Chương 1008: Một chút hồng quang

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Coi như là Sở Hải Khiếu có thực lực mạnh mẽ nhất trong Bích Hải linh xà nhất tộc ba đời tu sĩ, ban đầu thực lực ở thời điểm pháp tướng sơ kỳ cũng bất quá chính là như thế đi!

Đầu huyết tu la này là Hỏa tu la ở hải ngoại tu luyện giới cực kỳ hiếm thấy, toàn bộ nhìn qua giống như là một đầu hỏa diễm tinh linh vậy. Phàm là địa phương mà nó đi qua, cho dù là trong không khí cũng lưu lại một lưu tia lửa, cơ hồ muốn đốt thủng trong không gian này.

Đầu Hỏa tu la này thiên phú thần thông cực kỳ cường hãn. Lục Bình cùng đầu Hỏa tu la này đối chiến đến nay, ít nhất đã thấy đầu Hỏa tu la này thi triển ra năm loại hỏa diễm. Trong đó có ba đóa thiên cấp linh hỏa, hai đóa cao cấp kỳ hỏa, những hỏa chủng cấp thấp khác càng không cần phải nói, nhìn thấy vô luận là Lục Bình còn là Sở Hải Lan đều hai mắt sáng lên. Ngay cả Thất Bảo Lôi Hồ lúc này đều cảm giác được cái gì, trong tâm hạch không gian nhảy lên vọt xuống, biết bị Long chi pháp tương hung hăng xáng một bạt tai, lúc này mới đàng hoàng xuống.

Mỗi một con tu la sau khi trở thành huyết tu la đều sẽ có một cái bạn sinh linh bảo cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa những thứ bạn sinh linh bảo này cũng thiên kỳ bách quái, công hiệu thường thường cũng đều không cùng. Món bạn sinh linh bảo đó trong tay đầu Hỏa tu la trước mắt hiển nhiên là một loại bảo vật có thể mô phỏng các loại thiên địa hỏa chủng.

Tuy nhiên thủ đoạn của Lục Bình cũng không thua gì đầu Hỏa tu la này, mặc dù linh bảo, pháp bảo không vừa tay, nhưng hắn liền dựa vào thần thông pháp thuật tự thân cùng đầu Hóa tu la run lên một kỳ cố tương đương.

Ngược lại không phải là Sở Hải Lan lúc này không muốn đi ra tương trợ Lục Bình, mà là Lục Bình sau khi đuổi đến Thính Đào đảo phát hiện đầu Hỏa tu la kỳ dị này nổi lên chủ ý bắt giết, muốn Sở Hải Lan tránh ở một bên. Thời điểm đầu tu la này chuẩn bị trốn chạy chỉ cần nàng để ý ngăn lại đường đi của nó. Vì vậy, từ đầu tới đuôi, Sở Hải Lan cũng không xuất hiện trên chiến trường, mà là núp trong hư không tùy thời tùy khắc chuẩn bị lôi đình một kích.

Nguyên vốn Sở Hải Lan thấy Lục Bình đem một thân pháp bảo tan hết, tay không liền đi lên cùng đầu tu la này đấu pháp, thầm nghĩ người này có thể hàng được đầu tu la này hay không còn chưa chắc, thế mà lại còn kêu lão nương ở một bên xem cuộc chiến. Nhưng kết quả lại là làm Sở Hải Lan đối với thực lực của Lục Bình có nhận thức mới hơn.

Cuộc chiến nước lửa, nguyên vốn một cuộc va chạm kịch liệt, biển lửa đầy trời cùng sóng lớn ngập trời ở giữa không trung diễn ra tỷ thí. Toàn bộ bầu trời đều bị nhuộm thành một nửa lửa đỏ, rậm rạp như vậy, tiếng ầm nổ mạnh điếc tai nhức óc. Nguyên vốn ba đầu Đại tu la thực lực cao thâm theo bên cạnh huyết tu la đều bị đấu pháp giữa hai người chấn đắc ngã trái ngã phải, chớ đừng nói chi là có thể tiến lên hỗ trợ.

Lục Bình trong đầu rất kinh ngạc. Thực lực của đầu Hỏa tu la trước mắt này hiển nhiên vượt xa huyết tu la tầm thường. Một món bạn sinh linh bảo trong tay kia thủy chung bị hỏa diễm bao lấy, cũng nhìn không ra mặt mũi thực, nhưng chủng loại của hỏa diễm cũng không ngừng biến đổi. Coi như Lục Bình liên tục thi triển mấy loại thần thông cũng còn không làm gì được.

Đầu Hỏa tu la kia lúc này cũng nhận ra được chuyện tựa hồ có chút không ổn. Hai tên đồng bạn đến bây giờ đều yêu vô âm tấn, sau khi mình đánh vỡ phòng thủ trận pháp trên đảo này, một ban thủ hạ vọt tới trên đảo cũng khí tứ của từng người một biến mất trong thân niệm của nó.

Nhưng mà làm nó kiêng kỵ nhất còn có tên nhân tộc tu sĩ trước mắt này, một thân tu vi sâu không lường được, cả người trên dưới thần thông pháp thuật tầng xuất bất quần.

Hỏa tu la rất ít xuất hiện trong hải ngoại ma la tộc quần, nó dựa vào thực lực của mình trong Ma La nhất tộc chiếm hữu địa vị cực kỳ đặc thù. Ma la tầm thường cùng cấp căn bản không phải là đối thủ của mình.

Nhưng người trước mắt lại là có thể hữu thanh hữu sắc đánh cùng mình, hơn nữa theo thời gian kéo dài, đầu Hỏa tu la này thậm chí có một loại cảm giác lực bất tòng tâm. Mà người trước mắt vẫn giống như một nửa nước biển mãnh liệt, trong tay thần thông pháp thuật một cơn sóng tiếp theo một cơn sóng đánh qua phía mình.

Hỏa tu la lúc này đã manh sinh thối ý, nhưng đối diện Lục Bình hiển nhiên sẽ không để cho nó dễ dàng rút đi, liền thấy hắn đầu tiên là ngẩng đầu đưa tới sóng lớn linh khí ngập trời, rồi sau đó một tay đẩy. “Bích Hải Triều Sinh quyết” dưới Thôi Ba Trợ Lan tương trợ, khiến cho nửa bên sâm lam trong bầu trời nhanh chóng khuếch trương, chèn ép đi về phía nửa bên lửa đỏ ở hướng khác.

Hỏa tu la thấy thế không cam lòng yếu thế, trong hư không đột nhiên sáng lên một chút xíu Hỏa tinh, rồi sau đó tinh tinh chi hỏa lấy liệu nguyên chi thế phản kích đi về phía “Bích Hải Triều Sinh quyết.

Trong bầu trời chợt hồng chợt lam, mảng lớn hơi nước chưng đằng, rồi sau đó ở không trung cao hơn ngưng tụ thành mây. Mà trong đám mây này lại tích chứa linh khí vô biên, sau đó liền hóa thành nước mưa tích tích lịch lịch đáp xuống bầu trời với mặt trời rực rỡ cao chiếu, cũng tiện nghi cho cá tôm hải thảo trong nước biển hay là rừng cây hoa cỏ trên các đảo.

Lục Bình một tay đẩy, “Hành Vân Bố Vũ quyết” thuận thế đem mưa phùn đầy trời này hóa thành thế công, tưới đi về phía biển lửa đầy trời, rồi lại thấy trong màn mưa dày đặc kia, một con hỏa hổ gầm thét xuyên qua màn mưa, nhào tới Lục Bình.

Lục Bình tránh né không kịp, bị hỏa hổ kia một phác một hàm, cả người hóa thành lưu thủy trong miệng của hỏa hổ, rồi sau đó liền bốc hơi không thấy.

Hỏa tu la kia vừa nhìn không ổn, thân thể một vòng liền hóa thành một đoàn hỏa diễm vọt tới trên người của hỏa hổ. Mà vào lúc này, trong lĩnh vực biển lửa do Hỏa tu la hình thành, một đạo không gian môn hộ đột nhiên nứt ra, nguyên vốn không gian kia bị thiên phú hỏa diễm thần thông của Hỏa tu la đốt sắp vùi lấp lại còn có thể bị Lục Bình mạnh mẽ tê liệt khai khai. Vô luận là Hỏa tu la còn là Sở Hải Lan ẩn giấu ở một bên đều trong lòng hung hăng lấy làm kinh hãi.

Lục Bình từ trong không gian môn hộ một bước nhảy ra, bốn phía hỏa diễm liếm thị trên người của hắn, lại bị một cỗ lực lượng vô hình lấy hắn làm trung tâm hướng bốn phía phố khai, liên tiếp thanh ra khỏi khoảng cách diện tích mười trượng.

Hỏa tu la kia một đường vọt qua màn mưa do “Hành Vân Bố Vũ quyết” hình thành, toàn bộ thân thể nhìn qua đều lộ ra có chút uể oải. Nhưng lúc nó nhảy qua trên đầu hỏa hổ kia, toàn bộ thân thể lần nữa bắt đầu dâng lên hỏa diễm màu xanh, tinh thần nhất thời chấn động cả lên, quay người lần nữa phác sát tới Lục Bình.

Lại thấy Lục Bình cười cười một tiếng, đưa tay ra nắm thật chặt vừa thu lại. Nguyên vốn lĩnh vực màu sâm lam Hỏa tu la đứng do Lục Bình doanh tạo nên nhất thời lật cuốn lên nhiều đóa bọt sóng. Mỗi một đóa bọt sóng đều hóa thành một thanh thủy kiếm, từ bốn phương tám hướng ám sát tới phía Hỏa tu la.

Thiên Đội Tuyết Kiếm quyết!

Hỏa tu la kia lúc này lộ ra có chút bối rối, nó đã nhìn ra đây là một bẫy rập do Lục Bình bày ra. Nguyên vốn mục đích chính là muốn tách nó cùng món bạn sinh linh bảo hóa thành hỏa hổ đó ra, cho nên nó mới có thể không để ý hết thảy xông vào trong
lĩnh vực nước mà Lục Bình mới vừa tạo thành cùng hỏa hổ hội hợp.

Nhưng đợi đến lúc nó độn vào, lại phát hiện nơi đây lại là một bẫy rập, tuy nhiên lúc cùng bạn sinh linh bảo hội họp, Hỏa tu la hiển nhiên trấn định rất nhiều. Hỏa hổ dưới người đột nhiên dâng người đứng lên, ở giữa không trung đột nhiên chi giải, hóa thành vô số hỏa nha, hỏa hạt, hỏa tri, hỏa thử, hỏa lang, hỏa tước, phóng tới bốn phương tám hướng xông tới thủy kiếm. Trong một khoảnh khắc nó liền san bằng hết đạo đại thần thông kiếm thuật lấy lưu thủy vi chất mà hình thành này.

Hỏa tu la bay thân qua phải dùng thủ đoạn hồi kích giống lúc trước nó tiến vào trong lĩnh vực hỏa chi do Lục Bình tạo ra, lại phát hiện pháo đài hỏa diễm do mình tỉ mỉ tạo lại đã sớm bị “Hành Vân Bố Vũ quyết” đỉnh đầu Lục Bình tưới tắt.

Hỏa tu la trong lòng hoảng hốt, xoay người muốn lui ra, lại nhận ra được sau lưng Lục Bình tựa hồ lại có động tác. Lúc nó xoay người nhìn, lại thấy một đoàn đoàn hơi nước từ bốn phương tám hướng tụ đến, lấy Lục Bình làm trung tâm chậm rãi tạo thành một vân quyên càng lúc càng lớn.

Vân quyển càng duỗi càng dài, một mực rót vào đến trong nước biển. Từng cỗ một nước biển dọc theo vẫn quyển bị cấp thủ đi lên, khiến cho cái vân quyển to lớn này biến thành danh phó kỳ thực thủy quyển.

Thủy quyển sau khi chỉ quyết hai tay của Lục Bình biến hóa hoa cả mắt dần dần bắt đầu uốn cong quanh quẫn. Cuối cùng đầu, sừng, tứ chi, cái đuôi cùng với ngoài mặt thủy quyển dần dần hình thành vảy nhất nhất xuất hiện, cuối cùng tạo thành một con thủy giao quái dị dài chừng mười trượng, lớn bằng hai trượng.

Thủy giao há mồm hí dài, một tiếng ngâm hống hoành đại đột nhiên binh phát. Hỏa diễm tràn ngập quanh thân Hỏa tu la lập tức tắt hầu như không còn, mặt hiện vẻ sợ hãi, chính là Sở Hải Lan kia tránh ở một bên lúc này đều có một loại cảm giác tâm quý.

Cũng may loại cảm giác này chợt lóe tới, thủy giao quái dị to lớn đã nhào tới sau lưng Hỏa tu la.

Lục Bình cũng không ngờ, mình đột phát kỳ tưởng, đem “Khống Thủy quyết” cùng với :Thanh Giao Nháo Hải quyết” kết hợp với nhau thi triển không ngờ lại sẽ có uy lực như vậy. Hỏa tu la kia một mặt chạy trốn một mặt kích thích bạn sinh linh bảo trong tay, liên tiếp bày ra mười hai đạo hỏa tường, hỏa thuẫn, lại đều bị con thủy giao to lớn kia giữa giỡ tay nhấc chân đánh vỡ.

Hỏa tu la thấy tình thế không ổn, cùng bạn sinh linh bảo trong tay hợp hai làm một, toàn bộ hóa thành một đạo hồng quang muốn bỏ chạy. Trong tại nó lại truyền tới một tiếng hừ nhẹ, trước mắt lại đột nhiên có vô số con hỏa xà đánh tới đạo hồng quang này.

Hồng quang bị đánh vỡ, Hỏa tu la từ trong hồng quang lảo đảo ngã xuống, lại thấy một tên nữ tu ngăn trước mặt của nó.

Nếu là ở lúc xưa, nữ tu này mặc dù thực lực không tầm thường nhưng lại quả quyết không phải là đối thủ của mình. Mà tùy thời tùy khắc sinh tử du quan này, người trước mắt lại thành một cây đạo thảo cuối cùng đoạn tổng tánh mạng của nó.

Thủy giao to lớn vọt tới, một hợp nuốt vào Hỏa tu la không thể tránh né. Ánh sáng của một đóa lửa đỏ nhất thời dọc theo cổ họng của thủy giao một đường lăn xuống phía dưới thân thể.

Giao thân dài chừng mười trượng bắt đầu cấp tốc rút ngắn, đại lượng hơi nước bắt đầu chưng đằng, đồng thời súc nhỏ lại còn có yêu thân to mấy trượng của thủy giao.

Mà theo thủy giao tự thân tiêu hao, một đoàn hồng quang kia trong bụng cũng biến thành càng lúc càng ám nhược. Cho đến thời điểm thủy giao chỉ còn lại cao khoảng ba trường, lớn chừng hai thước, trong bụng chỉ còn lại có một chút hồng quang lớn chừng hạt đậu, Lục Bình lúc này mới lau mồ hôi trên cái trán, thở phào thật dài nhẹ nhỏm. Phen này giao thủ Lục Bình cũng không chiếm cứ thượng phong bao lớn, thuần túy là dùng chân nguyên hùng hậu hao tổn chết đối thủ, lúc này chân nguyên trong cơ thể hắn cũng tiêu hao lợi hại.

Ngay tại lúc này, Sở Hải Lan kia đột nhiên xuất thủ, giữa không trung một cái hỏa diễm lưỡi rắn dài mấy thước lộ ra, bắn tới một đóa hồng quang kia, trong thân thể của hóa giao.

Mắt thấy hỏa xà tín muốn dò vào trong bụng của thủy giao đem một đóa hồng quang kia nhiếp ra, quái giao kia đột nhiên ngăn đuôi lại. Một tiếng ”ba”, đã diệt đi cái hỏa xà tín này.

Sở Hải Lan cười “hà hà” nói:

– Lục đạo hữu một thân Thủy chúc tính công pháp đăng phong tạo cực, muốn một đóa hỏa chủng của Hỏa tu la này có ích lợi gì, không bằng nhường cho Hải Lan được không?

Sở Hải Lan mặc dù đang nói đùa, nhưng phía dưới tay lại không một tia nhàn rỗi, hai tay liên tiếp bắn ra. Mỗi một lần đều có một đóa hỏa diễm bắn tán loạn ra, ở giữa không trung tạo thành một con hỏa xà quanh co đi về phía trước, đi vây công con quái giao kia.

Sở Hải Lan biết nếu muốn từ trong tay của Lục Bình đòi chỗ thật tốt, bây giờ chính là thời cơ tốt nhất, nhưng phàm hắn có một tia một chút nào khôi phục, mình cũng không chút hy vọng nữa.

Lục Bình mặc dù dựa vào chân nguyên hùng hậu cứng rắn hao tổn chết một con Hỏa tu la, tự thân cũng là chân nguyên đại hao tổn, nhưng đây cũng không nghĩa là hắn lại không còn sức đánh trả.

Mắt thấy mấy chục con hỏa xà xông tới, quái giao há mồm phun ra một cỗ sóng lớn, lập tức liền tưới tắt hơn phân nửa mấy chục con hỏa xà trước mắt.

Sở Hải Lan mặt liền biến sắc, tuy nhiên lập tức nàng liền chú ý đến con quái giao kia nguyên vốn dài còn có ba trượng sau khi phun ra một hợp nước này nhất thời lần nữa rút ngắn đi một trượng rưỡi, vì vậy trên mặt lần nữa hiện đầy vui vẻ, nói:

– Cần gì cứng rắn chống, đóa hỏa diễm này lại để cho tỷ tỷ ta, lúc trước người mới tỷ tỷ ta tới trợ quyền một khoản nhân tình kia vì vậy xóa bỏ được không?

Trong lúc nói chuyện, mười mấy con hỏa xà còn sót lại kia từng con một gãy đầu gãy đuôi, cũng lại từ thân thể gây lìa lần nữa lớn thành từng con hỏa xà mới, lần nữa bao vây quái giao đã rút ngắn lại.

Lục Bình cười cười, nói:

– Ngươi ngược lại chọn đúng thời điểm, nhưng định là ta không sức đánh trả hay sao?

Đôi mắt đẹp của Sở Hải Lan lưu chuyển, trong ánh mắt thoáng qua một đạo hồ nghi, nhưng nàng nhìn một chút đóa hỏa diễm kia vẫn ở chỗ cũ trong bụng của quái giao ngoan cường lóe ra tia sáng, nhất thời lần nữa kiên định lòng tin, nói:

– Ta người đều biết được loại lửa này tất nhiên không giống vật thường, chính là ngày sau gặp gỡ những Hỏa tu la khác chỉ sợ cũng chưa chắc có thể có được loại chi bảo kỳ dị này, nếu không phải tranh thượng một tranh, sau này chẳng phải tiếc nuối!

Thủ đoạn tăng xuất bất quần kia của Lục Bình trong tranh đấu cùng Hỏa tu la chẳng những làm Hỏa tu la kia kinh hãi, càng thêm làm Sở Hải Lan đảm hàn. Nhưng nếu là khiến cho nàng buông tha đóa hỏa chủng có thể mô phỏng ra các loại hình thái của linh hỏa này, bản thân Sở Hải Lan là có không cam lòng.

– Cũng được, lần này vây giết đầu Hỏa tu la này nếu không phải người cuối cùng đem chặn lại, ta nhiều nhất cũng bất quá chính là làm cho nó bị thương nặng, như muốn lưu lại cũng cực kỳ khó khăn. Nói như thế người cũng đúng là có tư cách tranh thương một tranh, chẳng qua là người này lại cũng coi là thừa dịp cháy nhà hôi của tới!

Sở Hải Lan cười đắc ý nói:

– Nếu không phải như vậy, cùng ngươi!

Lục Bình cười cười, nói:

– Cũng đúng, nếu đã như vậy, ngươi cứ việc tới tranh đi!