Chương 3286: Thời Kỳ Hưng Thịnh Của Tập Đoàn Hoành Không Đã Đến.

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Chủ tịch, công trình quan trọng nhất trong quy hoạch của Hoành Không chính là cầu Thông Thiên Hà. Hiện tại cây cầu này đang trong giai đoạn khẩn trương xây dựng.

Đây là cây cầu gắn kết giữa hai tỉnh Điền Nam và Thiên Vân. Nó có ý nghĩa rất quan trọng, hơn nữa, sau khi xây dựng xong cây cầu này không lâu sẽ thấy được tác dụng của nó.

Hiện tại rất nhiều chuyên gia của hai tỉnh đều đang nghiên cứu những mặt có lợi và có hại của dự án quy hoạch Hoành Không. Đương nhiên, cho dù là loại dự án gì thì đều có mặt lợi có mặt hại.

Quan điểm của mọi người là khác nhau, xử lý ở góc độ khác nhau, việc khen ngợi hay chê bai cũng không giống nhau.

Đối với việc này cũng lắng nghe toàn bộ ý kiến của chuyên gia để sửa đổi khi cần thiết. Dự án của chúng ta cũng không phải nhất thành bất biến.

Hiện tại quốc gia không phải có rất nhiều các hạng mục nghiên cứu quan trọng. Hội nghị đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc lần thứ X đã bỏ phiếu thông qua một nghị quyết về phát triển kinh tế và xã hội trong năm năm kế hoạch thứ mười một.

Đề cương có nói tới việc xây dựng nông thôn mới trong chủ nghĩa xã hội khoa học; thúc đẩy tối ưu hóa và nâng cấp cơ cấu công nghiệp; đẩy mạnh phát triển dịch vụ; phối hợp thúc đẩy phát triển trong khu vực; xây dựng một nguồn tài nguyên tiết kiệm và thân thiện với môi trường xã hội;

Thực hiện chiến lược khoa học cùng với chiến lược dùng người tài; tăng cường cải cách; thực hiện chiến lược mở cửa cùng có lợi; thúc đẩy việc xây dựng một xã hội chủ nghĩa hài hòa; tăng cường chủ nghĩa xã hội khoa học…

Diệp Phàm nói.

– Đồng chí Diệp Phàm, anh nói với tôi về kế hoạch năm năm lần thứ 11, có phải là có tính toán gì hay không?

Chủ tịch Đường ân cần hỏi

– Tập đoàn Hoành Không chúng tôi đang hoàn thành kế hoạch năm năm lần thứ 11, việc nâng cấp cơ cấu nền công nghiệp là được làm tốt nhất.

Những năm trước tập đoàn Hoành Không còn bị lỗ vốn nghiêm trọng, tình trạng gần như phá sản không có biện pháp để xoay sở.

Sau nhiều năm điều chỉnh đã có một vị thế vững chắc. Tuy nói tổng thể năm nay vẫn là lỗ, nhưng đều là do trước kia đã bị lỗ vốn quá nhiều.

Hiện tại so với những năm trước doanh thu đã tăng lên. Lợi nhuận thực tế đạt tới bốn trăm triệu.

Mà Chủ tịch hai tỉnh Thiên Vân và Điền Nam đánh giá năm nay không cần phải trợ cấp tiền cho tập đoàn Hoành Không.

Cho nên, góp phần vào việc nâng cấp và tối ưu hóa cơ cấu ngành công nghiệp và các khu không nghiệp. Và nó là tiền đề cho kế hoạch phát triển năm năm lần thứ 11 của tập đoàn Hoành Không có thể cân bằng trong khu vực; nó giúp cho hai tỉnh Điền Nam và Thiên Vân gắn chặt lại với nhau, và nó có thể được coi là một nền tảng của khu vực.

Việc xây dựng nguồn tài nguyên tiết kiệm và thân thiện với môi trường xã hội cũng có thể được sử dụng trong việc lập quy hoạch Hoành Không.

Quy hoạch Hoành Không nắm giữ một tỉ trọng khá lớn trong ngành du lịch, được đầu tư tới mấy tỷ.

Việc xây dựng quy hoạch Hoành Không là phù hợp với môi trường…

Diệp Phàm nói một cách tỉ mỉ.

– Chủ tịch. Tôi cảm thấy quy hoạch tập đoàn Hoành Không có thể trở thành một công trình trọng điểm của quốc gia có phải hay không?

Nó được thực hiện một cách quy mô, cho đến số lượng người tham gia, số tiền đầu tư, khu vực địa lú… tất cả đều thể hiện là rất tốt.

Hơn nữa, cũng có thể đem quy hoạch Hoành Không làm thành một đề tài nghiên cứu có phải hay không. Nếu một khi thành công, còn có thể triển khai thí điểm ở một số nơi trên toàn quốc.

Cung Khai Hà nói.

– Phù hợp hay không phù hợp cần có sự khảo cứu cụ thể của nhóm chuyên gia, như vậy, sau này sẽ phái nhóm chuyên gia nhà nước xuống đây để khảo sát. Nếu như quy hoạch của mọi người phù hợp với điều kiện, sẽ trở thành một công trình trọng điểm của quốc gia, sẽ có những chính sách về tài chính và nhân tại đến để hỗ trợ mọi người.

Chủ tịch Đường gật đầu.

Vẻ mặt Cung Khai Hà lộ ra vẻ nghiêm túc. Nói:

– Đồng chí Diệp Phàm, thời kỳ hưng thịnh của tập đoàn Hoành Không đã bắt đầu.

Sau khi trở về, anh tranh thủ thời gian để chứng thực thông tin này là chính xác. Tất cả các công việc đều phải chuẩn bị thật kỹ càng.

Đừng để đến lúc đoàn chuyên gia tới rồi các anh mới chuẩn bị đúng là không kịp trở tay. Như vậy sẽ thật đáng tiếc, cơ hội này rất quan trọng.

Một khi chuyên gia xác định công trình này là một trong những công trình trọng điểm trong kế hoạch năm năm lần thứ 11. Việc hỗ trợ về tài chính sẽ được tăng lên theo cấp số nhân.

– Tôi hiểu mà Tổ trưởng Cung, tôi vốn định này mai sẽ về thăm ông bà một chuyến. Xem ra là không có cơ hội rồi, sau sẽ về vậy.

Diệp Phàm gật đầu nói.

Nhìn đồng hồ thấy chưa đến mười giờ, Diệp Phàm nhanh chóng quay đầu đi đến thẳng nhà Ninh Chí Hòa.

– Đồng chí Diệp Phàm, mặt anh sáng lắm, cuộc gặp gỡ ngày hôm nay thật sự là vui mừng có phải hay không?

Vừa nhìn thấy Diệp Phàm đi vào. Ninh Chí Hòa đã giơ tay ra bắt, cười nói.

– Đương nhiên là vui mừng rồi, thứ nhất là đến lạy chú Ninh một cái, thứ hai là đến để biếu cho anh mấy viễn thuốc quý.

Diệp Phàm nói xong lấy ra ba viên thuốc.

– Loại thuốc này chính là loại thuốc trước kia anh đánh Thái Cực quyền có phải không?

Ninh Chí Hòa sửng sốt. Cười hỏi.

– Ừ, tuy nhiên, số lượng hơi ít một chút. Tuy nhiên, sau một thời gian ngắn ăn vào còn có thêm một vài tác dụng.

Diệp Phàm gật đầu nói.

Phí Hương Ngọc vui vẻ hớn hở tiến tới lây viên thuốc. Nói:

– Diệp Phàm. Đúng lúc đến bữa cơm. Cùng nhau ăn một chút nhé.

– Cô cho là anh ta không biết là đến bữa cơm có phải hay không, cơ bản là hắn cố ý đến vào đúng bữa cơm đó.

Lúc này, Ninh Chí Hòa quệt mồm đi từ trên lầu xuống. Còn Mai Thiên Kiệt đứng sau lưng cô ấy giống như cái đuôi đang cười hì hì.

Tiểu tử này, thật không giống một đồ đệ của tôi, trong lòng Diệp Phàm buồn bực một chút.

– Chú Ninh, tôi mới từ chỗ Chủ tịch đến đây. Vừa rồi vẻ mặt vui mừng là bởi vì nghe được một tin tức tốt…

Vì thế, Diệp Phàm đem chuyện công trình trọng điểm nói ra.

Ba…

Không thể ngờ được tự nhiên Ninh Chí Hòa lại vỗ đốp một cái vào đầu gối của mình, đứng lên nói:

– Tốt! Tôt lắm!

Sau đó còn nói thêm:

– Diệp Phàm, chúng ta đến phòng sách nói chuyện đi.

Hai người đi vào phòng sách.

– Cậu có tính toán gì không?

Ninh Chí Hòa hỏi.

– Vừa rồi cũng vừa nghĩ đến, bây giờ vẫn còn đang trong giai đoạn lập kế hoạch. Tuy nhiên, tuy nói trước kia chúng ta không có yêu cầu, nhưng luôn có một ví dụ. Ví dụ về một buổi kiểm tra, để xem người khác như thế nào xem có nên bắt chước làm phong bì không.

Diệp Phàm nói.

– Người ta là người ta, cậu phải có tự chủ của chính mình. Đương nhiên, thông thường phải làm quen với các thói quen.

Tôi nghĩ, nếu như cấp trên phái một đoàn chuyên gia xuống, các thành viên trong nhóm chuyên gia là khá quan trọng.

Nhất định là do các tổ chức của quốc vụ viện phối hợp thành một đoàn. Khẳng định trong nhóm chuyên gia sẽ có hai viện sĩ đến để khảo sát việc xây dựng quy hoạch của các cậu.

Trong quy hoạch thì vấn đề du lịch chiếm một phần lớn trong quy hoạch của các cậu. Cho nên, muốn làm du lịch các cậu phải chú ý đến việc quảng bá hình ảnh…

Ninh Chí Hòa và Diệp Phàm đang bàn bạc.

– Sau khi tôi trở về sẽ triệu tập một cuộc họp kím, tuy nhiên, không thể thiếu được sự giúp đỡ của tỉnh ủy. Hơn nữa, tỉnh cũng phải hiểu rõ một chút về hạng mục công trình dự án lớn. Hơn nữa, cũng phải có chuyên gia về lĩnh vực này.

Diệp Phàm gật đầu nói.

– Ừ, cậu tới tỉnh trước, lập tức nói chuyện vấn đề này với Chủ tịch tỉnh Khúc. Chuyện này, tôi nghĩ rằng, không phải chỉ là phạm vi của các cậu.

Ninh Chí Hòa nói.

– Ha hả, chúng ta cố gắng hết sức để mở rộng phạm vi.

Diệp Phàm cười nói.

– Diệp Phàm, trong một đời người có lẽ sẽ xuất hiện rất nhiều cơ hội. Có những cơ hội ảnh hưởng không lớn đến chúng ta, nhưng làn này cơ hội đến với cậu, đến với tỉnh Thiên Vân chúng ta, đến với tập đoàn Hoành Không mà nói là một cơ hội lớn có thể làm thay đổi cả vận mệnh của chúng ta.

Bây giờ tập đoàn Hoành Không là vui nhất, tuy nói năm nay xí nghiệp đã có lợi nhuận.

Nhưng mà bởi vì trước kia có qua nhiều khoản nợ. Cho nên, trong thời gian phát triển này trên lưng các cậu còn có một gánh nặng rất lớn, thật đúng là không dễ dàng.

Mà lần này ở trên có thể cho các cậu một cơ hội hoàn toàn có thể xoay chuyển tình thế. Có sự ủng hộ mạnh lẽ của cấp trên, lập tức có thể bỏ qua gánh nặng để ra trận.

Chỉ khi ra trận một cách gọn nhẹ tập đoàn Hoành Không mới có thể phát triển một cách mạnh mẽ. Hiện tại phải di dời hai thành phố, các cậu tập trung vào việc xây dựng một khu du lịch trọng điểm.

Tuy nhiên, xí nghiệp phải phát triển hơn để thu hút sự đầu tư, tăng lợi thế của sản phẩm, khai thác sự phát triển của các kênh truyền hình…

Múc tiêu của các cậu là các cường quốc trên thế giới, không thể chỉ xác định vị trí trong mắt của người trong nước, nhất định trong nước sẽ có sự hạn chế…

Ninh Chí Hòa truyền lại những kinh nghiệm của chính mình.

– Dạ, lần này trở về phải bỏ một chút để làm việc lớn. Tuy nhiên, năng lực làm việc và việc dốc sức của các thành viên trong bộ mãy lãnh đạo tổng công ty là vấn đề mấu chốt.

Một cây củ cải một cái hố, giống như lần trước điều chỉnh đi điều chỉnh lại trong tĩnh đưa tới nhân tài cho tập đoàn Hoành Không.

Giống như ba đồng chí Trần Viên Kiều, Dương Quý, Phương Hậu Bân đều thể hiện là những người phi thường. Đặc biệt là đồng chí Trần Viên Kiều, trước kia ở tỉnh làm ở xí nghiệp gia công kim loại thật là lãng phí.

Hiện tại hình như cô ấy vẫn ở một vị trí rất bình thường, có thể phân công cho cô ấy quản lý công ty máy móc Hoành Không.

Đều chứng tỏ là người có năng lực quan trọng.

Diệp Phàm đẩy Trần Viên Kiều lên, khiến cho Ninh Chí Hòa có chút hiềm nghi. Bởi vì, Trần Viên Kiều là một nhân viên của Ninh Chí Hòa đi lên.

– Ừ, người đứng đầu tốt có thể kéo théo các đồng chí ở phía đưới công tác tốt. Tuy nhiên, đồng chí Diệp Phàm, cậu vừa nói như vậy, có phải muốn điều chỉnh thành viên trong bộ máy có phải hay không?

Ninh Chí Hòa thật lợi hại, thoáng cái đã có thể nghĩ ra.

– Tôi có ý kiến này, đồng chí Ngô Hồng Sơn là phó bí thư phân công quản lý kinh tế.

Đồng chí làm lý luận công tác rất tốt, có nghiệp vụ rất tốt. Đến đây nhận nhiệm vụ này thấy năng lực công tác cũng bình thường.

Mà công việc chính là phân công quản lý phát triển kinh tế của tổng công ty, việc năng lực quản lý của lãnh đạo ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của tập đoàn.

Đặc biệt là vị trí của Ngô Hồng Sơn.

Diệp Phàm nói, Ngô Hồng Sơn không chắc cứ đung đưa. Hiện tại tuy nói Dương Chấn Đông không làm trái lại, anh ta cũng phục tùng một chút. Nhưng để sử dụng tôi cảm thấy có phần không thuận.

Có thể điều chỉnh phân công công tác các thành viên trong bộ máy một chút, cậu là Bí thư Đảng ủy của Tập đoàn, còn kiêm cả chức Tổng giám đốc, cậu có quyền làm những điều đó. Nếu cảm thấy đồng chí Ngô Hồng Sơn thích hợp là công tác tư tưởng hơn, thì cho anh ta là công tác này. Mà anh ta có thể sắp xếp các đồng chí khác đi làm có phải không?

Ninh Chí Hòa nói.

– Việc này điều chỉnh thật không tốt, bởi vì, tất cả các đồng chí chiếm chỗ của họ đều có thể bị hãm hại. Hiện tại cần có một đồng chí có năng lực kém hơn đồng chí Ngô Hồng Sơn đến công tác.

Diệp Phàm kiên trì đến cùng nói.

– Ừ, cậu thấy đồng chí nào thích hợp?

Ninh Chí Hòa liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái rồi cười.