Chương 3324: Thôn Tính Điện Cơ Tq Của Anh Thì Làm Sao.

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

Diệp Phàm biết rõ, Kiều Viễn Sơn muốn đưa Kiều Báo Quốc vào Cơ khí TQ trước khi Đại quy hoạch Hoành Không được Chính Vụ viện phê duyệt. Để có cơ hội cho Kiều Báo Quốc tạo ra thành tích chính trị.

Ngày hôm Kiều Báo Quốc xuống thì thanh thế cũng được tạo ra rất lớn, Không chỉ Phó Chủ nhiệm thường trực Uỷ ban Quốc tư đồng chí Cao Nhất Thiên xuống, mà đồng chí Phó Trưởng ban Tổ chức Trung ương Kim Thụ Dương cũng xuống cùng Kiều Báo Quốc.

Phó Bí thư tỉnh Thiên Vân Kim Nhân Viên cũng ở đó, phân lượng của đội ngũ tập hợp toàn những nhân vật lớn này rất mạnh. Đương nhiên em rể Diệp Phàm cũng nhận được thiệp mời đến cổ vũ cho anh vợ.

Chỉ là khi Diệp Phàm đến Tập đoàn Cơ khí TQ thì người ta đón tiếp hắn chẳng ra gì mà thôi. Sự kiện Ngô Trung Bảo tuy được bảo mật cao nhưng vẫn bị truyền ra ngoài.

Vì thế các cán bộ Cơ khí TQ đều rất “khách khí” với hắn ta, nhưng kiểu khách khí này gần như là khinh thường. Bởi vì đa số Ban lãnh đạo của Cơ Khí TQ đều là người của Ngô Trung Bảo.

Ngô Trung Bảo tuy bây giờ vẫn nằm trong bệnh viện giả bệnh. Nhưng ảnh hưởng nhất thời vẫn chưa thể nào hết được.

Huống hồ, Cơ khí TQ và Tập đoàn Hoành Không lâu nay lại là oan gia. Đặc biệt là từ khi Diệp Phàm chủ trì công việc đến nay, mâu thuẫn xung đột này càng rõ ràng hơn.

Ngô Trung Bảo khi còn tại nhiệm lúc đến khích lệ công nhân thường hay nhắc đến đối thủ là Tập đoàn Hoành Không.

Chỉ có điều không làm gì được mà thôi, mỗi người của Cơ khí TQ đều hiểu Tập đoàn Hoành Không đã tạo ra áp lực lớn đối với mình.

Đặc biệt là khi Đại quy hoạch Hoành Không phát triển mạnh mẽ như bây giờ, cảm giác áp lực này lại càng mãnh liệt.

– Đại quy hoạch Hoành Không của Diệp tổng thật khí phách đấy.

Sau khi nghi thức đã xong thời gian vẫn còn sớm để ăn cơm, cho nên dành thời gian cho hoạt động tự do, Phó Bí thư Đảng uỷ Cơ khí TQ Đông Lâm Tân châm biếm nói.

– Cũng bình thường thôi.

Diệp Phàm khiêm tốn nói.

– Đúng thế mà, ngay cả một ngôi mộ giả mà người ta cũng không bỏ qua. Đại quy hoạch Hoành Không thực sự là rất có khí phách.

Tôi lo rằng, chờ đến khi các anh thực sự xây dựng hoàn tất, không hiểu trong phạm vi của Đại quy hoạch Hoành Không sẽ có thể còn lại bao nhiêu ngôi mộ nữa.

Đừng có không bỏ qua cho cả những khu nghĩa địa công cộng đấy nhé.

Phó tổng Giang Tùng Lâm của Cơ khí TQ tỏ vẻ cười đùa nói, chợt kéo theo hơn chục đồng chí cùng cười phá lên.

Kiều Báo Quốc cũng nghe thấy, tuy nhiên, lúc này mình vẫn còn chưa ngồi ấm chỗ nên cũng không tiện mở miệng nói để tương trợ cho Diệp Phàm được.

Tránh gây ra sự căm ghét lây của các đồng chí của Cơ khí TQ, đến lúc đó thì chiếc ghế này của mình chắc sẽ mọc đinh mất.

Vì thế Kiều tổng tân nhiệm chỉ có thể giả vờ như không biết cứ nói chuyện với Kim Nhân Viễn.

– Đại quy hoạch Hoành Không Người ta là quy hoạch trên những ngôi mộ mà.

Một người khác chen vào.

– Ha ha ha, nói như thế cũng không phải không có lý. Bởi vì có thông tin cho rằng Đại quy hoạch Hoành Không đang chuẩn bị nhuốt luôn cả Cơ khí TQ.

Câu nói của Diệp Phàm vừa dứt thì mọi người đều quay sang nhìn.

Một là, tin tức này quá trấn động mọi người. Được phát ra từ miệng của Diệp Phàm thì không phải vô căn cứ. Hai là, câu nói của Diệp Phàm chính là muốn đem Cơ khí TQ so sánh như “nấm mồ”.

Đây chẳng phải là nói Cơ khí TQ sắp sụp đổ rồi sao?

– Bí thư Diệp thật có tài ăn nói đấy, sức sống của Cơ khí TQ mạnh mẽ như thế, sẽ không bao giờ sụp đổ, dù nói thế nào cũng không thể trở thành “nấm mồ” được có phải thế không nào?

Nạp Mãi Đề Lâm nói.

– Ha ha ha, Bí thư Nạp, tôi không hề nói Cơ khí TQ là nấm mồ. Vừa rồi có đồng chí đang so sánh, tôi chỉ lấy việc luận việc mà thôi.

Diệp Phàm cười thản nhiên, tỏ ra không hề sợ hãi trước “bầy sói”.

– Nghệ thuật trên nấm mộ thực ra cũng khá hay, những điểm du lịch bây giờ càng là những nấm mộ cổ thì càng có sức hút. Giống như Thập Tam Lăng ở kinh thành lẽ nào không phải chính là những ngôi mộ hay sao? Đại Cung không phải sao? Mỗi năm đón tiếp không biết bao nhiêu là du khách đấy. Như thế thì thu được bao nhiêu là tiền có phải không nào các đồng chí?

Kim Thụ Dương đột nhiên thêm vào một câu rồi cười ha hả.

– Đúng vậy, nếu Đại quy hoạch Hoành Không có thể đưa những nấm mồ này vào mạng lưới thì Đại quy hoạch này thực sự là đứng giá.

Kim Nhân Viễn cũng đến tương trợ.

– Các đồng chí cần phải chứng thực một hiện thực, nấm mồ thực ra chính là văn vật. Đại quy hoạch Hoành Không đang khai thác và bảo vệ văn vật. Đây là việc tốt mà.

Cao Nhất Thiên cười nói.

Ba vị đầu sỏ vừa mở miệng, Nạp Mãi Đề Lâm cuối cùng đã ngậm miệng lại không nói gì nữa, nhất thời bên phía Cơ khí Hoa Hạ tất cả đều im bặt.

Hơn nữa, mọi người đều đang suy nghĩ. Ba vị đầu sỏ này nếu nói Kim Nhân Viễn nói giúp Diệp Phàm mấy câu cũng là bình thường, bởi vì Kim Nhân Viễn là Phó Bí thư tỉnh Thiên Vân.

Còn Kim Thụ Dương và Cao Nhất Thiên cũng hùa theo thì làm sao nói lại được. Điều này chứng tỏ quan hệ của 3 đồng chí này với Diệp Phàm mật thiết hơn so với Cơ khí TQ nhiều.

Đặc biệt là sức uy hiếp của Cao Nhất Thiên và Kim Thụ Dương đối với những cán bộ cấp Phòng ở Cơ khí TQ là có.

Bọn họ tiến thêm một bước nữa là Phó tỉnh bộ rồi, đây chẳng phải là nằm trong phạm vi quyề lực của Trưởng Ban tổ chức trung ương Kim Thụ Dương hay sao.

Huống hồ Kim Thụ Dương lại phụ trách mảng công tác Khảo hạch những Nhà máy trung ương.

– Chủ nhiệm Cao, vừa rồi tin tức của Bí thư Diệp nói không biết có phải là đùa hay không?

Đông Lâm Tân không đành lòng được đành hỏi.

– Có những chuyện, dù là đang nói đùa, nhưng lại đúng đấy, cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.

Câu nói của Cao Nhất Thiên thực sự khiến cho một vài đồng chí lãnh đạo của Tập đoàn Cơ khí TQ chấn động.

Nếu Cơ khí TQ bị cuốn vào Đại quy hoạch Hoành Không thì mình và những người khác chẳng phải tất cả đã trở thành cấp dưới của Diệp Phàm hay sao?

Như thế về sau sẽ khó khăn rồi. Thậm chí có vài đồng chí còn lập tức cảm thấy hối hận vì đã lỡ đắc tội với vị quý tộc mới này.

– Chủ nhiệm Cao, lẽ nào việc này chẳng lẽ là thật?

Ngay cả Bí thư Đảng uỷ Nạp Mãi Đề Lâm cũng không nén được.

Đây dù sao cũng có liên quan trực tiếp đến quyền lực của mình, một khi trở thành cấp dưới của Diệp Phàm, sẽ không biết mình sẽ là nhân vật số mấy.

– Ha ha ha.

Cao Nhất Thiên cười mà không trả lời, khiến cho đám người Nạp Mãi Đề Lâm rất buồn bực, lãnh đạo không nói thì làm sao được.

Sáng ngày hôm sau, Kiều Báo Quốc đang chuẩn bị thu dọn mấy việc lặt vặt thì Nạp Mãi Đề Lâm gọi sang phòng làm việc của ông ta.

– Chào buổi sáng Bí thư Nạp.

Kiều Báo Quốc mới vừa đến nên cũng phải nhẹ nhàng một chút.

– Ngồi đi, tôi bàn với anh một việc. Vì việc rất gấp, cho nên gọi anh qua đây một chuyến.

Nạp Mãi Đề Lâm chỉ chiếc ghế đối diện nói chuyện khách khí.

Không thể thể hiện uy phong của lãnh đạo đối với công tử ca của một gia tộc lớn như Kiều Báo Quốc.

– Bí thư Nạp mời nói.

Kiều Báo Quốc ngồi xuống nói.

– Thông tin hôm qua Bí thư Diệp của Tập đoàn Hoành Không nói anh đã hỏi thăm qua chưa? Việc này khi đó Chủ nhiệm Cao không nói, mà ông ta lại đi cùng với anh xuống. Quan hệ giữa ông ta và Bộ trưởng Kim không tồi, có thể thông qua ông ta hỏi thử xem, hoặc là anh tự mình có cách để hỏi thì càng tốt. Việc này rất lớn, liên quan đến vấn đề của Tập đoàn chúng ta.

Nạp Mãi Đề Lâm nói.

Thực ra, Nạp Mãi Đề Lâm biết quan hệ giữa Diệp Phàm và Kiều Báo Quốc. Lời vừa rồi chỉ là nguỵ trang, việc này có lẽ Kiều Báo Quốc cũng biết được một chút nội tình. Nạp Mãi Đề Lâm đang “thử” mà thôi.

– Khoảng thời gian này tôi ở Đức Bình thu xếp một số việc, cho nên vẫn chưa có thời gian đi hỏi, tuy nhiên, Chủ nhiệm Cao không nói thì có phải là không tiện nói hay không?

Nếu mạo muội đi hỏi thăm thì e là không thích hợp lắm. Về lời nói của Diệp Phàm, tôi nghĩ liệu có khả năng thực sự hay không?

Chỉ có điều việc này lớn như thế, nếu thực sự muốn thôn tính chúng ta thì cũng không phải dễ dàng có thể làm được.

Dù gì cũng phải hỏi ý kiến của chúng ta có phải không nào?

Kiều Báo Quốc thật thật giả giả nói, có chút bí ẩn.

– Đó là đương nhiên, chúng ta không đồng ý thì ai làm gì được. Tuy Uỷ ban Quốc tư là cấp trên chủ quản của chúng ta, nhưng cũng không thể ép chúng ta gia nhập vào Đại quy hoạch Hoành Không được.

Nạp Mãi Đề Lâm xoa cằm, sau đó lại nói,

– Còn một việc nữa, hạn ngạch của Tập đoàn chúng ta năm nay đã bị Uỷ ban Quốc tư chuyển 10% cho Tập đoàn Hoành Không. Việc này rất nghiêm trọng, 10% tổng giá trị sản phẩm lên đến hơn chục tỷ. Mà lợi nhuận thì là 100 đến 200 triệu. Chúng ta không thể mất số tiền này.

– 200 triệu, thực sự là con số quá lớn. Nếu không có 200 triệu này thì hoàn cảnh của chúng ta sẽ khó khăn.

– Kiều Báo Quốc gật đầu nói, sắc mặt có chút trầm xuống.

Biết việc này chính là đơn phạt của Uỷ ban Quốc tư đối với Cơ khí TQ sai sự kiện Ngô Trung Bảo. Cũng là sự bồi thường cho Tập đoàn Hoành Không để bỏ qua cho Ngô Trung Bảo.

– Không sai, mọi phúc lợi đãi ngộ của công nhân, các hoạt động kinh phí của cán bộ cũng sẽ đều bị ảnh hưởng.

Khả năng cách tân sản phẩm của chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, dưới sự cạnh tranh khốc liệt của thị trường như thế.

Tuy chúng ta có sự ủng hộ bởi hạn nghạch của nhà nước. Nhưng, tập đoàn trong nước có quy cách sản phẩm cùng loại với chúng ta cũng không phải chỉ có chúng ta và Tập đoàn Hoành Không.

Nước ngoài thì càng nhiều. Dù có hạn nghạch ủng hộ thì áp lực của chúng ta cũng sẽ lớn lên theo từng năm.

Nếu sản phẩm quá đát và không theo kịp thời đại thì dù có sự ủng hộ của nhà nước người ta cũng không chấp nhận.

Đến lúc đó, sản phẩm không có người cần thì Uỷ ban Quốc tư cũng chẳng dám tiếp tục ủng hộ chúng ta nữa.

Cho nên, điểm nay tuyệt đối không thể được. Việc này anh vừa mới đến nếu xử lý không tốt thì sẽ dẫn đến hàng loạt những hậu quả liên quan.

Báo Quốc, tôi sắp 60 rồi, sắp nghỉ hưu rồi. Tôi cũng hy vọng anh có thể bình an vượt qua và đưa Cơ khí TQ chúng ta phát triển.

Ngữ khí cuối cùng của Nạp Mãi Đề Lâm càng ngày càng thân thiết, trở thành tâm sự.

Kiều Báo Quốc biết, Nạp Mãi Đề Lâm đang ép mình đi giành lại hạn ngạch đó. Tuy nhiên, hạn ngạch đó là cho Tập đoàn Hoành Không. Thế chẳng phải là muốn mình “đánh nhau” với em rể hay sao?

Mà lần này mình có thể đến đây cũng là nhờ có sự giúp sức lớn của em rể, chính là Diệp Phàm đã đả thông được Cao Nhất Thiên.

Không thể đền đáp tri ân bằng nhát dao sau lưng được, Kiều Báo Quốc thực sự khó mà giải quyết được vấn đề này.

– Việc này là do Uỷ ban Quốc tư trực tiếp cắt hạn ngạch cấp cho Tập đoàn Hoành Không, chúng ta muốn giành lại thì rất khó.

Miếng thịt đã bị người ta nuốt vào miệng rồi thì làm sao mà móc ra được.

Kiều Báo Quốc vội vàng từ chối,

– Đối với tình hình này, Bí thư Nạp, trong lòng tôi và ông không cần nói cũng đều hiểu nguyên nhân mà.

Có phải chúng ta có thể nghiên cứu tiết kiệm chi tiêu hay không, ví dụ mọi người cùng rút lại một ít thì cũng có thể dư ra một ít tiền nhất định.

Cũng có thể vay của ngân hàng, cũng có thể đẩy mạnh sản xuất sản phẩm đi khai thác thị trường mới. Tôi nghĩ, 10% này nhiều lắm chỉ là một năm thôi có phải không nào?

Chỉ cần kiên trì là có thể vượt qua.