Chương 3293: Tam Vị Nhất Thể.

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Thế là tốt rồi mà, làm việc thì phải hiệu quả như thế. Để lâu đến khi Chủ tịch tỉnh Triệu quên mất thì phiền phức. Công việc của các lãnh đạo rất nhiều, rất bận.

Lời nói của Dương Chí Thăng mang theo khẩu khí của nhân vật số 1, có chút ám chỉ Triệu Hướng Vân ngươi sau này liệu có nuốt lời hay không.

Bây giờ rất nhiều lãnh đạo nói một đằng sau đó làm một nẻo. Đương nhiên, lãnh đạo sẽ không trực tiếp làm, đây là quyền uy của lãnh đạo.

Nhưng đa số các lãnh đạo đều sẽ áp dụng những cách đưa đẩy để khiến cho ngươi cuối cùng sẽ không giải quyết được việc.

Ví dụ như báo cáo này được, chỗ kia không thông, rồi lại hôm nay không rảnh ngày mai lại có việc, anh tìm gặp ông ta sẽ rất phiền phức, cuối cùng tự bản thân không đi tìm nữa.

– Đúng đúng.

Lam Tồn Quân gật đầu nói,

– Ngày mai sẽ gửi lên ngay.

– Chủ tịch thành phố Lam, ngày mai Chủ tịch tỉnh Triệu sẽ ở Tập đoàn Hoành Không chúng tôi. Nếu anh muốn tìm anh ấy thì trực tiếp đến tổng bộ tìm là được. Sau này từ khi bắt đầu đệ trình cho đến trước khi kết thúc, có lẽ mấy vị lãnh đạo trên tỉnh đều sẽ ở lại tại Tập đoàn Hoành Không. Vừa khéo những đồng chí bên dưới có việc gì thì cũng thuận lợi nhiều.

Diệp Phàm nhắc nhở.

– Thế thì tốt quá, ngày mai trực tiếp đưa đến đây là được rồi.

Lam Tồn Quân gật gật đầu, liếc nhìn Diệp Phàm, sau đó nói tiếp,

– Bí thư Diệp, thành phố Hạng Nam bây giờ cũng đã là cơ quan cấp dưới của Tập đoàn Hoành Không rồi.

Hơn nữa, cũng vừa mới đưa thành phố Hạng Nam vào sự quản lý của Tập đoàn Hoành Không. Từ ngày mai trở đi, toàn thành phố Hạng Nam để phối hợp với Đại quy hoạch Hoành Không thì việc xây dựng sẽ được triển khai rất nhiều.

Ví như, phối hợp phát triển du lịch, phát triển nhà máy, Ủy ban nhân dân thành phố quy hoạch phát triển lại trên các mặt của thành phố Hạng Nam.

Chỉ là những công trình phương tiện cơ bản cũng đã phải cần đến một khoản tiền rất lớn rồi, những cái này đều là để phục vụ cho việc phối hợp với Đại quy hoạch Hoành Không.

– Ha ha ha, Tập đoàn Hoành Không vấn đề của Giang Hoa, tin là vấn đề của Hạng Nam cũng sẽ xem xét có phải không nào?

Triệu Hướng Vân trong lòng có chút không phục, rõ ràng là muốn ép Diệp Phàm tiếp tục chi tiền ra.

Đây đúng là hợp ý của Diệp Phàm. Hôm nay chính là muốn lấy thể diện cho Lam Tồn Quân. Chèn ép vẻ khệnh khạng của Dương Chí Thăng. Thậm chí không thèm nể mặt.

– Thế này nhé, tiền thì chúng tôi đã hết rồi.

Diệp Phàm nói, mọi người đều im lặng, đây chẳng phải là đã không nể mặt Chủ tịch Triệu và Lam Tồn Quân hay sao. Biết được mối quan hệ giữa Diệp và Lam thì ai cũng cảm thấy kỳ lạ, việc này thật không phải là “bạn bè”.

– Sao lại không còn tiền chứ, tài khí của Tập đoàn Hoành Không bây giờ rất lớn mà. Vừa rồi chẳng phải mới cấp cho Giang Hoa 1 tỷ nữa. Việc này Bí thư Diệp không thể bên trọng bên kinh được. Dù nói thế nào cho Giang Hoa 1 tỷ thì cho Hạng Nam mấy chục triệu cũng có thể chứ có phải không nào?

Dương Chí Thăng lại đổ thêm dầu vào lửa.

– Đồng chí Chí Thăng, anh hiểu nhầm rồi. Tôi không hề nói là không cấp có phải không nào? Về tài chính của Tập đoàn hiện nay cũng có khó khăn, việc di dời huyện Hoàng Cương phần lớn kinh phí đều do Tập đoàn chi.

Tuy nhiên, Tập đoàn dù có hết tiền cũng phải ủng hộ cho thành phố Hạng Nam một chút chứ có phải không nào? Huống chi trước tới giờ Chủ tịch Lam luôn hết sức ủng hộ công việc của Tập đoàn Hoành Không.

Có điều, bây giờ tiền không còn. Nhưng vẫn còn có cơ hội. Đại quy hoạch Hoành Không chúng tôi đang xin một mục đã báo cáo lên Chính Vụ Viện.

Một phần của khoản tiền này sẽ dùng để xây dựng trạm biến áp Hoành Không. Tuy nhiên sau này dưới sự tranh thủ của Chủ tịch Lam, trạm biến áp cũ vẫn chưa hề dời đi.

Hơn nữa, bây giờ thành phố Hạng Nam đã được giao cho Tập đoàn Hoành Không tiếp quản, tất cả những trạm điện Hoành Không thuộc ngành điện của thành phố Hạng Nam giờ có phải cũng trở thành đơn vị cấp dưới của Tập đoàn Hoành Không không.

Cho nên, trạm biến áp riêng của Tập đoàn Hoành Không sẽ không cần phải xây dựng nữa. Mà Chính Vụ Viện thì đã phê chuẩn cấp cho 300 triệu rồi. Có lẽ mấy ngày nữa sẽ chuyển đến tài khoản.

Đến khi đó, lấy một nửa cấp cho thành phố Hạng Nam. Khoản tiền này hy vọng Chủ tịch Lam có thể dùng một phần để mở rộng trạm điện Hoành Không.

Cùng với việc đẩy nhanh tiến độ xây dựng của Đại quy hoạch Hoành Không, quy hoạch của Tập đoàn cũng đang mở rộng. Nhu cầu về điện lực cũng từng bước tăng cao.

Việc mở rộng Trạm biến áp Hoành Không đã bày ra trước mắt không thể tiếp tục trì hoãn.

Diệp Phàm nói rất nhẹ nhàng, khéo léo nhưng sau khi nói ra thì lại rất có trọng lượng.

Hơn nữa lại là quăng thẳng vào tai của Dương Chí Thăng. Khoản tiền này là Lam Tồn Quân tranh thủ được, đồng chí Dương Chí Thăng tự nhiên lại thấy buồn bực. Nếu không phải là có lãnh đạo tỉnh ở đây thì có lẽ gã đã phủi tay bỏ đi rồi.

– Cám ơn sự ủng hộ của Tập đoàn Hoành Không đối với thành phố Hạng Nam, khoản tiền này chúng tôi sẽ dùng một nửa cho việc xây dựng Trạm điện Hoành Không.

Hơn nữa, tài nguyên nước của thành phố chúng tôi cũng phong phú, chỉ tính những trạm thuỷ điện to nhỏ thuộc thành phố cũng không dưới 20 cái.

Chúng tôi sẽ tập hợp toàn bộ mạng lưới các trạm điện thành phố để ủng hộ sự phát triển của Tập đoàn Hoành Không. Cung cấp đầy đủ điện để ủng hộ Tập đoàn Hoành Không.

Số tiền còn lại thành phố chúng tôi sẽ xem xét dùng vào phối hợp với việc kiến thiết của Đại quy hoạch Hoành Không.

Lam Tồn Quân biểu hiện thái độ.

Khoản tiền này không hề quan trọng, quan trọng là thể diện mà Diệp Phàm đã tạo cho. Đương nhiên trong lòng gã cảm thấy phấn khích đặc biệt, hơn nữa, trước mặt nhiều lãnh đạo tỉnh như vậy hôm nay lại được nỏ mày nở mặt.

Sau này lãnh đạo hai tỉnh Thiên Vân và Điền Nam đã ngồi xuống bố trí danh sách thành viên tổ Đệ trình hạng mục.

Cuối cùng trải qua bàn bạc và quyết định, danh sách lãnh đạo Tổ như sau:

Tổ trưởng là hai đồng chí Chiếm Hữu Quang và An Bình Phong. Bởi vì hai đồng chí này đến từ hai tỉnh, nếu để một trong hai đồng chí làm Tổ phó thù có lẽ không phù hợp cho lắm. Tuy tỉnh Thiên Vân chiếm phần lớn cổ phần, nhưng trong thể chế lại không tính như thế.

Vì thế xuất hiện hai tổ trưởng. Thực ra Tổ trưởng bọn họ chỉ là danh nghĩa, vai trò cũng không lớn lắm. Ý nghĩa tượng trưng chủ yếu là ý nghĩa thực tế.

Phó Tổ trưởng Thường trực Diệp Phàm.

Phó Tổ trưởng gồm 4 đồng chí Triệu Hướng Vân, Phong Hồ Ninh, Trương Tương Hòa, Cái Thiệu Trung. Tuy cấp bậc của Diệp Phàm không cao hơn so với 4 đồng chí này nhưng Diệp Phàm là Bí thư Đảng ủy Tập đoàn Hoành Không, Còn việc này thì là dựa vào Tập đoàn Hoành Không làm trung tâm.

Về phương diện chấp hành vẫn phải do Diệp Phàm đi làm cụ thể, mà Phó Tổ trưởng Thường trực chính là làm việc này. Thực tế những đồng chí khác về cơ bản chỉ là danh nghĩa thể hiện sự quan tâm, ủng hộ của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đối với việc này mà thôi.

Nói về đồng chí Triệu Hướng Vân, vốn là không có hy vọng được vào trong danh sách Phó Tổ trưởng. Tuy nhiên, sau đó Diệp Phàm đã thay đổi biện pháp gây sức ép đưa Cái Thiệu Trung vào.

Tuy nhiên, Ninh Chí Hòa và Chủ tịch Khúc vừa nhìn thì thấy thiếu đi Triệu Hướng Vân, Phó thường trực Chủ tịch tỉnh đồng chí Bố Hoa Thanh lần này cũng mất đi cơ hội.

Hai vị đầu sỏ hợp kế lại cuối cùng đã quyết định, Triệu Hướng Vân cũng được đưa vào. Dù sao cũng không thể thiếu đồng chí này được.

Thời buổi này “trưởng” chỉ có một nhưng “phó” thì có thể có n người mà. Để tránh một số đồng chí trong lòng không tháy thoải mái làm mất đoàn kết thì cũng không tốt.

Còn Trợ lý Tổ trưởng là Dương Chấn Dông, Cung Chí Quân, Dương Chí Thăng, Mộc Thành Chương, Lam Tồn Quân, Chu Gia Sinh.

Tổ viên là Tào Nguyệt và toàn bộ ủy viên Đảng ủy Tập đoàn Hoành Không. Còn hai thành phố Giang Hoa và Hạng Nam cũng có người.

Một tổ Đệ trình tuy nhỏ, nhưng cũng rất quan trọng. Để sắp xếp nhiều đồng chí như vậy, mấy vị lãnh đạo cũng phải đau đầu suy nghĩ. Nếu không, lấy đâu ra Trợ lý Tổ trưởng, việc này chỉ là danh nghĩa để bố trí người mà thôi.

Đến khi Đệ trình hạng mục thành công, các đồng chí đều có dính chút công lao.

Tổ công tác Đệ trình khi được thành lập thì lập tức mở một Hội nghị mở rộng, thực tế thành phần tham dự cơ bản cũng là những người vừa mới ở đây.

Hội nghị chủ yếu là nghe đồng chí Diệp Phàm thông báo tình hình công tác chuẩn bị đệ trình. Còn Gianh Hoa và Hạng Nam cũng báo cáo một số phương án tái quy hoạch để phối hợp tổng thể với Đại quy hoạch Hoành Không.

– Ha ha, Bí thư Diệp, hôm nay đúng là đại khoái nhân tâm.

Diệp Phàm và Ngũ Vân Lượng đến ăn điểm tâm tại nhà Bao Nghị.

– Chỉ là một chút thắng lợi mà thôi, không có gì là đại khoái nhân tâm cả.

Diệp Phàm nói.

– Mặt của Dương Chí Thăng sắp thành mặt lừa rồi.

Bao Nghị cười nói.

– Mặc kệ Dương Chí Thăng có đồng ý hay không, bây giờ hắn chính là cấp dưới của Bí thư Diệp anh. Đây là thực tế không phải tranh cãi. Người này có lẽ trong lòng đang tức giận muốn chết, bây giờ hắn lại là Phó Bí thư Đảng ủy Tập đoàn Hoành Không. Sau này trong hội nghị Đảng ủy muốn làm chuyện gì cũng phải cẩn thận.

Ngũ Vân Lượng nói.

– Gây chuyện thì nhất định sẽ có, tuy nhiên, dựa vào năng lực khống chế của Bí thư Diệp đối với Hội nghị Đảng uỷ mà nói, về cơ bản thì hắn sẽ chẳng có gì để diễn. Chỉ cần gây ra việc gì thì chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi. Hôm nay hắn đã mất mặt như thế vẫn chưa đủ hay sao.

Bao Nghị cười nhạt.

– Trong nồi canh này cứ có một viên “cứt chuột” khiến cho người ta luôn cảm thấy khó chịu. Ban đầu ta sao tỉnh lại quyết định như thế cơ chứ? Thế chẳng phải là cứng nhắc sao?

Ngũ Vân Lượng nói.

– Không thể nói như thế được, chỉ là góc độ nhìn vào việc của Dương Chí Thăng không giống với chúng ta mà thôi. Nhìn từ bản thân hắn mà nói thì cũng chẳng có gì sai có phải không nào?

Nhìn từ đại cục thì hắn vẫn là có cái nhìn tốt. Đương nhiên, là nhân vật số 1 của Hạng Nam, trong lòng không phục cũng là bình thường.

Ngay cả bảo tôi như thế thì tôi cũng không phục ấy chứ có phải không nào? Tôi đường đường là Bí thư của một thành phố lớn thoáng chốc lại trở thành cấp dưới của một Nhà máy, việc này làm sao mà khiến cho lòng người bình tĩnh được.

Diệp Phàm nói.

– Trong Đảng uỷ những người cũ thì không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên, hiện giờ lại có 3 đồng chí mới vào, Cung Chí Quân người này thế nào? Bí thư Diệp đã biết về người này rồi sao? Chúng ta vẫn phải hiểu rõ trước đã, biết người biết ta thì mới có thể trăm trận trăm thắng được có phải không nào?

Ngũ Vân Lương hỏi.

– Hắn không có vấn đề gì, nói cho hai người biết một bí mật, đó chính là con trai của một người bạn cũ.

Diệp Phàm cười bí hiểm nói.

– Rõ rồi, thế còn Dương Chí Thăng và Mộc Thành Chương? Mộc Thành Chương ngoài mặt thì như thế nhưng không biết liệu sau này hắn có oán khí giống như Dương Chí Thăng hay không. Đến khi đó hai người phụ trách hai khu vực trực thuộc liên thủ với nhau thì rất là phiền phức.

Bao Nghị nói.

– Hai người bọn họ mà liên thủ với nhau thì phải cẩn thận.

Bao Nghị gật đầu nói.

– Ha ha, Mộc Thành Chương chắc không có thành kiến với chúng ta như Dương Chí Thăng đâu có phải không? Một cây thì khó có thể tạo thành rừng được.

Diệp Phàm nói.

– Bí thư Diệp, lần này đối với mỗi đồng chí của Tập đoàn Hoành Không mà nói đều là một cơ hội lớn để nhảy vọt.

Trong thời gian đệ trình này 2 tỉnh Điền Nam và Thiên Vân đều có lãnh đạo trú đóng tại Tập đoàn Hoành Không chúng ta.

Tuy bọn họ bình thường không để ý tới chuyện gì, nhưng cũng là cấp trên giám sát. Chúng ta ở một phương diện nào đó có phải chú ý một chút hay không?

Không thể thoải mái như bình thường được, bây giờ mấy vị lãnh đạo đang chăm chú quan sát. Làm việc gì cũng cảm thấy có chút không tự nhiên.

Ngũ Vân Lượng nói.