Chương 3374: Tham Dự Cạnh Tranh.

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Nói kiểu gì vậy, tôi mới từ trên xuống. Mà tổng bộ tập đoàn Hoành Không này nằm ở địa bàn tỉnh Thiên Vân, tỉnh Thiên Vân là chủ, chúng tôi có phải đứng sang bên anh không? Vả lại, đồng chí Khổng Ý Hùng là cấp dưới của anh Nhậm Thời Mãn cười nói. – Chủ tịch tỉnh Phong, cấp dưới của anh đúng thật là hiểu lòng người. Phỏng chừng là sợ anh đi cầu thanh bộ mệt nhọc, nên sắp xếp cho ở tầng hai đấy mà.

Bản thân cậu ấy muốn leo lên tầng bốn, cấp dưới có thể suy nghĩ cho lãnh đạo như vậy, tôi thật sự rất hâm mộ Chủ tịch tỉnh Diệp đấy.

Có một cấp dưới tốt như vậy thật là tốt. Bành Nhất Khởi từ Ủy ban Quốc tư vừa nói, Phong Hồ Ninh liền muốn xông lên đấm cho ông ta một nhát.

Tuy nhiên, Phong Hồ Ninh vẫn mỉm cười nói: – Đúng đúng, chúng ta đều hâm mộ đồng chí Diệp Phàm.

Tuy rằng tôi cũng là lãnh đạo của UBND tỉnh, nhưng đồng chí Khổng Ý Hùng là cấp dưới trực tiếp của đồng chím Diệp Phàm. Hơn nữa, đồng chí Ý Hùng cũng là suy nghĩ đến tuổi tác của thành viên bộ máy Ủy ban Quốc tư, các đồng chí cũng không còn trẻ tuổi nữa. Đương nhiên, trừ đồng chí Diệp Phàm ra, mà người cậu ấy thông cảm nhất chính là Bí thư Nhậm rồi. Bí thư Nhậm là nhân vật số 1 của Ủy ban Quốc tư, chúng tôi đều là cấp dưới của anh. Đồng chí Ý Hùng dù sao cũng phải suy nghĩ thế nào để tiện lợi cho anh trước, có đúng không?

Phong Hồ Ninh đáp trả lại Nhậm Thời Mãn, khiến ông ta tức giận nghiến răng.

– Haiz, văn phòng của chúng ta ở đây. Mà văn phòng của thành viên bộ máy đảng ủy tập đoàn Hoành Không nghe nói ở lầu bốn. Vậy về sau như đồng chí Cung Chí Quân, Dương Chấn Đông đều ở lầu bốn. Chúng ta có việc gì thì đi bộ lên, như vậy cũng là cơ hội rèn luyện sức khỏe mà. Dương Chí Thăng cười nói.

– Đi cầu thang bộ là phương pháp rèn luyện sức khỏe tốt nhất mà, cũng giống như leo núi vậy, có đúng không nào? Bành Nhất Khải cười nói.

– Các vị lãnh đạo chê cười tôi rồi. Ý Hùng đâu dám để các vị lãnh đạo mệt nhọc, Chủ tịch tỉnh Diệp nói rồi, về sau có chuyện gì các vị lãnh đạo gọi điện qua, thành viên bộ máy tập đoàn Hoành Không đều sẽ đến hậu mệnh. Chủ tịch tỉnh còn nói, việc này bao gồm cả anh ấy, bất cứ lúc nào cũng chờ đợi chỉ thị của cấp trên, cũng là vì nhân dân phục vụ thôi. Khổng Ý Hùng cười nói.

– Ha ha, đồng chí Ý Hùng nói hay lắm, đều là vì nhân dân phục vụ. Giọng nói của Diệp Phàm từ tên cầu thang tuyền xuống. – Vừa mới nhận được chỉ thị của lãnh đạo một bộ hai tỉnh, yêu cầu bộ máy ủy ban quản lý chúng ta hãy nhanh chóng xây dựng ngành trung tâm lên. Ví dụ, văn phòng ủy ban quản lý, ban tuyên truyền, ban bảo vệPhải nhanh chóng để ủy ban quản lý đi vào quỹ đạo, thời gian không đợi người mà.

– Thành lập là được. Tuy nhiên, việc lựa chọn nhân viên, bổ nhiệm chức vụ do ai phụ trách?

– Lãnh đạo có chỉ thị, do tập thể bộ máy đảng ủy ủy ban quản lý quyết định. Diệp Phàm mỉm cười đưa tài liệu qua, Khổng Ý Hùng sau khi nhận được liền phát cho mọi người.

– Các vị lãnh đạo, Chủ tịch tỉnh Diệp có giao cho chúng tôi, cho nên chúng tôi đã làm một phòng nhỏ trên tầng hai làm phòng họp. Khổng Ý Hùng nói. – Đương nhiên, điều kiện đơn sơ một chút, chưa kịp trang trí gì cả.

– Vậy chúng ta đi lên phòng họp mới ngồi một chút, tiện thể xem tài liệu này. Nhậm Thời Mãn cười nói.

Các ủy viên thong thả đi lên phòng họp.

Sau khi ngồi xuống liền mở tài liệu ra.

Xem xong, Nhậm Thời Mãn vẻ mặt nghiêm túc nói: – Từ tài liệu có thể thấy, ý của lãnh đạo cấp trên là phải tinh giản cơ cấu khu kinh tế, không thể để như cơ cấu chính phủ, như vậy quá nhiều lãng phí.

Mà việc bố trí một số cơ cấu phải tiến hành theo giai đoạn. Trước mắt quan trọng nhất chính là xây dựng ra những ban trực thuộc cần thiết.

Ví dụ văn phòng Khu kinh tế, ban Tuyên giáo, bảo vệcòn nhan viên thì chọn trong phạm vi tương ứng của khu kinh tế.

– Đúng vậy, lãnh đạo cấp trên đồng ý để người phụ trách các ban trực thuộc của khu kinh tế Hoành Không là cấp Phó giám đốc sở.

Về việc này cũng nói rõ rồi, tuy rằng ban ngành trực thuộc của Hạng Nam và Giang Hoa là cấp giám đôc sở, nhưng ban ngành trực thuộc của Hoành Không và tập đoàn cơ khí TQ lại là tiêu chuẩn phó giám đốc sở tham chiếu.

Mà Khu kinh tế còn quản lý hai tập đoàn này, cho nên người phụ trách bắt buộc phải là cấp phó giám đốc sở.

Bằng không, không thể quản lý được.

Cấp trên còn có chỉ thị rõ Ban ngành trực thuộc, ví dụ như chủ nhiệm văn phòng cấp phó giám đốc sở ủy ban quản lý Khu kinh tế chúng ta chỉ có quyền kiến nghị chứ không có quyền quyết định.

Từ tài liệu mà Quốc vụ viện gửi xuống có thể thấy được, ban ngành cấp trên chủ yếu của ủy ban quản lý khu kinh tế là tỉnh Thiên Vân.

Cho nên, việc miễn nhiệm đối với những đồng chí cấp phó giám đốc sở này phải do ban tổ chức Tỉnh ủy Thiên Vân quyết định.

Mà tỉnh Điền Nam và Ủy ban Quốc tư chỉ cần lập hồ sơ là được. Cái này giúp bớt đi các đầu mối quản lý, dẫn đến cãi cọ nhau. Diệp Phàm nói.

– Đúng vậy, liên quan đến việc miễn nhiệm đối với các đồng chí cấp phó giám đốc sở sẽ do ban Tổ chức trực thuộc Khu kinh tế phụ trách.

Cho nên, ban Tổ chức Khu kinh tế cũng phải thuộc nhóm ban ngành xây dựng đầu tiên.

Tuy nhiên, ban tổ chức này không phải nhỏ, người phụ trách phải do một tỉnh hai bộ quyết định.

Còn nhân viên thì chủ yếu chọn trong tỉnh Thiên Vân, nhưng tỉnh Điền nam và ở bộ cũng phải có cán bộ tương ứng tham gia.

Ủy ban quản lý không vận hành được, thể hiện hiệu lực làm việc của chúng ta. Tôi nghĩ, lãnh đạo cấp trên không muốn nhìn thấy một bộ máy ủy ban quản lý lại trầm lắng, thiếu sức sống như vậy. Mà các đồng chí ủy viên đều có hàng đống việc của mình phải làm, cho nên phải sớm thực hiện mới được. Nhậm Thời Mãn vẻ mặt nghiêm túc nói. – Bí thư Nhậm, nói đến vấn đề này tôi muốn nhắc đến một chuyện, là một việc quan trọng đối với Khu kinh tế Hoành Không chúng ta trong thời gian đầu thành lập. Diệp Phàm nói.

– Ừm, đồng chí Diệp Phàm, nếu là việc lớn thì mời anh trao đổi với các đồng chí ở đây một chút. Nhậm Thời Mãn gật gật đầu. – Việc xây dựng cảng Tân Môn cần một số lượng máy móc thiết bị rất lớn, mà cạnh tranh thì khoảng mười ngày nữa là bắt đầu rồi.

Mà việc tuyển chọn các doanh nghiệp tham gia cạnh tranh thì năm ngày nữa là tiến hành. Vì vậy, nhiệm vụ trước mắt là quyết định nhân viên tham dự cạnh tranh.

Còn về doanh nghiệp tham dự cạnh tranh thì đã quyết định rồi, là Tập đoàn Hoành Không và Tập đoàn Cơ khí TQ cùng liên thủ tham dự. Lần cạnh tranh này sẽ liên quan đến lợi ích thiết thân của cả hai tập đoàn lớn này.

Bởi vì máy móc mà cảng Tân Môn cần có số lượng rất lớn. Nếu như có thể giành được thắng lợi, thì đơn hàng sẽ không dưới một tỷ mấy, thậm chí còn hơn. Diệp Phàm nói, Khu kinh tế thành lập rồi, đương nhiên cũng phải làm ra được thành tích.

– Việc này hai tập đoàn đa ngồi với nhau bàn bạc chưa? Nhậm Thời Mãn hỏi. – Ngồi thương lượng với nhau rồi, hôm đó tôi và đồng chí Cung Chí Quân cùng ngồi với Bí thư Nạp và tổng giám đốc Kiều thương lượng rồi.

Cuộc cạnh tranh này do hai tập đoàn cùng cử người tham dự, còn bên tập đoàn Hoành Không là do đồng chí Cung Chí Quân và Trần Viên Kiều dẫn đầu.

Đương nhiên, tổng bộ công ty cũng sẽ sắp xếp những đồng chí liên quan tham dự. Diệp Phàm nói.

– Còn tập đoàn cơ khí TQ, tình hình thế nào thì xin mời Kiều tổng trình bày

– Về việc chọn người tham dự cạnh tranh, tôi đã thương lượng với Bí thư Nạp và ủy viên đảng ủy tập đoàn, nhân viên thì cũng như tập đoàn Hoành Không, còn người phụ trách chủ yếu là tppo. Kiều Báo Quốc nói.

– Tập đoàn Hoành Không và Cơ khí TQ là hai tập đoàn độc lập, tuy rằng đều là trực thuộc Khu kinh tế, nhưng không phải là một tập đoàn.

Mà tham dự cạnh tranh chắc chắn phải có sự phân biệt chủ thứ. Nếu hai tập đoàn mà không phân biệt được chủ yếu và thứ yếu thì sẽ sinh ra rất nhiều phiền toái. Tôi cho rằng nên định ra chủ yếu và thứ yếu trước đã. Các đồng chí, bất kể làm việc gì thì cũng cần phải có một đồng chí nắm giữ ấn soái có đúng không? Nếu không đến lúc đó không có người gánh vác trách nhiệm. Nếu việc cạnh tranh lần này là một đại sự đầu tiên của ủy ban quản lý Khu kinh tế sau khi thành lập thì chúng ta phải hết sức coi trọng, làm cho thật đẹp. Nhậm Thời Mãn nói. – Đúng vậy, tuy rằng thành viên tham gia cạnh tranh đến từ tập đoàn khác nhau, nhưng trước mắt phải có người phụ trách nhóm này. Nếu không rất khó tập hợp sức mạnh, rồi sau này lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Dương Chí Thăng nói. – Đồng chí Diệp Phàm, ý của anh thế nào? Nhậm Thời Mãn tỏ ra khách khí. Thật ra Diệp Phàm cũng cảm giác được chuyện này phỏng chừng còn gặp một phen trắc trở.

Lần này cạnh tranh chủ yếu ở phương diện máy móc, mà tập đoàn Hoành Không tuy rằng cũng có một công ty con sản xuất những thiết bị này. Nhưng, từ hiện trạng của Tập đoàn Hoành Không mà nói, về nghiệp vụ so với tập đoàn Cơ khí Tq vẫn có sự chênh lệch nhất định. Nguyên nhân thì tôi không dài dòng, các vị ngồi đây đều biết. Tập đoàn Cơ khí TQ là một tập đoàn lớn sản xuất thiết bị máy móc, còn của Hoành Không chỉ là một công ty con Cho nên, tổ trưởng của tổ tham dự cạnh tranh này nên giao cho đồng chí Kiều Báo Quốc là thích hợp nhất. Còn tổ phó là đồng chí Cung chí Quân, và thành viên có đồng chí Trần Viên Kiều Diệp Phàm nói.