Chương 897: Một kiếm bay đầu

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên Cầm lão tổ bất đắc dĩ chỉ đành phải lui về phía sau tránh né. Mà vào lúc này, một con Nguyên Thủy Hung Ngạc to lớn đột nhiên từ trong nước biển dưới chân Thiên Cầm lão tổ vạch nước lao ra, tiến đánh tới dưới hai chân Thiên Cầm lão tổ.

Thiên Cầm lão tổ rút chân khỏi miệng hung ngạc một chút, cả người lần nữa tung bay lên trên. Không ngờ cái đuôi lớn của hung ngạc vỗ một cái về phía mặt biển, toàn bộ thân thể đột nhiên vọt một cái lên trên, cũng theo sát đụng tới sau Thiên Cầm lão tổ.

Lúc này, đầu thương trong tay người nam xấu xí áo vàng một đạo kim quang thân súc không chừng, làm Thiên Cầm lão tổ không cách nào suy nghĩ ra đạo đầu thương này muốn đâm về phía nào.

Thiên Cầm lão tổ bất đắc dĩ chỉ đành phải lui nữa, nhưng mới vừa tránh khỏi hung ngạc đụng vào, đầu thương màu vàng kia cũng đột nhiên đưa về phía trước dài ba thước. Từ đầu thương biến thành trường thương, đâm tới Thiên Cầm lão tổ.

Thiên Cầm lão tổ lần này không cách nào tránh né nữa, chỉ đành phải hết sức tránh ra bộ phận yếu hại, dựa vào hỏa diễm khôi giáp ngăn cản.

Phốc xuy!

Một trận hỏa tinh loạn mạo, hỏa diễm khôi giáp của Thiên Cầm lão tổ bị đâm xuyên. Cánh tay trái bị trường thương màu vàng phá vỡ một lổ dài nửa tấc. Không đợi máu tươi chảy ra, mặt ngoài vết thương của Thiên Cầm lão tổ dấy lên một cái hỏa tuyến, đợi đến khi hỏa tuyến tắt, toàn bộ vết thương cũng đã khôi phục như lúc ban đầu.

– Thiên Cầm tiện tỳ, ngươi không phải là đối thủ của lão phu, đổi Khương Thiên Lâm kia đến đây đi!

Người nam xấu xí áo vàng lên tiếng cười như điên, động tác trong tay cũng không chút chậm lại. Trường thương màu vàng trong tay một thương nhanh tựa như một thương, đâm vào trên người của Thiên Cầm lão tổ.

Mà Nguyên Thủy Hung Ngạc dưới chân cũng mặt lom lom đối với Thiên Cầm lão tổ. Mỗi một lần vỗ đánh cũng có thể đủ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Thiên Cầm lão tổ. Nguyên Thủy Hung Ngạc này mặc dù không có linh trí, nhưng một thân tu vi cũng đúng địa đạo đạo pháp tướng kỳ, hơn nữa thiên phú hỏa diễm thần thông cũng là không yếu.

Dưới sự liên thủ của một người một thú này không ngờ lại đánh Thiên Cầm lão tổ tiết tiết bại lui.

Thiên Cầm lão tổ vừa ngăn cản người trước mắt công kích, vừa mắng:

– Ngao Sấm ngươi thật không biết xấu hổ. Ngươi này đường đường chiêu bài của Kim Giao đảo chủ ở Bắc Hải cũng coi là hách hách nổi danh, cũng là hạng người ở nhiều thắng ít. Người có bản lãnh một người một ngựa cùng lão nương đối phó, cả một con phong ngạc coi là bản lĩnh gì?

Người nam xấu xí áo vàng kia chính là Kim Giao đảo chủ Ngao Sấm. Năm đó Ngao Sấm chạy đến Trung Thổ Doanh Ngọc ao đầm muốn bắt một con Nguyên Thủy Hung Ngạc pháp tướng kỳ làm bạn sinh linh thú của mình, không ngờ cuối cùng lại bị Lục Bình cùng Tang Du liên thủ làm hư chuyện tốt.

Bất đắc dĩ, Kim Giao lão tổ chỉ đành phải lại trong ao đầm bắt hai con hung ngạc chưa lên cấp pháp tướng kỳ mang về Bắc Hải. Không ngờ Kim Giao lão tổ này cũng coi là có chút khí vận, cũng không lâu lắm, trong đó một con hung ngạc không ngờ lại cực kỳ may mắn tiến cấp tới pháp tướng kỳ.

Tuy nói một con hung ngạc này xa xa so ra kém một con kia bị Tang Du thu phục ban đầu, nhưng lại cũng khiến cho chiến lực của Kim Giao lão tổ tăng nhiều.

Nguyên vốn bởi vì Phùng Hư Đạo cùng với Khương Thiên Lâm liên tiếp quật khởi mà lần Kim Giao lão tổ bị đả kích nhất thời lần nữa tìm về tự tin. Kim Giao lão tổ dựa vào con hung ngạc pháp tướng kỳ này cùng với bạn sinh linh thú bí pháp của Nguyễn Thủy Cự Ngạc nhất tộc bí truyền, lão ta tự tin mình chính là gặp gỡ pháp tướng trung kỳ Phùng Hư Đạo cũng có thể đánh một trận. Khương Thiên Lâm kia sớm đã không phải là đối thủ của mình.

Dĩ nhiên, Kim Giao lão tổ lúc này còn không biết Khương Thiên Lâm lão tổ đã thành công vượt qua lần đầu tiên pháp tướng chi kiếp, nếu không lão ta vạn vạn không dám lớn lối như vậy.

Trên thực tế, dựa vào pháp tướng kỳ bạn sinh linh thú, thực lực của Kim Giao lão tổ chính xác tiến nhanh. It nhất lần này lúc lão ta đối mặt Thiên Cầm lão tổ, vừa lên tay liền gắt gao áp chế Thiên Cầm lão tổ ở hạ phong. Dưới một người một thú phối hợp lẫn nhau, Thiên Cầm lão tổ bị đánh áp không chút sức đánh trả.

Trừ Kim Giao lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ đối chiến ra, toàn bộ bầu trời bên ngoài Hoàn Vũ đảo, pháp tướng tu sĩ đang đối chiến chừng mười mấy đôi. Mỗi một đôi đều là một gã nhận tộc tu sĩ cùng vị yêu tộc lão tổ đang đối chiến.

Mà trong mười mấy chỗ chiến đoàn này, liền chúc Thiên Cầm lão tổ đang cùng Kim Giao lão tổ hiển lộ dấu hiệu thất bại trong đối chiến.

Hoàn Vũ đảo làm trung tâm đào tự của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới. Tuy nói trên đảo tự này cơ hồ không có bất kỳ tu luyện giới tư nguyện tồn tại, duy nhất một cái linh mạch còn là do các phái cùng góp lại mà hình thành. Những vị trí địa lý đặc thù khiến cho Bắc Hải các phái đều thiết lập cứ điểm trên Hoàn Vũ đảo này.

Hơn nữa Hoàn Vũ đảo còn là chỗ thiết lập tập trung các đại Truyền tống trận của Bắc Hải tu luyện giới cầu thông Đông Hải. Vì vậy cũng trở thành một chỗ đất vật liệu tập tán các loại tu luyện giới tư nguyên của Bắc Hải tu luyện giới. Những thứ này đều tạo cho Hoàn Vũ đảo ở Bắc Hải tu luyện giới phồn vinh.

Nhưng lúc này Hoàn Vũ đảo lại không có cảnh tượng lúc trước. Toàn bộ đảo tự xa xa nhìn lại khắp nơi đều đoạn bích tàn viên, không một chỗ hoàn chỉnh kiến trúc tổn tại. Tựa hồ toàn bộ đảo tự đã trải qua một lần động đất to lớn vậy.

Chỗ thấp ở bốn phía đảo tự đều có dấu vết bị biển gầm xâm nhập. Mà trong Hoàn Vũ đảo, một tòa ngọn núi lớn giống như một thanh lợi kiếm cho tới bây giờ chưa từng có từ lòng đất đâm xuyên qua Hoàn Vũ đảo lúc trước, thẳng tắp đứng vững chính giữa Hoàn Vũ đảo.

Toàn bộ kiến trúc trên Hoàn Vũ đảo tựa hồ cũng bởi vì một tòa ngọn núi này đột ngột xuất hiện mà biến thành phế tích, hoang đảo. Mà chỗ tòa ngọn núi lớn này lại đang hướng ra phía ngoài tứ tán từng cổ một linh khí tinh thuần. Hiển nhiên trong chỗ tòa ngọn núi lớn này ẩn giấu có một cái linh mạch phẩm chất cực cao!

– Bạo! Bạo! Bạo!

Thiên Cầm lão tổ trầm giọng quát. Kim Giao lão tổ một đường truy kích, cũng không biết đã trúng mai phục lúc Thiên Cầm lão tổ lui bước bày ra. Liên tiếp ba đóa thất thải hỏa diễm nổ tung quanh người Kim Giao lão tố.

Kim Giao lão tổ kêu đau một tiếng, nhưng lão ta cũng không lùi mà tiến tới. Trường thương màu vàng lần nữa đâm về phía ngực Thiên Cầm lão tổ.

Chỉ khi nghe một tiếng, một cái lò đồng chợt lóe mà không có trước người của Thiên Cầm lão tổ. Một lổ lõm xuống rõ ràng xuất hiện trên lò đồng. Thiên Cầm lão tổ sắc mặt trắng nhợt, một hớp nghịch huyết từ khóe miệng dật liễu đi ra.

Tuy nhiên Kim Giao lão tổ cũng không quá tốt. Ba đóa thất thải hỏa liên tiếp nổ tung, trên người của Kim Giao lão tổ bị loại linh hỏa này đã đạt tới trình độ thiên cấp trung phẩm nổ trầy da sắt thịt. Nhưng mà một màn cười hiểm kia từ trên mặt chợt lóe mà không có cũng làm Thiên Cầm lão tổ có một loại dự cảm xấu.

Sau lưng một đạo gió lạnh truyền tới, Thiên Cầm lão tổ bị một thương lúc trước của Kim Giao lão tổ đánh làm tâm huyết rung chuyển trong lúc nhất thời cũng khó có thể làm ra phản ứng, trong lòng thầm nói một tiếng không tốt. Hỏa diễm trên dưới cả người lưu chuyển sau lưng, muốn đón đỡ một kích này của Nguyên Thủy Hung Ngạc không biết lúc nào đã chuyển tới sau lưng.

Lần này không chết cũng phải bị thương nặng!

Ý niệm của Thiên Cầm lão tổ mới vừa dâng lên, liền nghe được một tiếng kiếm rít cơ hồ xé rách hư không vậy từ phía sau lưng từ xa đến gần mà tới.

– Tiểu tặc, ngươi dám!