Chương 670: Cuộc Đời

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tuy rằng Mộ Tử Mặc so sánh rất mơ hồ nhưng Lâm Phi cũng có thể hiểu đại khái, chuyện này tương đương với việc coi Tô Ánh Tuyết như một loại “thuốc ” nào đó, loại thuốc này tuy răng có thể cứu sống Lilith nhưng có khả năng vì sự khác nhau rất nhỏ mà tạo thành bài xích.

Cho nên trước khi quân đoàn Địa Ngục bắt Tô Ánh Tuyết đi đã tiến hành huấn luyện cô để thích ứng với đá Sinh Mệnh, chờ khi cô có thể thuận lợi tiếp xúc với đá Sinh Mệnh, không còn bài xích nữa mới có thể dùng trên người Lilith.

Điều này hiển nhiên là ngay từ đầu chúng đã không coi trọng tính mạng của Tô Ánh Tuyết, thậm chí không coi cô là người, chỉ coi như là thuốc phối chế mà thôi.

Lúc trước lén đưa tin cho Ánh Tuyết khiến cô ấy nhìn thấy cuộc hẹn của tôi và Hân Nghiên, do đó khiến cô ấy rời bỏ tôi. Cũng do ông hi vọng Ánh Tuyết có thể chuyên tâm tu luyện, nhanh chóng khiến bản thân đạt tới trình độ thích ứng đá Sinh Mệnh mới làm như vậy đi?- Lâm Phi hỏi.

Mộ Tử Mặc nghĩ một chút, gật đầu nói:

Đúng vậy, chỉ là chuyện nhỏ như vậy mà anh vẫn nhớ kỹ. Dù sao, cuộc đời nó đều

hư ảo, cũng không cần phải lãng phí thời gian trên phương diện tư tình nam nữ. Thay vào đó thì tập trung tu luyện để sớm ngày đạt tới điều kiện, số mệnh của nó chính là hóa thân thành trái tim của Atlantis.

-Thối lắm…

Lâm Phi nghiến răng nghiến lợi chửi tục, trong mắt bừng bừng lửa giận, siết chặt nắm đấm nói:

-Ông cảm thấy tất cá đều là giả dối! Nhưng với Ánh Tuyết mà nói thì đó chính là cuộc sống chân thật của cô ấy! Là tất cả tình cảm, tất cả trí nhớ, là những gì cô ấy đã trả giá, chúng không hề khuyết thiếu so với bất kỳ ai!

Cô ấy đã cố gắng đê sống tốt, cố gắng tìm ông để biết được nguyên do vứt bỏ mẹ con cô ấy, thậm chí còn vì một người cha giả mà đứt từng khúc ruột… Ông thì khác, cô chỉ coi cô ấy như một vật hi sinh không hề có linh hồn.

Ông đúng là súc sinh, dựa vào cái gì mà dám chối bỏ cuộc đời của Ánh Tuyết! Ông chỉ suốt ngày lảm nhảm cái gì mà sáng tạo văn minh với một trật tự mới! Tất cả đều là đống cứt chó mà thôi!!

Lâm Phi nổi giận khiến cho Hứa Vi cùng Thiên Diện đứng sau đều phải đưa mắt nhìn, thân thể mềm mại của Thiên Diện run run không thôi.

-Scarpe! Mày to gan lắm! sắp chết tới nơi rồi còn dám nhục mạ phụ thân đại nhân của chúng ta!

Giovanni chỉ vào Lâm Phi nói:

-Những điều mày vừa nói chỉ khiến mày chết thảm hơn mà thôi! Người nhà của mày sẽ phải trả một cái giá nặng nề hơn nữa!

Lâm Phi cười lạnh:

-Vậy cũng chưa chắc! Ai thắng ai thua… còn chưa rõ!

Mộ Tử Mặc không có hứng thú cãi nhau với Lâm Phi, quay đầu nói với Setites:

-Con trai, hãy dùng Cổ Huyết Luyện Hóa thuật luyện hóa Tô Ánh Tuyết trở về trạng thái trái tim của Atlantis. Scarpe cứ để bổn vương giải quyết!

Setites sớm đã xoa tay, cười khặc khặc:

-Tuân mệnh, phụ thân đại nhân…

Vừa mới nói xong, xung quanh thân thể Setites xuất hiện lượng lớn ma lực hắc ám, như ngàn vạn sợi tơ nhanh chóng bao phủ lấy Tô Ánh Tuyết!

Tô Ánh Tuyết bị đưa lên trên quan tài đá, trái tim cô đặt đúng vị trí lỗ khảm trên quan tài đá.

Tuy rằng tu vi nữ nhân này đã cao hơn rất nhiều nhưng vẫn không phải đối thủ của Setites, chi giãy dụa trong vô vọng.

Một khi luyện hóa hoàn thành, Tô Ánh Tuyết sẽ trở thành trái tim của Atlantis, khảm vào trong lỗ kia, sau đó sẽ tiến vào trong cơ thể Lilith trong quan tài đá, phục sinh đối phương!

Tô Ánh Tuyết là mấu chốt để phục sinh, cũng là mấu chốt để mở quan tài đá!

Setites còn phóng ra vài giọt máu tươi của mình, ma lực hắc ám lại tăng mạnh hơn trước, cả con thuyền đều bị bao phủ trong một cỗ ma lực âm u nồng mùi máu, coi như tiến vào bóng đêm trong phạm vi nhỏ!

Lâm Phi không nói nhảm nữa, bảo Hứa Vi và Thiên Diện đứng ra xa tránh bị ảnh hưởng, còn hắn như một con ưng biển lao xuống, phóng thẳng tới chỗ Setites đang thi pháp!

Chu Thiên Tinh Thần từ trường ngưng tụ, một chiêu Thiên Cân Trụy mang theo một tiếng trời long đất lở, Lâm Phi như một ngôi sao băng lao xuống, ma sát không khí khiến lửa bùng cháy, khí thế vô cùng!

Nhưng lúc này một đạo hộ thuẫn màu vàng lẫn màu máu hiện ra, đột nhiên từ tay Mộ Tử Mặc bay ra, trong nháy mắt đã bao phủ lấy toàn bộ con thuyền.

Đúng lúc đó một quyền của Lâm Phi đánh lên vòng bảo hộ, tiêng nổ ầm ầm vang lên, giống như trời đất sụp đổ vậy!

Một vòng sóng xung kích kinh khủng khuếch tán ra xung quanh, nước biển xung quanh bị hất tung cao vút, nhưng chiếc chiến thuyền ở trong vòng bảo hộ lại không hề bị ảnh hướng.

Lâm Phi bị lực phản chấn đánh bay lên bầu trời, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Mộ Tử Mặc đang chậm rãi bay lên.

Chẳng biết từ khi nào, trước người Mộ Tử Mặc xuất hiện một thanh vũ khí trôi nổi giữa hư không, chính là Perseus Blade

-Sao hả, bất ngờ chứ?

Mộ Tử Mặc ngạo nghễ cười nói:

-Có phải ngươi vẫn cho rằng trong mấy món bảo vật ngoại trừ Hàn Nguyệt thì ba món khác đều chỉ có danh tiếng nhưng không hề có công dụng gì?

-Ha ha… Ngoại trừ Hàn Nguyệt chính là chủ của Sát Lục, kiệt ngạo bất tuân, không nhận chủng tộc khác làm chủ nhân, ba thứ khác đều chỉ nhận Thánh tộc ta làm chủ! Trong tay của nhân loại các ngươi đương nhiên không thể phát huy ra uy năng của bảo vật Thánh tộc chúng ta!

-Vốn tên của thanh Perseus Blade chính là cổ ngữ của Thánh tộc ta, nó đại biểu cho “Cố thủ ”. Nó có thể tạo lá chắn phòng thủ vô cùng kiên cố, nắm đấm của Scarpe ngươi dù có mạnh hơn nữa cũng không thể phá vỡ lá chắn của bổn vương! Nghi thức luyện hóa Tô Ánh Tuyết há có thể để ngươi làm rối?!

Lâm Phi thật không ngờ đồ vật này rơi vào trong tay Mộ Tử Mặc lại có uy lực mạnh mẽ như vậy.

– Lâm Phi! Nhanh nghĩ biện pháp đi! Tiểu Tuyết đã sắp không chịu được!

Hứa Vi đứng sau nhìn thấy Tô Ánh Tuyết nằm trong ma lực màu đen, không ngừng giãy dụa, lo lắng hô lớn, chỉ hận mình không đủ lực lượng để cứu người.

-Ô Lỗ Lỗ!

Lâm Phi hô lớn với tên người lùn ẩn thân trong hư không.

-Thôi miên tất cả mọi người trên thuyền!

Ô Lỗ Lỗ cũng không dám chậm trễ, tuy tinh thần lực của hắn đã tiêu hao nhiều nhưng vẫn có sức đánh một trận, lập tức tập trung tinh thần, thông qua quả cầu thủy tinh phóng ra từng gợn sóng tinh thần mãnh liệt.

Huyết tộc phía dưới chỉ thấy một quả cầu thủy tinh đột ngột xuất hiện, tỏa ra hào quang mộng ảo, xoav tròn trên hư không.

-Ngây thơ…

Mộ Tử Mặc bật cười, Perseus Blade trước người lại phóng ra vòng bảo vệ màu vàng bao trùm lấy chiến hạm, tất cả Huyết tộc đều được bảo hộ bên trong.

Trong lúc nhất thời, thuật thôi miên của Ô Lỗ Lỗ không có tác dụng gì, ngay cả những nhân loại bình thường như Mục phu nhân, Frankie đều không bị thôi miên, nói chi là những cao thủ Huvết tộc.

-Vẫn chưa chịu hiểu sao? Phòng thủ kiên cố có nghĩa bất kể là công kích vật lý hay tinh thần đều không có tác dụng gì, ít nhất là dựa vào thực lực của các ngươi thì không thể phá vỡ lớp phòng hộ này. – Mộ Tử Mặc tự tin nói.

Ô Lỗ Lỗ lên tiếng:

-Scarpe, tinh thần lực của ta không xuyên qua được lớp lá chắn kia, làm sao bây giờ?

-Được thôi, ta mặc kệ.

Lâm Phi nheo mắt, đột nhiên lấy điện thoại từ trong túi ra, ấn ấn vài cái, giống như gửi tin tức gì, sau đó ung dung chờ đợi.

Hứa Vi đứng sau sốt ruột hô:

-Lâm Phi, anh đang làm gì vậy? Cứ như vậy tiểu Tuyết sẽ bị chúng giết mất!

Lâm Phi quay đầu cười cười, nói:

-An tâm, tôi đã có kế…

Hứa Vi sửng sốt một chút, không hiểu sao vào thời khắc này người đàn ông đó vẫn thong dong như vậy.

Nụ cười trên gương mặt Mộ Tử Mặc dần tiêu tan, hắn phát hiện có gì đó là lạ.

Scarpe… rốt cục mày muốn làm cái…

Không đợi hắn nói xong, đám Huyết tộc Setites ở dưới đã kinh hô.

-Sao có thể như vậy?

Chi thấy Tô Ánh Tuyết đang bị ma pháp hắc ám luyện hóa đột nhiên không hiểu tại sao lại hóa thành từng đạo năng lượng màu đen ở trong ma lực màu đen, sau đó hóa thành dòng chảy ra, dọc theo thân thuyền, thoát khỏi chiến hạm, tiến vào trong nước…

Thiên Diện!?!?

Trong đầu tất cà Huyết tộc đột nhiên vang lên cái tên này!! Cái tên đã mang tới vô số ác mộng cho bọn chúng khi ở trên đảo Othonoi!

Biến hóa sắc mặt của Mộ Tử Mặc quả thật kinh người, vừa tự tin ngạo nghễ đã nhanh chóng chuyển qua tức giận, hai mắt màu máu tòa ra sát khí bừng bừng, quay đầu nhìn về phía Lâm Phi, chỉ muốn lột da róc xương đối phương!

– Scarpe… Mày chết cũng không yên!

Hắn gào rú một tiếng, trong giọng tràn ngập oán hận cùng tức giận.

Hắn nào ngờ tới chính mình đã rơi vào cạm bẫy do Lâm Phi tạo ra.

“Chui đâu vào lưới” không phải là Tô Ánh Tuyết, ngay từ đầu đã là Thiên Diện!!

Đám Huyết tộc khác cũng thẹn quá hóa giận, ngay từ đầu chúng đã bị Lâm Phi đùa giỡn! Tất cả thắng lợi ngay trước mắt hóa ra đều chỉ là hư ảo!?