Chương 971: Trở lại Đông Hải

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mấy tên Phúc Hải bang đệ tử lúc này đã phát giác không ổn, hai tên đệ tử há mồm muốn kêu to, không ngờ từ trong lỗ hổng tan rã kia bắn ra hai đạo hàn quang. Cổ của hai người chợt lạnh, miệng há mồm lại, chỉ có thể phát ra tiếng vang “ách ách” như vậy.

Hai tên đệ tử khác từ bên hông lấy ra hai tờ phù lục, còn không chờ bọn họ kích thích, thủ đoạn của một người trong đó đột nhiên rơi xuống. Không đợi y phát ra tiếng kêu sợ hãi, một thanh đoản kiếm của Ân Huyền Sở đã đâm xuyên qua tâm hạch không gian của y.

Con mắt trái của một người khác đột nhiên xuất hiện một cái lỗ máu, cả người liên cương trực ở nơi nào. Lục Bình nhìn thật cẩn thận, là có một cái vật kiện nhỏ như con sâu bay vậy lấy tốc độ cực nhanh đụng vào trong đầu của tu sĩ kia.

Lục Bình quay đầu lại nhìn Cơ Huyền Hiên phía sau, nói:

– Đệ mới luyện chế khôi lỗi sao?

Cơ Huyền Hiên lúng túng cười “ha ha” một tiếng, nói:

– Thật ra thì là dòng suốt một cái nhánh của Thương liễu thụ, lúc này mới luyện thành phi trùng kích cỡ bằng nửa tấc như vậy.

Dứt lời, Cơ Huyền Hiên đưa tay một chiêu, một khôi lỗi phi trùng to bằng con ong mật từ trong con mắt bên trái của tên tu sĩ đụng bạo kia bò đi ra. Hai cánh rung lên, vết máu quanh thân nhất thời biến mất, rồi sau đó liền “ông ông” bay tới trong tay Cơ Huyền Hiên.

Ba người từ trong trận pháp hỗ tráo phá vỡ đi ra, chỗ sào huyệt bí mật Phúc Hải bang này lại là một phen tinh phong huyết vũ.

Đợi đến ba người dọn dẹp sạch sẽ, Lục Bình nhìn một chút hai người, sau đó đối với Cơ Huyền Hiên hỏi:

– Ngươi muốn ở lại Đông Hải sao?

Cơ Huyền Hiên cười nói:

– Ở Bắc Hải ngây ngô sai lệch rồi, vừa đúng có cơ hội thuận đường du lịch một phen, cũng kiến thức rộng rãi một phen khí tượng của Đông Hải tu luyện giới!

Lục Bình nói:

– Cũng tốt, Thân Ngoại Hóa Thân bí thuật của đệ đại thành, đã trở thành nhân vật cấp bậc khôi lỗi tông sư, ở bản phái địa vị tất nhiên chích thú khi nhiệt. Kế tiếp một đoạn thời gian tìm đệ luyện chế khôi lỗi tất nhiên nối liền không dứt, đi ra ngoài tránh một chút cũng tốt. Tuy nhiên đệ tốt nhất tới Kinh Chập đảo ra mắt Thiên Lâm sư bá trước, cũng tốt khiến cho môn phải biết được hành tung của đệ.

Cơ Huyền Hiên gật đầu một cái, nói:

– Sư huynh, lần này giết Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ, mặc dù chúng ta không để lại dấu vết, nhưng cũng khó tránh khỏi sẽ hoài nghi đến trên người bản phái. Đặc biệt là Huyền Linh phái, coi như là không chứng cớ chỉ sợ cũng phải nghĩ biện pháp vu hãm trên đầu bản phái, không bằng huynh cũng ở lại Đông Hải một khoảng thời gian. Dù sao chính huynh cũng đã nói, thiên hạ của Đông Hải này cùng với Trung Thổ tu luyện giới nếu so với Bắc Hải lớn hơn nhiều lắm!

Lục Bình cười lắc đầu một cái, đột nhiên hỏi:

– Các đệ có biết cớ gì bản phái trước pháp tướng kỳ, trong mỗi một loại truyền thừa công pháp đều chuộng ghi chép một đạo thần thông thuật pháp phi độn. Mà sau khi tiến cấp pháp tướng kỳ, những thứ phi độn pháp thuật này lại ngược lại ít đi không?

Cơ Huyền Hiên bật thốt lên:

– Đây còn phải nói, pháp tướng tu sĩ có không gian thần thông, không cần bất kỳ phi độn pháp thuật khoái tiệp sao? Lại nói, pháp tướng tu sĩ đã đứng ở hàng đỉnh trong tu luyện giới, nếu không phải là gặp gỡ sư huynh như huynh vậy, dưới tình huống của hắn cực ít xuất hiện trạng huống vẫn lạc.

Lục Bình lắc đầu một cái, nói:

– Cũng không thể coi là sai, nhưng ít ra không nói đến trên căn tử, chờ tương lai các đệ sau khi lên cấp pháp tướng kỳ thì sẽ biết. Trước pháp tướng kỳ, các đệ có thể trốn, có thể tránh né, có thể được môn phái che chở, bởi vì các đệ là người truyền thừa của môn phái chưa trưởng thành. Mà sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, bản thân là người truyền thừa trưởng thành được người che chở, người bảo vệ, thì có trách nhiệm cùng nghĩa vụ đi bảo vệ môn phái, đi đối mặt các loại khiêu chiến cùng khốn cảnh. Cho nên, pháp tướng tu sĩ cho tới bây giờ chỉ có thể đối mặt, không thể trốn tránh!

Thấy hai người đều như có điều suy nghĩ, Lục Bình khẽ mỉm cười, đang muốn đi về, lại nghe được Ân Huyền Sở nói:

– Lục sư huynh, huynh còn nhớ Xích Luyện Anh không?

Lục Bình trong đầu hơi giật mình, xoay người lại cười mất tự nhiên một tiếng, nói:

– Ta sao không nhớ rõ nàng!

– Lục sư huynh kia có biết nàng đã từng bị người dùng bí thuật che đậy tướng mạo chân thật không?

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Ân sư đệ cũng phát hiện sao? Chuyện này ta biết, hơn nữa mười có tám chín phần có lẽ là thủ đoạn của Thiên Cầm sư thúc!

Ân Huyền Sở ngớ ngẩn, như có điều suy nghĩ nói:

– Ta cũng sau khi lên cấp đoán đan hậu kỳ mới phát hiện, khó trách!

Lục Bình trong đầu khe khẽ thở dài, nói: – Nàng vẫn khỏe chứ? Ân Huyền Sở nói:

– Khỏe, mười năm trước lúc ta trở về Bắc Hải, nàng cũng đã là đoán đan tầng bảy tu vi. Hôm nay mười năm không gặp, cũng không biết đến trình độ nào.

Lục Bình nghĩ tới điều gì, vì vậy nói:

– Nàng nếu đã tiến cấp tới đoán đan hậu kỳ, xem ra cũng đã phát hiện chuyện mặt mũi chân thật của nàng bị bí thuật che giấu, có từng nghĩ biện pháp trả lại dung mạo chân thật như cũ của nàng không?

Ân Huyền Sở lắc đầu một cái, nói:

– Ta cũng từng cùng nàng nói qua như vậy, tuy nhiên nàng lúc ấy cự tuyệt, nói phải đợi lúc huynh trở về Đông Hải, tự tay vì nàng cởi ra cấm chế. Nàng nói dung mạo của mình bất luận xấu đẹp, đều phải để cho huynh thấy đầu tiên!

Lục Bình trầm mặc không nói.

Ân Huyền Sở cùng Cơ Huyền Hiên nhìn nhau một cái, nói:

– Như vậy, Lục sư huynh, chúng ta đi trước!

Lục Bình trong tay lấy ra một thanh đoản thứ dài hơn một thước, nói:

– Nàng thích dùng tụ lý kiếm, chỗ này của ta cũng không có đoản kiếm. Nhưng mà thanh Thái Huyền chi thứ này cho nàng dùng ngược lại cũng thích hợp, đáng tiếc không là một đôi. Đệ chính là hãy thay ta chuyển giao cho nàng, Đông Hải ta đúng là vẫn còn chưa muốn trở về.

Lục Bình xoay người hướng bầu trời một chiều, Thất Bảo Lôi Hồ trong tâm hạch không gian xoay tròn. Từng đạo một lối quang ở miệng hồ lô lóe lên, trong bầu trời hạ xuống từng đạo một sét đánh, đem chỗ của động của Phúc Hải bang Truyền tống trận này cùng với bốn phía nổ thiên sang bách khổng.

Rồi sau đó lại đem Ngân Đô linh diễm đốt cháy khắp mọi nơi, đem một ít đá ngầm đốt phồng rách, rồi sau đó lại để cho Lục Bích cùng Lục Tiêu Hải đi ra, thi triển Phong chức tính cùng với Kim chúc tính công pháp đem chung quanh đây cày lên một lần.

Rồi sau đó Lục Bình thông qua Truyền tống trận trở về Bắc Hải, lại lệnh Lục Cầm nhi thi triển phong hỏa thần thông nổ hi lạn chỗ hoang tiều này, cuối cùng lại hủy diệt Truyền tống trận trong huyết động, lúc này mới nhấc lên độn quang nghênh ngang mà đi.

Cùng lúc đó ở Bắc Hải Đông Nam Hải vực, Tứ Hải bang Trịnh bang chủ đi cùng hai tên tu sĩ một chủ một phó kia từ Trung Thổ mà đến đang ở tại hải vực này khắp mọi nơi bơi lội, tựa hồ điều tra cái gì.

Trịnh bang chủ nhìn bốn phía một chút, nói:

– Công tử, nơi này cùng khoảng cách của biển sâu yêu vực cũng không quá xa, mấy ngày nay hay bởi vì một chuyện của Chân Linh phái khí đồ Ân Huyền Sở kia xảy ra, Huyền Linh phái ở biển sâu yêu vực phụ cận bố trí đại lượng ám tham. Bây giờ hành tung của công tử sợ rằng đã bị Bắc Hải các phái đoạt được. Hiện nay công tử lại muốn tra xét hải vực của Thất Tinh động trước giờ khai ích xuất hiện, có nên làm việc cẩn thận hay không?

Công tử kia lơ đãng nói: – Trịnh bang chủ cũng hiểm bọn họ chướng mắt, chính là chỉ để ý xuất thủ!