Chương 2757: Tăng Cường Tìm Kiếm

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cung Khai Hà không phản ứng gì, bởi vi ông đang cổ kim nén nước mắt lại, chủ yếu là sợ Kiều Viên Viên phát hiện ra manh mối gì mà thấy phiền lòng. Tây dương lánh mà bị lộ ra thì sao mà gạt người được.

Ai nói rằng cậu ấy đã chết, toàn là bịa đặt.

Cung Khai hà không ngờ đã dùng nội công để ngăn nước mắt, cho chảy vào trong

hốc.

Ông ấy liền nhanh chóng đến bên sô pha của Kiều Viễn Viên, nói:

Cháu hãy vất cái thứ đen đủi này đi. Cậu ấy là vương bài của tổ chúng ta, không thể hy sinh như vậy được. Cháu đã nghe ai nói ra những lời bịa đặt đó, để ta chém chết hắn đi

Giờ phút này Cung Khai Hà cũng tức giận.

Chính ông cũng đã dặn dò những đồng chỉ nhận nhiệm vụ lần này. Việc của Diệp Phàm là bí mật quốc gia, tuyệt đối không được rò rì thông tin ra ngoài.

Đây chứng tỏ có một vài đồng chí khổng tuân thủ kỷ luật của tổ chức. Nếu đẫ lọt ra ngoài thì sao mà lau sạch được.

Thủ trưởng, ông nói đi, tôi có thể chịu được. Tôi cũng đã biết nhưng đến hôm nay mới đến làm phiền ổng. Tôi không chịu được nừa rồi, tôi đã nghĩ rồi

Kiều Viên Viên giông như người thần kinh không bình thường, luôn miệng lặp lại một câu Tôi có thể chịu được:.

Nghe thấy vậy nên trong lòng Cung Khai Hà cũng thấy chua xót, nước mắt lại ứa ra.

Lần này ông không dùng nội công mà thu nước mẳt lại.

Ông ngơ ngác nhìn lên trần nhà, rồi lại nhìn Kiều Viên Viên, nói:

Tôi có thể chịu được, thủ trường, ông nói đi Kiều Viên Viên lại nói.

Cháu có thể chịu được, có thể chịu được không hả bà cô của tôi. Tôi còn chưa nói ra mà cháu đã thế này rồi, nếu mà nó ra thì không biết sẽ như thế nào. Sau này tôi có chết đi thì cũng ăn nói sao với Diệp Phàm được đây

Cung Khai Hà muốn gào khóc lên, đương nhiên là khóc đến nỗi mà như dọa đứa trẻ lên ba.

TỔ A đã mất đi ba vị cao thủ, ngay cả vương bài Bán Thần Tiên cũng đều đã chết.

Thời gian này Cung Khai Hà đã chịu đụng nhiều nỗi đau, ông ấy nghĩ liệu có trở thành thần kỉnh hay không cũng khó mà nói được.

Xin lỗi thủ trường. Việc này ỉầ do tôi nói với cô ấy, không có cách nào, cô ấy cám nhận được, cô ấy rất thông minh mà

Cồ ấy quỳ trước mặt tôi, cô ấy là chị dâu của tôi, cô ấy là vợ của anh trai tôi. Tôi để cho cô ấy quỳ vậy sao?

Tôi không làm được, tôi không làm được. Nếu như ông còn chưa hết giận thi hãy bẳn tôi đi. Nếu chết tôi cũng sẽ giấu chị tôi.

Đúng lúc này một âm thanh nghẹn ngào vọng vào đó là Vương Nhân Bàng.

Cung Khai Hà ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nổi trận lôi đình, đúng là chuyện này anh nói ra sao.

Đồng chí Cung Khai Hà như muốn xông ra cho người này một trận. Nhưng thấy mắt người này cũng đang đò au, cũng gầy giống như chị dâu kia. Cung Khai Hà đã tụ nguôi cơn giận lại.

Nhân Bàng à, ngồi đi

Cung Khai Hà khua tay.

Thủ trường, tôi chỉ muốn tro của anh ẩy.

Kiều Viên Viên lại nói.

Cung Khai Hà lại thở dài, mãi một lúc lâu mới nói:

Anh ấy mất tích rồi, tàu Mã Lệ Châu Nạp bị chim xuống biển.

Đó là biển, chứ không phải chúng tôi khổng tìm. Đó là biển chết, là tam giác gần Đermuda.

Dưới đáy biển đó sâu 5,6 nghìn mét, cho dù nước ta có tàu ngầm hiện đại đến cỡ nào cũng không có cách gì mà đến tận đáy tìm được.

Chúng ta cũng đã cho người đến đó tìm rồi.

Đồng thời cũng phát hiện ra nhiều tàu ngầm của các nước khác cũng đang tim kiếm người của mình. Có lẽ con tàu đó không chỉ nuốt mình vương bài của chúng ta.

Đồng thời, cũng đã nhấn chình cả những đội quân tinh anh của nhiều nước khác. Nhưng tôi vẫn có cảm giác là anh ấy không thể đi được, bởi vì anh ấy là Vương bài của chúng ta.

Mỗi lần làm nhiệm vụ anh ấy đều bình yên ưở về. Tôi tin vào thực lực của anh ta, biển này tuy sâu nhung cũng khó mà lấy được mạng anh ta.

Cho nên, trước mắt chúng ta cỉù có thể chờ đợi. Đương nhiên ở những nước lân cận đó chúng ta cũng đã âm thầm cho người tìm kiếm rồi.

Gần đây cháu cũng xem tín túc chứ, thủ trưởng của chúng ta cũng rất quan trọng việc này.

Có phải gần đây quân sự đưa tín ràng hải quân Hoa Hạ đang diễn tập tại khu tam

giác Bermuda trên Thái Binh Dương không? Trong đó bao gồm cả tàu ngầm hiện đại cùa ta, tàu tiếp viện, có cả máy bay trực thăng

Vương Nhân Bàng không chịu nổi, chen vào nói.

Cậu hiểu được là tốt rồi, bọn họ ra tay như vậy chỉ hy vọng có thể tim được Vương bài cùa chúng ta.

Chẳng lo náu có một phần nghìn cơ hội chúng ta cũng không dừng tay.Vi thế đội đã chi một khoản một trăm triệu trợ cấp cho hạm đội Đông Hải.

Yêu cầu họ kéo dài thời gian luyện tập đến nửa năm. Không dễ dàng, biết là hình thái thế giới hiện rất phức tạp, bão bùng tứ phía.

Hạm đội có mặt trên biển Thái Bình Dương giờ này không chỉ có mỗi nước chủng ta.

Ví dụ như Nga, hạm đội Anh, ngay cả hạm mẫu của họ cũng đã ra đó.

Bao gồm cả những nước láng giềng với chúng ta như Nhật, bọn họ lẩy các lý do như tự vệ trên biển, nói là.

Tôi đoán chừng mục tiêu của họ cũng như chúng ta đó là tìm người, ngoài ra là nhẵn cơ hội mà tiêu diệt Vương bài của chúng ta.

Vùng biển kia đã có một hơi thở kỳ lạ.

Khổng chi là việc tiêu diệt vương bài của chúng ta mà có thể là làm đến cùng, nếu như không phải cao thủ của nước đó thi chắc chắn là giát. Có lẽ cũng bao gồm cả những nước liên minh truyền thống nữa.

Vương Nhân Bàng châm chọc nói.

Cậu nói đều là sự thật, ưên Thái Binh Dương, sôi nổi nhất chính là đội hình hạm mầu của Hoa Kỳ/ Mục tiêu của họ có ỷ vị sâu xa. Nghe nói cao thủ của họ thoát ra được, nhưng họ vẫn ở lại Thái Bình Dương, để làm gì, thôi, khổng nói nữa.

Cung Khai Hà xua tay đi.

Khuyên trước khuyên sau rồi cuối cùng cũng mời được Liễu Tuyết và chị dâu cùa Kiều Viên Viên đến. Đều khuyên Kiều Viên Viên rồi đưa cô về.

Bà vợ thấy Cung Khai Hà người khác khác, sọ hãi chút, nghĩ là ông nhà đã bị sốt, cảm nhưng sờ vào người thì không thế.

Cung Khai Hà bò tay vợ ra, đến mặt cũng không kịp rửa, vội vội vàng vàng lấy công văn lên tổng bộ.

Không lâu sau mấy vị quan to lại chạm trán nhau.

Tôi nghĩ phài báo cáo chuyện này với Chủ tịch, chúng ta cấp thêm 1 triệu nữa cho hạm đội đang luyện tập ở Thái Bình Dương. Chúng tôi có yêu cầu, yêu cầu hạm đội này cho thêm hai chiếc tàu để tìm kiếm, mỗi một chiếc tàu ngầm đều có trực thăng hỗ trợ tìm kiếm. Mà phải mở rộng phạm vi tìm kiếm.

Cung Khai Hà nói.

Tôi đông ỷ.

Lý Khiếu Phong không hề suy nghĩ gì liền đứng lên bày tỏ quan điểm.

.Ỵ. ” ” *À. _

Tôi đông ỷ.

Đới Thành cũng không hề do dự, nói.

Tôi thì không có ỷ kiến gì, nhưng tổ trưởng Cung, bên tài vụ của chủng ta không rót thêm được nữa.

Tuy nói hiện có mấy trăm triệu nhưng chi sợ lăn qua lăn lại, đến cuối cùng ngay cà chúng ta cũng không có cách nào triển khai công việc.

Hay là vin chỉ thị cấp ừên về việc trợ cấp cho cuộc tìm kiếm lần này là được.

Kế Vĩnh Viễn cũng chau mày, khó xử.

Không phải anh ta không muốn làm vậy mà chủ yếu là ngân khổ quổc gia cũng rỗng tuếch.

Nếu khổng thương lượng với hài quân, ông ấy dù sao cũng hiểu tổ A chúng ta. Việc này, tôi tin rằng ông ấy có thể hiểu. Việc của chúng ta là việc cùa một nước, chứ

không phải việc cá nhân.

Đới Thành đưa ra ý kiến.

Đúng lúc này, lão Vương gọi điện tới, Cung Khai Hà ừ một tiếng rồi giọng lại trầm lại, có chút khàn cổ nói:

Diệp Phàm là người thế nào chúng ta đều biết, anh trai cùa cậu ấy là Diệp Hào quàn lý tập đoàn Bàn Đế.

Kiều Viên Viên đã nói chuyện này với Diệp Hào. Đương nhiên Diệp Hào cũng nên biết về chuyện của Diệp Phàm.

Lão Vương nói Kiều Viên Viên biết đại thể sự việc nhưng cũng không lộ quá nhiều bỉ mật, Diệp Hào vừa nghe, đã ký cho Kiều Viên Viên một tờ séc trị giá 1 tỷ.

Kiều Viên Viên nghe Vương Nhân Bàng nói nên đẫ đồng ỷ đưa ra 1 tỷ để cho tổ chúng ta làm việc tìm kiếm này.

Yêu cầu duy nhất là muốn chúng ta ra tay toàn bộ, chỉ có một phần trăm hy vọng cũng phải tìm kiếm không được dừng lại.

Phải làm đến khi không còn tiền thì thôi.

Chúng ta không thể nhận khoản tiền này, không thể người nhà anh hùng phải làm

như vậy.

Lý Khiếu Phong lập tức đứng dậy phản đối.

Không thể nhận nhưng chúng ta chấp nhận yêu cầu của họ mới được.

Đới Thành cũng phán đổi.

Tôi Sẽ nói với bên Hài Quân.

Tây Môn Đông cũng thờ dài nói.

Cứ vậy đi, tôi sẽ bảo lão Vương nói lại với Kiều Viên Viên. Tôi sẽ trực tiếp báo cáo với thủ trưởng, đồng chỉ Đông Hồng liên hệ với bên hải quân. Chúng ta phải nhanh chóng gom khoản tiền này, để làm cho cuộc diễn tập lớn hơn, mờ rộng phạm vi.

Cung Khai Hà quả quyết gõ xuống bàn.

Chương trình phát sóng tin tức lúc 7 giờ buổi tối ngày hôm sau đã nói hạm đội Đông Hải đã tăng cường hai chiến hạm trên Thái Bình Dương chấp hành tập luyện.

Mà người phụ trách tổng họp tàu Thiên Viễn Dương cũng đã giám sát vùng quanh Thái Binh Dương.