Chương 3479: Những Tính Toán.

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Việc này nói đến tôi cũng có một cơ hội ngẫu nhiên nghe được, lúc đó Tổng giám đốc Ô của điện khí Tây Nam đến bộ báo cáo công tác.

Trước khi báo cáo đã nói chuyện phiếm với Chủ nhiệm Cao, mà vừa lúc tôi cũng đi qua, chủ nhiệm Cao cũng mời tôi ngồi xuống uống trà.

Mà tổng giám đốc Ô nói chuyện tôi cũng nghe ra, bọn họ hiện giờ đã thay đổi suy nghĩ. Bành Nhất Khải nói.

– Thay đổi, thay đổi như thế nào? Diệp Phàm vẻ mặt thờ ơ hỏi.

– Bởi vì chủ nhiệm Cao nói đến khu kinh tế Hoành Không thì tổng Giám đốc Ô cũng thở dài. Sau đó chủ nhiệm Cao liền hỏi nếu thật là cho mình mất đi cơ hội phát triển thì có thể nhắc lại chuyện này. Nhưng Tổng giám đốc Ô cho rằng mình không có mặt mũi nói chuyện này. Bành Nhất Khải nói.

– Nếu không nằm dưới chướng các anh, thì điện khí Tây Nam phát triển cũng không tồi. Một mình nếu thực sự ra nhập khu kinh tế Hoành Không thị cấp trên có thêm không ít “bà bà”. Có nhiều “bà ba” chính là không tốt. Diệp Phàm cố ý thở dài.

– Cuối cùng vẫn là chủ nhiệm Cao cổ vũ đồng chí Ô Vân Sơn. Đồng chí Ô Vân Sơn lúc này đã thể hiện hi vọng có thể gia nhập khu kinh tế Hoành Không.

Về điểm này Chủ nhiệm Cao cũng ủng hộ. Nói nếu tập đoàn điện khí Tây Nam có thể gia nhập thì sẽ cùng với Tập đoàn Hoành Không, và Tập đoàn máy móc Trung Quốc thành một trong những tập đoàn lớn.

Hơn nữa, hình thành một khu công nghiệp sản xuất máy móc liên hoàn. Chẳng những có thể tăng cường lực cạnh tranh cho khu kinh tế.

Hơn nữa, quan trọng hơn đó là có thể phát triển ngành công nghiệp này của Trung và Tây Bộ. Bành Nhất Khải nói.

– Ha ha, chủ nhiệm Cao đã có ý này. Nhưng đến hiện giờ tôi cũng chưa nhận được tin tức nào liên quan. Cho dù là điện thoại cũng không có. Xem ra các đồng chí của tập đoàn Điện khí Tây Nam vẫn đang lừng chừng.

Diệp Phàm cười nói.

– Không phải là do dự, bọn họ đã quyết định, chẳng qua “lịch sử” trước kia Chủ tịch Diệp cũng đã biết.

Lúc ấy bọn họ phản đối mạnh mẽ giờ đột nhiên lại muốn gia nhập việc này chỉ sợ là khó.

Cho nên lúc đó Chủ nhiệm Cao liền giao cho tôi, nói vừa lúc tôi công tác ở khu kinh tế Hoành Không. Bởi vậy bảo tôi về nói chuyện với anh trước.

Xem thái độ của anh. Dù sao, khu kinh tế hoành không là một tay anh gây dựng nên. Thái độ của người sáng lập mới quan trọng.

Chủ nhiệm Cao nói, bộ cũng tôn trọng ý kiến của anh Bành Nhất Khái tôn cao thân phận của Diệp Phàm lên đến mức thần tối cao.

Có lẽ mấy câu sau là người này thêm mắm thêm muối.

– Việc này đúng là có chút khó khăn. Trước có cơ hội mời bọn họ gia nhập bọn họ đã từng từ chối.

Lúc ấy thái độ của bọn họ quá mạnh mẽ cứng rắn. Hiện giờ không dễ làm, dù sao cấp trên đã phê chuẩn quyết định thành lập khu kinh tế Hoành Không.

Hơn nữa, lần này còn cấp xuống mấy tỷ. Nói chuyện tiền thì vấn đề lại lớn lên.

Ví dụ như sáng nay nói chuyện trợ giúp khu Lục Loan quyết định sẽ không được thông qua. Nếu tập đoàn điện khí Tây Nam gia nhập, cần phải phân một khoản nhất định để bọn họ phát triển.

Tiền này tuy nói mấy tỷ nhưng phân cho cả khu cũng không nhiều, đến lúc đó chỉ sợ các đồng chí phản đối không ít.

Vô hình trung sẽ ảnh hưởng xấu đến việc xin gia nhập của tập đoàn điện khí Tây Nam Diệp Phàm đương nhiên gõ những người này trước một chút.

– Thật ra, buổi sáng vấn đề Chủ tịch Diệp đưa ra trong chương tình nghị sự cá nhân tôi cho rằng Chủ tịch Diệp có quyết định ở trình độ rất cao.

Tuy nói khu Lục Loan tạm thời dùng một khoản tiền của chúng ta nhưng sau này khu kinh tế của chúng ta có khả năng có được sự ủng hộ về chính sách và các mặt khác.

Trái lại tập đoàn Điện khí Tây Nam thì khác. Nếu bọn họ gia nhập có lẽ tạm thời phải phân đi một khoản tiền nhất định của chúng ta.

Nhưng về lâu dài, khu kinh tế Hoành Không thiếu tập đoàn Điện khí Tây Nam gia nhập cũng có chút không được, sẽ thiếu hụt một mắt xích sản xuất.

Nếu bọn họ gia nhập nói như Chủ nhiệm Cao vậy, sẽ hình thành một dây truyền sản xuất đầy đủ.

Hơn nữa tập đoàn Điện khí Tây Nam đã phát triển mấy chục năm. Cũng có thực lực mạnh mẽ về lĩnh vực thiết bị cơ điện.

Lấy thừa bù thiếu càng có thể làm cho sản phẩm của chúng ta phong phú hơn. Nâng cao lực cạnh tranh của các tập đoàn. Bành Nhất Khải nói.

– Vậy ý của trợ lý Bành là ủng hộ bọn họ gia nhập? Diệp Phàm nhìn anh ta một cái.

– Theo cá nhân tôi thì ủng hộ, hơn nữa tôi cũng tin tưởng các thành viên trong ban lãnh đạo sẽ có quan điểm sáng suốt.

Bọn họ sẽ thấy được tác dụng lớn khi tập đoàn điện khí Tây Nam ra nhập. Hơn nữa, nghe nói tập đoàn Hoành Không còn có một dự án đang xây dựng.

Có điện khí Tây Nam gia nhập dựa vào thực lực của họ về mặt thiết bị cơ điện hoàn toàn có thể xây dựng bên kia.

Hơn nữa, cũng có thể cung cấp một ít kỹ thuật ủng hộ có phải không? Bành Nhất Kháir làm thuyết khách.

– Haiz, chuyện khu Lục Loan còn chưa được giải quyết. Tôi thật sự là không có sức để ý đến chuyện tập đoàn điện khí Tây Nam được gia nhập. Người khác nhìn không ra cơ hội của khu Lục Loan, tôi và anh thì đã nhìn ra. Diệp Phàm cố ý thở dài, tất nhiên là bắt đầu tính chuyện giao dịch.

– Chủ tịch Diệp, về chuyện khu Lục Loan tôi nhìn thấy trong đó cơ hội thật lớn. Yên tâm, tôi sẽ ủng hộ Chủ tịch Diệp đến cuối cùng trong chuyện khu Lục Loan. Hơn nữa, tôi cũng sẽ lợi dụng cơ hội liên kết với các đồng chí khác. Có một số việc liên kết nhiều có thể làm cho họ nhận ra cơ hội của khu Lục Loan.

Bành Nhất Khải tỏ thái độ.

– Vậy là tốt rồi. Diệp Phàm vỗ đùi, sau đó nói – Nhưng lão Bành, nếu trong thời điểm mấu chốt này để cho điện khí Tây Nam gia nhập thì khó khăn tương đối lớn.

Vẫn là vấn đề tiền. Người khác sẽ nói Tập đoàn điện khí Tây Nam nhìn vào mấy tỉ cấp trên rót xuống, bọn họ cũng không thành tâm

Đến lúc đó, những lời này không dễ nói. Nhưng, tôi thật ra có cách.

– Hả, có cách sao, tôi muốn nghe. Bành Nhất Khải cười nói.

– Sẽ phân phối số tiền kia trước, bởi vì liên quan đến khoản tiền khá lớn.

Cho nên, phương án này chắc chắn sẽ được Đảng ủy thảo luận. Theo cá nhân tôi mà nói tôi hi vọng Tập đoàn điện khí Tây Nam có thể gia nhập.

Nói cách khác trước kia tôi cũng đã mời bọn họ. Nhưng để giải quyết vấn đề này thì phải làm gì bây giờ?

Phương án này chính là cố gắng phân cho Tập đoàn Hoành Không một khoản tiền lớn. Đến lúc đó có khoản tiền này Tập đoàn điện khí Tây Nam gia nhập tập đoàn Hoành Không có thể đem khoản tiền này phân một phần cho Tập đoàn Điện khí Tây Nam.

Đến lúc đó, người khác muốn bàn tán cũng không thể nói có phải không? Tập đoàn Hoành Không chúng ta hoàn toàn có thể lấy lý do phối hợp nghiên cứu để cùng sử dụng khoản tiền đó.

Đương nhiên, cũng không thể phân nhiều lắm, thích hợp thôi. Diệp Phàm nói.

– Đây là cách tốt, đến lúc đó người khác sẽ không chỉ trích Tập đoàn Điện khí Tây Nam vì tiền mới gia nhập, nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng, cứ như vậy có lẽ Chủ tịch Diệp sẽ phải nghe nhiều chuyện, dù sao khoản tiền này đã cấp cho Tập đoàn Hoành Không, đến lúc đó Tập đoàn Hoành Không muốn phân cho Tập đoàn Điện khí Tây Nam.

Tốt như Chủ tịch tỉnh Diệp này có lẽ là số ít, có lẽ các đồng chí hiểu sẽ không nhiều. Bành Nhất Khải nói.

– Ha ha, chỉ cần là chuyện của khu kinh tế, nghe thì nghe. Dù sao lỗ tai của tôi đã nhồi nhiều rồi, cũng không sợ nhiều thêm một chút. Diệp Phàm vẻ mặt lạnh nhạt, cười rộng rãi, nhưng thật ra trong lòng Bành Nhất Khải có chút cảm động. Anh ta hiểu được suy nghĩ của Diệp Phàm có lẽ ngất.

Bước đầu tiên trong phương án này của Diệp Phàm đương nhiên là cố gắng đem khoản tiền này nhập về tài khoản của tập đoàn Hoành Không.

Bước thứ hai chính là nhét khu Lục Loan vào mới hoàn thành chỉ thị của Lão Ninh.

Bước ba mới có thể lo đến chuyện của Tập đoàn điện khí Tây Nam. Các bước này không thể đi trái.

Nếu không, Tập đoàn điện khí Tây Nam có lẽ là ý tưởng của Bành Nhất Khải. Thời đại này nói chỉ ở miệng.

Quan hệ của Nhậm Thời Mãn và Bành Nhất Khải không tồi. Chắc chắn người này đã liên hệ với Nhậm Thời Mãn rồi, vừa lúc có thể lợi dụng một chút.

– Việc thế nào? Bành Nhất Khải vừa về đến nhà Nhậm Thời Mãn không ngờ chủ động gọi điện thoại, lão Nhậm lo lắng theo dõi chặt chẽ.

Việc này, nói trắng ra là tranh giành quyết lực. Việc của khu kinh tế việc như vậy lão Nhậm chắc chắn muốn nắm trong tay.

Tuyệt không thể để cho Diệp Phàm nắm mũi dẫn đi. Nếu để Diệp Phàm chủ động, vậy thì đồng chí Nhậm Thời Mãn làm chuyện gì. Làm một bí thư như con rối cũng không phải chuyện Nhậm Thời Mãn mong muốn.

– Thái độ của Diệp Phàm có chút ba phải, thế nào cũng được. Việc này khó khăn, trả lời không thể nào rõ ràng. Bành Nhất Khải nói.

– Đó là đương nhiên, trước kia Ô Vân Sơn tranh luận với Diệp Phàm thật sự kịch liệt. Lúc ấy trong hội nghị thường vụ đã vả hết vào mặt nhau. Hiện giờ bọn họ muốn quay đầu Diệp Phàm đương nhiên là có muốn họ gia nhập chẳng qua quay đầu không dễ dàng như thế. Đây là một hình thức khác.

Nhậm Thời Mãn nói.

– Nhưng hắn liên tục nhắc đến chuyện của khu Lục Loan. Nhưng thực ra có vẻ kỳ lạ. Khu Lục Loan chẳng lẽ thực sự có cơ hội lớn như vậy đối với khu kinh tế Hoành Không sao? Bành Nhất Khải thật ra khá hoài nghi, nói hết chuyện nói với Diệp Phàm.

– Việc này làm người ta khá khó hiểu, nhưng cậu cho rằng tôi sẽ cho hắn cơ hội sao? Nhậm Thời Mãn cười lạnh nói.

– Đương nhiên sẽ không, nhưng Bí thư Nhậm có cho hay không không liên quan. Việc này tôi ủng hộ hắn. Đương nhiên chỉ cần một lần. Việc này không quá tốt, nếu thật thì tôi hơi băn khoăn.

Bành Nhất Khải nói.

– Ha ha, yên tâm, hắn tuyệt đối không thông qua được. Có lẽ tỉnh Điền Nam Chu Gia Sinh sau khi trở về cũng nói với hai vị lãnh đạo. Nhậm Thời Mãn cười nói.

– Nếu Chu Gia Sinh phản bội thì Diệp Phàm chính là nhảy rơi răng cũng không có hi vọng. Bành Nhất Khải cười nói.

– Ha ha, để hắn tự nhảy là được. Đảng ủy chúng ta ngồi câu cá chuyên môn câu cá là được. Nhậm Thời Mãn cười nói.

– Nhưng, trong phân phối khoản tiền hi vọng Bí thư Nhậm có thể ủng hộ tập đoàn Hoành Không. Bành Nhất Khải nói. Đăng bởi: admin