Chương 398: Thập Đại Ác Nhân

Mật Thám Phong Vân

Đăng vào: 12 tháng trước

.

20 năm trước.

Thập Đại Ác Nhân.

Bài danh thứ mười, ngoại hiệu “U”. Thông tin về “U” cũng giống như cái danh hiệu của hắn, hoàn toàn mù mịt. Nghe vài nhân sĩ nói “U” có thuật ẩn thân thượng thừa, có thể trong cái chớp mắt mà thình lình xuất hiện.

Bài danh thứ chín là một nữ nhân, cũng là duy nhất trong bảng Thập Ác, ngoại hiệu “Ngọc La Sát”. Vũ khí của nàng ta là một cây cầm vô cùng cổ quái, đánh lên có thể khống chế tâm thần đối phương.

Bài danh thứ tám, “Bạch Mi đạo nhân”. Gọi là đạo nhân, kỳ thực lại là một hòa thượng. Người này là người có danh tính rõ ràng nhất trong Thập Ác năm đó. “Bạch Mi” từng là trưởng lão Giang Nam Đại Lâm tự, nhưng bởi làm việc ác phạm vào giới luật mà bị trục xuất khỏi Đại Lâm. Hơn 10 năm sau, Đại Lâm tự một đêm bị tàn sát cháy ra tro, Bạch Mi chính là kẻ bị hiềm nghi nặng nhất.

Bài danh thứ bảy, “Như Vân sát thủ”. Võ lâm đều biết đây là một nhóm chứ không phải một cá nhân. Nhưng bởi vì bọn chúng bề ngoài giống đúc như nhau, hành động cũng luôn đi cùng nhau, cho nên xếp vào một danh trong bảng Thập Ác. Trong vụ án Sùng Ninh, Như Vân được xem là đám ra tay nhiều nhất. Một loạt gia tộc đều chết dưới tay chúng. Mặc dù có thể chúng chỉ làm theo đơn đặt hàng của ai đó, nhưng không diệt trừ nhóm này, chỉ e thảm án sẽ còn diễn ra.

Bài danh thứ sáu, “Thanh Dực Bức Vương”, một tên biến thái. Kẻ nào bị hắn giết đều trở thành cái xác khô, trong người không còn một giọt máu nào. Nhiều người tin rằng nạn nhân đã bị Bức Vương cắn vào cổ hút cạn máu, còn đồn đoán rằng hắn ta phải uống máu mới sống được. Cũng có một số cao thủ lại cho rằng, vết cắn ở cổ chỉ chỉ là một kiểu “ký hiệu” của Bức Vương, có thể hắn đã dùng một thứ công cụ nào đó để rút máu ra khỏi xác chết.

Bài danh thứ năm, xưng “Thiên Tuế gia”. Người này đáng tiếc thông tin rất ít, ngọai trừ nghe nói rất có tài tổ chức. Huyết án Sùng Ninh, Thiên Tuế gia được cho là người ra kế hoạch.

Bài danh thứ tư, lại chính là “Tàn Dương lão quái” Cố lão điên. Cố lão năm đó cực kỳ nổi tiếng trong giới trộm mộ cổ, từng đột nhập vào lăng mộ Hoàng tộc để khoắng đồ. Kỳ thực, trộm mộ thì cũng không đến mức đề danh vào Thập Ác, nhưng bởi vì trong huyết án Sùng Ninh, lão ta nghe đâu đã quật mộ sư tổ một cái danh gia, ngay cả quan tài cũng khênh đi. Chuyện đụng vào mồ mả này đối với chúng nhân là phi thường thất đức, nhân sĩ bức xúc mới xếp lão ta hẳn thứ tư.

Bài danh thứ ba, “Hắc Diện lang quân”, cao thủ dùng độc. Nghe nói kẻ này bởi vì thử độc quá nhiều, khiến cho toàn thân đều biến thành màu đen. Lúc kẻ này còn đi lại trên giang hồ, thậm chí độc danh còn lấn át cả Đường môn. Cũng có người nói hắn chính là môn nhân Đường môn. Trong huyết án Sùng Ninh có rất nhiều vụ liên quan đến độc, nhưng không một đại phu nào tìm ra nguồn gốc độc, có lẽ đều la thủ pháp của “Hắc Diện”.

Bài danh thứ hai, ngoại hiệu “Thiên Ma”. Kẻ này luyện một môn ma công gần giống Thanh Dực Bức Vương. Đó là “hút”, chẳng qua không phải hút máu mà là hút nội lực. Thiên Ma bởi vì chuyên hút nội lực, cho nên người bị hắn giết chủ yếu là cao thủ trong các gia tộc. Sau huyết án Sùng Ninh, có người nói hắn ta đã chạy lên Mạc Bắc.

Cuối cùng, bài danh thứ nhất, là “Độc Cô Cầu Bại”. Tuy đứng đầu bảng, nhưng thú vị là kẻ này lại dường như không liên quan đến huyết án Sùng Ninh như 9 người còn lại. “Độc Cô Cầu Bại” võ công cao cường, độc lai độc vãng, luôn lấy hai chữ “Cầu Bại” đi tìm người thách đấu. Oái oăm là hắn luôn xuất hiện bất thình lình, không khác nào ám sát người ta, cũng giết không ít cao thủ. “Độc Cô Cầu Bại” trong vòng nửa năm chuốc oán với rất nhiều môn phái, vì thế nhận nhiều phiếu “dislike” nhất, nghiễm nhiên đứng đầu bảng.

Thập Đại Ác Nhân vừa điểm danh, giang hồ sôi sục.

Chẳng qua, mỗi nhiệm kỳ Thập Ác cũng chỉ tồn tại 5 năm.

Sau lần đầu 20 năm trước đó, về sau cứ mỗi 5 năm một lần, kiểu gì sao chổi cũng sẽ rơi, đúng như lời sấm của Thiên Sư. Đại Kiếm hội nhân đó sẽ lại được tổ chức. Các nhân sĩ sẽ gặp mặt, đầu tiên báo cáo tổng kết công cuộc trừ gian diệt ác trong 5 năm qua, sau đó đề ra phương hướng hoạt động trong 5 năm tới. Bảng Thập Ác vì thế cũng bị thay đổi theo, tính đến nay đã đổi 3 lần.

Vào 10 năm trước, trong kỳ Đại Kiếm hội lần 3, Dương Diên Chiêu – vị anh hùng chống Liêu của người Tống bị ám sát, kẻ tình nghi lập tức được xếp đầu bảng Thập Đại Ác Nhân. Người đó, không ai khác ngoài Thiên Diện Quỷ Thủ.

Bài danh thứ hai cùng Thiên Diện lần đó cũng là một cái tên quen thuộc, “Hắc Thủ lang quân” Âu Dương Phong.

Còn nhớ trong bảng Thập Ác đầu tiên, cũng có một ác nhân ngoại hiệu “lang quân” – là “Hắc Diện lang quân”. Tuy nhiên, không như “Hắc Diện” đen toàn thân, “Hắc Thủ” Âu Dương Phong chỉ bị đen mỗi bàn tay. Còn việc hai người có phải là sư đồ huynh đệ gì hay không thì không ai biết.

Bảng Thập Ác hiện tại là bảng lần thứ 4, được chúng nhân sĩ bầu chọn vào 5 năm trước, Thiên Diện Quỷ Thủ đột ngột mất tích, không được xếp hạng. Riêng Âu Dương Phong vẫn chăm chỉ ghé Trung nguyên gây sự, cho nên chễm chệ leo lên đầu bảng. 9 vị trí còn lại đều chỉ là mấy cái tên lặt vặt, Đại Kiếm hội vừa xong vài tháng đã bị tiêu diệt gần hết.

Lại nói, việc bầu ra Thập Ác thời kỳ đầu còn vì đại nghĩa thiên hạ, càng về sau càng biến chất, mang hẳn màu sắc thù hắn cá nhân. Có đôi khi, một kẻ nào đó, chỉ đơn giản vì đối địch với một cái danh môn chính phái, trong Kiếm hội liền bị môn phái kia đem ra kể thành “ác nhân cần tru diệt”, kêu gọi võ lâm truy nã hộ. Danh vọng trong võ lâm càng lớn thì càng dễ nói. Những tiểu thế lực như Diêm bang, dự Kiếm hội chỉ có 3 phiếu bầu, căn bản không chen mồm vào được là cái chắc.

Đại Kiếm hội lần này, liệu sẽ có những chuyện gì xảy ra đây?

Chiếu tình hình từ đầu năm đến nay, Đại Kiếm hội sắp tới, nhiều khả năng Thiên Diện Quỷ Thủ sẽ quay lại góp mặt. Nàng ta vừa đánh cho võ lâm chính phái miền bắc tan nát, không bị xếp vào “phần tử nguy hiểm” mới là kỳ quái.

Âu Dương Phong chắc chắn cũng sẽ bám trụ quyết liệt. Âu Dương đại ca nghe đâu vừa làm một mẻ độc, làm một trong Toàn Chân Thất tử phải liệt giường.

Trở lại đại điện bí mật nơi nào đó.

– Thiên Tuế, ngài để Quận chúa đi Đại Kiếm hội như vậy, chẳng lẽ không sợ Quận chúa sẽ nghe được mấy lời đồn không hay năm xưa. Như vậy, không tránh khỏi sẽ hiểu lầm Thiên Tuế…

– Đây chính là lý do mà bản vương muốn các ngươi đi cùng nó.

– Thuộc hạ ngu muội, không hiểu được hàm ý sâu xa của Thiên Tuế.

Cửu Thiên Tuế bỗng im lặng.

Một tên thủ hạ nhanh ý nghĩ ra gì đó, nói giúp đồng bạn:

– Ý Thiên Tuế gia có phải là, cứ để Quận chúa biết, nhưng chúng ta đồng thời phải hé lộ cho Quận chúa sự thật đằng sau. Khiến Quận chúa phân định rõ đâu mới là ác nhân?

Cửu Thiên Tuế xem chừng hài lòng, lúc này mới nhếch mép:

– Chuyện Thập Đại Ác Nhân cũng chỉ là phụ mà thôi. Chuyện chính bản vương muốn các ngươi làm lần này, đó là… mảnh bảo đồ.

– Ở Đại Kiếm hội cũng có một mảnh bảo đồ?

Cửu Thiên Tuế lạnh nhạt:

– Không phải là “cũng có”, không phải chỉ là “một”, mà là chắc chắn có rất nhiều mảnh.

Đám thủ hạ lại nhìn nhau.

Chúng phục vụ Cửu Thiên Tuế một thời gian, rất hiếm khi được nghe Thiên Tuế nói nhiều bí mật như hôm nay. Xem ra vừa rồi nhắc đến Tàn Dương lão đầu nào đó, khiến Cửu Thiên Tuế hứng lên.

Chỉ nghe lão nói:

– Đại Kiếm hội thực chất chỉ là cái vỏ bọc. Chọn ra cao thủ, tru diệt ác nhân trong võ lâm, tất cả cũng chỉ là ngụy tạo. Thực chất, bọn chúng chọn ra cao thủ, đều là để nghiên cứu Chu Công bảo đồ…

Chuyện này, trong võ lâm căn bản không lan truyền, rất ít người biết, một trong số đó, có lẽ là… Bạch Ngọc Đường. Hắn từng nói bóng gió cho Lăng Phong một lần.

-… Đại Kiếm hội lần trước, Vương Viễn Tri đánh bại Hồng Thất Công thành Đệ Nhất Cao Thủ, ngay sau đó lại đột ngột biến mất. Các ngươi nghĩ xem vì sao?

– Thuộc hạ nghe nói, Toàn Chân giáo Giáo chủ Vương Viễn Tri, bởi vì ngộ ra tiên đạo, cho nên vân du tứ hải.

– Haha, tiên đạo? Thứ nhảm nhí đó đám Toàn Chân chỉ tung ra ngoài che mắt thiên hạ, làm sao qua được bản vương. Ta chỉ e, Vương Viễn Tri sau khi đứng đầu Võ Lâm Tứ Đại Cao Thủ, may mắn xem hiểu được một mảnh Chu Công bảo đồ, cho nên đã tự mình đi tìm mộ Chu Công.

Lúc này, có một tên thủ hạ cao gầy từ đầu trốn tận phía cuối hàng, bỗng nhiên đánh bạo nói to:

– Thiên Tuế gia…

– Ai? Ngươi… có chuyện gì?

Cửu Thiên Tuế vừa rồi đang ra vẻ “nguy hiểm”, bị gọi một cái suýt chút ngả đập mặt xuống đất.

– Thuộc hạ có điều thắc mắc, không biết có nên nói hay không?

Cửu Thiên Tuế còn chưa kịp răn dạy thủ hạ cái gì gọi là tác phong chuẩn mực khi hỏi chuyện thủ trưởng, một tên đồng bạn đã chửi hộ lão:

– Lão Cửu, ngươi thì thắc mắc được cái gì? Tránh sang một bên đi.

Cửu Thiên Tuế bỗng đổi ý, nhẹ nhàng nói:

– Đừng làm gián đoạn nó. Các ngươi phục vụ cho bản vương, điều tiên quyết chính là phải hiểu kỹ càng công việc. Không có giống đám Mật Thám tự kia, bên trên làm cái gì bên dưới hoàn toàn không biết. Ngươi, cứ hỏi đi…

Tên đồng bạn lại ngăn:

– Thiên Tuế gia, ngài có điều không biết. Tên này đầu óc có chút vấn đề, kêu hắn đi giết người còn được, chứ trước nay chưa bao giờ nói được cái chính kiến nào ra hồn cả.

– Ài, ngươi không cho hắn nói, làm sao biết ra hồn hay hông?

– Nhưng… – Tên kia ấm ức.

– Được rồi. Ngươi, tiếp tục…

Tên cao gầy liền hắng giọng:

– Vâng, thuộc hạ muốn nói chính là… Thuộc hạ có điều thắc mắc, không biết có nên nói hay không?

– Ừ, ta nghe rồi, nói đi.

– Thuộc hạ đã nói xong.

– Móa…

Cả điện ngã chổng vó.

Lát sau…

– Đại Kiếm hội không ngờ lại cất giấu nhiều mảnh Chu Công như vậy. Nói vậy… ai là người đang giữ chúng? Vì sao chúng ta không đến đó đánh cắp, lại phải mất công tìm những mảnh đang trôi dạt bên ngoài.

Cửu Thiên Tuế rất hài lòng, rút cục cũng có tên hỏi mấy câu ra hồn một chút.

– Hỏi rất hay. Kẻ này… nói các ngươi cũng không thể biết được. Hắn chính là kẻ bày ra tất cả. Cái gì Đại Kiếm hội, cái gì Thập Đại Ác Nhân Tứ Đại Cao Thủ, chung quy cũng chỉ phục vụ cho mục đích của riêng hắn. Nếu không có hắn… Hừm.

Cửu Thiên Tuế nói đến đó thì dừng.

Đám thủ hạ lại nhìn nhau lần hai.

Thế gian lại có kẻ có thể khiến Cửu Thiên Tuế phải e ngại?

Bí mật Chu Công bảo đồ, đó là thiên đại bí mật kéo dài hàng trăm năm nay. Mộ Chu Công, bên trong không chỉ là tài bảo vô tận của Chu Xán, mà trọng yếu là công pháp thượng thừa. Nghe nói Chu Xán chính nhờ có công pháp này, mà có thể từ một tên ăn mày, thống nhất võ lâm, rồi thống nhất thiên hạ lập ra nhà Minh, trở thành “thần tượng” có một không hai trong giang hồ.

Chính vì thế, nhân sĩ võ lâm trừ phi quá vô danh tiểu tốt, võ công quá kém, hoặc là không biết về mảnh bảo đồ. Bằng không, một khi đã biết, gần như không có một ai có thể cưỡng lại được.

Thế nhưng, giờ này lại nghe nói, hóa ra có một kẻ đang giữ trong mình không chỉ một mà là nhiều mảnh Chu Công bảo đồ. Trọng yếu là, thực lực chỉ e còn khủng bố hơn cả siêu cao thủ như Cửu Thiên Tuế. Nói vậy, hắn ta dám chắc có thể giải mã bí mật của mảnh bảo đồ một cách dễ dàng.

Đã vậy, vì sao “hắn” không âm thầm mà ghép lại rồi đi đào, lại rảnh rỗi giấu mặt tổ chức ra Đại Kiếm hội, sẵn sàng đem mảnh bảo đồ “cống hiến” cho các cao thủ võ lâm “thưởng lãm”? Làm một lần thì thôi, đây lại một lèo tận 20 năm 5 lần?

Cửu Thiên Tuế nói bóng gió rằng kẻ này có mục đích riêng, rút cục là gì?

Nói không chừng, đây là một người giàu lòng bác ái, không để ý đến bí mật bên trong mộ Chu Công chăng?