Chương 526: Dầu Hết Đèn Tắt

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Con đường duy nhất đi đến cổng thôn đã bị chiếc xe Land Rover của Lâm Phi chặn rồi, lúc cảnh sát vừa đến còn buồn bực không biết có phải là tên điên giết người lái không nhưng không đợi bọn họ kịp phản ứng tên điên ấy đã tay không vạch tìm cửa xe cảnh sát của bọn họ!

Cảnh sát lái xe bị tát một cái chết ở trên tay lái, đến chết thế nào cũng đều không rõ.

Một tiểu đội được phái đến cũng có đến mười người, những cảnh sát nhân dân này gần như đều quên làm sao nổ súng, chân tay luống cuống móc ra khẩu súng.

Đội trưởng còn không ngừng kinh ngạc, hoảng hốt mà hô to:

– Lập tức giơ hai tay lên! Bằng không chúng tôi sẽ nổ súng!

Nhưng hắn không hô lên còn tốt hơn, lần hô này tên dã thú kia quay đầu nhắm mục tiêu là hắn, một bước lướt qua cả chiếc xe cảnh sát, một cước đạp nát trán của tên đội trưởng kia!

Đám cảnh sát này đều bị dọa muốn tè ra quần, đây căn bản không phải là kẻ giết người gì đó nữa mà là một quái vật!

Cũng không biết là ai nổ súng phát thứ nhất:

– Bang, bang. . .

Tiếng súng quanh quẩn giữa đồng ruộng, khói lửa tỏa ra trong không khí, khói thuốc súng tràn ngập.

Nhưng những viên đạn này căn bản không bao giờ có thể làm tổn thương cơ thể của gã, đây có thể là người đủ tư cách có thể đối chọi độ cứng với Lâm Phi, trên cơ thể cho dù không có nguyên khí hộ thể cũng là đao thương bất nhập, dường như là kim cương phật môn.

Mặc cho đám cảnh sát nổ súng, gã cứ thấy người là giết, bẻ gãy cổ, đánh xuyên qua ngực, đánh eo cho gãy làm hai đoạn, giết người như ngóe, coi mạng người như cỏ rác!

Trong nháy mắt mười tên cảnh sát đã chết không nhắm mắt trong vũng máu chỉ sót lại một tên cảnh sát nhân dân như khỉ gốm bởi vì quá sợ hãi, núp đằng sau chiếc xe SUV, toàn than run rẩy toát ra mồ hôi lạnh, khóc đến chảy cả nước mũi, thậm chí đũng quần bên dưới đã ướt!

– Ư. . . đừng giết tôi. . . tôi không muốn chết. . . tôi còn chưa lấy vợ nữa. . . ư. . .

Sau khi tên mãnh thú kia đạp nát thi thể, đang chuẩn bị đi về phía chiếc xe SUV, nơi còn một người còn sống cuối cùng thì bỗng một bóng người như lựu đạn rút ngòi lao về phía gã, hung hăng đạp gã từ phía sau!

Chính là Lâm Phi sau khi điên cuồng chạy nước rút đã lăng không hai chân đá bay gã.

Vì phát đạp ấy có xen lẫn cảm xúc vô cùng oán giận của Lâm Phi, uy lực không phải chuyện đùa.

Đại não tên đàn ông không nghe sai khiến, phản ứng quả nhiên vẫn là chậm chạp, lại một lần nữa bị Lâm Phi đã trúng ót, cả người gã đổ về phía trước, bị đau phẫn nộ gào thét một tiếng, có chút thất điên bát đảo đập đầu vào hòn đá bên đường.

Gã liên lục lăn lộn trên mặt đất mấy vòng, ngã xoài xuống bên trong rãnh nước bẩn bên đường, chật vật không chịu nổi liền bắt đầu chuẩn bị từ phía dưới đứng dậy.

Tuy cái này vẫn không đủ gây thương chích cho gã là bao nhưng thực sự khiến gã cảm thấy không dễ chịu gì.

Tên cảnh sát gầy gò kia lại càng hoảng sợ, nhờ có đèn xe hắn nhìn thấy thân ảnh đột nhiên xuất hiện, lập tức khẽ giật mình:

– Lâm Phi!

Lâm Phi đang khí thế hung hăng không ngờ tới người cảnh sát duy nhất sống sót lại quen biết mình, quay đầu nhìn, mới phát hiện là cảnh sát nhân dân Từ Hạo cục cảnh sát Lâm An lúc trước vẫn hay đi theo Bạch Hân Nghiên.

– Sao cậu lại ở đây?

Lâm Phi không khỏi hỏi một câu đồng thời cảnh giác tên điên đang bắt đầu phóng ra nguyên khí.

Từ Hạo như bắt được cây cỏ cứu mạng, vội vàng bò dậy.

– Lúc trước vụ án công ty giải trí Thiên Khung xảy ra một số sự cố, cục trưởng Bạch tuy không bị xử phạt nhưng những người dưới như chúng tôi lại phải làm bia đỡ đạn, nếu không tôi đã chả bị điều đến cái chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi này!

Lâm Phi giật mình, hắn đúng là có chút áy náy với các anh em, họ còn giúp đứng ra chịu trận cho người phụ nữ của mình nữa.

– Cậu mau chạy đi, tôi không có khả năng bảo vệ cậu, cậu nghĩ cách lập tức thông báo với Hân Nghiên, nói với cô ấy thông báo cho bộ an ninh có một tên còn lợi hại hơn Long Vương xuất hiện, mau nghĩ biện pháp trợ giúp. . .

Lâm Phi tin tưởng T mà ừ Hạo đã ở cục cảnh sát Lâm An nhiều năm như vậy nhất định có số điện thoại của Hân Nghiên Hân Nghiên chắc chắn có thể liên lạc được người của bộ an ninh, mặc dù cô ấy đã không còn là thành viên của bộ an ninh nữa.

Nếu như bộ an ninh đã biết, đám người Lục Trường Minh sẽ phản ứng ứng phó cấp bách, phái người đến trợ giúp cũng được hay là thế nào đi chăng nữa, dù sao có chỗ bảo đảm.

Lâm Phi cũng cân nhắc đến kết quả xấu nhất, một khi hắn hết cách chống đỡ, nhổ đinh tử không thành, lúc còn sống nhổ đinh tử mà cũng không thể đánh bại được gã này vậy thì không thể thả gã để gã tiếp tục loạn chạy đến khắp nơi giết người bừa bãi.

– Long. . . Long Vương là cái gì?

– Đừng phí lời nữa! Nhanh đi! Lái xe chạy!

Lâm Phi la rầy một tiếng.

Từ Hạo vội vã đáp ứng, lập tức liều hết khí lực bú sữa mẹ chui vào trong xe, điên cuồng dùng xe chạy trốn đồng thời một tay lấy điện thoại ra bắt đầu tìm số điện thoại của lão thủ trưởng Bạch Hân Nghiên.

Lâm Phi lúc này nhìn thấy gã điên kia đã muốn đứng lên, gã quên mình mà xông vọt tới, liền thi triển khai sơn chưởng gọn gàng mà linh hoạt, trước mắt làm cho gã kia ngã bổ xuống!

-Bàng!

Tên kia nâng cánh tay lên, nhất thức Long sĩ đầu, Lâm Phi một chưởng chặn lùi về sau, lại dã man dùng một cái đầu chùy đánh vào ngực Lâm Phi!

Lâm Phi cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều sắp nổ tung, tràn ngập nguyên khí của cuồng bá, giống như chiến mã gót sắt nặng nề của thiên quân chà đạp lên bộ ngực của hắn khiến hắn không cách nào khắc chế mà phun ra một ngụm máu tươi!

Dù năng lực phục hồi của hắn mạnh đến mức phi phàm nhưng cũng không nhịn được hết lần này tới lần khác bị đâm cho nội thương.

Lâm Phi cắn răng chịu đựng tê tâm liệt phế, đau đớn lật sông đạp biển, ép mạnh nôn ra miệng máu, hai tay giơ ra:

– Đến đây! Xem tao ăn mày! Hay là mày đâm chết tao!

Lâm Phi cuồng nộ thi triển thôn phệ, lại lần nữa liên tục không ngừng nuốt nguyên khí của tên điên kia vào trong cơ thể mình!

Đồng thời mượn một lượng nguyên khí cực mạnh đang lưu thông, hắn bắt đầu trùng kích chính mình trên rốn chỗ đại huyệt Cự huyết bên trên sáu tấc!

Tử huyện này nối thẳng nhâm mạch, liên đới tới các bộ phận cơ thể như gan, túi mật, trái tim cùng các cơ quan khác nữa, một khi bị trọng thương vậy coi như “gan vỡ mật rách” thực sự!

Nhưng Lâm Phi đồng nhất huyệt vị ở bên trong lại có cốt đinh như vậy, sờ sờ chọc vào bên trong.

Nguyên khí bên trong thân thể Lâm Phi cùng với nguyên khí hấp thu vào cơ thể không ngừng trùng kích vào đinh tử bên trong ở huyệt Cự huyết, cái đó mặc dù nói là nhổ ra, hơn nữa muốn đem đinh tử này trực tiếp liên kết cùng với nguyên khí thôn phệ, tan vào trong cơ thể của Lâm Phi, hóa thành tinh hoa tâm bổ!

Lâm Phi cảm thấy từng kinh mạch trong cơ thể đều bị nguyên khí phá bung ra, giống như là một khí cầu lúc đầu vốn tràn đầy khí đột nhiên tất cả biến thành thể lỏng thậm chí thể rắn, tùy lúc đều đang chọc vào biên giới mà rò khí.

Kiểu thống cực kì bị thảm, dù là dũng sĩ đã từng trải qua trăm trận chỉ sợ cũng hận không thể ở tại chỗ mà kết liễu chính mình.

Nhưng ánh mắt của Lâm Phi lại xẹt qua tên khổng lồ ở trước mắt, chết từ từ mà nhìn về nhà dân phía xa.

Bên đó có người thân mà bản thân thương yêu nhất, có người đang sống trên thế giới này mà hắn nhất định phải bảo vệ!

Trong đầu óc của hắn một vài hình ảnh không ngừng thoáng hiện, bất luận là cô em gái nấu cơm cho mình, chủ phòng trọ mang cơm đến cho ăn, từng cảnh nũng nịu đối với mình hay là những lúc bác than thở khóc lóc răn dạy mình, những lúc cẩn thận quan tâm đưa cho hắn những đồng tiền mồ hôi nước mắt hoặc là sau khi say rượu thổ lộ những lời thật lòng. . . đủ loại. . .

Đau đớn trên người Lâm Phi lúc này sớm đã quên đi còn sót lại là ý chí của hắn, nó đến từ nội tâm tuyệt đối không thể buông bỏ lời hứa đối với người thân của hắn.

Muốn giết bọn họ phải giẫm lên hộ thể quá khứ của hắn mới được!

Tên điên giãy giụa không được, gã bắt đầu không ngừng dùng đầu húc Lâm Phi, dùng chân đạp Lâm Phi nhưng thân thể Lâm Phi không thua sự cường tráng của gã, chuyện này gã làm rất tốt nhưng lại không có hiệu quả lớn cho lắm.

Kết quả là gã bắt đầu gia tăng tốc độ phóng thích nguyên khí, nguyên khí vốn dĩ là một dòng sông chảy ổn định lúc này thì bắt đầu xảy ra lũ lớn, thao thao bất tuyệt nhảy vào trong cơ thể Lâm Phi!

Lâm Phi nếu như lúc này dùng thôn phệ, chỉ cần lấy lực trùng kích của nguyên khí, bao nhiêu đủ cho hắn uống một ngụm.

Lỗ mũi, lỗ tai, hốc mắt của Lâm Phi không biết lúc nào đã bắt đầu thấm chảy ra máu nước, bảy hốc trên khuôn mặt trong thảm trạng chảy máu, đau khổ đến cực điểm nhưng hắn giống hệt như một tên ngốc, khóe miệng vẫn còn phô ra sự vui vẻ.

Hắn không hối hận giờ phút mà đinh tử thứ ba trùng kích tính tự sát, rõ ràng biết tu vi nguyên khí của chính mình vẫn chưa đủ lại miễn cưỡng cực điểm nhưng hắn ít nhất cũng đã cố gắng hết sức làm những chuyện bản thân có thể làm.

Thì dù là dưới cửu tuyền nhìn thấy phụ thân vì bảo vệ hắn mà hi sinh tính mạng hắn cũng có thể không thẹn với lương tâm, vỗ ngực nói hắn cũng là vì bảo vệ người nhà mà chết.

Nhưng những suy nghĩ của hắn dần dần trở nên có chút mơ hồ, trở nên không có cách nào mà suy nghĩ gì nữa, thậm chí chỉ có thể dựa vào bản năng để tiếp tục vận chuyển nguyên khí đi cắn nuốt cái cốt đinh ấy. . .

Hơi thở của Lâm Phi bắt đầu trở nên yếu ớt, đầu chậm rãi cúi thấp, làn da trên người không ít chỗ cũng bắt đầu xuất hiện huyết hồng, mạch máu bắt đầu đứt đoạn vỡ tan. . .

Sự khôi phục của hắn đã không theo kịp hao tổn của thân thể, hiện tượng dầu hết đèn tất càng ngày càng nghiêm trọng.

Rốt cuộc tên khổng lồ kia phát hiện ra, cái tên muốn cản trở gã giết người sức mạnh đã suy yếu, gã trực tiếp dùng đầu gối đè lên trên lồng ngực của Lâm Phi, Lâm Phi không thể tóm tên điên kia một lần nữa, khó có thể chống cự bị ném lên không trung, ở trên không trung máu vung vãi tứ phương, nặng nề rơi xuống mặt đất. . .