Chương 402: Cởi Ra Mới Biết Được

Mật Thám Phong Vân

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Quay trở lại vài khắc trước đó.

Trong căn miếu tối đen.

– Tiểu Nguyệt tỷ, cô… không sao đó chứ?

– Hừ…

Bàn tay lạnh lẽo lôi kéo Lăng Phong, không ai ngoài Thiên Diện.

Thiên Diện xuất hiện từ sau lưng, hơn nữa trong miếu tối đen, Lăng Phong căn bản không nhìn được bộ dáng nàng ta ra sao. Chỉ có tiếng hừ hừ rên rỉ nhè nhẹ cho thấy tình hình không tốt lắm.

Không thể không nói. Ai đó bị biển người quần công, thậm chí có cả Cái bang Cửu Đại Trưởng lão, Di Hoa Cung Hoa trận, Toàn Chân Tam Thanh Vô Cực trận, vậy mà vẫn còn sống sót tốt. Thiên Diện Quỷ Thủ – quả không hổ tuyệt đỉnh cao thủ đương thời.

Lăng Phong vừa định quay đầu hỏi han…

– Không được quay lại, bằng không bổn tọa bẻ gãy cổ ngươi.

Năm ngón tay Thiên Diện bỗng biến thành trảo hình, quặp lấy cổ Lăng Phong.

– Ấy ấy, nhẹ tay… nhẹ tay dùm, chết người đó.

Lăng Phong mồ hôi đầy đầu. Nói không chừng Thiên Diện đang hiện một cái đầu quỷ ở phía sau, nếu thế thì thôi Phong ca cũng không muốn quay lại chiêm ngưỡng làm gì cho mất ngủ. Đành cẩn dực dực nói:

– Được rồi, sẽ không quay lại, sẽ không quay lại. Nhưng mà… cũng nên tìm cái gì đốt lên cho sáng một chút đi. Tối om om như vầy, cô nam quả nữ…

– Đứng im đó!

Thiên Diện quát nhẹ. Chẳng qua khí thế trong lời nói có thể nghe ra, cực kỳ yếu ớt. Xem chừng nàng ta quả thực thương thế không nhẹ.

Lăng Phong cả người cứng ngắc, chỉ còn biết há mồm cười khổ:

– Tiểu Nguyệt tỷ, kỳ thực, ta từ ngày đầu gặp gỡ đã rất đồng cảm với hoàn cảnh của tỷ. Nhưng chuyện tình cảm hai ta…

– Hừ, câm mồm. Bổn tọa mặc dù bị thương, nhưng còn chưa đến mức không quản được cái miệng thối của ngươi.

Lăng Phong vội vàng im re.

Đột nhiên, bàn tay Thiên Diện đang từ gáy Lăng Phong bỗng trượt dần xuống vai, rồi lưng, rồi…

Ngón tay ma quỷ của nàng ta cứ thế sờ soạng. Lăng Phong mặc dù đang lúc mồ hôi lạnh, nhưng sống lưng bị vuốt ve đầy gợi tình như vậy, thật xin lỗi toàn thể huynh đệ, bên dưới tiểu đệ chịu không nổi liền sinh “phản ứng”.

“Bỏ m*, đại tỷ ngài chẳng lẽ muốn…”

Phong ca không thể không thừa nhận, mấy năm qua bản thân cũng có chút đào hoa. Nhưng Thành Bích còn ở ngay đâu đây, Thiên Diện lại bày tỏ tình cảm trực tiếp như vậy, bảo Phong ca phải làm sao mới phải? Chỗ này là chỗ nghỉ ngơi của Thành Bích, lỡ như phát sinh chuyện gì ngay đây, quả là có lỗi với nàng ấy.

Còn chưa kịp nghĩ cách ứng phó. Ngón tay Thiên Diện đã sắp chạm đến mông…

Bỗng nhiên, tay nàng ta lại biến thành trảo, chụp lấy đuôi áo Lăng Phong kéo mạnh một cái.

“Soạt”

“Muốn xé áo? Không được đâu Tiểu Nguyệt tỷ, đừng làm thế mà.”

Lăng Phong khóc không ra nước mắt. Hắn suýt chút ngả ngửa ra sau, vội nín thở nhắm mắt cắn răng… chờ đợi.

Cảnh phim này Phong ca năm đó xem J*V có lạ gì. Đại khái bên trong lồng sắt, nữ chính một tay cầm roi da, một tay cầm nến đỏ, khuôn mặt đầy vẻ tà ác. Đầu tiên ném nam ưu nằm ngửa ra đất, sau đó vươn đôi chân thon dài ra trước, dùng bàn chân đè lên… Khụ!

Lăng Phong cũng không ưa thích thể loại ngược đãi này cho lắm, hắn chủ trương nam nhân phải luôn chủ động. Chẳng qua, trải nghiệm một chút mới lạ cũng không hại gì. Dù sao không phải nữ nhân nào cũng có năng khiếu S&M.

A, không xong, càng nghĩ càng… hưng phấn.

Bỗng…

“Phịch”

Có tiếng thân thể ngã xuống.

Lăng Phong vẫn gắng im ắng một lát, nhưng cảm giác hơi thở của ai đó cũng không còn, rút cục mới quay lại nhìn.

Chỉ thấy Thiên Diện không nói tiếng nào đã nằm sóng xoài, mái tóc dài xõa ra đất.

Lăng Phong há hốc mồm. Hắn cũng không phản đối loại chuyện không dưng có chị em ngã ngay bên cạnh. Nhưng mấu chốt phải xem nữ tử kia là ai. Xem ra vừa rồi nàng ta không trụ vững được, mới bám lấy lưng hắn “vuốt ve”. Báo hại tiểu đệ của Phong ca bị kích thích dựng thẳng 11h59’.

Ngay khi Lăng Phong bước tới gần, mục đích hoàn toàn đơn thuần chỉ để quan sát vết thương, bỗng…

“Vù”

Một luồng sát khí từ thân thể Thiên Diện đánh ra, Lăng Phong suýt chút bị đánh bay ra sau. Còn may phản xạ hắn kinh người, Cửu Âm chân khí bức ra ngoài kịp thời chống đỡ.

Vừa khổ sở cầm giữ, Lăng Phong vừa gắng gượng hỏi:

– Tiểu Nguyệt tỷ, cô… tỉnh rồi sao?

Hỏi thêm hai lần, vẫn không thấy động tĩnh. Người thì vẫn lặng yên nằm đó, sát khí thì cứ ào ào tuôn ra công kích Lăng Phong.

“Tự động phản kích?” Lăng Phong toát mồ hôi.

Cửu Âm của Lăng Phong hiện tại cũng gần mức này, lúc khẩn yếu quan đầu có thể tự động xuất ra, tạo lồng chân khí hộ thể, nhưng điều kiện tiên quyết là chủ nhân phải còn tỉnh táo mới được.

Cũng không biết Thiên Diện tu luyện tột cùng ra sao. Cùng là Cửu Âm chân khí, của Lăng Phong chỉ như một đứa trẻ thích quậy phá, của Thiên Diện lại bá đạo dị thường. Lúc thanh tỉnh còn tốt, lúc này lâm vào hôn mê, chân khí giống như ngựa hoang mất cương, tùy ý phi nước đại nhảy nhót lung tung.

Chẳng qua, chân khí phát ra trong vô thức, đánh bậy đánh bạ khó có thể cầm giữ được lâu. Sau một hồi vất vả điều tiết, Lăng Phong cũng chiếm lại thế thượng phong. Thậm chí, chân khí giống như còn xâm nhập hẳn vào thể nội Thiên Diện. Hắn chỉ cảm thấy, kinh mạch Thiên Diện như một cái chiến trường. Hơn thế Lăng Phong còn phát hiện, có vài đoạn khí lực kỳ quái đang quấy rối.

Không có cách, Lăng Phong đành cắn răng tiếp tục vận khí đi qua. Nói sao, cái Cửu Âm trong người hắn cũng nhờ có Thiên Diện chỉ điểm mà có.

Cứ thế, Lăng Phong một mặt giúp nàng ôn dưỡng kinh mạch, một mặt tiêu diệt chỗ khí lực cổ quái kia. Đây là cả một công trình truyền công phức tạp, cũng là “lần đầu của Lăng Phong”. Năm đó hắn suýt tẩu hỏa nhập ma, Diễm Tuyết Cơ cũng giúp hắn kiểu này.

Mãi một lúc, chân khí trong người Thiên Diện mới bình hòa lại.

Còn Lăng Phong?

– Phù! Tiểu Nguyệt tỷ, bất tỉnh thì bất tỉnh, nhưng làm ơn nhớ dùm cái. Đừng có tỉnh dậy lại lấy oán trả ơn ta đó.

Lăng Phong vừa nói, đỉnh đầu còn ẩn hiện mấy sợi khói trắng.

Cũng không phải Phong ca sắp đột phá phi thăng, mà là thi công quá dữ, mồ hôi trên người đang… bốc hơi.

Thêm một lúc, sóng yên biển lặng.

Thời khắc này Thiên Diện đang ngồi, hai mắt nhắm nghiền, chóp mũi vầng trán đều ẩn hiện mồ hôi.

Đây là lần đầu tiên Lăng Phong quan sát khuôn mặt không có “quỷ khí lờn vờn” của Thiên Diện ở cự ly gần như vậy.

Bình thường Thiên Diện luôn tri triển một lớp thần khí nhiều tầng quanh mặt, Thiên Diện thần công. Thần công này cũng không phải biến hẳn khuôn mặt thành mặt của người khác như dịch dung, mà chẳng qua chỉ để tạo ảo giác. Người khác khi nhìn vào sẽ thấy mông lung khó chịu, giống như đang say rượu, căn bản không xác định được chân diện, cũng không muốn nhìn quá lâu.

Khuôn mặt Thiên Diện, nói đúng hơn là Triều Nguyệt Nga, gần như bị hủy hoàn toàn, da thịt bị bỏng dính bết hết vào nhau. Vết bỏng kéo dài xuống tận cổ. Thậm chí đến cặp lông mày cũng không còn. Khó trách nàng ta luôn trang điểm theo phong cách “không có lông mày”.

Lăng Phong không khỏi tiếc hận. Ông trời cũng thật nhẫn tâm. Nữ nhân, cho dù có là ma nữ thế nào, khuôn mặt cũng là chí bảo của các nàng ấy. Dung nhan bị hủy, không khác nào chấp nhận mất một nửa sinh mệnh.

Nếu không bị hủy dung, Lăng Phong tin tưởng Triều Nguyệt Nga là một mỹ nhân, cái này hắn từng nghe người khác khẳng định ở Triều gia trang. Mà ngay lúc này đây, Lăng Phong cũng có thể tự mình xác nhận.

Thân hình của Thiên Diện rất đẹp. Dáng người nàng cao ráo, đùi ngọc ẩn hiện săn chắc, vòng eo mềm mại thon tế.

Nên biết, nữ nhân cổ đại, chiều cao trung bình khá thấp, người có chiều cao thì lại không biết bảo dưỡng thân hình như ý. Tỷ như đám tiểu thư nhà giàu, ăn ngon mặc đẹp từ nhỏ, dinh dưỡng đầy đủ, da dẻ có trắng trẻo một chút, thì dáng dấp lại ục ịch. Nữ hiệp giang hồ vì luyện tập thường xuyên mà dáng dấp có tốt một chút, thì lại dãi nắng dầm sương làm dung nhan xấu đi.

Đây là kinh nghiệm đi nam về bắc ba năm qua của Phong ca. Đừng nghĩ hắn gặp toàn là mỹ nữ mà nghĩ cổ đại ai cũng là mỹ nữ. Nói trắng ra, Đại Tống có được vài vị mỹ nữ, có khi Phong ca đã quen biết gần hết rồi.

Lúc này, nhìn Thiên Diện vẫn bất động ở đó, dần dà Lăng Phong cũng không thấy khuôn mặt nàng có gì quá kinh sợ. Ngược lại, đường cong ma quỷ của ma nữ lại khiến hắn lục đục không yên.

Hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng.

Vừa rồi chữa trị nội thương, trên người nàng ta đã ra không ít mồ hôi, áo ngoài đôi chỗ đã dính bệt vào thân thể. Cứ để như vậy chỉ sợ sẽ bị cảm lạnh mất.

Có điều, hình như cao thủ nội công thì không sợ cảm lạnh… Khụ!

Từ từ, vẫn còn, trên người nàng không ít vết thương. Mặc dù áo ngoài màu tím, vẫn có thể thấy rõ vài vết máu kéo dài, không xử lý sạch sẽ chỉ sợ nhiễm trùng. Cảm lạnh có thể không bị, nhưng nhiễm trùng thì vẫn có thể bị nha.

Chính thế, rất nghiêm trọng!

Lăng Phong liền vuốt cằm nghĩ ngay kế sách.

Sau khi điểm qua hơn một vạn tám ngàn phương pháp ứng đối vô cùng tinh vi phức tạp, với hàm lượng kiến thức y học tâm sinh lý học vượt thời đại. Trong đó đã tham khảo đến Tố Nữ Kinh, Thần Ma Song Tu đại pháp, cùng với Mát Xa Toàn Thân bảo điển các loại. Cuối cùng…

“Chậc! Vẫn là… cởi ra mới biết được!” Lăng Phong gật đầu.

Chờ chút. Các ngươi tuyệt đối không được hiểu nhầm ý tứ Lăng Phong. Hắn nhưng là thành phần trí thức có bằng cấp, thấm nhuần chân – thiện – mỹ ba quy tắc làm người, mọi hành động đều dựa trên lòng nhân đạo và vị tha cả.

Rất nhanh, Lăng Phong bằng vào lòng nhân đạo ca cả, nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện, cẩn trọng tháo thắt lưng nàng ta. Thiên Diện đang ngồi thu công, thắt lưng vừa nới áo ngoài cũng liền rơi xuống. Thiên Diện trên người chỉ còn một kiện áo lót, không cách nào che giấu dáng người uyển chuyển bên trong. Da thịt tuyết trắng hai bên đôi vai đều bại lộ. Phía trước đôi gò bồng đảo ẩn hiện, vểnh lên một bầu tròn trịa đầy dụ hoặc.

“Ực!”

Chẳng qua, cứ mỗi lần Lăng Phong chạm tay vào cơ thể Thiên Diện, nàng ta lại nhạy cảm nhíu mày một cái, sát khí lại tràn ra ngoài. Mà mỗi lần như thế Lăng Phong lại phải vận hẳn Cửu Âm chân khí hộ thể ngăn cản.

Bấy lâu nay, ngay cả đại chiến Bạch Vân Thành, Lăng Phong cũng chưa khi nào phải căng thẳng chống đỡ như vậy.

Rút cục, sau 7 lần như vậy…

“Mụ nội nó, mệt chết! Thôi làm lẹ rồi lượn cho xong!”

Lăng Phong hoàn toàn chán nản, chút dâm ý cũng triệt tiêu sạch sẽ. Hắn thành thành thật thật, áo ngoài cũng chỉ kéo đến trễ lưng là dừng. Lại lấy gần đó một tấm khăn nhỏ, thấm chút nước uống tùy thân, hết sức chuyên chú lau mồ hôi làm spa cho nàng.

Kỳ thực, hắn cũng chẳng có “ý gì” với Thiên Diện. Nói trắng ra chỉ là tò mò, đại khái nữ quỷ khuôn mặt kinh như vậy, không biết thân thể ra sao? Loại chuyện lợi dụng con gái nhà người ta bất tỉnh mà làm bậy, ngươi nói xem một người có văn hóa như Phong ca làm sao có thể…

Khụ!

Ờ thì, hồi đó phát sinh quan hệ với Liễu Cung chủ, là vì Lăng Phong đang giữa lúc thao luyện trong rừng, thân thể huyết khí phương cương không chỗ phát tiết. Trọng yếu là, lúc đó hắn còn chưa có nữ nhân nào bên cạnh. Liễu Cung chủ lại thần tiên thoát tục, xinh đẹp tuyệt luân, khiến Lăng Phong một kẻ xuyên không lầm vào si mê, bị kích thích triệt để. Nói tóm lại, có thể… thông cảm được.

Vả lại, Thiên Diện sẽ không “tốt tính” như Liễu Cung chủ. Lúc này mà Lăng Phong dám manh động làm gì, nàng ta tỉnh lại dám chắc sẽ bạo nộ, đến lúc đó có thể hay không một trảo bóp chết Lăng Phong thì không biết, nhưng giận dữ truy sát cái 10 vạn dặm thì chắc chắn.

Đang đoạn hồi tưởng lại những ngày thần tiên, Lăng Phong đột nhiên nghe thấy Thiên Diện lẩm bẩm gì đó, tựa hồ là tên một người.

“Nàng ta gọi tên… bạn trai?”

Lăng Phong không khỏi sinh tò mò, liền dừng spa, dỏng tai lắng nghe.