Chương 757: Hạt bụi của lịch sử

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đó là gì vậy?

Mọi người đều nhìn thấy từ xa, có một vật khổng lồ đang tiến lại, hình như là màu trăng, nó dần dần hiện rõ ra trên không
trung….

-Sóng thần!

-Cái gì?

– Là sóng thần!! Mau rời khỏi đây!

Lâm Phi hét lên một tiếng, rồi không nói thêm câu nào, một tay ôm lấy bác, một tay ôm lấy lão Bao, chạy về phía nội thành.

Sau khi Hứa Vĩ và Bạch Hân Nghiên kịp phản ứng thì vội dẫn theo mẹ mình, ngoài ra, mấy người có tu vi đều nhanh chóng dẫn
theo những người bình thường, đi theo Lâm Phi, chạy về hướng ngược biển.

Đường cong màu trắng phía xa kia lại là một con sóng cao đến tận trời xanh!

Chưa đến năm phút sau, con sóng cao đến tận trời kia đã biến Lâm An thành một thành phố tràn đầy chết chóc.

Những tiếng thét chói tai, tiếng trẻ con khóc vang lên, những chiếc ô tô nhanh chóng bị cuốn

đi.

Tuy nhiên đối với người dân thì vốn không có cách nào phản ứng và tự cứu mình với loại thiên tai như vậy, bọn họ chỉ có thể trơ
mắt đứng nhìn chính mình bị cơn sóng có sức mạnh và áp lực kinh khủng kia đánh ngã. Từ bến cảng ven biển, vô số đội thuyền
và cảnh sát biển xếp hàng đến tận khu vực nội thành. Các khu nhà cao tầng, đường giao thông đều bị san bằng, bị sóng biển
nuốt chửng, không còn dấu hiệu nào chứng tỏ đã từng tồn

tại.

Trận sóng thần này, chỉ có đến khu vực đồi núi phía Tây của la mới có thể sống sót được, nhưng đợi nước rút đi, Lâm An chỉ còn
là một thành phố chết chóc!

– Sao lại như vậy?

Trên một ngọn núi, Lục Vũ Phỉ quỳ rạp xuống đất, nhìn thành phố Lâm An bị san bằng, nghĩ đến vô số người vô tội bị thiệt mạng,
cô òa khóc.

Những người khác, trong lòng cũng đầy căm phẫn và đau đớn.

Lâm Phi nắm chặt hai bàn tay, đầu lông mày giật giật, cảm giác này thật giống như bị người khác lấy chân đạp vào mặt, nhưng
ngay đến một chút sức lực để chống lại cũng không có, thật là không cam lòng.

Hơn nữa, nếu không phải hôm nay bọn họ đang tổ chức tiệc nướng, mọi người đều đang

xung quanh, nên mới có thể dễ dàng chạy thoát, nếu không người thân của họ chắc cũng đã bị nước biển nhấn chìm.

-Lâm Phi, đây chắc chắn là có người muốn thị uy với anh! Tô Ánh Tuyết khóe mắt hơi đỏ nói.

Lâm Phi hít một hơi thật sâu: -Có vẻ như tôi đã biết ai là người giở trò rồi, Hoa Lộng Ảnh, thảo nào lâu nay không thấy ả xuất
hiện, quả nhiên là chuẩn bị một món quà lớn. Trước tiên để tôi bảo Eva điều trực thăng đến, đón mọi người đến nơi an toàn đã.

-Không được, anh đi đâu, bọn em cũng đi đó! Hứa Vi kiến nghị nói.

Lâm Phi nhíu mày, giọng khẩn cầu: – Ngoan, nghe lời, mọi người cũng thấy đối thủ lần này, không phải chỉ dựa vào sức người là
có thể chống lại được.

Tô Ánh Tuyết kéo kéo tay Hứa Vi, ngầm bảo cô tỉnh táo phân tích cho kỹ, các cô quả thật không giúp được gì mà chỉ khiến
chuyện thêm phức tạp mà thôi.

-Tôi đi với anh, tôi và em gái cùng đi! Thiên Diện kéo tay Lý Ủy Nhiên, nói rất thản nhiên.

Lâm Phi biết dù hai chị em họ không giúp được gì nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình, thấy không có vấn đề gì nên không từ chối,
hơn nữa, vào thời khắc quan trọng cũng chỉ có hình thái dạng hạt của Thiên Diện mới có thể ngăn được cơn sóng, tuy nhiên cơ
hội cũng rất mong manh.

Thật sự thì Hoa Lộng Ảnh đúng là có thể khống chế được thiên tai, cho dù là Tự Nhiên Chi Vương hay Thần Thánh Chi Vương đến
giúp thì cũng không thể nào ngăn cản được.

Bởi chỉ trong một thời gian rất ngắn, Hoa Lộng Ảnh có thể khiến cho vô số con người chết trong tự nhiên.

Mấy phút sau, mấy người Lâm Đại Nguyên leo lên hai chiếc trực thăng đi về phía chiếc du thuyền trên biển, đến lúc đó, bất kể là
lên trời hay xuống biển đều có thể ứng phó nhanh chóng.

Ngay sau đó, Lâm Phi cùng với chị em Thiên Diện đi về căn cứ của bộ An ninh. Trong phòng chỉ huy trung tâm của bộ An ninh,
tộc trưởng của tứ đại gia tộc cùng mấy vị thủ trưởng đang ngồi quanh bàn họp, mặt ai nấy đều buồn rười rượi. Bốn phía xung
quanh, có không ít màn hình kết nối vệ tinh đến các nước khác, nhìn quần áo của họ thì đều là các quan chức cấp cao, như bộ
trưởng Bộ Quốc phòng, Thủ tướng, Tổng thống … Có thể thấy, tai nạn mang tính toàn cầu này đã khiến các nước đoàn kết lại với
nhau.

Nhìn thấy Lâm Phi đi vào, Long Khi liền lên tiếng: -Lâm Phi, chuyện này là thế nào? Mong là cậu có thể cho chúng tôi một câu trả
lời.

Lâm Phi nhìn tất cả mọi người, không đáp mà chỉ thở dài. -Chuyện đến nước này mà cậu còn không định nói sao?

Mọi người bực bội Lâm Phi không chịu nói câu nào, tuy nhiên, đúng lúc đó, trên các màn hình điện tử đều xuất hiện khuôn mặt
của một người phụ nữ.

Trên nền màn hình màu xanh lam, khuôn mặt mỉm cười tự đắc của Hoa Lộng Ảnh thoắt ẩn thoắt hiện.

-Scarpe, đã lâu không gặp! Hoa Lộng Ảnh cười nói.

Toàn bộ người trong phòng họp này đều tròn mắt nhìn người phụ nữ trên màn hình, phần lớn bọn họ đều chưa gặp qua Hoa Lộ
Ảnh cho nên đều không biết ả rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Mấy kỹ thuật viên thì đang loay hoay, mồ hôi túa ra như tắm, nhưng vẫn không hiểu vì sao mà đường truyền lại bị xâm nhập?

-Không phải không gặp mà là thật ra là các người trốn trong bóng tối quan sát mọi chuyện, trước đó mọi chuyện các người làm
đều là vì hôm nay sao?

-Lâm Phi, ả là ai vậy? Lời ả nói là có ý gì? Lục Vũ Phỉ đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc nói.

-Chẳng lẽ mọi chuyện đều là do ả ta? Tạ Thiện Thuận vẻ mặt khó tin nói.

Hoa Lộng Ảnh vẫn thản nhiên cười, không hề để ý đến mấy người của tứ đại gia tộc:

– Rốt cuộc ngươi đã đoán được gì?

Lâm Phi thở dài: – Được rồi để ta nói cho ngươi, căn cứ vào những gì ta hiểu về ngươi, ngươi đã thông -qua phương pháp loại trừ
và tính toán xác xuất, để dẫn đến kết quả hôm nay! Ngay từ đầu, sau khi người thông qua sự giám sát của nhân loại và thế giới
không đạt được kết quả, thì người đã chuẩn bị cho lần hủy diệt thế giới này. Trước đó là lợi dụng Mộ Tử Mặc, lợi dụng Lô Bân và
Andariel, dùng vũ khí hạt nhân để uy hiếp, còn để cho hai vị vương giả cùng ta hợp tác chiến đấu, đơn giản chỉ là vì người muốn
kéo dài thời gian để có thể dùng kế hoạch hôm nay của ngươi đúng không?

-Ha ha ha ha .. người biết được thì đã quá muộn, giá trị lợi dụng của bọn họ đều đã bị ta dùng hết rồi! Scarpe, ngươi hãy nhìn
xung quanh ngươi đi, bọn chúng chỉ là những kẻ cầm quyền của một chính quyền mục nát, những kẻ có lòng dạ xấu xa này mà đi
lãnh đạo loài người thì sao con người có thể có sống sót được! Một đứa trẻ bị bỏ rơi, một tên lính đánh thuế bị buộc phải giết
người, một tên sát thủ máu lạnh, ngươi nhìn thấy điều gì? Chỉ có sự lạnh lùng, sự áp bức và cái đói, thế giới này còn lại gì? Khi
một thân cây bị chết thì tán cây dù có đẹp đến đâu cũng chỉ sống được một thời gian ngắn. Tất cả những gì ta làm đều là vì tư
tưởng của Ảnh Tử, một người vĩ đại, hãy để ta sáng lập ra một thế giới mới, một thế giới hoàn mỹ, không có một vết nhơ nào.

-Cho nên, ngươi đã tạo ra động đất liên tục trong mấy ngày, tạo nên sóng thần, cướp đi sinh mạng của hàng ngàn, hàng vạn con
người! Lâm Phi chất vấn.

– Điều này thì đã sao? – Long Khi cười nhạo nói.

– Khủng long tồn tại đến 7000 vạn năm, cùng lắm cũng chỉ là một mảnh vỡ của lịch sử, huống chi nhân loại mới chỉ tồn tại 80
vạn năm, cho dù toàn bộ có tuyệt chủng, thì cũng chưa thành một hạt bụi của lịch sử! Bọn chúng chỉ là những sản phẩm thất bại,
còn ta chỉ là người xóa đi những vết dơ này, vẽ lên màu sắc mới cho bức tranh mà thôi!

-Ăn nói hàm hồ! Tuy không biết ngươi là ai nhưng người làm như vậy không phải là khai sáng văn minh mà chỉ là đang phá hủy
đi nó! Những con người vô tội kia chính là bằng chứng!!!

Lục Trường Minh đập bàn nói.

Long Khi hừ lạnh một tiếng:

– Loài người ngu xuẩn ….

Câu nói đó vang lên, toàn bộ Bộ an ninh liền bị bắt đầu rung mạnh.

Thật ra, toàn bộ căn cứ cũng đã bắt đầu có chấn động mạnh, tất cả mọi đồ vật trên mặt đất đều như muốn long ra, con đường
xuất hiện những vết nứt và các tòa nhà bắt đầu sụp đổ! Sắc mặt mọi người đều tái mét, có không ít màn hình thông tin đã bị nứt,
hiện trường lúc này vô cùng hỗn loạn. Phải mất đến ba phút, toàn bộ căn cứ mới được bình yên trở lại, dường như mặt đất đã
ngừng chấn động!

-Hiện giờ toàn bộ trái đất đều nằm trong tầm kiểm soát của ta, vỏ trái đá, những dòng hải lưu, hoạt động của sông băng, thậm
chí là Nam cực và Bắc cực cũng đều nằm trong tầm kiểm soát của ta. Các người nếu không nghe theo mệnh lệnh của ta, không
có bất kỳ cuộc bàn bạc nào nữa, ta không muốn mấy sinh vật có trí tuệ kém phát triển này nói đến chuyện văn minh, các người
chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời ta vậy là được rồi! Long Khi lạnh lùng cười nói.