Chương 1014: Lấy một địch ba (tiếp - 1)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chính vào lúc này, Lương Thiên Phong đang lơ lửng giữa không trung có chút lo lắng liếc mắt lẽ nhìn chỗ của Lục Bình. Ông ta thấy Lục Bình mặc dù bị ba đầu huyết ma la giáp công rơi vào thế hạ phong, nhưng trên mặt hắn lại không chút hốt hoảng, vẫn trấn tĩnh ngăn cản ba đầu ma la tấn công, xem ra vẫn có thể kiên trì một khoảng thời gian.

Lương Thiên Phong lão tổ biết thời gian của mình không nhiều lắm, không nói chỗ của Lục Bình, chính là chỗ của Thiên Khang lão tổ trong thời gian ngắn có thể sẽ không bị thua, nhưng thời gian dài chỉ sợ xảy ra ngoài ý rồi. Mặt khác tình cảnh bên chỗ Liễu Thiên Linh ngoài dự liệu của ông ta. Liễu Thiên Linh lôi linh tiên nơi tay đè ép đánh một con huyết tu la kia.

Thực lực của Liễu sư muội thì đã đến trình độ như vậy, lúc trước nghe nói bị Trương Hi Di đánh lén còn không cảm thấy gì. Hiện nay xem ra, thực lực của Liễu sư muội sợ là đã trên Thiên Cầm sư muội rồi!

Lương Thiên Phong ánh mắt phức tạp nhìn Liễu Thiên Linh một cái, ngay sau đó cuốn lên một đạo gió lốc vọt tới mấy đầu Đại tu la chạy phía trên Vô Danh đảo.

Lương Thiên Phong đến hiển nhiên khiến cho ma la lao ra bị một trận hốt hoảng. Nhưng ma la này không hổ là là tộc quần không sợ chết, rất nhanh thì mười mấy đầu Đại tu la có thực lực mạnh nhất từ trong đội ngũ phi đăng lên, nghênh kích tới Lương Thiên Phong.

Không có thực lực mười mấy đầu Đại tu la mạnh nhất này gây trở ngại, áp lực của Chân Linh phái nhất phương nhất thời giảm nhiều. Xích Luyện Anh đưa tay tế lên pháp bảo kích cỡ bằng một cái linh đang. Linh đang phồng lớn đến kích cỡ hai thước giữa không trung, rõ ràng là một cái chuông đồng.

Đương!

Chuông đồng bộ Xích Luyện Anh lấy chân nguyên làm thành chùy mà gõ vang. Tiếng nổ to lớn tạo nên tầng tầng thanh ba kỳ dị, nghe vào trong tai tu sĩ, sau khi vận dụng chân nguyên thấp bất quá chính là chói tai một ít mà thôi, nhưng nghe trong tai mà va chạm mặt vọt tới, lại giống như đương đầu một gậy, mấy chục đầu Đại tu la vọt tới trước mặt cơ hồ có một nửa độn quang nhất thời đánh tan. Từng con một từ giữa không trung bắt đầu vẫn lạc, con nào vẫn có thể duy trì thân hình cũng đều đặn quang tán loạn, trong quá trình phi độn hiện ra ra trạng thái lảo đảo. Mà tiểu ma la đi theo sau lưng bầy Đại ma la này thì càng thêm không chịu nổi, giống như hạ giáo tử vậy văng lên từng vết nước phồng trên mặt biển.

Huyền Hư, Huyền Thông, Ấn Huyền Sở, Cơ Huyền Hiên, Lục Cầm nhi, Tam linh cùng đoán đan hậu kỳ tu sĩ từ bầu trời mặt biển trên dưới nhân cơ hội tiến lên úp giết, thời gian chốc lát thì có bảy tám đầu Đại tu la vẫn lạc.

Lúc này, Xích Luyện Anh lần thứ hai gõ chuông đồng trong tay. Tiểu ma la có thực lực thấp kém trước đó lần này hoàn toàn bị rung sụp hết thân hình, cũng không thiếu con bị hoàn toàn chấn động hôn mê bất tỉnh.

Tuy nhiên những Đại ma la kia lần này lại là có phòng bị, mặc dù thời điểm tiếng chuông vang lên còn lớn tiếng gào thét làm bọn họ khổ sở, nhưng lại chưa từng tái tạo thành đại quy mô hỗn loạn.

Mà phải đợi đến khi Xích Luyện Anh lần thứ ba gõ vang Thượng Hải chuông được bắt chước chế trong tay, mấy đầu Đại tu ma đột nhiên thi triển phệ hồn khiếu, không ngờ lại có thể hoàn toàn triệt tiêu tiếng chuông quỷ dị này, khiến cho nó mất đi hiệu dụng.

Xích Luyện Anh thấy như vậy, một đôi thủy tụ vung lên, ở giữa không trung vẽ ra một đạo quỹ tích ưu mỹ. Thái Huyền chi thứ lóe ra hàn quang núp trong thủy tụ giảo sát đi về phía bầy tu ma.

Lục Bình dưới hai đầu huyết tu la cùng với một con huyết ma liên thủ vây công không ngừng thối lui ra nơi xa của Vô Danh tiểu đảo. Quải vân phàm hóa thành một đoàn tường vẫn che Lục Bình trong đó, khiến cho Lục Bình xa xa nhìn qua tựu như người trong thần tiên vậy.

Chẳng qua là lúc này Lục Bình nhìn qua lại tựa hồ như lộ ra có chút thảm hại. Ba đầu huyết ma la vây công mặc dù nửa công kích lớn đều bị Lục Bình hóa giải cùng với bị Quải vân phàm ngăn trở, nhưng lực đạo còn thừa lại cũng đủ để khiến cho hắn vừa lui lại lui nữa, ngay cả hộ thân cương khí quanh thân đều bị suy yếu chỉ còn lại có một tầng thật mỏng. Nếu không phải thân thể tự thân của Lục Bình trải qua sự tăng cường của mấy loại linh dược, sợ rằng bây giờ nói không chừng cũng đã bị nội thương.

Ba đầu ma la lúc này thật ra thì so với Lục Bình còn gấp hơn, bọn họ đã chú ý tới đại chiến phát sinh sau lưng trên Vô Danh tiểu đảo. Chân Linh phái nhất phương mặc dù trên số lượng không kịp ma la tộc quần, nhưng Chân Linh phái nhất phương lại có một vị pháp tướng tu sĩ rảnh tay được, lập tức liền kềm chế hơn mười đầu chiến lực mạnh nhất của ma la tộc quần.

Mà lúc tiếng chuông quỷ dị đó vang lên, thành viên cấp thấp của ma la nhất phương thậm chí bị tru diệt cơ hồ không phản kháng. Chính là những thứ Đại ma la kia chịu ảnh hưởng kém hơn, mặc dù chiếm ưu thế số lượng, nhưng dưới mấy tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ cầm đầu Chân Linh phái nhất phương liên thủ giáo sát, cũng bị hội bất thành quân.

Nhưng mỗi khi trong ba đầu ma la này có một đầu cố gắng thoát khỏi vòng chiến, đối diện nhân tộc tu sĩ này luôn có thể đủ thi triển ra thủ đoạn cường lực đối phương không thấy qua, khiến cho bọn họ không thể không toàn lực ứng đôi, vì vậy lại lần nữa bị kéo trở lại trong vòng chiến.

Quỷ dị, bây giờ quá mức quỷ dị!

Ba đầu huyết ma la, ba món bạn sinh linh bảo, nhóm thế lực này nếu là liên thủ chính là hai ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ thấy đều phải nhức đầu, nhưng không ngờ lại không thoát được thân khi bị một vị pháp tướng sơ kỳ nhân tộc tu sĩ trước mắt đeo bám!

Ba đầu huyết ma la vào giờ khắc này cũng không định đẩy ra, mà bắt đầu toàn lực liên thủ, định trước hết giải quyết tên nhân tộc tu sĩ trước mắt này rồi tính sau.

Mà Lục Bình lúc này nhìn chung quanh, phát hiện nơi này không ngờ lại cách khoảng Vô Danh tiểu đảo mười mấy dặm, nơi xa đại chiến đã không cách nào liên lụy tới đây, trong miệng tự lẩm bẩm:

– Xem ra không sai biệt lắm rồi!

Vừa lúc đó, ba đầu ma la đột nhiên bạo khởi, huyết ma kia núp trong hắc vụ đột nhiên truyền ra tiếng vang trầm thấp, theo hắc vụ đưa ngọc trượng ra múa may. Mấy chục đạo vô hình âm nhận chỉ có thần niệm mới có thể bắt được từ bốn phương tám hướng chém tới về phía trên người Lục Bình.

Cùng lúc đó, đầu Phong tu la kia giống vậy run lên một cái phong đại trong tay. Mấy chục đạo phong nhận cùng những thứ âm nhận quỷ dị này dung hợp chung một chỗ, khiến cho Lục Bình thần niệm trong lúc nhất thời đều không thể phân biệt ra được đạo âm nhận vừa xuất ra kia, mà một đạo đó lại là phong nhận.

Lúc này nếu là tu sĩ tầm thường tùy tiện dùng thủ đoạn thần niệm đi ngăn cản, có lẽ sẽ phải gặp ám toán của phong nhận, nếu là chỉ lo ngăn cản phong nhận, như vậy âm nhận sẽ có cơ hội thừa dịp.

Lúc đầu Phong tu la này phối hợp huyết ma phát động công kích, còn dư lại một con Băng tu la kia lại là cả thân thể bắt đầu nhanh chóng tan rã. Trong lúc giữa Lục Bình một người kinh ngạc, một tòa cung điện băng tuyết thật to đã tạo thành giữa không trung.

Cung điện to lớn bao phủ lấy toàn bộ Lục Bình cùng với ba đầu ma la trong đó, mà hết thảy trát bùn trong cung điện đều do băng tuyết mài dũa mà thành. Lực lượng rét lạnh ngưng tụ trong cung điện, Lục Bình thậm chí cảm thấy hô hấp của mình muốn bị đông kết lại, mỗi một cái động tác cũng bắt đầu trở nên cứng ngắc. Mà những thứ phong nhận, âm nhận kia trong băng tuyết che ánh lại càng thêm vô tích có thể tìm ra.

Nguyên vốn ma la giữa một lần phối hợp tinh diệu, mặc dù bọn họ không biết người trước mắt trong tay rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu thủ đoạn không người biết, nhưng thời điểm ba đầu huyết ma la liên thủ hợp lực vây công, cho dù là mạnh như Lục Bình, lúc này cũng không thể không xuất hiện một tia về ngưng trọng trên mặt.

Quang vựng màu trắng sữa từ dưới chân của Lục Bình đột nhiên lóe lên, một đóa cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa to lớn chậm rãi nở rộ trên trời. Tường vân vô biên lúc đóa hoa sen này nở rộ đều không hẹn mà cùng khuếch tán bốn phía.

Mà trong lúc một đóa Bạch Ngọc Liên Hoa này nở rộ từ dưới chân của Lục Bình, biển hoa vô biên bắt đầu ở giữa không trung bị linh khí tụ tập mà đến xuất hiện vòng quanh. Vô số linh khí cánh hoa bắt đầu ở bầu trời rơi xuống.

Mấy chục đạo Âm nhận, phong nhận uy lực mạnh mẽ bắn xong mặc dù cuối cùng đánh nát tầng tường vẫn bao phủ bên ngoài nhất, lại bị vô số cánh hoa của Bạch Ngọc Liên Hoa vẫn lạc đánh rớt.

Trong tay Băng tu la kia nâng một quả bằng cầu lóe ra hàn quang từ băng điện trung ương chậm rãi ngưng tụ ra. Băng tuyết cung điện lạnh lẽo trở nên càng thêm rét lạnh, tựa hồ muốn đem linh khí biển hoa vô biên này hoàn toàn điêu linh trong rét dữ, lại thấy bốn điểm hàn tinh đột nhiên từ trên người của Lục Bình bắn ra, cơ hồ phong bế toàn bộ không gian của Băng tu la tránh né.

Băng Tu La phát ra một tiếng vang phảng phất cười lạnh vậy. Toàn bộ thân thể biến mất trong băng điện, lúc xuất hiện lại đã đến một bên khác của băng điện.

Trong tòa bằng điện này, nó chính là chúa tể!

Nhưng lúc này nó lại thấy lại có bốn điểm hàn tinh từ trên người của Lục Bình bắn ra, lần này không là hướng về phía nó, mà là nhằm vào đầu Phong tu la kia mà đi.

Lần này nó cũng thấy rõ, bốn điểm hàn tinh này lại thật ra là bốn viên hạt châu trong suốt dịch thấu.

Nhưng mà chính vào lúc này, lại là bốn điểm hàn tinh từ trên người của Lục Bình bắn ra huyết ma. Lần này chẳng những là Băng tu la, chính là Phong tu la cùng huyết ma cũng nhận ra được không xong rồi.

Ba đầu ma la lúc này đã phát giác không ổn, mười hai viên hạt châu trong suốt dịch thấu này mặc dù ngay từ đầu là Lục Bình làm công kích thủ đoạn đánh tới trên người bọn họ. Nhưng sau khi ba đầu ma la tránh thoát, mười hai hạt châu này cũng quỷ dị trôi lơ lửng ở bốn phía, tạo thành một vòng mơ hồ, đem ba đầu ma la toàn bộ vây trong túi.

Ba đầu ma la xoay người muốn độn tới bên ngoài cái vòng do mười hai viên Nguyên Thần châu hình thành, lại nghe Lục Bình hừ lạnh nói:

– Nếu tiến vào, làm gì có thể đi ra ngoài dễ dàng như vậy!

Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân Lục Bình bạch quang lớn tiếng, vô số phù văn lưu chuyển trên mỗi một cái cánh hoa, dần dần buộc vòng quanh một bộ trận đồ to lớn. Trận đồ này cùng mười hai viên Nguyên Thần châu bốn phía điều tương hộ ứng, trong băng điện tạo thành một không gian to lớn bị ánh sáng màu lam bao phủ, đem ba đầu ma la toàn bộ cầm cố trong nguyên thần.

Băng cầu của bạn sinh linh bảo trôi lơ lửng trong tay Băng tu la kia rời tay đánh tới tầng quang mạc màu xanh da trời này. Một tầng sương trắng trong suốt lấy băng cầu làm trung tâm dọc theo cánh tay bảo vệ của nguyên thần đại trận hình thành khuếch tán ra bốn phía, nhưng ngay sau đó mười hai viên Nguyên Thần châu đột nhiên sáng choang. Vô số ánh sáng màu lam từ bốn phía đè ép đi về phía sương trắng khoếch tán.

Bình!

Băng cầu bắn ngược mà quay về, hai tay của Băng tu la nâng băng cầu liên tiếp lui về phía sau mấy bước mới ổn hạ thân hình.

Một bên Phong tu la cùng huyết ma thấy tình thế không ổn. Phong đại trong tay của Phong tu la phồng lên, một đạo phong đao màu xanh từ trong phong mang chém ra một cái. Cùng lúc đó, huyết ma kia giống vậy cầm bạn sinh linh bảo trong tay khuấy một cái. Một đoàn hắc vụ từ trong linh bảo xì ra về phía trận pháp hộ tráo của nguyên thần đại trận.

Hai đạo công kích đồng thời rơi vào trên nguyên thần đại trận, thân thể của Lục Bình như gặp đòn nghiêm trọng, trên mặt dâng lên một tia màu xanh thẫm, sau đó liền biến mất không thấy đâu.

Nhưng mà chính vào lúc này, Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân Lục Bình đột nhiên bắn ra mấy chục đạo tinh tuyến màu tím lam, cùng mười hai viên Nguyên Thần châu tản ra ngũ sắc hào quang nhất nhất liên kết qua lại, vô số phù văn đồ lục hiện ra trên hoa sen. Trên trận pháp hỗ tráo bị hai đầu ma la liên thủ sở kích mà hình thành vô số tiếng vỡ ra như mạng nhện vậy chậm rãi bắt đầu tiêu tán.

Nguyên thần đại trận chắc chắn hiển nhiên ngoài ba đầu ma la dự liệu. Giữa ba đầu ma la phối hợp ăn ý với nhau, thấy vậy mặc dù giật mình, nhưng lập tức muốn lần nữa liên thủ một kích. Bởi vì bọn họ đã nhìn ra liên thủ một kích có thể đón lấy hai đầu ma la, liền đã đạt đến cực hạn của Lục Bình, chỉ cần ba đầu ma la có thể liên thủ đánh vỡ đại trận này, đến lúc đó Lục Bình tất nhiên rơi vào quẫn cảnh.

Tuy nhiên Lục Bình lại há có thể dễ dàng khiến cho bọn họ được như ý như vậy. Thất Bảo Lôi Hồ đã sớm vào lúc hai đầu ma la đó liên thủ một kích cũng đã treo ở bầu trời của nguyên thần đại trận, một đạo Thất Thải Lôi Quang to lớn từ trên trời giáng xuống, lần này lại cũng không phân kích ba người, mà là kết kết thật thật rơi đi trên người của đầu huyết ma kia.

Huyết ma núp trong hắc vụ phát ra một tiếng rít lên. Từng tầng một hắc vụ từ quanh người dâng lên, liên tiếp kết thành mấy đạo tấm thuẫn màu đen, đồng thời thân hình của huyết ma biến đổi. Mặc dù lấy tu vi thực lực của huyết ma hôm nay, Thất Bảo Lôi Hồ đối kỳ tổn thương cũng không quá lớn, nhưng sẽ sợ hãi trên lôi điện thần thông bản năng. Đầu huyết tu la này hiển nhiên muốn thoát khỏi Thất Bảo Lôi Hồ truy tung.

Nhưng thần niệm của Lục Bình giống như thủy triều sau khi đi ngang qua Quải vân phàm tăng phúc. Sự thiêu đốt vô hình kia trong không gian của nguyên thần đại trận hình thành so với linh hồn hỏa từ bốn phương tám hướng bao vây đi về phía huyết ma, buộc nó cùng Thất Bảo Lôi Hồ cứng rắn chống giữ.

Thời điểm huyết ma đó bị Lục Bình lại đeo bám lần nữa, Tế Thủy Trường Lưu kiếm giống vậy cùng Băng tu la lần nữa run rẩy chung một chỗ. Cùng lúc đó, Lục Tiểu Bình lần nữa hiện thân tập sát Phong tu la, lại bị Phong tu la dễ dàng tránh thoát. Tuy nhiên giữa ba đầu ma la phối hợp ăn ý cũng bị Lục Bình dễ dàng tan rả, hơn nữa Lục Bình Thủy U kiếm chung quanh tập nhiễu, cũng có thể giúp Lục Tiểu Bình duy trì cục diện.

Lục Bình mặc dù vẫn ở hạ phong, nhưng lúc này cũng không lực lượng tới trước làm trở ngại bản mệnh nguyên thần đại trận hoàn thành nữa.

Sau khi giữa mười hai viên Nguyên Thần châu cùng cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa lấy tinh tuyến chỉ có Lục Bình có thể thấy nhất nhất liên kết qua lại, giữa mười hai viên Nguyên Thần châu với nhau cũng bắt đầu cầu liên lẫn nhau, dần dần trong băng điện tạo thành một tấm lưới lớn.