Chương 758: Arkaim

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

-Xem như người định hủy diệt trái đất đi, bây giờ ngươi lại xuất hiện như thế này nhất định là muốn ra điều kiện. Nói đi, ngươi có mục đích gì? Lâm Phi bình tĩnh nói.

Lk hừ lạnh: – Ngươi cho là mình rất thông minh sao? Có phải người cảm thấy có thể tránh được một kiếp nạn? Scarpe, người luôn
cho là mình có thể khống chế được mọi chuyện những căn bản không phải vậy …

Lâm Phi vuốt trán, nói: – Ta phải thừa nhận, trí tuệ của người cao hơn ta vài phần nhưng nói nhảm thế đủ rồi!

– Ngươi cũng chỉ dựa vào miệng lưỡi mà thôi, muốn biết điều kiện của ta vậy thì trong vòng một ngày, hãy đến đây gặp ta … nếu
không thì trong vòng ba ngày, nhất định ta sẽ hủy diệt toàn bộ thế giới này!

Lk nói xong rồi biến mất, trên màn hình chỉ còn lại một dãy số ghi tọa độ địa lý.

Khi nhìn thấy dãy tọa độ này, Lâm Phi hơi nhíu mày, suy nghĩ một chút, ánh mắt hắn hiện lên tia nghi ngờ, sắc mặt trở nên
nghiêm trọng.

-Lâm Phi đây là chỗ nào? Lục Vũ Phỉ tiến đến hỏi.

Lâm Phi không trả lời mà cũng đang tự hỏi đó là cái gì.

Thấy Lâm Phi không lên tiếng, Long Khi liền cho người nhập tọa độ vào máy tính, trực tiếp tìm vị trí này trên bản đồ.

Khi xác định được vị trí, nhân viên kỹ thuật liên báo cáo: -Báo cáo thủ trưởng, vị trí của tọa độ này là ở khu Nam Ural nước Nga.

– Huh? Là nước Nga sao? Chỗ đó có gì đặc biệt sao? Lục Trường Minh hỏi.

Kỹ thuật viên nhanh chóng tìm tài liệu về khu vực này, sau đó báo cáo lại: -Ở đây có một nơi gọi là Arkaim, theo những tài liệu
có được đến hiện tại thì niên đại lịch sử của nó, có thể là cùng thời kỳ với Ai Cập cổ đại, nhưng cũng chưa hoàn toàn được xác
nhận. Những nghiên cứu trước mắt phát hiện được, từ trường của trái đất ở quanh khu vực này không bình thường, có thể làm
lệch đồng hồ sinh học, có thể gây ảnh hưởng đến tim hay huyết áp và nhiệt độ cơ thể người, đồng thời có thể gây biến đổi nhiệt
độ của khu vực đó, lên cao hoặc xuống thấp.

– Hả? Chẳng lẽ di tích cổ đại này và sự biến đổi toàn cầu lần này có liên quan? Tạ Thiện Thuận nghi ngờ nói.

-Không chỉ đơn giản là liên quan thôi đâu, mà đó chính là tác dụng của Arkaim …. Lâm Phi cuối cùng cũng đã chịu lên tiếng.

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc rõ ràng là không hiểu ý của Lâm Phi.

-Lâm Phi có phải cậu đã biết được điều gì đó? Lục Trương Minh hỏi.

Lâm Phi thở dài, một vài ký ức hiện lên trong đầu: -Còn nhớ tôi đã nói với mấy người là sự ra đời của trí tuệ siêu cấp Lk này là
dùng loại ý niệm gì chứ?

Lâm Thiên nghĩ lại một chút, rồi nói: -Ta nhớ hình như người và Ảnh Tử cho rằng thế giới chính là một cái máy vi tính ngày càng
trở nên phức tạp, mà thế giới giả tưởng chỉ là một nhân tố tạo nên một bộ phận còn thiếu, Lk chính là muốn tạo ra một cái thế
giới giả tưởng để tô vẽ cho đẹp.

Lâm Phi gật đầu nói: -Thật ra, lúc trước tôi và Anh Tử ở phòng thí nghiệm vườn địa đàng đã từng đọc qua một vài ghi chép về
những nghiên cứu của những người đi trước, để xem những thu hoạch đó có gì khác với những nghiên cứu khoa học của con
người hay cũng chung ý tưởng với chúng ta. Tuy bọn tôi không tìm được được hạng mục nghiên cứu tương đương nào nhưng …
lại phát hiện được những người tiến hành nghiên cứu trước đó đã dùng tinh cầu làm đơn vị để tiến hành.

– Dùng tinh cầu làm đơn vị? Vậy có nghĩa là gì?

-Nói theo cách đơn giản, một chiếc máy vi tính, dựa vào CPU, ic, có thể giải thích và kiểm soát được các lệnh, khiến cho máy vi
tính có thể vận hành được, đó là đơn vị của chiếc máy vi tính đó, CPU chính là bộ phận rất quan trọng chỉ cần khống chế nó, có
thể tùy ý sử dụng máy vi tính, và đưa ra các lệnh. Như vậy nếu coi trái đất như một chiếc máy tính, thì CPU chính là thiết kế của
trái đất, thế có phải là, chỉ cần khống chế được nó thì trái đất cũng sẽ trở thành một thứ có thể điều khiển được?

Sau khi nghe Lâm Phi giải thích, toàn bộ những người trong phòng họp đều nhìn trân trối không nói được câu nào.

Coi trái đất như một chiếc máy vi tính, điều khiển nó? Điều này thật không thể tin được!

– Chẳng lẽ … chẳng lẽ trái đất, thật sự là một chiếc máy vi tính sao? Lục Vũ Phỉ kinh ngạc nói.

Lâm Phi lắc đầu:

– Đúng thế. Nhưng trái đất còn phức tạp hơn máy vi tính rất nhiều, với trình độ khoa học hiện giờ của loài người thì không thể
nào hiểu được cách vận hành của trái đất đâu. Cũng giống như chúng ta đem một chiếc máy vi tính hiện đại về thời kỳ cổ đại
mấy ngàn năm trước, người xưa chắc chắn không thể nào giải thích được vì sao mà máy vi tính lại có thể hiện được những con
số, không hiểu được in là cái gì, bo mạch chủ là cái gì, chứ đừng nói đến cách vận hành. Còn với trình độ khoa học hiện giờ của
chúng ta, chúng ta không thể nào biết được cách thức vận hành của chiếc máy vi tính” trái đất này và thậm chí cũng không biết
rốt cuộc là thế nào.

-Vậy vừa rồi người nói các nhà nghiên cứu đã từng lấy tinh cầu làm đơn vị tiến hành nghiên cứu là có ý gì? Có kết luận được gì
không?

Lâm Phi đáp: – Nhà nghiên cứu kia chắc mấy người cũng không xa lạ đâu, chính là nhà thiên văn học người Ba Lan thế kỷ XV-
XVI, Nicola Copernicus

-Sao? Là Copernicus, chính là người đã đưa ra thuyết “mặt trời là trung tâm của vũ trụ”? Tất cả những kỹ thuật viên ở đây
nghe được đều thấy rất bất ngờ.

Lâm Phi thản nhiên nói: -Tôi biết các người có thể không tin nhưng thật ra cuốn sách “Sự vận hành theo quỹ đạo của các thiên
thể” được xuất bản sau này chính là một trong những nghiên cứu dễ hiểu nhất của Copernicus, ông ấy đã nghiên cứu thành công
nhưng không thích hợp để xuất bản tại thời điểm đó. Ông ta lúc 30 tuổi đã bắt đầu tiến hành những nghiên cứu bí mật ở vườn địa
đàng. Ông ta thật ra đã sớm phát hiện được hình thức vận hành của hệ mặt trời, nhưng lúc đó, những thiết bị dùng để nghiên
cứu như kính viễn vọng không thể nào hỗ trợ được ông ta ngoại trừ tinh cầu, cho nên ông ta đành phải quay lại trái đất của mình.
Ông ta nhận thấy, mỗi một hành tinh trong hệ mặt trời đều có một quỹ đạo vận hành của riêng mình, và trái đất có phải cũng có
một cách vận hành riêng? Nếu như vậy thì phải chăng mọi thứ đều có thể bị khống chế? Hơn nữa, trái đất đã có tuổi thọ khoảng
mấy chục vạn năm, là một phần của quá trình diễn hóa, loài người cũng không phải là những sinh vật có trí tuệ đầu tiên, cũng
không ai có thể chứng minh được trước đó đã có sinh vật có trí tuệ khác hay không, bọn họ phải chăng đã từng thử kiểm soát
toàn bộ trái đất hay chưa ….

Toàn bộ hội trường lặng im như tờ, mọi người đều tập trung lắng nghe Lâm Phi giảng giải.

– Sau khi đọc nghiên cứu của Copernicus, tối và Anh Tử đã phát hiện ra, ông ta có đánh dấu bốn địa điểm trên trái đất, mà ông ta
cho là có khả năng có thể đặt được trung tâm kiểm soát trái đất. Một là tam giác Bermuda, hai chỗ tiếp theo là Nam Cực và Bắc
Cực, chỗ cuối cùng chính là Arkaim. Từ trường ở bốn nơi này đều có điều đặc biệt mà Copernicus cho rằng đó chính là mấu chốt
để khống chế trái đất, cũng giống như nguồn điện cung cấp cho một chiếc máy vi tính vậy. Tiếc là ông ta không có nghiên cứu
sâu hơn nữa, cho nên lúc đó tôi và Anh Tử không tìm thêm được kết quả nào nữa.

-Nhưng vấn đề hiện tại là LK đã thành công! Thiên Diện lên tiếng.

Lâm Phi cười gượng: -Xem ra ả ta muốn tiếp tục nghiên cứu thứ mà Anh Tử chưa hoàn thành, mà bản thân ả lại có một trí tuệ
siêu cấp, từ một khía cạnh nào đó, thì ả có thể hiểu được một số loại phương thức vận hành đặc biệt.

-Thôi xong … – Long Khi đấm mạnh một cái lên bàn, nghiến răng nói: – Nếu thật sự như vậy thì chúng ta cuối cùng cũng chỉ như
mấy con sâu con kiến kia, bất cứ lúc nào cũng có thể bị một cái máy vi tính bóp chết?

-Cũng không đến nói bi quan như thế? – Lâm Phi nói. -Thứ nhất, tôi không cho là LK tự mình tạo ra được “CPU” của trái đất, ả
chắc hẳn là vừa mới tiếp nhận hoặc là mới khởi động Arkaim thôi. Tuy nhiên, bất luận là máy vi tính gì thì cũng có giới hạn của
nó và hình thức vận hành riêng, nói cách khác, nếu ngay từ đầu, người thiết kế không cài đặt cho chiếc máy tính của mình lệnh
hủy diệt thì dù cho LK có thể khống chế được trái đất thì cũng không có nghĩa là ả có thể hủy diệt được nó. Tất nhiên, những điều
này còn phải đợi sau khi tôi đi đến đó, mới có thể phán đoán được cụ thể chuyện gì có thể xảy ra.

Mọi người nghe xong, trong mắt đều ánh lên tia hi vọng.

– Lâm Phi, anh … Anh định đi đến đó thật sao? – Lục Vũ Phỉ lo lắng nói. -Nơi đó nhất định là một nơi cực kỳ nguy hiểm, anh phải
nghĩ cho kỹ!

Lâm Phi đột nhiên cười nói: -Thật ra, sự ra đời của LK cũng có một phần trách nhiệm của tôi, họa do mình gây ra, tôi không đi
giải quyết chăng lẽ lại trơ mắt nhìn những người khác lần lượt bị sóng thần nhấn chìm.

Sắc mặt mọi người đều trở nên khó hiểu, thật ra thì nếu Lâm Phi không đi thì bọn họ không có cách nào bắt ép được, nhưng Lâm
Phi lại chủ động đi gánh trách nhiệm như thế khiến họ có chút hơi chột dạ.