Chương 696: Thiên Nguyên Vô Cực

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vốn dĩ là hy vọng hôm nay người của tứ đại gia tộc đến để dựa dẫm, vậy mà không ngờ chưa bắt đầu đánh đã phá hủy toàn bộ tổ trạch rồi. Anh em Lô Cảnh Phong nhìn nhau khóc không ra nước mắt.

Điều khiến chúng lo lắng hơn cả là chưa biết Lô Bân rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không biết có còn sống hay không.

Ba vị trưởng lão của ba gia tộc khác nhìn thấy cảnh này đều cau mày.

“Thiên Nguyên Vô Cực Công” của Vương gia là loại công pháp thượng đẳng ngũ hành kiêm tu, nếu như chỉ luyện ở mức thông thường thì dù có cố gắng thế nào cũng chỉ là thứ rác rưởi so với những loại công pháp khác.

Nhưng nếu như có thể luyện được đến mức tinh thông, am hiểu được điểm quan trọng của nó, đạt tới mức tinh thông ngũ hành, không ngừng sinh sôi, đạt được đến yêu cầu ngũ hành biến huyễn, thần quỷ không xa của Thiên Nguyên Vô Cực thì không gì là không thể.

– Vốn dĩ Vương Xán huynh là người tu luyện nổi bật nhất của môn công pháp này, sau khi đạt được đến Vương giả, có thể khống chế thổ mộc kim thạch trong khu vực của mình, cũng quá giỏi rồi…

Lục Viền Đồ nheo mắt nói.

– Ha ha, có tí thủ đoạn như thế thôi à, dùng để đối phó với những kẻ địch tầm thường thì được coi là lợi hại, những vương giả bình thường cũng không thể chống đỡ được, nhưng nếu đối phó với Lâm Phi thì e là chưa đủ.

– Tạ Nhuận Chi cười nói:

– Ngũ hành kiêm tu chính là tất cả đều không tinh thông, khó có thể đạt đến cực hạn. Với sức công phá như vậy, vốn dĩ lại bị tiêu hao đi nhiều, muốn đối phó với con quái vật phòng ngự như Lâm Phi thì khó đấy…

– Hiền muội Nhuận Chi, em đừng có quên vốn dĩ Thiên Nguvên Vô Cực không phải là môn công pháp thiên về tấn công. Vương Xán đang chờ Lâm Phi phản kích thôi…

Long Niết cười thần bí nói.

Tạ Nhuận Chi ngẩn người, hình như nghĩ ra điều gì đó, liền chau mày. Nói thực thì mấy người bọn họ đều không muốn Vương gia độc bá, nhưng lại thấy sự tồn tại của Lâm Phi cũng là một mối nguy hại. Điều này thực sự khiến Tứ đại gia tộc khó mà gỡ rối được.

Giờ khắc này, phải đối phó với cường long đột kích, Lâm Phi lại cảm thấy đợt tấn

công này uy lực cũng không mạnh, so với chín Thiên Long Ám Ảnh mà Ám Ảnh chi Vương tạo ra, nó còn kém xa!

Hắn lăng không trên không trung, làm một bước thất tinh, xoay một cánh tay ra, một tinh quyền vung ra rất tự nhiên, tấn công thẳng về phía vương khí kia!

– Beng!

Một quyền của Lâm Phi vừa đánh ra, không khí xung quanh ầm ầm chuyển động, cuộn xoáy lên cao, ngưng tụ năm luồng vương khí lại thành vòi rồng rồi lập tức đánh tan!

Không chỉ có vậy, quyền này của Lâm Phi khí thế không hề giảm, tất cả đất đá gạch ngói, bê tông cốt thép đều vỡ vụn, tất cả tạo thành một luồng xoáy dồn về phía Vương Xán!

Tinh quyền mang theo võ, khí thế như hồng thủy, thế lực mạnh mẽ ấy làm rung chuyển cả một vùng!

Bốn phía trào dâng, đổ dồn vào Vương Xán. Thấy Lâm Phi dùng toàn lực phản công lại mình, còn bạo liệt cuồng phong như vậy, lão không hề lo lắng mà còn nở một nụ cười tà.

-Thiên Nguyên Vô Cực, nghịch chuyển luân hồi!

Hai tay Vương Xán dang rộng ta, vương khí từ bốn phía xung quanh lão chuyển động điên cuồng, cuốn tất cả mọi thứ lên không trung!

Vương khí sặc sỡ này va chạm vào sức mạnh từ Tinh quyền của Lâm Phi, tất cả đều như muối bó bể, bị hút thẳng vào vòng nước xoáy giữa không trung kia!

Lâm Phi vô cùng kinh ngạc, không ngờ Vương Xán lại không tránh Tinh quyền của mình, ngược lại còn dùng uy lực hút Tinh quyền vào trong!?

Đâv là công phu gì vậy? chẳng lẽ vương đạo của lão là một loại lấy hấp thu làm chủ đạo?

Nhưng Vương Xán không để cho Lâm Phi nghĩ nhiều, lão đã tung ra một đòn phản kích khiến hắn kinh người!

-Lâm Tặc Tử… cho ngươi thử chiêu thức của ta!

Tay phải của Vương Xán vung lên, vùng vương khí như nước xoáy kia khiến Lâm Phi cảm nhận được loại sức mạnh quen thuộc tự nhiên bạo phát ra, mang theo tất cả khí phách của thiên địa, một loại chấp niệm không hề kiên định, giống như một quyền vô hình của Cự Linh Lần, muốn đập nát Lâm Phi!

– Tinh quyền!?

Lâm Phi đột nhiên phát hiện ra trong vương khí ngũ sắc đang lao về phía mình còn bao gồm cả sức mạnh Tinh quyền mà mình vừa đánh ra!

Tuy rằng sức mạnh đó đã bị tiêu hao đi nhưng sau khi được thêm cùng vương khí của Vương Xán, uy lực có thể tăng thêm năm lần!

Lâm Phi tuyệt đối không thể ngờ rằng chính công phu mình từng đánh ra lại biến thành năm hào quang nuốt trọn mình!

– Lâm Phi!

Bạch Hân Nghiên đứng dưới hét lên, cô sợ đến mức lục phủ ngũ tạng đều muốn bay ra ngoài!

Còn Lâm Phi giống như một viên đạn pháo, sau khi bị đánh trúng thì kéo lên thành một đường thẳng tắp, bay tung ra ngoài rồi nổ tung, rơi thỏm vào trong sườn núi, hoàn toàn không thấy bóng dáng đâu!

Mọi người không khỏi tròn mắt kinh ngạc, rốt cuộc đây là người hay là viên đạn? Làm sao có thể ném vào vách núi mà làm nổ tung vách núi như thế?

Nhưng điều khiến mọi người kinh sợ hơn chính là trong sườn núi phát ra những tiếng sụt lún ầm ầm ù ù!

Từng khối nham thạch khổng lồ vỡ tan. Trong sơn động, Lâm Phi chém hai quyền làm thành một khe núi, ung dung bước ra ngoài!

Bị nện vào sườn núi mấy chục mét mà không hề bị tổn thương, lại còn dùng mấy quyền đã làm nứt đôi ngọn núi, đây là tiên nhân dời non lấp bể trong truyền thuyết sao?

Sắc mặt Lâm Phi vô cùng khó coi, hắn cứ như bị Vương Xán chơi xỏ vậy. Vương đạo này của Vương Xán là một loại pháp môn kì dị có thể “gậy ông đập lưng ông”. Bản thân hắn công kích khiến người khác mê man, vậy mà chính đòn công kích đó lại trở thành chiêu phản kích hắn!

Hai chân Lâm Phi nhảy lên, qua khoảng cách hơn trăm mét, hắn lại đến sân vườn, đầu tiên không nhìn Vương Xán đang lơ lửng trong không trung mà nhìn quanh rồi hỏi Bạch Hân Nghiên:

– Lô Bân đâu?

Bạch Hân Nghiên đang vui mừng vì hắn không bị tổn thương gì, nghe hắn hỏi vậy mới phát hiện ra Shiva và Lô Bân đã biến mất tiêu rồi!

-Khôngxong rồi… vừa nãy em không để ý, Shiva đưa Lô Bân chạy thoát rồi.

Bạch Hân Nghiên tự trách mình.

Lâm Phi gật đầu, thế cũng chẳng sao, dù sao thì Lô Bân cũng bị thương rồi, Shiva cũng chẳng thể đưa gã đi xa được. Đợi hắn giải quyết xong trận đấu với Vương Xán rồi đi tìm gã

Vương Xán cười lạnh lùng:

– Thằng nhãi, coi như mạng ngươi lớn, nhưng hôm nay ta phải xem xem ngươi chống đỡ được đến bao giờ!

Nói xong, Vương Xán đáp xuống, toàn thân đã được bao bọc trong vương khí ngũ sắc, chuẩn bị động thủ cận chiến với Lâm Phi.

Lão ý thức được rằng dựa vào tấn công vương khí trong phạm vi lớn thì chẳng có tác dụng gì nhiều đối với kẻ có khả năng phòng ngự tốt như Lâm Phi, chỉ có chiến đẩu gần mới có thể đả thương Lâm Phi.

Mà chỉ có thể làm tổn thương cơ thể hắn thì mới có cơ hội để phá hủy nguyên thần của hắn, cũng giống như phá hủy cơ thể của các chiến sĩ mà thôi.

Lâm Phi cũng đang mong lão rơi từ trên trời xuống để hắn đánh. Bây giờ tuy hắn có thể nhảy một phát lên trời nhưng hắn giỏi chiến đấu cận chiến hơn, cứ đánh qua đánh lại trên không trung chẳng thú vị chút nào!

Cao thủ so chiêu chính là so công phu thật, không có chút nào là hư chiêu!

Dù sao Vương Xán cũng đã có mấy trăm năm tuôi thọ, công phu dung hợp từ điểm mạnh của cả trăm nhà, vừa ra tay là Cầm Long Thủ vô cùng hung ác. Năm ngón tay vương khí lượn lờ, phá tan hư không! Một chiêu “Thiết Thủ Tỏa Long”, hổ hổ sanh phong!

Dưới chân lão lại càng ác liệt hơn, bước chân kỳ lân vững như bàn thạch, từng bước chân dẫm xuống lập tức biến thành hố sâu! Mỗi ngón chân đều đặt đúng vị trí với sức mạnh vừa đủ. Ngón tay khẽ cử động, mỗi gân mạch đều được đả thông bởi vương khí, khiến cho mỗi sợi gân đều kiên cường dẽo dai như gân rồng!

Hai chân Vương Xán đạp mạnh xuống đất, cơ thể nghiêng về phía trước, sức mạnh toàn thân tập trung ở đó, có sức mạnh đến hàng ngàn cân!

Lâm Phi đã từng thấy nhiều cao thủ trong võ, nhưng cũng phải gật đầu khen ngợi chi chiều Cầm Long Thủ cương mãnh tinh diệu của Vương Xán. Lão già này cũng không phải chỉ biết giương oai, dù sao cũng có tu vi cổ võ độc đáo.

– Đến thật đúng lúc!

Lâm Phi không hề thấy hoảng loạn. Sau khi từ trường tinh thần chu thiên liên kết chặt chẽ với cơ thể, tứ chi Lâm Phi đều tỏa ra khí lực vô tận, giống như dải ngân hà vô tận, tinh thần gấp hàng trăm lần bình thường!

Dưới chân hắn có những làn khói bay nhè nhẹ, lượn lờ trên mặt đất như có hỏa diễm thiêu đốt. Mỗi tấc da thịt đều có những năng lượng sóng dao động ma sát với cơ bắp.

Chân hắn khẽ xê dịch, từng bước chân dài bước ra, khí lực trên bắp đùi cứ thế được đả thông, đầu gối và các đốt ngón tay phát ra những tiếng nổ tung “đùng đùng” vang trời!

Bên trong bụng hắn đang là cơn cuồng phong, từ từ trào ra ngoài qua eo, cơ thể hắn cứ vặn đi vặn lại, đàn hồi hơn cả cao su!

Một chiêu Phích Lịch Đạn Thối vô cùng bình thường khi được Lâm Phi sử dụng thì lại như rồng cuốn hổ chồm, lôi bộ cương phong, hỗn nguyên nhất khí, thế như chẻ tre!

– Long trảo của Vương Xán và Đạn Thối của Lâm Phi va vào nhau, phát ra những tiếng nổ vang như thuốc súng!

Rầm Rầm Rầm!!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên rền rĩ, mưa to gió lớn càn quét khiến ai nấy đều phải bịt lỗ tai!

Thậm chí một số bảo vệ của Lô gia đứng gần đó còn thất sắc, máu chảy ròng ròng, chết ngay tại chỗ!