệm. Tất cả hết thảy diệu dụng này đều nghiệm chúng một loại tuyệt thế linh vật như Lục Bình nghĩ, đó chính là Lôi Kiếp chi thủy!

– Pháp tướng tu sĩ lúc đối mặt kiếp số, kiếp lôi trong bầu trời ngưng tụ đến cực hạn thường thường sẽ tạo thành vài giọt Lôi Kiếp chi thủy, núp trong mây đen của kiếp lôi. Nhưng lúc tạo thành Lôi Kiếp chi thủy mặc dù sẽ hình thành cùng với kiếp lôi, thời điểm ấy tu sĩ lại phải vượt qua tự thân kiếp số, thường thường gặp phải đều là nguy cơ sinh tử, làm gì sẽ còn có rồi rãnh đi tìm Lôi Kiếp chi thủy trong mây đen của kiếp lôi ấy?

Huống chi tu sĩ mỗi một lần độ kiếp, có thể ngưng tụ mà thành Lôi Kiếp chi thủy thường thường chỉ có vài giọt đáng thương mà thôi. Cho dù là tìm được, nếu tu sĩ không tích lũy đến trình độ nhất định, vài giọt Lôi Kiếp chi thủy này cũng khó có tác dụng lớn gì. Vì vậy, chỉ có những thứ thiên phú dị bấm và tích lũy đủ hùng hậu, tu sĩ tự nghĩ vượt qua lôi kiếp không vấn đề chút nào, mới có thể trong quá trình độ kiếp có rỗi rãnh nhàn nhã đi thu thập Lôi Kiếp chi thủy trong mây đen của kiếp lôi.

Phàm loại này, tạo cho Lôi Kiếp chị thủy là loại tuyệt thế linh vật khan hiếm này, cũng chỉ có những môn phái truyền thừa lịch sử đã lâu kia, lịch đại tu vi cao siêu pháp tướng tu sĩ xuất hiện không dứt, mới có thể ngày dày đoạn tháng, trong hiểm cảnh sinh tử khi pháp tướng tu sĩ độ kiếp, tích lũy đủ phân lượng Lôi Kiếp chi thủy Lôi Kiếp chị thủy, thiên cấp thượng phẩm Thủy chúc tính tuyệt thế thiên địa linh vật!

Không biết là Doanh Thiên phái lịch đại bao nhiêu vị lão tổ ở lúc độ kiếp mạo hiểm sinh tử nguy hiểm từ trong mây đen của kiếp lôi thu thập tới, vớc chừng ba mươi sáu giọt, cả một phần thiên địa linh vật như thế này!

Đối mặt với thiên cấp thượng phẩm linh vật, trong tâm tư của Lục Bình cũng đột nhiên không còn loại mừng như điên như lúc thấy loại tuyệt thế kỷ trận trước đó nữa, còn dư lại chỉ có một mảnh yên lặng trầm tĩnh. Một đoàn trân vật này ngưng tụ bao nhiêu tâm huyết tinh hoa của Doanh Thiên phái lịch đại pháp tướng tu sĩ lại bị Lục Bình là một tiểu nhân vật và cùng Doanh Thiên phải không liên hệ nhau chút nào như vậy lấy đi. Lục Bình trong lòng đột nhiên tràn đầy một loại bi ai thâm trầm.

Loại bị ai này giống như sự tế lễ đối với một thời đại đã hoàn toàn đi qua, lại phảng phất như là một loại mê mang bất lực khó có thể dò được đối với tương lai.

Người mất đã vậy, danh hiệu của Doanh Thiên phái mặc dù đã chôn vùi vào trong thời gian, nhưng Doanh Thiên phải lưu truyền xuống truyền thừa lại cũng không đoạn tuyệt, ít nhất Chân Linh phái sẽ đem những truyền thừa khác phát dương quang đại!

Đây cũng tạm coi như một chút an ủi như có như không đối với những lịch đại cao nhân trước đó của Doanh Thiên phái vậy!

Lục Bình yên lặng thở dài một cái, lúc này mới ý thức được, mình mặc dù đã hoàn toàn trấn áp một đoàn Lôi Kiếp chi thủy này, nhưng lại nên dùng thứ gì để thu lấy đây?

Lôi Kiếp chị thủy lúc này nhìn như phảng phất một đoàn thủy cầu lưu động, thực ra thì dị thường dữ dằn, dung khí pháp bảo tầm thường trong thời gian ngắn cất giữ thì có thể, một khi thời gian dài đi, tất nhiên sẽ đem những thứ dung khí này toàn bộ tổn thương. Lục Bình nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra trên người mình có bảo vật gì là không sợ lôi điện lực tích chứa trong lôi kiếp thanh thủy này, nên trong lúc nhất thời cũng cảm thấy rất khó nghĩ.