Chương 970: Quay lại Đông Hải

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Vậy đưa hắn đi giết chết đi!

Ân Huyền Sở đằng đằng sát khí nói khiến cho Cơ Huyền Hiên như rơi vào hầm băng, khàn giọng nói:

– Ta nói ngươi ở Đông Hải đây giết bao nhiêu người, sát khí trên người cũng không phải là giết mấy người Huyền Linh phái đệ tử toàn hạ như vậy chứ, bây giờ ngay cả pháp tướng tu sĩ đều nói giết chết liền giết chết?

Cơ Huyền Hiên vừa dứt lời, hai mắt liền trợn to khuôn mặt vẻ kinh hãi.

– Đây là ba con con rắn nhỏ đi theo huynh khi đó đúng không? Sao lại là Bích Hải linh xà chứ?

Nếu không phải đại chiến sắp tới, Cơ Huyền Hiên tuyệt đối sẽ kinh kêu thành tiếng.

Mà Ân Huyền Sở sau khi kinh ngạc rất nhanh liền bình tĩnh lại, gã phát hiện Tam linh hiện nay đều đoán đan hậu kỳ tu vi, vì vậy nói:

– Huynh phải chú ý rồi, Đông Hải Bích Hải linh xà nhất tộc cũng không phải là dễ dàng làm bạn đấy, chuyện này ta nghĩ huynh cũng không thể một mực gạt đi, sớm muộn sẽ để cho bọn họ biết.

Lục Bình cười khổ nói:

– Đã có người biết được rồi, Tam linh tu vi không tệ, Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ kia ngây ngô một hồi giao cho ta, những người khác mấy người các đệ liên thủ xử lý. Mấu chốt là phải nhanh, khi hủy diệt Truyền tổng trận của bọn họ hoặc là truyền ra tin tức trước đem những người này toàn bộ đánh chết!

Lục Bình vừa dứt lời, liền thấy từ trong chỗ bí mật trận pháp kia trốn ra ba đạo độn quang. Một tên Phúc Hải bang tu sĩ đoán đan hậu kỳ cùng với hai tên đoán đan trung kỳ tu sĩ liên thủ muốn đuổi tới Lục Cầm nhi.

Cùng lúc đó, một đạo thần niệm hoành tráng từ trong trận pháp quét ngang ra bốn phía, hiển nhiên pháp tướng tu sĩ trong trận pháp cũng đang hoài nghi còn có người núp ở phụ cận hay không.

Tuy nhiên Vân Quang Ngũ Hành y sau lưng Lục Bình hóa thành phi phong đột nhiên phồng lên một cái. Trước khi thần niệm tràn ra cũng đã đem nhóm mấy người Huyền Hiên, Huyền Sở, Tam linh toàn bộ bao lại trong đó.

Đạo thần niệm này xẹt qua bầu trời đám người Lục Bình cũng không hề có cảm giác, cuối cùng thần niệm chậm rãi thu hồi đến trong trận pháp.

Lục Cầm nhi hôm nay tu vi mặc dù là đoán đan tầng tám, nhưng dưới phong hỏa song tu, bình thường cùng cấp tu sĩ căn bản không phải đối thủ. Hơn nữa đi theo Lục Bình nhiều năm, một thân pháp bảo linh vật, thực lực ở cùng cấp tu sĩ đã coi là được danh liệt tiền mao. Coi như là Tam linh hiện nay đồng dạng là đoán đan tầng tám tu vi, dưới tình huống một chọi một, cũng chưa chắc thì có thể thắng được Lục Cầm nhi.

Ba tên Thủy Tinh cung tu sĩ này mặc dù liên thủ, nhưng cũng không cách nào chiếm được thượng phong trong tay của Lục Cầm nhi, ngược lại trong lúc nhất thời bị Lục Cầm nhi đè ép đánh không ngốc đầu lên được.

Một tiếng hét giận dữ từ trong chỗ bí mật trận pháp kia truyền ra. Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ xác nhận bốn phía không ai mai phục rốt cục không nhịn được xuất thủ.

Lục Cầm nhi thấy cơ hội nhanh hơn, phút chốc pháp tướng đó thật ra thì bay lên, hai cánh rung lên, quạt bay ba tên Phúc Hải bang đệ tử liên thủ, rồi sau đó một người quanh quẩn lại muốn cách xa.

– Nghiệt súc trốn nơi nào, còn không qua đây nhận lấy cái chết!

Pháp tướng tu sĩ kia một bước bước ra, xuất hiện ở giữa không trung, nhìn Lục Cầm nhi đang xa bay khinh miệt cười một tiếng. Một mảnh lưới lớn từ trong tay tu sĩ bay ra, bắt lấy Lục Cầm nhi nơi xa, muốn đem nàng toàn bộ mà bao trong đó.

Lục Bình lúc này đột nhiên nói:

– Chính là bây giờ, động thủ!

Tiếng nói vừa qua khỏi, cả mấy người trước mặt Lục Bình đột nhiên biến mất, lúc lại xuất hiện đã đến gần trước pháp tướng tu sĩ kia.

Cơ Huyền Hiên, Ân Huyền Sở cùng với Tam linh liên thủ đột nhiên xuất thủ công kích đại trận, tu sĩ bên trong một trận kêu lên. Pháp tướng tu sĩ kia trong ở bụng trầm xuống, đang muốn bỏ qua Lục Cầm nhi chạy trở về cứu viện, lại cảm giác được lưới lớn trong tay đột nhiên buông lỏng, lúc xoay người xem qua, đúng lúc thấy một đạo kiếm quang sau lưới lớn tiêu tán.

Không gian cách đó không xa một trận rung chuyển, một người làm y quen thuộc không thể quen thuộc hơn nữa một bước bước ra.

– Lục Thiên Bình, người tại sao lại ở chỗ này?

Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ kêu lên một tiếng, xoay người muốn chạy trốn, lại thấy Lục Bình đưa tay đấy về phía trước bình thường không gì lạ. Toàn bộ không gian phụ cận tựu như cùng sóng nhỏ bắt đầu chấn động nổi lên vậy.

Thủy Tinh cung tu sĩ mới vừa muốn thi triển không gian thần thông chỉ huy đem về trong trận pháp, lúc này y chẳng những phát hiện Lục Bình, biết được mình căn bản không phải đối thủ của yêu nghiệt này. Hơn nữa y còn thấy phía dưới một người trong mấy tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ đã đem trận pháp hộ tráo đánh tràn ngập nguy cơ chính là Ân Huyền Sở. Y phải nhanh một chút chạy về trong trận pháp, nếu không chỗ Phúc Hải bí mật Truyền tống trận này tất nhiên sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng không đợi y thi triển không gian thần thông, một chương Bích Hải Triều Sinh thần thông này do Lục Bình hư đẩy liền đánh rối loạn toàn bộ không gian phụ cận. Thủy Tinh cung tu sĩ làm gì còn dám thi triển không gian thần thông.

Lục Cầm nhi nhân cơ hội thoát khỏi sự ảnh hưởng của Thủy Tinh cung tu sĩ lúc trước. Hai cánh một long rơi đi trên mặt đất, nàng bắt đầu hiệp trợ đám người Ân Huyền Sở cùng với Tam linh tấn công Phúc Hải bang tu sĩ đóng ở Truyền tống trận.

Độn quang dưới chân Thủy Tinh cung tu sĩ cùng nhau, nhưng thân thể cũng không thể trốn ra một bước. Lục Bình không biết ở phụ cận lúc nào đã đưa tới một mảnh hơi nước ngưng tụ thành mây đen. Vô số hạt mưa như châm mang thật nhỏ vậy từ trong bầu trời bay xuống, trùng hợp ngăn lại trước người của Thủy Tinh cung tu sĩ.

Lục Bình liệu định tiên cơ đủ mọi thứ, Thủy Tinh cung tu sĩ nguyên vốn khổng lòng dạ nào cùng Lục Bình đấu pháp, hiện nay càng thêm ở trong lòng sinh ra một tia tuyệt vọng: Lục Thiên Bình tuyệt đối là cố ý. Hắn rõ ràng có thể đuổi theo cùng mình đấu pháp cũng trong thời gian ngắn chiến thắng mình, nhưng hắn lại thủy chung lấy loại phương thức này để đùa bỡn mình.

Thật ra thì Thủy Tinh cung tu sĩ này xem ra cũng không kém. Nhưng mà Lục Bình cũng không phải là muốn đùa bỡn y, mà là muốn thông qua y luyện tập một phen đại thần thông pháp thuật mình mới vừa thành tựu. Bởi vì Lục Bình ngay trong lúc pháp tướng tu sĩ này mới vừa xuất thủ lùng bắt Lục Cầm nhi cũng đã nhận ra được, vị Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ này cũng không phải là người yêu, trên người ít nhất cũng đã ngưng tụ một đạo bản mệnh đại thần thông.

Trốn lại trốn không thoát, đánh cũng đánh không lại, pháp tướng tu sĩ này nhất thời nổi lên tấm liều mạng. Hai mắt của y nhìn chằm chằm Lục cơ hồ muôn phun ra lửa, một món Thủy Tinh tháp từ đỉnh đầu dâng lên.

– Trấn!

Lục Bình cũng cảm giác một cỗ lực lượng khổng lồ muốn từ trong tứ chi bách hài thấm ướt đi vào, đem cả người Lục Bình đều cầm cố ở tại chỗ.

Lục Bình trong lòng lấy làm mừng, cuối cùng là lấy ra một chút bản lãnh thật sự. Thủy Tinh tháp này cũng là không thường, xem ra ít nhất cũng phải là một món đứng đầu Dưỡng linh pháp bảo dung luyện xong chín đạo bảo cấm.

Pháp bảo của Thủy Tinh cung tu sĩ này phần nhiều là đam mê có liên quan linh tài như thủy tinh vậy, đem lưu quang dật thải luyện chế pháp bảo tự thân, ít nhất từ bề ngoài nhìn qua sắc vóc thật tốt!

Thủy Tinh thái kia trên trời càng phồng càng lớn, giống như một cái bảo tháp có thể trấn áp thủy mạch!

Thủy Tinh cung đích truyền đại thần thông: Hải Yến Hà Thanh!

Muốn gió êm sóng lặng, nhưng Lục Bình lại vừa khéo không để cho y như ý. Lục Bình đem hai tay khai ra, rồi sau đó đột nhiên vung lên trên. Trên mặt biển của biển rộng sau lưng nhất thời lật lên sóng lớn ngập trời, phản đụng tới Thủy Tinh thái đang muốn từ giữa không trung trấn áp xuống tới.

Bắc Hải thập nhị chính, pháp chi Bích Hải Triều Sinh quyết!

Thủy Tinh tháp to lớn ở sóng lớn không chút lực chống cực dưới sự cuốn ùa, đột nhiên phạm vào một người lớn đầu từ giữa không trung rơi xuống.

Mà bản thân pháp tướng tu sĩ cũng giống như bị cự chùy gõ vào ngực, đột nhiên há miệng ra nhất thời chậm lại không có khí tới, sắc mặt kìm nén đến đỏ bừng, cuối cùng rốt cục phun ra ngoài một ngụm máu tươi. Lúc này y mới sắc mặt sợ hãi dị thường nhìn về phía vị tu sĩ trẻ tuổi trước mặt với vẻ không ngờ.

Đây chính là một đạo bản mệnh đại thần thông mình thật vất vả mới ngưng luyện thành công, cũng là căn bản để mình có thể ỷ lại an sanh lập mệnh trong Thủy Tinh cung mười mấy vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, không ngờ không ngờ lại dễ dàng bị phá hết như vậy.

Thực lực như thế này có lẽ chỉ có những thứ đệ tử đích truyền kia của cung nội có lẽ mới có thể cùng chi tương địch nổi rồi!

Chỉ là nghĩ tên tu sĩ trước mắt này là chủ nhi có thể ngay cả vô thượng thần thông cũng có thể đủ ngưng tụ, vị pháp tướng tu sĩ này mặc dù đối với lai lịch của thần bí đích truyền tu sĩ cực kỳ chưa quen thuộc. Nhưng xem ra hắn có thể ở pháp tướng sơ kỳ ngưng tụ ra vô thượng thần thông, chính là trong đích truyền tu sĩ chỉ sợ cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn đi!

Những ý niệm này chẳng qua là chợt lóe lên trong đầu của pháp tướng tu sĩ, lúc này y nghĩ lại là như thế nào có thể từ trong tay Lục Bình lưu lại tánh mạng.

– Lục sư huynh, huynh nơi đó xong chưa, mọi người Phúc Hải bang đóng trong Truyền tống trận này đều đã bị bọn ta dọn sạch rồi!

Cơ Huyền Hiên từ trong trận pháp phá vỡ hiện thân ra, hô lớn với Lục Bình giữa không trung vẫn còn giằng co với Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ.

Pháp tướng tu sĩ nhìn biểu lộ như cười như không của Lục Bình trước mắt, y ngược lại hoàn toàn bình tĩnh lại, nói:

– Lục Thiên Bình, người bất quá là muốn Ân Huyền Sở kia chạy ra khỏi Bắc Hải sao? Truyền tống trận này các ngươi chỉ để ý dùng cũng được, những tên Phúc Hải bang đệ tử kia cũng không phải là Thủy Tinh cung chính thị đệ tử của ta, chết cũng chính là chết!

– Nhưng lão phu cũng bất đồng. Nếu là ta hôm nay bỏ mạng ở đây, ngươi có thể tưởng tượng đến ngày sau Chân Linh phái sẽ vì vậy có kết quả gì. Thủy Tinh cũng là một chỗ tồn tại vượt xa trong tưởng tượng của các ngươi, không phải là một nhà môn phái Bắc Hải có thể xưng hùng có thể trêu chọc? Ngươi suy nghĩ một chút năm đó Phi Linh phái bị tiêu diệt như thế nào? Chẳng lẽ thực lực của Chân Linh phái như hiện nay đã mạnh hơn so với Phi Linh phái hay sao?

Lục Bình nhíu đầu mày, năm đó Phi Linh phái tiêu diệt sau lưng quả thật thì có cái bóng của Thủy Tinh cung, vì vậy cười nói:

– Ngươi là muốn cho ta bỏ qua cho ngươi?

Sắc mặt của Thủy Tinh cung tu sĩ kia chìm xuống, nói:

– Không phải là ta muốn, mà là người nhất định phải để lão phu rời đi, nếu không Chân Linh phái phải có đại họa diệt môn!

– Ha ha!

Thủy Tinh cung tu sĩ trong bụng thấp thỏm, thấy Lục Bình chẳng qua là không vấn đề cười một tiếng, nhất thời cả giận nói:

– Ngươi có ý gì, a…!

Không biết lúc nào, Thủy U kiếm đã đâm xuyên qua tâm hạch không gian của Thủy Tinh cung tu sĩ, chuyện trước chung quanh cũng không có một chút triệu chứng nào.

Thủy Tinh cung tu sĩ nhìn Lục Bình một chút, sau lại nhìn Thủy U kiếm màu u lam trước ngực một chút. Đôi môi ngọa nguậy muốn nói những gì, cuối cùng cũng phun ra một đoàn huyết mạt tử vì vậy rơi xuống.

Vô Hình Kiếm Quyết này quả thật chính là tất bị thần thông pháp thuật giết người với vô hình, khó trách năm đó Phi Linh phải có nhân tình nguyện buông tha vô thượng thần thông mà đặc biệt tu luyện loại thiên môn kiếm quyết này cuối cùng cũng bất quá chính là cấp bậc đại thần thông. Bàn về cùng cách dùng trong thực chiến, có một thanh thượng hạng Vô Hình kiếm phối hợp Vô Hình Kiếm Quyết quả thật có lực uy hiếp cùng vô thượng thần thông không phân cao thấp.

Trong lúc Lục Bình tiến vào trong huyết động trên hoang đảo này, thi thể của mọi người Phúc Hải bang đã được mọi người xử lý xong.

Ân Huyền Sở trong lúc nơi đó bãi lộng Truyền tống trận pháp, thấy Lục Bình đi vào, nói:

– Sợ là có chút trở ngại, lúc mới vừa công vào, Truyền tống trận bàn này bị một trận pháp hộ tráo bao trong đó, phế thật là lớn khí lực mới khai ra. Nếu là Truyền tống trận bàn đối diện giống vậy bị trận pháp gắn vào trong, bọn ta vừa đi qua không thể trước tiên đánh vỡ hộ tráo trở ra trận bàn, sợ rằng tu sĩ ở lại giữ nơi đó lập tức sẽ đem tin tức truyền đi. Một khi thân phận của bọn ta bại lộ, sợ rằng môn phái thật đúng là thì có diệt phái chi nguy rồi!

Lục Bình suy nghĩ một chút, đem một cái hộp ném cho Ân Huyền Sở, nói:

– Bên trong là Băng Hà Chi Tâm!

Rồi sau đó Lục Bình lại nói:

– Lục Cầm nhi ở lại chỗ này tuần tra, nếu gặp nguy hiểm nàng chính là trực tiếp phá hủy Truyền tống trận. Ân sư đệ phát động trận pháp, hộ tráo nơi đó kẹt không được chúng ta!

Lục Bình dứt lời từ trong trữ vật pháp khí đột nhiên lấy ra một cái túi nước. Trong ánh mắt không giải thích được của mấy người, Lục Bình đem nước bên trong tưới từ đầu xuống đến chân.

Khi nước trong trẻo trong túi thanh thủy chảy xuống dọc theo trên người của Lục Bình, không ít lưu thủy theo đó ghé vào trên da thịt của Lục Bình bắt đầu sửa đổi tướng mạo của hắn. Đợi đến lúc nước trong túi thanh thủy cũng hết, Lục Bình đã biến đổi bộ dáng trong mắt mấy người, cùng lúc trước tên Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ kia vẫn lạc giống nhau như đúc.

Lục Bình sau khi đem “Thương Hải Tang Điền quyết” để thăng làm bản mệnh vô thượng thần thông, “Man Thiên Quá Hải quyết”này cũng thi triển càng lúc càng tinh diệu rồi.

Lục Bình hướng mấy người cười cười, nói:

– Đi, bộ dáng này cũng nhiều nhất chính là tạm thời ổn định Phúc Hải bang tu sĩ ở Đông Hải Truyền tống trận đầu kia, đến lúc đó sau khi phá vỡ cấm chế bao phủ trên Truyền tống trận, những tu sĩ kia vẫn không thể lưu người sống.

Đông Hải Vẫn Lạc bí cảnh một chỗ bí mật, sau khi ánh sáng thoáng qua, Lục Bình, An Huyên Sở cùng Cơ Huyền Hiên ba người cùng nhau xuất hiện trên Truyền tống trận.

Mấy tên Thủy Tinh cung đệ tử trị thủ thấy Lục Bình thi triển “Man Thiên Quá Hải quyết”, lại mang một tia nghi ngờ nhìn một chút Cơ Huyền Hiên cùng Ân Huyền Sở sau lưng Lục Bình, vội vàng thi lễ một cái, nói:

– Ra mắt Côn Ngọc sư thúc!

Lục Bình khẽ gật đầu, đưa tay gõ một cái vòng bảo hộ bao phủ bên ngoài Truyền tống trận bàn, ý bảo mấy tên Phúc Hải bang tu sĩ đem khai ra.

Mấy tên Phúc Hải bang đệ tử nhìn nhau một cái, một tên trong đó đệ tử đánh bạo nói:

– Sư thúc xin hãy tha lỗi, chức trách sở tại, kính xin sư thúc đem thân phận ngọc bài giao cho chúng ta nhìn một cái!

Thân phận ngọc bài bản thân thì tương đương với các loại hồn đăng của tu sĩ, trừ chứng minh thân phận ra, một khi tu sĩ bỏ mình, thân phận ngọc bài cũng tuyệt đối không cách nào cất giữ.

Lục Bình gật đầu một cái, từ bên hông lấy ra một vật, đột nhiên vỗ tới hộ tráo bao phủ trên Truyền tống trận bàn. Ngũ sắc quang mang lóe lên, hộ tráo nhất thời tan rã ra một lỗ to lớn.

Ngũ sắc phá cấm phù!