Chương 1325: Phản âm Phượng Quốc Hưng một phen

Quan Thuật

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lần này tìm đến Diệp Phàm, thứ nhất là báo thù Diệp Phàm chuyện con trai mình làQuản Phi bị làm thái giám. Thứ hai, cũng muốn nhân cơ hội làm một việc gì đó cho Triệu Xương Sơn xem. Ý tứ là lão Triệu chọn người không ngờ không làm việc như vậy, điều này tương đương với việc đánh vào thể diện của lão Triệu. Tuy nhiên không thể tưởng tượng được chính là sát vũ mà về. Quản Nhất Minh đương nhiên không có khí sắc gì tốt, liền lẩm bẩm rồi bỏ đi.

– Anh trở về lập tức thông báo với bọn họ một chút, phải chú ý tiết kiệm. Việc huấn luyện cần như thế nào thì cứ làm thế đó, tuy nhiên, phải chú ý đừng để người qua đường lườm nguýt là được

Cổ Hoài thản nhiên nói, ý tứ có chút mơ hồ, cũng không có vẻ hoàn toàn đồng ý với chỉ thị Quản Nhất Minh, xem ra, hai người này cũng không chắc hợp nhau.

– Được, Trưởng ban Cổ, ngày mai tôi chuẩn bị đi xem, nhân thể nhắc nhở mọi người cũng tốt

Diệp Phàm gật gật đầu

Liếc mắt một cái nhìn Phượng Quốc Hưng, đột nhiên cười nói:

– Đúng là bạn học cũ tốt, cảm ơn Trưởng ban Quốc Hưng đưa ra ưu ái đặc biệt này. Bằng không, thằng em nay có phiền toái lớn. Trưởng ban Quốc Hưng tuy nói tuổi không lớn, nhưng cũng rất có phong độ.

Diệp Phàm sau khi nói xong hướng Trưởng ban Cổ Hoài gật gật đầu chào, sau đó đi luôn.

Phượng Quốc Hưng, tự nhiên, khóe miệng kia co giật vài cái khác thường. Kỳ thực, gã biết bị đồng chí Tiểu Diệp cho một đao

Diệp Phàm nói những lời này bên ngoài là khen Phượng Quốc Hưng là bạn học tình nghĩa, kỳ thực cũng là đang âm thầm làm giảm uy tín với Trưởng ban Cổ Hoài. Cổ Hoài cùng Phượng Quốc Hưng đều là lãnh đạo của Diệp Phàm, và có người ngoài ức hiếp Diệp Phàm, Cổ Hoài ông cũng không nói giúp cấp dưới.

Mà Phượng Quốc Hưng một chức phó đứng ra, trong lòng Cổ Hoài đương nhiên không vừa lòng. Diệp Phàm càng âm hiểm, không ngờ khen Phượng Quốc Hưng có phong độ đại tướng, kia không phải nói Cổ Hoài không có khả năng làm tướng soái sao, không phải chức vị chính của Ban tổ chức cán bộ nên nhường cho Phượng Quốc Hưng sao.

Cho nên, Phượng Quốc Hưng vừa rồi khéo léo lợi dụng Diệp Phàm ưu ái đặc biệt khơi mào chuyện Quản Nhất Minh với Diệp Phàm, hơn nữa Diệp Phàm cũng lợi dụng lòng đố kỵ của Cổ Hoài đâm lại Phượng Quốc Hưng một đao. Hai bên không ai là người thắng

Sáng sớm hôm sau, từ ban Tổ chức cán bộ đi ra hai chiếc xe. Một chiếc Toyota đại bá vương, một chiếc Audi, thẳng hướng thành phố Hải Châu mà đi.

Thành Phố Hải Châu chính là một trong năm đặc khu kinh tế lớn cả nước, thành phố cấp phó tỉnh. Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cổ Hoài chính là nguyên Bí thư Thành ủy thành phố Hải Châu

Thị xã Kim Mã thuộc thành phố Hải Châu, lần này ban Tổ chức cán bộ muốn lấy địa điểm tổ chức đại hội thi đấu thuyền rồng ngay tại trên sông Kim Mã ở thị xã Kim Mã.

Diệp Phàm mang theo đoàn người khi tới Hải Châu thì đã đến giờ ăn trưa, Chủ tịch Ngưu Sâm và Phó bí thư Thành Ủy Thôi Minh Khải mang theo bộ máy chính của thị xã, đứng ở cửa chính tự mình nghênh đón đoàn người Diệp Phàm

Về phần Bí thư Thành ủy đồng chí Nhạc Kỳ lại không thấy bóng dáng đâu, dù sao người ta là cấp phó tỉnh, Diệp Phàm một phó trưởng ban Tổ chức cán bộ, cấp giám đốc sở, tuy thân phận tương đối lớn, nhưng dù sao Diệp Phàm ở ban Tổ chức cán bộ cũng là xếp hạng đáy, hơn nữa, tuổi còn rất trẻ, có lẽ đồng chí Nhạc Kỳ không thể nào thích thú được.

Hơn nữa, năng lực của Diệp Phàm không ảnh hưởng được tới cán bộ cấp phó tỉnh Nhạc Kỳ này, nếu là đồng chí Ban Tổ chức Trung ương xuống, Nhạc Kỳ chắc chắn sẽ nhiệt tình. Đương nhiên, Chủ tịch thành phố Ngưu Sâm cũng là cấp cán bộ Thứ trưởng, ông ta đồng ý đến cũng là nể mặt mũi Diệp Phàm. Bởi vì Hải Châu là đặc khu, là phó tỉnh của thành phố, bí thư, Chủ tịch thành phố đều là cấp Thứ trưởng. Tuy nhiên, bí thư Nhạc Kỳ vẫn không thể đi vào hộ nghị thường vụ tỉnh.

– Hoan nghênh Phó trưởng ban Diệp

Vẻ mặt Ngưu Sâm tươi cười chào đón. Hai người nắm chặt tay cùng nhau, bốn tay giao nhau thật chặt

Về việc bắt tay cũng có chút khác nhau, nếu là lãnh đạo bắt tay với quần chúng hoặc cấp dưới, bình thường đều là một tay chạm qua. Dù sao người ta là lãnh đạo, phải có phong độ lãnh đạo. Mà bắt tay cùng cấp, cũng là một tay, đương nhiên sẽ nhiệt tình hơn một chút. Trường hợp ngoại lệ, hai người cùng cấp nếu quan hệ tốt lắm, mới giơ cả 4 tay bắt nhau. Bắt tay cùng cấp, thì phải là bốn tay nhiệt tình. Đương nhiên, thường thường cấp trên mình cũng không nắm bốn tay với mình, mình cũng chỉ có thể nắm hai tay vào một tay người ta mà thôi.

– Phó trưởng ban Diệp, chúng ta lại gặp nhau, ha ha ha…

Bên cạnh truyền đến giọng nói sang sảng của Thôi Minh Khải

– Lão Thôi, anh đã lên chức, còn không đãi khách đi? Cũng quá keo kiệt một chút có phải hay không?

Diệp Phàm lại cùng Thôi Minh Khải bắt tay nhau, Thôi Minh Khải trước kia là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Ngư Đồng, hiện tại được điều đến thành phố Hải Châu làm Phó bí thư

Tuy là Phó bí thư, nhưng Hải CHâu là thành phố cấp phó tỉnh, cấp bậc cao hơn so với thành phố cấp địa nửa cấp, cho nên, cấp bậc Thôi Minh Khải cũng tương đương Giám đốc sở.

Tuy nói không phải người cầm đầu một nơi, nhưng coi như là tiến nhanh một bước, cho nên, nhìn thấy đồng chí Diệp Phàm, ân oán nhỏ trước kia hai người đã sớm quên.

Hai người giống như bạn bè cũ bắt tay nhiệt tình, một hồi gặp gỡ lại cười cảm giác thù oán. Trước kia ở Ngư Đồng khi Thôi Minh Khải cùng Lý Quốc Hùng bị gọi là chòm sao song tử của hội nghị thường vụ, cũng không ít lần gây phiền toái với Diệp Phàm

Tuy nhiên, trước khác nay khác, đương nhiên, Diệp Phàm địa vị Diệp Phàm không còn là Bí thư Đảng ủy Công an của Ngư Đồng, Phó trưởng ban ban Tổ chức cán bộ, phân lượng chắc chắn lớn hơn cấp giám đốc sở của Phó bí thư Thôi Minh Khải nhiều lắm.

– Thất lễ, thất lễ, buổi tối gặp nhau, gặp nhau

Thôi Minh Khải mịt mờ liếc mắt nhìn Chủ tịch thành phố Ngưu Sâm một cái, ánh mắt hơi có vẻ đắc ý. Ý tứ là trưởng ban Diệp đối với tôi cũng không tệ lắm

Hai bên đang hàn huyên, lúc này, một chiếc Audi lặng lẽ đứng ở bên ngoài. Cán bộ Hải Châu vừa thấy lại lập tức chen chúc nhau đi ra, thiếu chút nữa biến chiếc Audi thành thùng thiết

Diệp Phàm thoáng nhìn qua, lập tức liền hiểu, thì ra là nhân vật số một thành phố Hải Châu bí thư Nhạc Kỳ tới rồi, thảo nào cán bộ Hải Châu đột nhiên sôi nổi hẳn lên. Bởi vì bí thư Nhạc là nhân vật số một ở Hải Châu

– Đã tới chậm một chút, ha ha, thất lễ

Nhạc Kỳ không ngờ đứng ở cửa xe vọt tới trước mặt Diệp Phàm thản nhiên cười nói

Đương nhiên, Nhạc Kỳ dù sao cũng là cấp bậc bí thư phó tỉnh, ông ta tự mình kiêu ngạo, chỉ cười chào hỏi. Nhưng, cũng không có bước chân tiến lên

Đương nhiên, ông ta đang đợi. Tất nhiên, Nhạc Kỳ mặc dù vậy cũng xem như đã nể mặt mũi Diệp Phàm. Có thể đến, có thể thấy là đã coi trọng Diệp Phàm, ông ta có thể hoàn toàn không cần tới

– Chao ôi, là bí thư Nhạc à, nhất thời không nhận ra, tôi thật thất lễ

Diệp Phàm biết Nhạc Kỳ chờ mình bước đến, cũng không so đo gì.

Việc này, cũng nên vậy, cho nên, nhiệt tình cười vươn tay đi tới. Diệp Phàm duỗi hai tay qua, mà Nhạc Kỳ chỉ dùng một tay

Diệp Phàm cũng hiểu được, Nhạc Kỳ đồng ý đến, cũng không phải coi trọng mình, mà bởi vì trên trán mình có chữ “ Triệu” thật to. Nghe nói Nhạc Kỳ là do Triệu Xương Sơn bảo đi, người ta đương nhiên muốn tới tiếp đón hắn một chút, hắn chính là đại diện của Triệu Xương Sơn

– Trưởng ban Diệp, trước tới Ngũ Tạng miếu bàn công việc thế nào?

Nhạc Kỳ thản nhiên cười nói, vẻ mặt vẫn rất hiền hòa

– Ở đây ông là bí thư, cũng là địa chủ, tôi là xuống dưới ăn hôi, ha ha

Diệp Phàm cười nói

– Tốt lắm, chúng ta đi.

Nhạc Kỳ cười gật gật đầu, mấy chiếc xe thẳng tới khách sạn Hải Châu mà đi

Ngồi trên ghế, đoàn người Diệp Phàm gồm Diệp Phàm và Chánh văn phòng Trương Lâm Hoa ngồi xuống, còn lại những người như Trương Ngôn, Đồng Hân và tất cả những người khác ngồi trên một bàn. Phía bên Hải Châu là Bí thư Thành ủy Nhạc Kỳ và Chủ tịch thành phố Ngưu Sâm, Phó bí thư Thôi Minh Khải và cán bộ cấp giám đốc sở liên quan cùng ngồi

Rượu quá ba lần

Ngưu Sâm cười hỏi

– Phó trưởng ban Diệp, nghe nói lần này về vì đại hội thi đấu thuyền rồng, bí thư Quản có chỉ thị đặc biệt có phải hay không? Vừa nhận được bản fax văn kiện của cấp trên

– Vâng, cứ theo văn kiện xử lý là được

Diệp Phàm gật gật đầu, liếc mắt nhìn đồng chí trên bàn một cái nói

– Buổi chiều muốn mời tất cả người phụ trách để nói ngắn gọn, truyền đạt một chút chỉ thị của bí thư Quản và Trưởng ban Cổ

– Ôi, bí thư Quản luôn luôn tiết kiệm, thật sự là khuôn mẫu của Đảng ta. Kinh tế Hải Châu chúng ta còn được, nhưng cũng không thể quên tiết kiệm. Việc này, cũng là truyền thống tốt đẹp của dân tộc.Trung Hoa chúng ta

Lời chủ tịch thành phố Ngưu Sâm vừa nói ra, rõ ràng là mịt mờ khen Quản Nhất Minh. Diệp Phàm giật mình, chỉ biết người này quan hệ khá tốt với Quản Nhất Minh, có lẽ, vị trí Chủ tịch thành phố này của anh ta là do Quản Nhất Minh ban cho

Tự nhiên, đồng chí Ngưu Sâm trong đầu Diệp Phàm, lập tức trở thành một cái mụn nhọt

Nhạc Kỳ thản nhiên liếc mắt nhìn Ngưu Sâm một cái nói

– Ừ, chỉ thị bí thư Quản Thành ủy chúng ta sẽ hoàn toàn chấp hành. Tuy nhiên, cán bộ thành phố Hải Châu tôi có thể chỉ huy bọn họ. Nhưng các thị xã khác, như các đồng chí Ngư Đồng, đồng chí Việt Châu, với tôi là Bí thư Thành ủy còn có chút như trứng chọi đá

Lời nói Nhạc Kỳ nghe qua có vẻ đồng ý với Quản Nhất Minh, kỳ thực mịt mờ bác bỏ Quản Nhất Minh là chuyện bé xé ra to, cố ý thể hiện thôi

Đang nói, cửa bên ngoài bị đẩy nhẹ ra, một người mập mạp đi vào. Người này đôi mắt nhỏ, mặt béo, trong tay cầm một chén rượu, cười tủm tỉm nói

– Không thể tưởng tượng được bí thư Nhạc và Ngưu Sâm đều ở trong này, vừa rồi ở vách bên cạnh ăn cơm, nghe được chút động tĩnh. Lãnh đạo đều ở đây, tôi lại đây kính các vị một ly, các vị lãnh đạo, không sao chứ?

– Bí thư Chu, anh trước tiên phải kính Trưởng ban Diệp, tôi và Bí thư Nhạc đều là người quen, không cần khách sáo, Trưởng ban Diệp mới là khách

Chủ tịch thành phố Ngưu Sâm chỉ Diệp Phàm cười nói, nhưng thật ra thay Nhạc Kỳ làm chủ trì

– Trời ơi, Trưởng ban Diệp tới rồi, thật là thất kinh, thất lễ. Chu Tiềm tôi lời đầu xin phạt ba chén xem như đền lễ

Chu Tiền giương cái miệng rộng, cười, cũng không có chờ Diệp Phàm phản ứng, ừng ực tự phạt ba chén hồng rượu. Đương nhiên, muốn làm tư thế kính rượu Bá Vương

Sau đó, thằng nhãi này tới trước Diệp Phàm nâng chén lên, một tư thế kính rượu, Diệp Phàm vừa thấy liền hiểu, đây là tiết mục Trường An của Ngưu Sâm

Bởi vì, Nhạc Kỳ trong lúc vô ý còn nhíu máy. Đồng chí Chu này chính là Bí thư Thành ủy Kim Mã, là một trong những người tham dự đại hội thi đấu thuyền rồng.

Xem ra, Chu Tiềm quan hệ với Ngưu Sâm không tồi, mà Ngưu Sâm cùng Quản Nhất Minh quan hệ lại không tồi. Chẳng lẽ Ngưu Sâm muốn ám chỉ với chính mình, đại hội thi đấu thuyền rồng lần này, xin hãy chiếu cố đồng chí Chu Tiềm.

Suy nghĩ lộn xộn lung tung, Diệp Phàm có chút không hiểu, thản nhiên cười nói

– Đồng chí này là ai?