Chương 549: Tỏ Vẻ

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhìn thấy cô bé này Tất Vân Dao có chút vui mừng, tuy có thể Lâm Dao sẽ không thích bà nhưng bà vẫn rất thích Lâm Dao, không chỉ là vì cô bé này hát truyền cảm mà còn là vì chính là cốt nhục của Lâm Đại Nguyên.

Nhưng Lâm Dao đối với bà cũng không có gì vui vẻ cả, trong lòng cô thì người mẹ đã vì gia đình mà hy sinh tất cả cho đến khi bị bệnh mà mất mới là người phụ nữ vĩ đại nhất, cho nên người đàn bà khiến cho người mẹ này của cô chết không nhắm mắt Lâm Dao đương nhiên là không muốn để ý nhiều.

Trong chuyện này, Lâm Dao căn bản không muốn suy nghĩ khách quan đúng sai, cô chính là ghét Vân Dao, không cần bàn bạc, chính là đạo lý của một cô bé cáu kỉnh, không cần suy nghĩ lý tính.

Cho nên trông thấy Tất Vân Dao nhìn sang cô lặng lẽ dời ánh mắt, không muốn giao nhau.

Tất Vân Dao nhìn thấy tình huống này, trong mắt có vài phần ảm đạm, bà cũng biết sau khi Lâm Dao biết được chân tướng, muốn quay lại tình thầy trò ngắn ngủi cũng là một điều rất khó.

Nhưng hai người trong cuộc không có ý tứ chào hỏi nhau cũng không có nghĩa là mọi người bên cạnh không phát hiện ra điều gì.

Một cô gái xinh đẹp với một thân lễ phục màu tím đỏ, mắt đẹp hơi nhếch, cằm nhọn, lúc này như vô tình mà bước đến bên cạnh Tất Vân Dao, mở miệng nói:

– Cô giáo Tất, cô gái đó chẳng phải chính là Lâm Dao người đã phá hợp đồng rời khỏi công ty cô sao? Nghe nói phần lớn ca khúc trong album của cô ta đều là cô sản xuất cho, cô đúng là nhân hậu tốt bụng, xảy ra chuyện như vậy cũng không truy cứu trách nhiệm pháp luật của cô ta.

– Ồ, là Hân Di à.

Tất Vân Dao quay sang cô gái cười ôn hòa, giải thích nói:

– Không có chuyện đó, là do công ty chúng tôi không thích hợp cho cô ấy phát triển, những trình tự đó đều đã tuân theo pháp luật, có gì đáng để truy cứu chứ.

Không ít người trong hội trường lúc này đều đưa ánh mắt qua, chỉ vì thân phận người đàn bà này cũng không đơn giản, thậm chí so với Tất Vân Dao còn phải cao hơn một bậc.

Cô ta tên Lý Hân Di, là minh tinh của phong cách gợi cảm nổi tiếng trong mấy năm gần đây nhưng điều thực sự khiến cô ta cao hơn người trong giới một bậc là do cô ta vẫn còn thân phận con gái độc nhất của tập đoàn Đế Hoa Lý gia.

Nếu là Lâm Phi đang ở chốn rừng sâu có mặt ở đây chắc chắn sẽ không lạ gì hai chữ “Đế Hoa” .

Tên Lý Diễm con trai thứ của Lý gia bị Hành Kiều Vũ lừa gạt, sau cùng bị giết một cách vô duyên vô cớ đó chính là em trai ruột của Lý Hân Di.

Kể từ sau khi Hoa gia rớt đài, tập đoàn Đế Hoa Lý gia trực tiếp cùng tập đoàn Thiên trì của Long Thần điện hạ đã có sự hợp tác càng sâu sắc đồng nghĩa với Lý gia chẳng những không mất đi đùi mà đổi lại còn ôm lên đùi của Long gia.

Kể từ đó, Lý Hân Di trong làng giải trí tự nhiên không ai dám trêu trọc cô ta, mà danh tiếng và địa vị của cô ta cũng không ngừng đi lên, là tiểu thư nhà giàu xinh đẹp, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.

Đi ra ngoài, khoác theo trên mình vầng sáng của Long gia, ai cũng sẽ nhường cô ta ba phần.

Trên thực tế, trong mắt Lý Hân Di tất vả đều là đám tôm tép nhãi nhép, ngoại trừ những gia tộc là Thiên Tự Hào và gia tộc Địa Tự Hào không dám động vào. Dù sao thì người ta cũng là người sau khi Khai Quốc Nguyên Thần, nắm giữ mạch máu quốc gia.

Lý Hân Di lúc này cười khanh khách vài tiếng, duyên dáng xinh đẹp nghịch tóc, miệng nhấp Champagne:

– Cô Tất, cô lòng dạ bồ tát, tất nhiên không đành lòng hủy đi tiền đồ của một cô gái tré.

– Nhưng cô ta làm sao trở nên nổi tiếng, mọi người có mặt đều biết rõ, dựa vào một hacker không biết từ đâu ra, ăn trộm tác phẩm bản quyền của công ty còn không có liêm sỉ mà cầm ca khúc nhảy sang công tác khác phát hành đĩa.

– Cũng chính sự yêu mến của tiền bối cô Tất đây, không đành lòng kiện cô ta ra tòa, nếu không đời này của cô ta có làm trâu làm ngựa cũng không bồi thường nổi tiền vi phạm hợp đồng và chi phí tổn thất đó.

Lý Hân Di vừa nói như vậy, vài minh tinh của làng giải trí, anh tài kinh doanh đi cùng cô ta đều hùa theo, ai không có lòng đố kỵ?

Lâm Dao nhanh chóng nổi tiếng, bọn họ đều có vẻ xem thường, lúc này có người dẫn đầu cả đám bắt đầu soi mói, đã nịnh nọt được Lý Hân Di lại vừa có thể đánh vào Lâm Dao, còn có thể bộc lộc bất mãn trong lòng, sao lại không làm?

Tuy có cách một khoảng nhưng Lâm Dao làm sao không nghe được những người này đang nói gì những lời khó nghe đó, cô nghe đến đỏ cả mặt, ủy khuất trong lòng.

Nhưng cô cũng biết bản thân cố ý rời khỏi truyền thông Phong Tư có chút không phù hợp nguyên tắc, vì vậy im lặng không lên tiếng xoay người sang chỗ khác, nhìn thời gian trên điện thoại, dù sao qua một thời gian ngắn nữa là mình sẽ rời khỏi rồi.

Tất Vân Dao không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như vậy, nhìn thấy Lâm Dao chán nản xoay người muốn rời khỏi, lòng không khỏi lo lắng, quả thực rất hận Lý Hân Di bên cạnh, đây là muốn làm loạn gì chứ? Ai cần cô ta ra mặt giúp vậy?

Nhưng Lý Hân Di đâu phải vì ra mặt cho bà, chẳng qua là tìm một cái cớ ra mặt mà thôi.

Cô ta sớm đã nhìn thấy Lâm Dao ở đó chụp ảnh chung với các minh tinh tai to mặt lớn nhưng lần nào cũng đều lướt qua cô ta, giống như căn bản không quen biết cô ta vậy.

Đối với Lý Hân Di tâm cao khí ngạo mà nói đây là điều không thể nào chấp nhận được, cho dù không phải là fan hâm mộ của cô ta, loại vãn bối vừa bước vào giới này làm sao có thể ngay cả một câu chào hỏi cô ta cũng không có?

Chỉ có điều ngay từ đầu, bên cạnh Lâm Dao còn có Vương Tử Tình, anh cả của gia tộc đã qua đời nên ở bên ngoài xem ra Vương Thiệu Hoa là người thừa kế của gia chủ kế nhiệm rất có quyền lực, cho nên địa vị của cô con gái duy nhất Vương Tử Tình cũng như diều gặp gió.

Lý Hân Di dù có bị mù cũng sẽ không mạo hiểm mà trêu chọc Vương Tử Tình, đến khi hỏi rõ hóa ra Vương Tử Tình là bạn đại học của Lâm Dao, liền nhẹ nhõm trở lại, thảo nào sau đó Vương Tử Tình tự mình đi giao lưu, hóa ra Lâm Dao và Vương gia hoàn toàn không có quá hệ gì.

Kết quả là Lý Hân Di đâu còn nhẫn nhịn nữa, ngành giải trí vốn là mạnh được yếu thua, kiều nữ minh tinh vừa ngoi đầu lên này, cô ta ước gì có thể thẳng tay vùi dập.

Hơn nữa Lâm Dao so với cô ta càng trẻ và xinh đẹp hơn lại có nhiều anh tài trẻ tuổi muốn tiếp cận, Lý Hân Di càng không vui, còn không phải là nha đầu xuất thân hèn yếu nhưng vẫn khi tốt hơn một chút, mà tự cho bản thân mình thành dạng gì rồi.

– Ai da, nói hai câu đã hất đầu muốn đi rồi? Xem ra thực sự không để những tiền bối như chúng ta đây vào mắt rồi, cô Tất, cô xem, đây chính là bạch nhãn lang đấy.

Lý Hân Di cười lạnh lắc đầu.

Đến cả từ khinh bỉ cũng nói ra rồi, Lâm Dao không nhịn được nữa, quay ngoắt đầu lại, mặt đỏ bừng, tức giận nói:

– Cô nói ai vậy?

Màn tranh cãi này vừa hay hợp với tâm ý của Lý Hân Di, cười thầm quả nhiên vẫn là một mầm non, một chút đả kích này cũng nhịn không nổi.

– Thế nào, còn muốn ra vẻ? Làm ra cái loại ở trong giới mà phản bội công ty cũ, ăn cây táo rào cây sung, còn thực sự cho rằng mình là một người đẹp thì ngon rồi hả? Cái loại người mới có ít thuốc nhuộm mà muốn mở phường nhuộm như cô chúng tôi gặp nhiều rồi, yến tiệc đêm nay mà cũng mời cô đến, quả thực là ô nhiễm môi trường nơi này.

Lý Hân Di cười nhạo nói.

Rất nhanh không ít người xung quanh bắt đầu phụ họa theo, từng trận cười châm chọc đắc ý, đều xem câu chuyện cười của Lâm Dao.

Kẻ có tiền chính là muốn tìm chuyện vui, mà xem náo nhiệt chính là một một phương pháp tiếp cận lớn để tìm kiếm niềm vui, giống như loại “màn kịch nhỏ” này của Lâm Dao sẽ không ai thực sự đi để tâm tới cô, với những kẻ giàu có kiều nữ minh tinh mới tỏa sáng này nếu không có bối cảnh như Lý Hân Di cũng chính là bình hoa di động sống bằng nhan sắc.

Tất Vân Dao đứng bên cạnh lo lắng đến độ nhíu chặt chân mày nhưng nếu như bây giờ bà đứng lên bảo vệ Lâm Dao thì chẳng khác gì là đối nghịch với cả đám người trong này. Hơn nữa trong công ty vốn đã không ít người cảm thấy Lâm Dao đã phản bội công ty, dù sao ngoại trừ mấy người lãnh đạo cao nhất ra không ai biết rõ Lâm Dao tại sao có thể nhảy sang công ty khác, mọi người đều cảm thấy con người Tất Vân Dao quá lương thiện, thả cho cô đi.

Kết quả là Tất Vân Dao lòng nóng như lửa đốt cũng chỉ có thể nhìn, sắc mặt âm tình bất định.

Lâm Dao nhìn thấy người xung quanh đều đang giễu cợt mình, thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí thần sắc khinh bỉ miệt thị, tâm tình vui vẻ chuẩn bị về nhà hồi nãy đã không còn sót lại gì.

Cô không hiểu tại sao những người này lại đối xử với mình như vậy, rõ ràng đám người này chẳng biết gì về nội tình bên trong.

Lẽ nào người trong giới này đều không thân thiện như vậy sao, cô đột nhiên rất hối hận vì đã tới yến tiệc này, trong phòng đã đủ ấm nhưng trái tim cô như đã đóng băng rồi.

Nhưng thiên tính của cô không phải là tính cách thích giằng co, càng không thể trả lời lại một cách mỉa mai hơn nữa cô cũng không thể nói Tất Vân Dao là mối tình đầu của cha cô, tình địch của mẹ cô, tất cả những điều này khiến cho Lâm Dao chỉ có thể nuốt đau khổ vào trong lòng.

– Xảy ra chuyện gì vậy? Dao Dao, sao cậu lại khóc?

Vương Tử Tình lúc này từ xa chạy vội tới, cô nhìn thấy một đám người vây quanh Lâm Dao, Lâm Dao một mình đứng cúi đầu ở đó, cảm thấy có chút kỳ quái, mới chạy vội sang.

Đợi tới gần ngước lên, khiến cô không khỏi kinh ngạc, Lâm Dao vẻ đau lòng ủy khuất, hốc mắt đỏ mọng, nước mắt đọng ở đó bất cứ lúc nào cũng có thể lăn xuống.