Chương 925: Thương hải quải vân

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong cảm giác thần niệm của Lục Bình, lúc phệ hồn thần thông đánh vào đến trước mặt hắn, không ngờ lại toàn bộ quỷ dị vòng một nửa hình cung cong, tránh qua không đánh vào Lục Bình, mà tiếp tục phóng tới hộ đảo đại trận phía sau lưng hắn.

Lục Bình ngưng tụ thần niệm để ngăn cản phệ hồn thân thông, không ngờ lại không đem ra sử dụng được!

Nhưng mà Lục Bình trong lòng chẳng mừng rỡ tí nào, chân nguyên từ trong tay tràn vào trong tiểu phiên, vừa bắt đầu gia tăng luyện hóa những đạo phù văn mới xuất hiện ngoài mặt tiều phiên, vừa phóng tới trong hộ đảo đại trận.

Mắt thấy sẽ phải vọt vào trong đại trận, lại nghe được không ít tu sĩ của Chân Linh phái đột nhiên sau lưng Lục Bình phát ra kêu lên.

Lục Bình trong lòng chợt sinh cảnh giác. Huyết tu la không ngờ lại thừa dịp cuộc chiến phệ hồn thần thông mới vừa rồi với tu ma , ngay lúc Lục Bình thu liễm toàn bộ thần niệm, không ngờ lại thi triển độn thuật thần thông đã đuổi tới sau người Lục Bình.

Tùy thời tùy khắc nguy cấp, Lục Bình chỉ kịp đem Khống thủy kỳ dâng lên. Chín đạo hộ thân cương khí hợp hai làm một theo thứ tự tràn ra, cùng Khống thủy kỳ rũ xuống thủy mạc y tồn lẫn nhau. Đồng thời dưới chân của Lục Bình, một đóa cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa to lớn đột nhiên xuất hiện. Vô luận là hộ thân cương khi còn là Khống thủy kỳ rũ xuống thủy mạc, toàn bộ chuyển hóa thành nhiều đóa hoa sen nở quanh người Lục Bình.

Trong bầu trời đột nhiên nổi lên mưa băng kiếm, vô luận băng kiếm từ trong bầu trời rơi xuống, mỗi một thanh băng kiếm cũng có thể đủ chém rụng một đóa hoa sen. Cho dù là nó không chém rụng, cũng có thể đem đóa hoa sen này hóa thành tượng đá.

Nhưng mỗi khi một đóa hoa sen bị chém rụng hoặc là hóa thành tượng đá, sẽ lại có nhiều hoa sen hơn sinh thành lần nữa, tiếp tục chặn băng kiếm .

Ngay vào lúc giằng co này, Băng tu la đột nhiên xuất hiện trước Lục Bình mấy trượng. Băng kiếm lần nữa hóa thành một viên băng cầu vào khoảng ba thước, bị Băng tu la hung hăng vung một cái, lập tức liền đem hộ thân hoa sen của Lục Bình đập một thông suốt.

Đương!

Lục Bình ngay cả phi kiếm đều chưa kịp tế khởi. Cả người bị đập bay trong tiếng kinh hô của đông đảo Chân Linh phái tu sĩ, sau lưng hung hăng đụng vào phía trên Chân Linh phái hộ đảo đại trận.

Lục Bình ho khan một cái!

Khóe miệng của Lục Bình dật máu, trong ánh mắt khó có thể tin của Băng tu la đó Lục Bình chậm rãi từ phía trên đại trận bò dậy. Hộ đảo đại trận vây quanh dọc theo thân thể Lục Bình mà lên, đem cả người hắn xông vào trong hộ đảo đại trận.

Bởi vì liên thủ ngăn cản tu ma phệ hồn thần thông đánh vào lúc trước mà sắc mặt Huyền Sâm chân nhân tái nhợt từ sau lưng Lục Bình rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy lo âu, nói:

– Như thế nào?

Khóe miệng của Lục Bình nhếch lên, lộ ra một nụ cười khó coi, nói:

– Sư thúc cứ yên tâm, lúc cần thiết đệ tử vẫn có thể cùng con súc sinh đó chém giết!

Lúc này, mỗi một chiến lực cấp bậc pháp tướng đều quan hệ đến sinh tử tồn vong cuối cùng của Hàn Băng đảo. Cảnh tượng Lục Bình lúc trước bị Băng tu la đập bay bây giờ quá mức rung động. Lục Bình đã nhận ra được không chỉ là Huyền Sâm chân nhân, lúc trước Thiên Thuật lão tổ cùng với Thiên Tuyết lão tổ tiến vào cũng đang chạy tới về phía hắn bên này.

Huyền Sâm chân nhân còn tưởng rằng Lục Bình cậy mạnh, nói:

– Tình huống rốt cuộc như thế nào, hiện nay cũng không phải là thời điểm cậy mạnh. Thân thể bị tổn thương là quan hệ người ngày sau tu vi tấn thăng!

Lục Bình thấy Thiện Thuật lão tổ nhanh muốn đi qua, liền thấp giọng nói:

– Sư thúc chẳng lẽ là quên Linh Lung tửu đỉnh !

Lục Bình mặc dù bị huyết tu la đập bay, nhưng hắn còn có Linh Lung tửu đỉnh hộ thân. Tuy nói Linh Lung tửu đỉnh không coi là phòng thủ linh bảo, Ở nhưng rốt cuộc là bảo vật vượt qua lối kiếp, lực phòng thủ tự thân kém nữa cũng không yếu hơn một món đứng đầu Dưỡng linh pháp bảo. Huống chi Lục Bình đã từng nhiều lần dùng một ít linh đan tăng cường thân thể, cường độ thân thể đã sớm tăng cường đến mức không kém gì pháp tướng tu sĩ. Vì vậy mặc dù bị huyết tu la này đập một cái, mặc dù nhìn làm cho lòng người sợ, thật ra thì lại cũng không bị quá mức nội thương nghiêm trọng.

Thiên Thuật lão tổ giữa ba vọt hai nhảy đến trước người Lục Bình, giương mắt nói:

– Thương thể như thế nào?

Lục Bình cười nhạt nói:

– Không sao!

Thiên Thuật lão tổ gật đầu một cái, xoay người liền đi.

Lục Bình nhìn Chân Linh phái đệ tử chung quanh ngã trái ngã phải, nói:

– Sư thúc, tình thế như thế nào?

Huyền Sâm chân nhân ưu tâm nói:

– Không quá hay, mới vừa tuy nói bản phái đã thực hiện có dự liệu, Thiên Tuyết sư thúc cùng với Thiên Thuật sư huynh cũng đều kịp thời chạy về, nhưng người nào cũng không ngờ tu ma ẩn giấu lại sẽ có thể nhiều như vậy. Hơn nữa còn ngưng tụ một thứ làm như mà không phải là đạo binh đại trận như vậy, uy lực này thật ngoài ý liệu. Dung huyết kỳ đệ tử ước chừng hơn một trăm người lập tức liền bị giải tán thần thức. Chính là đoán đan kỳ đệ tử cũng có ba người dưới sự khinh thường bị rối loạn thần niệm, những thần thức thần niệm khác bị tổn thương lại càng nhiều.

Lục Bình kinh thanh nói:

– Nhiều như vậy? Không phải là có hộ đảo đại trận che giấu sao?

Dung huyết kỳ đệ tử bị giải tán thần thức, đó chính là đã cùng người sống chết không kém là bao nhiêu, coi như là đoán đan kỳ đệ tử bị rối loạn thần niệm, đó cũng là hữu tử vô sanh.

Điều này không giống với một cuộc đại chiến năm đó của Huyền Sâm chân nhân ở Doanh Thiên đạo tràng, chẳng qua là thần niệm bị tổn thương nghiêm trọng thôi, cũng không giải tán thần niệm mất căn cơ, vẫn có thể thông qua Hoàn Hồn đan khôi phục thương thế.

Huyền Sâm chân nhân lắc đầu một cái, thở dài nói:

– Lần này không ít Tứ đại đệ tử rất được xem trọng sợ là để lại ám thương, ngày sau thành tựu có hạn. Coi như là những thần niệm của đoán đan kỳ đệ tử bị tổn thương mặc dù có đầy đủ Hoàn Hồn đan chữa thương, chỉ sợ cũng phải bởi vì kéo dài thời gian tu luyện mà đoạn tuyệt hy vọng tiến hơn một bước.

Hai người vừa nói, biến đổi bắt đầu thu hẹp môn hạ đệ tử, đồng thời theo Chân Linh phái hộ đảo đại trận tiến một bước co rúc lại rồi sau đó lui đi, để đem lực lượng cuối cùng làm hết sức ngưng tụ ngăn cản ma la tấn công. Tu ma tạo thành phệ hôn đại trận cũng không phát động công kích lần này.

– Những môn phái khác như thế nào?

– Thảm hại hơn!

Huyền Sâm chân nhân cùng Lục Bình theo sát hộ đảo đại trận co rúc lại rồi sau đó lui, đồng thời cũng vì ngăn trở tu la công kích phân trào mà lên, để môn hạ đệ tử lúc rút lui có thể mang đi những đệ tự đã vẫn lạc hoặc là trọng thương.

Trong bầu trời đột nhiên truyền tới một tiếng nổ tung kịch liệt, Lục Bình mặt liền biến sắc, nói:

– Không xong, Thiên Thành sư thúc bị thương rồi. Sư thúc người hãy đi trước tiếp ứng sự thúc, nơi này giao cho đệ tử!

Lục Bình cùng nhau tế khởi Thu Thủy Y Nhân kiếm, kể cả Tế Thủy Trường Lưu kiếm. Bốn thanh phi kiếm khuấy một cái về bốn phía. Mấy chục đầu tư la kể cả ba đầu tu la ở bên trong tàn khu bay loạn. Thế công của tu la đột nhiên hơi chậm lại. Huyền Sâm chân nhân nhân cơ hội rời đi, đem Thiên Thành lão tổ cũng bị đánh bay mang về trong hộ đảo đại trận.

Bộ dáng của Thiên Thành lão tố có thể nói là so với Lục Bình còn thảm hại hơn nhiều. Tinh khí trên dưới cả người tản mát hết, Lục Bình nhìn thấy mà trong lòng chợt trầm xuống: thân thể của pháp tướng tu sĩ cùng với pháp tướng gắn liền thành một thể, tinh khí nội liễm, nếu như không phải là tâm hạch không gian tan vỡ, làm gì sẽ có hiện tượng tinh khí tán dật. Nhưng pháp tướng tu sĩ một khi xuất hiện tinh khí tán dật, mặc dù không phải là nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng ngày sau cũng dĩ nhiên tuyệt trông cậy tiến hơn một bước.

Nơi xa truyền tới tiếng cười “ha ha” của Thiên Thành lão tổ:

– Tên kia cũng không tốt hơn gì. Mặc dù nó không bị thương, nhưng bạn sinh linh bảo của nó đã bị lão phu đánh cho tàn phế, nói không chừng còn phải lần nữa dựng dục bạn sinh linh bảo!

Nơi xa, Huyền Sâm chân nhân sắc mặt âm trầm có thể nhỏ nước xuống, linh đan trong tay như thế không tốn tiền vậy cứ nhét vào trong miệng của Thiên Thành lão tổ.

Lại là một tiếng nổ trầm muộn truyền tới, Thiên Sơn lão tổ cũng rốt cục thoát khỏi huyết tu la dây dưa. Lục Bình có thể thấy rõ ràng Thiên Sơn lão tổ chưởng khống cản sơn tiên đang nhẹ nhàng run rẩy.

Cũng may Thiên Sơn lão tổ sắc mặt bình tĩnh, hiển nhiên mới vừa một kích coi như rơi xuống thế hạ phong lại cũng không bị thua thiệt nhiều. Thiên Sơn lão tổ một thân phòng ngự thần thông cũng không phải là cho không.

Bầu trời Hàn Băng đảo chỉ còn lại có Thiên Phàm lão tổ đang cùng Ngọc tu la chu toàn. Nhưng không có Tuyết lão tổ liên thủ, thực lực của Thiên Phàm lão tổ cũng chưa chắc so với những pháp tướng trung kỳ tu sĩ khác trên tường bao nhiêu. Mặc dù có phong phiến trong Phong Tuyết Song Phiến nơi tay, nhưng dù sao chẳng qua là một kiếp linh bảo, dưới Ngọc tu la từng bước chặc ép cũng tiết tiết bại lui.

Nhưng lúc này Thiên Phàm lão tổ chỉ có thể đủ mạnh mẽ chống đỡ. Nếu là một khi Thiên Phàm lão tổ cũng lui vào trong hộ đảo đại trận, một khi không chịu Ngọc tu la ước thúc phát ra huy lực phá hư cũng không phải là Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ quy súc đến trong hộ đảo đại trận có thể chống đỡ được, dù sao hộ đảo đại trận chỉ là một vật chết.

Nhưng vừa khéo Thiên Tuyết lão tổ lúc này cũng không dám rời đi hộ đảo đại trận. Thiên Thành lão tổ trọng thương. Thiên Thuật lão tổ thực lực không đủ. Thiên Sơn lão tổ cũng tiêu hao quá độ. Lục Bình mới bị một kích càng thêm làm cả Chân Linh phái trên dưới kinh hồn không chừng. Lúc này Thiên Tuyết lão tổ tựu như cùng Chân Linh phái Định Hải Thần Châm, nếu là bà ta lại rời đi rồi, sợ rằng lúc tu ma lần thứ hai phát động phệ hồn thần thông, Chân Linh phái trên dưới phải qua đời rồi.

Ông!

Ba động vô hình lần nữa truyền tới, mấy trăm tu ma dựa vào làm như mà không phải là đạo binh đại trận lần nữa phát động phệ hồn thần thông!

Lục Bình tâm niệm chợt động, tiểu phiên mới vừa bị Lục Bình luyện hóa mới hiện ra phù văn xuất hiện trong tay của hắn. Chân nguyên trong cơ thể của Lục Bình giống như không muốn sống vậy rót vào trong tiểu phiên. Nguyên vốn tiểu phiên lớn chừng bàn tay nhất thời phồng lớn đến kích cỡ khoảng ba thước.

Lục Bình đem tiểu phiên chưởng không ngoan mệnh lay động. Phía trên mặt của tiểu phiên này nhất thời hiện ra nhiều đóa đám mây như mây trắng vậy, tầng loan điệp chướng. Vân quang mênh mông trực tiếp bao trùm suốt một phần ba hộ đảo đại trận chỗ Chân Linh phái!

Rồi sau đó phệ hồn thần thông ba động quỷ dị theo nhau mà tới, liên thấy vẫn quang này đột nhiên lại bị áp rúc vào khoảng một phần tư, rồi sau đó lại bắt đầu chậm rãi khôi phục nguyên trạng. Mà tu sĩ trong phạm vi khu vực bị vân quang che giấu không ngờ lại phần lớn đều bình yên vô sự, chỉ có tu sĩ ở hộ đảo đại trận cùng với tự thân hết sức ngăn cản dưới dãy đất lằn ranh vẫn quang, cực ít người không cần thận còn bị thương!

– Mà chỗ vẫn quang của tiểu phiên không che giấu, Chân Linh phải xuất hiện lần nữa thương vong nghiêm trọng. Dung huyết kỳ đệ tử lập tức liền bỏ a mình bốn năm mươi tên, mà đoán đan kỳ tu sĩ là càng thêm bỏ mình bốn tên. Mà bốn tên tu sĩ này hảo xảo bất xảo chính là lúc trước một lần phệ hồn thần thông phát động cũng đã làm thần niệm của tu sĩ bị tổn thương.

Mặc dù như thế, Chân Linh phái trên dưới vẫn phát ra tiếng hoan hô. Thiên Tuyết lão tố nơi đó sớm đã phát hiện dị thường, không ngờ lại cũng không kịp nhớ ở trận bàn trung tâm hiệp trợ Huyền Thần chân nhân trấn thủ hộ đảo đại trận, trực tiếp phá vỡ không gian đi tới bên người Lục Bình. Ánh sáng vui sướng trong hai mắt thậm chí có thể đâm bị thương ánh mắt của Lục Bình.

– Quải vẫn phàm?

Thiên Tuyết lão tổ nhìn tiểu phiên trong tay Lục Bình đã khôi phục lớn chừng bàn tay, đang được chân nguyên của Lục Bình toàn bộ mà tuyển nhiễm thành màu tím lam, thẳng thừng cất tiếng hỏi.

Sau khi tiều phiên bị phệ hồn thần thông đánh vào lần thứ hai, phù văn trên tiểu phiên đã bao trùm hơn nửa mặt phiên. Lục Bình đang toàn lực luyện hóa những thứ phù văn này, sau khi phía trước trước ngăn cản đạo binh tu ma đánh vào lần thứ hai, Lục Bình làm gì còn đối với tiểu phiên này chậm trễ chút nào. Thanh tiểu phiên này có lẽ cũng đã thành bảo vật mấu chốt trên Hàn Băng đảo các phái tu sĩ có thể chống đỡ đến khi viện binh chạy tới.

Dưới Lục Bình toàn lực luyện hóa, nhưng cũng không muốn bởi vì mở miệng nói chuyện mà phân tâm thần, chỉ có thể đem một ánh mắt không rõ ràng lắm tới Thiên Tuyết lão tổ.

Thiên Tuyết lão tổ hiển nhiên cũng hiểu bây giờ là tình huống tranh phân đoạt miêu, cũng không quây rầy Lục Bình luyện hóa tiểu phiên nữa, thân thể vừa lui về phía sau. Cả người liền biến mất không thấy, lần nữa trở về trận bàn trung tâm của hộ đảo đại trận, hiệp trợ Huyền Thần chân nhân điều lý hộ đảo đại trận đi.

Chân Linh phái lần này so sánh cùng một lần trước cơ hồ giảm bớt thương vong như vậy. Các phái tu sĩ đang tụ tập phía trên Hàn Băng đảo trung ương linh quáng mạch hiển nhiên cũng thấy rõ, không ít môn phái tu sĩ tâm tư cơ mẫn, đã đem tiểu phiên dài ba thước của Lục Bình suy nghĩ theo hướng nó là Quái vẫn phàm.

Đặc biệt là Thượng Hải tông tu sĩ. Đầu tiên là nhìn Lục Bình Ngự sử trứ Tế Thủy Trường Lưu kiếm không ngờ lại có thể đối kháng huyết tu la, bây giờ lại tế lên Quải vẫn phàm nghi từ Thượng Hải lão tổ. Ánh mắt của từng người một nhìn Lục Bình giống như sói đói vậy, hận không được đem sanh thôn hoạt bác!

So sánh với Chân Linh phái, các phái tu sĩ thương vong coi như làm các phái pháp tướng lão tổ thống tích rồi. Sau khi lần thứ hai phệ hồn thần thông đánh vào, mặc dù các phái tu sĩ liên thủ ngăn cản, nhưng lúc này đây không chỉ là dung huyết kỳ tu sĩ lập tức chết mấy trăm, chính là đoán đan kỳ tu sĩ cũng lập tức hơn ba mươi người.

Lần này đúng thật là thương gân động cốt rồi!

Nguyên vốn các phải liên thủ thực lực đã vượt xa Chân Linh phái, cho dù là Chân Linh phải có tiểu phiên kỳ diệu của Lục Bình tấu công, tỷ lệ thương vong của các phái cũng cùng Chân Linh phái không phân cao thấp thôi.

Nhưng lại chớ quên Chân Linh phái căn cơ nếu so với các phái sau nhiều hơn. Hơn trăm năm tới số lượng Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ tăng trưởng còn nhiều gấp đôi, lập tức vẫn lạc bảy tám mặc dù nhức nhối, cho dù là trong đó bao gồm Huyền Vũ chân nhân tương đương với đích truyền tu sĩ đệ tử như vậy, nhưng cũng không đến nỗi thương gân động cốt.

Nhưng các phái lại không giống nhau, giống như Lăng Cổ phái, Phi Vũ phái, Sùng Minh phải chi lưu, mặc dù cũng là mấy đại môn phái. Toàn bộ môn phái xuống đoán đan kỳ tu sĩ cũng bất quá năm ba mươi người, lập tức vẫn lạc năm ba người, cơ hồ tương đương với căn cơ tổn hết một phần mười.