Chương 735: Bông hoa và lá chắn

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Có điều trình độ ma thuật của Mai Lâm thật sự rất cao, ngay đến Lâm Phi cũng phải thán phục

Không cần phải nói nhiều, chỉ thông qua một con rối hình người đã có thể thi triển ma thuật nhập thần như vậy, không khác gì thi
triển ma pháp vượt qua cả nửa vòng trái đất,. Đây không phải là điều mà pháp sư ma thuật bình thường có thể làm được.

Đã đạt đến cảnh giới này thì cho dù có cách xa vạn dặm, pháp sư ma thuật cũng có thể giết người một cách dễ dàng, hơn nữa,
rất khó có thể tìm ra được một chỗ ẩn náu, tránh khỏi sự uy hiếp của họ.

Nhưng rõ ràng là hôm nay vì muốn ngăn cản được quả bom hạt nhân không biết rõ đương lượng kia nên Mai Lâm đã phải truyền
tống đến đây, dùng chân thân của mình để thi triển ma thuật. Do đó, sức mạnh sẽ được phát huy toàn phần,

– Hừ! Mai Lâm, ngươi máu chóng trổ hết bản lĩnh ra đi! Nếu không làm gì thì khi quả bom kia tiến vào đến tầng khí quyển thì sẽ
có chuyện lớn đó! – Arthur sốt ruột nói.

– Đừng có nóng vội …Ôi trời … Lâu không trồng cây, chẳng biết ta bỏ hạt giống ở chỗ nào rồi … – Mai Lâm lẩm bẩm, bộ râu bạc
rung rung.

Lâm Phi thật sự là muốn khóc, đến lúc nào rồi mà còn muốn trồng cây

Mộ Tử Mặc thì cảm thấy buồn cười: -Bản vương muốn nhìn cho rõ, các ngươi có thể làm gì để chặn quả bom nguyên tử này

lại??

Lúc này, Mai Lâm ung dung lấy trong túi ra một nắm hạt giống.

Lâm Phi nhìn thật kỹ, lập tức không nói lên nời, đây rõ ràng là một năm hạt hướng dương! Chẳng lẽ lấy ra để cắn !!!???

Tuy nhiên Mai Lâm không có thời gian để giải thích, tiện tay ném luôn hạt hoa hướng dương vào nước, trong nháy mắt chúng
biến mất.

Sau đó ông ta lấy ra một nhánh cây, thoạt nhìn vô cùng bình thường, hoàn toàn không giống một phát trượng của pháp sư, rồi
bắt đầu vung lên và lẩm nhẩm gì đó trong miệng.

Từng luồng ma thuật màu xanh gợn sóng, tản ra từ cây gậy, đi vào trong lòng biển khiến nước biển mênh mông đột nhiên dậy
sóng.

Một loại cây nhô lên khỏi mặt nước biển, không ngừng to lớn thêm, bắt đầu leo cao, trổ cành.

Lâm Phi cảm nhận được mọi nơi xung quanh đều có ma thuật, không khác nào một trận thủy triều long trời lở đất, muốn nuốt
chửng lấy hắn.

Vua của thiên nhiên huy động các yếu tố ma thuật, so với tất cả các pháp sư mà hắn đã gặp thì mạnh mẽ hơn rất nhiều.

E là ngay đến Uluru có sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh mẽ cũng không thể nào dùng ma thuật để điều khiển được sóng biển
như vậy, bởi mật độ của nguyên tố trong tự nhiên là không thay đổi, các pháp sư càng hiểu sâu sắc về các nguyên tố thì càng sễ
dàng sử dụng được nhiều nguyên tố.

Những pháp sư khác chỉ có thể điều khiển được vài ngọn núi nhưng Mai Lâm dường như có thể điều khiển được cả rừng rậm
Amazon!

Hạt hướng dương bị ném xuống biển nhanh chóng đã mọc thành một cây hướng hương cao đến hơn mấy trăm thước, nhưng vẫn
đang không ngừng phát triển, giống như một mũi tên lửa đang phóng lên bầu trời.

Cái gì vậy?

-Là một cái cây sao?

Những người trên bờ biển nhìn thấy một cái cây khổng lồ đang xuyên qua những đám mây đều cứng họng không nói được gì.

– Là vua của ma thuật tự nhiên! Chỉ có ma thuật tự nhiên mới có thể khống chế được cây cối! – Khải Sơn nói.

-Nhưng cái cây này để làm gì?

-Ai biết được …

Tất cả mọi người đều đang nhìn như bị hút hồn, gống như loại cây leo thần kỳ trong truyện cổ tích đang thật sự xuất hiện trước
mắt họ.

Thân cây hướng dương phải có đường kính lên đến 200m, thoạt nhìn thì giống như một ngọn núi cao chọc trời.

– Arthur, ngươi đã sẵn sàng chưa? Sau khi cây hướng dương đã vươn đến một độ cao nhất định cũng không nhìn rõ được là đã
cao đến đâu, Mai Lâm mở mắt ra, nói với thần thánh chi vương.

-Ai biết được, nhưng mà đến đây giao lại cho ta đi!

Arthur nhếch miệng cười, rồi quay sang nói với Lâm Phi: -Nhóc con, e là việc truy sát Ám Ảnh phải để cho ngươi thôi, ta và ông
bạn già này tuy đã ngăn chặn được quả bom hạt nhân nhưng cũng không tiện giúp người một tay rồi.

Lâm Phi cảm thấy trong lòng mình có một loại cảm xúc khó diễn tả, hai vị vương giả này thật sự muốn đi ngăn chặn quả bom kia.

Lúc này e là quả bom đó sẽ đạt đến độ cao hơn 1000 km trong vũ trụ, làm thế nào để xác định được vị trí của nó là đã là một cấn
đề khó giải quyết rồi, còn làm thế nào để ngăn chặn được nó lại càng khó hơn nữa.

Đây không phải là chuyện mấy cây số, hay mấy chục cây số mà là 1000 cây số! Đến lúc nó rơi xuống thì tốc độ lại càng nhanh
hơn nữa, Lâm Phi có nằm mơ cũng không nghĩ là mình có thể ngăn cản được.

Hơn nữa, không nói đến chuyện bọn họ định làm thế nào, mà đây là chuyện vô cùng nguy hiểm! Dù sao cũng là vương giả chứ
không phải cảnh giới Tinh thần! Uy lực của vũ khí hạt nhân đâu phải trò đùa!

Lâm Phi có nghĩ đến chuyện dùng sức mạnh thôn tính, thử nuốt hết năng lượng của máy quả bom, nhưng trong tình hình này,
hiệu quả của sức mạnh thôn tính cực kỳ thấp

Hơn nữa nếu như hắn thật sự không thể nào hấp thụ được hết năng lượng trong nháy mắt thì tất cả người ở đây đều bị chết, toàn
bộ Hương Giang sẽ biến thành địa ngục.

Nhưng lúc này Lâm Phi không thể ngăn cản bọn họ, bởi chính hắn cũng không có cách nào để giải quyết, nếu hai vương gia liên
thủ lại mà không thể nào ngăn cản được quả bom nguyên tử thì sẽ khiến hàng ngàn hàng vạn người thiệt mạng

Mộ Tử Mặc cười lạnh mong chờ, từ ánh mắt của y có thể thấy được mọi người hôm nay nhất định sẽ phải chết.

Lúc này, toàn thân Arthur được bao phủ bởi vượng khí thần thánh, cơ bắp cuồn cuộn tỏa sáng như một ngôi sao.

-Ahhhh!

Arthur gầm lên đầy tức giận, một luồng hào quang phát ra từ chân của lão khiến cho lão bay thẳng lên trời.

Trong nháy mắt Arthur đã bay lên đến độ cao mấy ngàn thước, nhưng vẫn không ngừng tăng tốc, dường như muốn lao ra khỏi
tầng đối lưu, thậm chí là tầng bình lưu!

Mộ Tử Mặc nhướng mày, có hơi lo lắng, không hiểu rốt cuộc hai lão già này có ý định gì, vì vậy mà cũng không thèm để ý đến
đám người trên mặt đất mà bắt đầu đuổi theo.

Đối với Vương giả, chỉ cần không phải là đến vũ trụ, nơi có trạng thái chân không hoàn toàn cộng thêm phóng xạ của vũ trụ, thì
cho dù là 8 vạn km ngoài tầng điện ly vẫn có thể tồn tại trong một khoảng thời gian khá dài, tất nhiên cũng ẩn cần một chút
dưỡng khí,

Lâm Phi lo lắng Mộ Tử Mặc sẽ gây bất lợi cho Arthur, cho nên cũng nhanh chóng bay lên trời, cũng may hắn đã bảo Eva cải tiến
giày phản trọng lực, nếu không thì khi càng bay lên cao, nhiệt độ thấp sẽ ảnh hưởng đến tính năng chiến đấu của giày.

Lúc này cây hướng hương đã cao đến hơn 10000 ngàn mét, đột nhiên, nó nở ra một nụ hoa. Rồi một bông hoa hướng dương
khổng lồ gần như có thể che kín được cả bầu trời đang no!

Những cánh hoa bay bay trong gió, giống như những tấm lụa vàng đang tỏa sáng lấp lánh

Lâm Phi và Mộ Tử Mặc nhìn thấy cảnh này cũng đều ngây người, quả là một cảnh tượng chấn động lòng người!

Mai Lâm để cho một bông hoa hướng dương nở giữa không trung 10000 mét? Ông ta muốn làm gì

Rất nhanh sau đó, năng lượng ánh sáng mặt trời không ngừng ngưng tụ, làm Lâm Phi nghĩ ra điều gì đó

Những tia sáng mạnh liệt đi về phía của bông hoa, không ngừng được nhụy hoa hấp thụ, khiến cho bông hoa khổng lồ kia ẩn
chứa một làn năng lượng mặt trời vô cùng lớn.

Nhiệt độ xung quanh bông hoa không ngừng tăng cao, không trung vốn đang rất lạnh lẽo nhưng bị giờ đã trở nên nóng nực thậm
chí còn khiến cho con người ta đổ mồ hôi.

Lâm Phi và Mộ Tử Mặc theo bản năng, tránh xa bông hoa này, chỉ có thể đứng từ xa quan sát.

Thật khó có thể tưởng tượng nổi, Mai Lâm phải dùng bao nhiêu pháp lực mới có thể tạo ra một bông hoa hướng dương trong bầu
trời thế này, lại còn có thể ngưng tụ một số lượng năng lượng mặt trời nhiều như vậy!

Mai Lâm lơ lửng trên mặt biển, râu tóc bạc trắng đang bay bay trong gió, hai mắt ông ta phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt,
toàn thân không ngừng tản ra nguyên tố ma thuật màu xanh biếc, tập trung vào bên trong thân cây.

-Pháp thuật Tự nhiên huyền ảo, cơn thịnh nộ của thần mặt trời!

Tiếng nói của Mai Lâm vang lên giống như tiếng thét từ ngàn xưa truyền đến, vang vọng đất trời.

Ngay lúc đó, nhụy của bông hoa khổng lồ trong không trung 10000m đã tràn đầy năng lượng mặt trời, đột nhiên phát nổ, đồng
thời Mai Lâm cũng phóng ra những nguyên tố tự nhiên.

-Thật giống như có hàng vạn quả bom nguyên tử đang phát nổ cùng một lúc

– Ầmmmmmm!

Những tia sáng giống như những con rồng khổng lồ đang được bắn ra từ “quả pháo” hoa hướng dương khổng lồ,

Mang theo một luống sức mạnh khổng lồ, Lâm Phi phải bay ra khỏi hơn 1000m mới không bị nhiệ độ cao làm cho bị thương.

Lúc này, Arthur đã sớm chờ sẵn ở độ cao mười mấy km trong không trung, giơ cao Thánh kiếm Duranda phát ra vượng khí thần
thánh xé rách không trung, mở ra một cánh cửa khổng lồ cuốn the những ngôi sao trên bầu trời.

-Vạn đạo vương luân, lá chắn vô hình!

Một chùm ánh sáng màu bạc từ ngoài vũ trụ hạ xuống trước mặt Arthur, trong nhay mắt, ngưng tụ lại thành một lá chắn cao hơn
ba mét, có vô số hoa văn phức tạp giống như những chiếc khiến của các chiến binh thời trung cổ.

Lá chắn này hiện ra trong trạng thái bán trong suốt nhưng bên trong những ánh sao lấp lánh không ngừng băng qua, khiến cho
nó thật đẹp mắt,