Chương 830: Bạn cũ khuyên răn

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu là Tạ Thiên Dương chưa lên cấp pháp tướng kỳ, Tạ Thiên Dương mặc dù danh sớm đã vang rền thiên hạ là trang tuấn kiệt của Tử Dương cung, nhưng Lục Bình tự nghĩ mình chỉ dựa vào kiếm thuật thì đã có thể cùng Tạ Thiên Dương không phân cao thấp. Còn nếu là chiến đấu sinh tử, Lục Bình tất nhiên có thể chiến thắng.

Nhưng lúc này Tạ Thiên Dương ngưng tụ pháp tướng, một người độc kiếm, múa may thoải mái tự nhiên, trong khi đó Lục Bình bận rộn đối phó, cuối cùng ngay cả Kim Lân kiếm bỏ đã lâu không dùng tới cũng phải thi triển ra, lúc này mới khó khăn lắm tạo cho mình một cơ hội thở dốc.

Một hơi tế lên năm thanh phi kiếm, mỗi một thanh phi kiếm đều thi triển một bộ kiếm thuật thần thông có uy năng đại thần thông, ngay cả chân nguyên hùng hậu như Lục Bình, thực lực cao thâm, cũng cảm thấy chân nguyên trong cơ thể chấn động, khí cơ rối loạn, kim đan to lớn bên trong tâm hạch không gian lúc sáng lúc tối.

Lục Bình cho dù còn có đòn sát thủ cuối cùng chưa sử dụng ra, bản mệnh nguyên thần trận là thủ đoạn liều mạng cuối cùng trong tay hắn, nhưng hắn cũng không cho là lúc này Tạ Thiên Dương đã ra hết thủ đoạn, ít nhất pháp tướng mà Tạ Thiên Dương ngang tụ còn chưa xuất hiện. Hơn nữa lấy tư chất của Tạ Thiên Dương, khi lên cấp pháp tướng kỳ làm sao có thể không ngưng tụ thần thông chủng tử, thành tựu bản mệnh thần thông chứ? Thậm chí, hắn có thể thành tựu không chỉ một loại bản mệnh thần thông mà thôi.

Lục Bình âm thầm tự nhận định, nếu là Tạ Thiên Dương tế lên pháp tướng, hơn nữa dùng luôn những thủ đoạn áp đáy lương khác, sợ rằng mình cho dù là tế lên bản mệnh nguyên thần pháp trận cũng phải thua.

Hai người mỗi người điều hòa hơi thở, cũng ăn ý không người nào xuất thủ tấn công.

Lục Bình ngẩng đầu nhìn lại, hai người một đường đại chiến đã bay ra bên ngoài mười mấy dặm, đã sớm không cách nào nhận ra được tình hình đại chiến giữa đám người Bôn Lôi tam kiếm cùng Phạm Dư Khánh như thế nào rồi.

Lục Bình cũng suy đoán được vì sao Tạ Thiên Dương đem mình một đường ép đến chỗ này, nhưng hắn cũng cười nói:

– Tạ huynh, hơn một năm không gặp, còn phải chúc mừng Tạ huynh thành công ngưng tụ pháp tướng, sau này sẽ phải gọi Tạ huynh là Thiên Dương lão tổ rồi!

Tạ Thiên Dương cười nói:

– Lục huynh, sao người phải kiểu cách như vậy, chẳng lẽ cho là tại hạ ngưng tụ pháp tướng trước một bước, rồi không muốn nhận huynh đệ nữa sao? Chưa nói, lấy thực lực của Lục huynh, ngày sau ngưng tụ pháp tướng tất nhiên thực lực ở trên Tạ mỗ a!

Giữa hai người tuy nói là cung kính lẫn nhau không ít, nhưng câu nói sau cùng của Tạ Thiên Dương lại có chút xuất ra từ phế phủ.

Tạ Thiên Dương cùng Lục Bình giao thủ một đoạn đường này, mặc dù thủ đoạn thi triển không nhiều lắm, nhưng trừ pháp tướng cùng bản mệnh đại thần thông ra, cũng coi là đã thi triển toàn lực, nhưng kết quả bất quá chẳng qua là bức cho Lục Bình ngự sử năm thanh phi kiếm, đồng thời thi triển năm đại thần thông ra mà thôi, cuối cùng cũng chỉ là chiếm cứ thượng phong, chứ không có ưu thế áp đảo.

Tạ Thiên Dương đương nhiên có thể nhìn ra được mặc dù Lục Bình thi triển toàn bộ đều là kiếm thuật thần thông, nhưng trong năm thanh phi kiếm này không có một thanh nào là bổn mệnh pháp bảo của hắn.

Chính là ngay lúc ban đầu khi hắn cùng với Lục Bình, Tang Du ba người giao thủ cùng Thiên Mã Tộc pháp tướng trung kỳ trưởng lão Mã Lập lão tổ, vào thời khắc nguy cấp nhất, Tạ Thiên Dương cũng không thấy Lục Bình thi triển bản mệnh pháp bảo của mình. Thực lực như thế này khiến cho Tạ Thiên Dương vừa kính nể, lại vừa kiêng kỵ.

Lục Bình trầm ngâm chốc lát, nói:

– Tạ huynh một đường đem tại hạ ép đến chỗ này, chẳng lẽ là không muốn để cho tại hạ tham dự đến trong chuyện của Thiên Huyền Tông?

Tạ Thiên Dương nghiêm mặt nói:

– Không sai! Tạ mỗ tuy không biết tại sao Lục huynh lại tới lui cùng Thiên Huyền Tông tu sĩ, chăng qua là hiện nay Thiên Huyền Tông có thể nói là khó bảo toàn tự thân. Lục huynh một thân tu vi có được không dễ, Tạ mỗ không muốn Lục huynh vì vậy mà thành vật hy sinh cho Thiên Huyền Tông.

Lục Bình âm thầm hoảng sợ trong lòng, nói:

– Thiên Huyền Tông truyền thừa gần hai vạn năm, vẫn luôn là đại hình môn phái của Trung Thổ, danh môn đại phái có để uẩn như vậy, cho dù là thánh địa cự phái như Tử Dương cung sau lưng Tạ huynh, muốn phá hủy sợ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Tạ Thiên Dương cười nói:

– Thiên Huyền Tông tuy mạnh, nhưng dù sao cũng không mạnh hơn năm đại thánh địa. Huống chi hiện nay là năm đại thánh địa liên thủ hành động. Hơn nữa năm đại thánh địa lúc này chẳng qua là chèn ép, cũng không phải là muốn tiêu diệt môn phái của họ. Nếu không làm gì đến lượt bọn ta xuất thủ, làm ra một loại hành động đã thảo kinh xà như thế này? Chẳng lẽ Lục huynh lúc này còn không nhìn ra?

Lục Bình im lặng. Thật ra thì sau khi Tần Vô Lượng, Chu Cửu Loan, Tạ Thiên Dương trước sau xuất hiện, Lục Bình cũng đã phát giác không ổn. Đích truyền tu sĩ của năm đại thánh địa liên thủ đánh nhau với đệ tử của Thiên Huyền Tông, cái vũng nước đục này không phải là người như Lục Bình có thể tranh vào được.

Lục Bình thật ra đã sớm sinh lòng thối ý, chẳng qua là lúc trước đáp ứng Bôn Lôi tam kiếm trợ giúp cho họ, nên cũng không tiện cứ như vậy mà làm đào binh. Tạ Thiên Dương xuất thủ buộc hắn rút đi, thật ra cũng coi như là trúng với lòng mong muốn của Lục Bình. Đoạn đường đại chiến này cố nhiên là bởi vì thực lực của Lục Bình không đủ, nhưng cũng có thể nói là hai người đã sớm có ăn ý với nhau.

Lục Bình chắp tay, nói:

– Cám ơn Tạ huynh nhắc nhở, xem ra trong rừng rậm kia còn có năm đại thánh địa tu sĩ mai phục. Nếu không phải là Tạ huynh xuất thủ, tiểu đệ hôm nay sợ là khó thoát số mạng vẫn lạc rồi.

Tạ Thiên Dương gật đầu cười nói:

– Tây Hoang chi địa ta và ngươi cũng coi là cộng hoạn nạn, cùng con ngựa Mã lập lão tổ kia đánh một trận, Lục huynh lại xuất thủ tương trợ mấy lần. Tại hạ lần này xuất thủ cũng là ứng với cái nghĩa phải làm. Chẳng qua là tại hạ có chút kỳ quái, là rốt cuộc Lục Bình cùng Thiên Huyền Tông có giao tình gì, mà không ngờ lại sau khi nhìn thấy Ngũ Hành tông Tần Vô Lượng, Cửu Huyền Lâu Chu Cửu Loan mà vẫn còn xuất thủ tương trợ tu sĩ của Thiên Huyền Tông?

Nghe Tạ Thiên Dương hỏi như vậy, Lục Bình trong lòng chợt động, mở miệng hỏi lại:

– Tạ huynh, nghe nói lần này Thiên Huyền Tông nguyên bản muốn cùng năm đại thánh địa đổi lấy Lôi Kiếp Chi Thủy phải không?

– Đúng vậy!

Tạ Thiên Dương cũng là người tâm tư linh động, nghe Lục Bình vừa hỏi như thế, lập tức ý thức được cái gì, khẽ cười nói:

– Lục huynh ở Bắc Hải được xưng Thủy kiếm tiên, lần này đáp ứng Bôn Lôi tam kiếm nhúng tay chuyện này, không phải là bởi vì Lôi Kiếp Chi Thủy chứ?

Lúc này Lục Bình cũng không cần thiết giấu giếm nữa, gật đầu nói:

– Không sai! Nguyên bản muốn phục kích Ngũ Hành tông Tần Vô Lượng, nhưng chẳng biết tại sao Phạm Dư Khánh lại dẫn Hạ Hầu Vô Thương tới, sau đó các ngươi hết người này đến người khác liên tiếp xuất hiện!