Chương 614: Đời Thứ Ba

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đùa gì vậy trời? Vừa phải giải quyết một Lucifer thoắt cái lại thành hai là sao?

Lâm Phi cũng giết người đỏ cả mắt rồi. Hắn không thèm để ý đến việc kinh mạch trong người mình đang phồng lên, cố gắng miễn cưỡng nuốt xuống một phần năng lượng Hắc Ma Pháp chịu đựng sự đau đớn, giãy dụa tránh thoát khỏi ma trảo, một chiêu quất về phía pháp sư Hắc Ma kia.

Nhưng người này đã sớm phòng bị hóa thành một bóng đen khiến Lâm Phi vồ hụt, chỉ tạo ra một hố sâu trên mặt đất mà thôi.

Khi Lâm Phi quay đầu lại chỗ Lucifer vừa ngã xuống đột nhiên lại xuất hiện hai gã Huyết tộc.

Một người mặc âu phục được cắt may tinh xảo, tóc chải gọn gàng, đeo đồng hồ, giày da bóng loáng. Rõ ràng là cách ăn mặc của một doanh nhân thành công.

Một người khác thì ở trần, vóc người cao lớn, bắp thịt cuồn cuộn, nước da màu đồng, hoàn toàn khác biệt với nước da xanh trắng của những Huyết tộc khác.

– Lucifer, vất vả cho ngươi rồi. Xem ra Scarpe cũng đã tiêu hao không ít năng lượng rồi.

Người Huyết tộc mặc âu phục lấy từ trong túi ra một chai thủy tinh nhỏ đưa cho Lucifer:

– Cho ngươi, hồi phục nguyên khí đi.

Lucifer vừa thấy cái chai kia trong mắt liền ánh lên sự vui mừng:

– Đa tạ đại nhân Giovanni.

Nói xong gã cầm lấy chai thủy tinh đổ chất lỏng màu đỏ trong chai vào miệng.

Trong nháy mắt miệng vết thương trên người Lucifer bỗng khép lại với tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được, vượt xa với tốc độ trước đó. Nhưng mấu chốt là nguyên khí của gã cũng phục hồi một cách nhanh chóng. Sáu đôi cánh Hắc Việm sau lưng lại rừng rực như lúc đầu.

Lâm Phi thấy cảnh tượng này trong đầu bỗng nghĩ đến một thứ gì đó. Lẽ nào tư duy của hắn luôn sai?

Thứ thuốc những người thuộc quân đoàn Luyện Ngục sử dụng để kéo dài tuổi thọ và tăng cường sức mạnh không phải là sản phẩm khoa học mà là máu của Huyết tộc?

Hoặc nên nói là lấy máu của Huyết tộc làm nguyên liệu để chế tạo ra một loại chất đặc biết nên hiệu quả mới ngày càng ổn định và xuất sắc.

Điều kiện tiên quyết là Huyết tộc cung cấp máu phải thuộc huyết thống cổ xưa, chỉ sợ những Huyết tộc đời thứ tư kia cũng không thể đảm nhiệm nổi.

Nếu những cao thủ chiến thần bảng này vì kéo dài tuổi thọ, duy trì tuổi thanh xuân, sinh mạng của Huyết tộc quả thật có thể cung cấp một kiểu mẫu tốt.

Tuy nhiên tạm thời Lâm Phi chưa thể nghĩ đến những điều này vì người Huyết tộc thân thể cường tráng kia đã nhe răng nanh rất dài xông đến chỗ hắn với vẻ mặt hung ác.

Chỉ thấy cơ thể người đó như đang xuất hiện một tầng lửa đỏ ngòm. Tốc độ của y lại càng nhanh lên gấp bội cùng với ngọn lửa hừng hực.

– Bạo Huyết Cuồng Hóa?

Lâm Phi nhận ra huyết thuật này chính là môn pháp chiến đấu cao thâm theo thiên hướng thể thuật. Họ đốt máu của cơ thể để tăng sức mạnh của cơ bắp khiến Huyết tộc vốn hung hãn sẽ trở nên càng biến thái.

Chỉ là thân thể của những Huyết tộc bình thường đều đã đủ mạnh, không cần lãng phí máu đặt vào Huyết thuật này. Nhưng dĩ nhiên người này không hề keo kiệt chút máu của mình.

Một quyền đánh úp tới khiến Lâm Phi không dám coi nhẹ. Hắn thi triển thân thủ Thái Cực Vân, lấy tĩnh chế động cố gắng hóa giải vô số quyền cước trước mặt.

Nhung Lâm Phi chỉ có thể liên tục thoái lui vì sức mạnh và tốc độ của người này có thể đấu được với mười hai Lucifer. Nhưng lúc này tình trạng thân thể của Lâm Phi không thể chịu nỗi đối kháng lớn đến thế.

– Sao vậy? Scarpe! Sao người chỉ biết phòng thu thôi vậy? Phản kích của ngươi đâu? Mau tới đi.

Người đàn ông Huyết tộc bỗng đánh xuống một quyền như thiết chùy mang theo hào quang đỏ ngầu. Một quyền vừa đập xuống đã tạo ra một tiếng nổ long trời lở đất đánh bay cả người Lâm Phi ra ngoài.

Lâm Phi thấy cánh tay phải của mình tê dại, dùng tay trái chống xuống đất lăn ba cái liên tục để ổn định cơ thể.

Nhưng hắn chưa kịp nghỉ ngơi thì thích khách Huyết tộc che mặt khi nãy đã ở sát mặt đất nhẹ nhàng di chuyển tới, trên tay là một cổ đao máu.

Lâm Phi vội vàng thi triển khinh công, thân thể nghiêng một góc khó tin. Suýt nữa thì đao máu này đã bố trúng hai chân Lâm Phi.

Thân thể Lâm Phi ngã ra sau, thầm kêu nguy hiểm. Nhưng hắn chưa kịp nghĩ đối sách tay phải của thích khách kia đã bổ đao máu trúng bụng Lâm Phi.

– Phốc!

Máu tươi từ bụng Lâm Phi bắn ra, ở đó xuất hiện một vết thương dài. Lâm Phi tưởng rằng suýt nữa thì mình bị cắt làm đôi.

Lâm Phi không dám tin, tốc độ của mình đã bị đối phương theo kịp. Tuy thân pháp của hắn siêu nhiên nhưng tốc độ của đối phương lại cực nhanh. Hơn nữa điểm bị thương cũng là nơi yếu nhất của hắn.

Thân thể như muốn đứt rời. Lâm Phi ngã trên đất, lăn vào trong vũng bùn. Trong mưa máu tươi chảy ra thành một vũng lớn.

Mọi người ở xa khó khăn lắm mới đẩy lui được đám người Huyết tộc, chỉ còn lại khoảng ba, bốn mươi tên.

Nhưng lúc này họ bỗng thấy xuất hiện bốn gã cao thủ kỳ dị khiến Lâm Phi thương tích đầy mình, vô cùng chật vật. Thấy vậy ai nấy đều vô cùng lo lắng.

– Đao ca!

Khương Tiểu Bạch tức giận, hai mắt bừng bừng, khàn giọng hét lên. Eva và Lục Vũ Phi – hai mắt ngấn nước. Sắc mặt Tô Ánh Tuyết trắng bệch, cô có một dự cảm xấu về chuyện này. Lý Ủy Nhiên giết người nhiều đến mức máu me đầy người. Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn đầy lo lắng, ảo não vì mình đang phải chống lại mấy tên Huyết tộc này, không thể đi giúp chú được.

Chỉ có mình Thiên Diện vẫn không có biểu cảm gì. Không ai nhận ra lúc này cô ta đang quan tâm, đang sợ hay là đang tức giận. Như thể cục diện cửu tử nhất sinh trước mặt cũng không làm cô ta thay đổi.

Lâm Phi chịu đựng đau đớn cố gắng từ dưới đất đứng dậy. Hắn lấy tay trái giữ chặt miệng vết thương trên bụng, máu tươi vẫn không ngừng chảy ra.

Mồ hôi trên trán hắn không ngừng chảy xuống. Cho dù cảnh giới của hắn cao thâm đến đâu nhưng sức mạnh nghịch thiên, thân thể cũng có giới hạn.

Liên tiếp đối đầu với những cao thủ cùng cấp bậc, lại bị trọng thương nhưng không có cơ hội nghỉ ngơi, hồi phục. Hắn thấy mình sắp không xong rồi.

Thật ra miệng vết thương trên ngực do Lucifer tạo ra chưa kịp khép lại. Lúc này trên ngực hắn đã có hai lỗ hổng lớn như thể nội tạng cũng sắp lọt ra ngoài.

– Chủ nhân. . .

Eva thấy cảnh tượng này khóc không thành tiếng, điên cuồng muốn chạy đến chỗ Lâm Phi nhưng đã bị Natasha đôi mắt cũng đỏ hoe giữ lại.

Lúc này Tạ Doanh Doanh đã bay ra sau lưng Huyết tộc, quay đầu nhìn về phía người đàn ông đã lung lay nhưng không chịu ngã xuống. Trong lòng có một loại rung động khó nói thành lời.

Từ trước đến nay cô ta chưa từng thấy dáng vẻ của Lâm Phi khi chiến đấu. Trước đây dáng vẻ duy nhất của Lâm Phi để lại cho cô ấn tượng sâu đậm là khi Lâm Phi giải phẫu trong phòng phẫu thuật.

Nhưng đến giờ phút này cô ta cảm thấy cho dù mình không thất thần cho hắn nhưng cũng sẽ vì cảnh tượng này mà yêu thương hắn. Cho dù hôm nay có phải chết cô ta cũng không hối hận.

Mấy phút trước mọi người đều tưởng rằng lần này có thể sống sót rời khỏi đảo nhưng ai ngờ sau khi xuất hiện bốn người thần bí này tình thế lại hoàn toàn thay đổi.

Sự chênh lệch này khiến tâm trạng mọi người đều trùng xuống.

Bốn gã Huyết tộc bao vây Lâm Phi.

– Asanuo! Ngươi ra tay độc ác quá rồi đấy! Ta còn chưa đánh đủ, ngươi đừng cắt hắn ra làm đổi thế chứ!

Tên đàn ông cường tráng kia nói với thích khách che mặt.

– Được rồi, Raynos. Hắn đã không đủ sức để tiếp tục nữa rồi. Giờ hắn đã hết sức mạnh rồi.

Giovanni đi lên trước rồi nói.

Raynos gắt lên:

– Tới muộn rồi. Toàn bộ đều để một mình Lucifer đánh, tay tôi còn ngứa ngáy lắm, sao đã xong được.

– Khà khà khà. . . Nếu để người lên đầu chỉ sợ lúc này ngươii đã bị hắn đánh cho tơi bời rồi.

Pháp sư Hắc Ma Pháp của Huyết tộc lơ lửng trên không trung, trào phúng nói một câu.

– Setites, cẩn thận không ta bóp nát đầu người đấy.

Raynos khó chịu trợn mắt lên nói.

– Giovanni? Setites? Ravnos? Asanuo?

Toàn thân Lâm Phi run rẩy, trong miệng thì thào mấy cái tên này. Hắn thấy rất quen.

Môi hắn trắng bệch, mặt tái xanh nhìn mấy người trước mặt. Do mất quá nhiều máu, cơ thể lại tiêu hao quá nhiều năng lượng, khí tức hỗn loạn. Lúc này hắn phải cố gắng hết sức, ý thức không cho hắn gục ngã.

– Chẳng lẽ. . . Các người là Huyết tộc đời thứ ba. Bốn người thuộc thị tộc trung lập Thủy tổ?

Cuối cùng Lâm Phi cũng nói ra những nghi ngờ trong lòng.

Giovanni ung dung nói:

– Lo? Không ngờ đầu óc ngươi còn tỉnh táo đến mức có thể nghĩ ra lai lịch của bọn ta. Ngươi đoán không sai. Chính vì vậy hôm nay có thể chết trên tay bọn ta coi như là vinh dự của ngươi.

Hai đồng tử của Lâm Phi co rút lại, không ngờ thật sự là bọn họ. Bọn họ vẫn còn sống sao?