Chương 640: Sáng Chế Thế Kỷ

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Cái gì?

Bạch Hân Nghiên kinh ngạc nói:

– Lẽ nào là anh nghiên cứu điều chế?

– Em nghĩ gì vậy?

Lâm Phi không nhịn được mà đưa tay véo vào mặt cô.

– Công sức chủ yếu của anh dồn vào khoa não, khoa tâm thần, một mặt là vì não của anh trước đây luôn vì tu luyện mà tồn tại vấn đề, mặt khác cũng là vì phối hợp với Anh Tử hoàn thành thiết kế trí tuệ siêu cấp. Phương diện virus đó anh và Ảnh Tử khi làm việc ở Vườn Địa Đàng đều không để ý nghiên cứu. Loại virus biến dị CXG đó là nghiên cứu sáng chế của một đám nhà khoa học điên cuồng bị Đại Sảnh trục xuất.

– Bị trục xuất? Tại sao? Bọn họ đã nghiên cứu vũ khí sinh hóa sao?

Bạch Hân Nghiên đối với những chuyện này cảm thấy rất hứng thú.

Lâm Phi nhún vai, sắc mặt có chút nghiêm trọng.

– Không. . . Những thứ vũ khí sinh hóa này kỳ thật đối với Đại Sảnh mà nói không được coi là quá đáng, virus cũng là phạm vi có thể chấp nhận được. Bởi vì một số virus mà Đại Sảnh nghiên cứu có thể giúp nhân loại phòng tránh một số virus biến dị có thể gặp phải trong tương lai, có tác dụng nhất định. Đám người điên này bị trục xuất là vì bọn chúng mưu đồ tiến hành “nhân bản hoàn mỹ” , bọn họ gọi kế hoạch đó là “GENESIS” , gọi tắt là kế hoạch “GEN” . Chính là “thánh kinh” bên trong sáng chế thế kỷ “Genesis” .

– Khẩu khí cũng lớn quá đi, bọn họ muốn làm gì? Sáng tạo một thế giới mới?

Bạch Hân Nghiện khó hiểu nói.

Lâm Phi gật gật đầu.

– Thực ra có thể hiểu như vậy. Bọn họ muốn tiến hành “nhân bản hoàn mỹ” là không chỉ nhận bản cơ thể bên ngoài vi của con người, đồng thời còn muốn giữ lại tư tưởng của đại não, đồng nghĩa với việc sẽ thực sự xuất hiện người “y như nhau” theo đúng nghĩa. Một khi bọn họ làm được điểm này sẽ có thể đưa những người mà bọn họ cho rằng xứng đáng được giữ lại trên thế giới tiến hành nhân bản một cách không ngừng khiến cho người này có thể sống mãi mãi. Còn về bộ phận những người mà bọn họ cho rằng là cặn bã của nhân loại cùng với sự thay đổi của thời đại sẽ lần lượt lão hóa rồi chết đi. Sớm muộn có một ngày thế giới này sẽ chỉ còn lại những người bọn họ đồng ý giữ lại, sáng lập ra một thế giới hoàn toàn phù hợp với giá trị quan của bọn họ.

-Tên điên. Tên điên hết thuốc chữa. . .

Bạch Hân Nghiên nuốt nuốt vết hầu, lại lần nữa nhận thức đến nguy hiểm của thế giới mặt đất. Không chỉ có sát nhân điên cuồng mà còn có phần tử hiếu chiến, càng có cuồng nhân khoa học, ánh mắt không khỏi trông mong hỏi:

-Vậy sau đó như thế nào?

– Hội đồng Đại Sảnh tất nhiên sẽ bác bỏ kế hoạch biến thái như vậy, tuy nhiên đám nhà khoa học đó là kết tinh trí tuệ mũi nhọn của nhân loại, lẽ ra sẽ được tôn trọng nhưng bọn họ coi thường quy luật tự nhiên, phá hoại kế hoạch phát triển cân bằng của nhân loại là điều không được phép. Cuộc họp hội đồng trục xuất đám người kia đốt một lượng lớn bản vẽ mà bọn họ để lại, tiêu hủy các loại bản lưu trong máy tính. Chỉ có một ít nghiên cứu không quan trọng được giữ lại, trong đó bao gồm cả một số nghiên cứu về virus và tế bào.

– Lẽ nào lần này là một trong những kẻ bị trục xuất kia có người đến bỏ virus?

Bạch Hân Nghiên cau mày nói:

– Nhưng bọn họ là cố ý tìm tới anh hay là bị ai lợi dụng vậy?

Lâm Phi lắc đầu nói:

-Tạm thời anh cũng chưa rõ, anh sẽ bảo Eva điều tra kẻ còn sống trong đám nhà khoa học năm đó cũng như tình hình trước mắt của bọn họ. Loại virus này không thể sống được trong điều kiện vượt quá năm mươi độ C, anh không cho rằng phương diện đồ ăn có vấn đề, phần lớn là truyền trong không khí. Mà nếu như chỉ có một mình người đàn bà đó bị nhiễm có nghĩa có người đã cố ý sáng tạo ra môi trường chỉ có một mình bà ta bị nhiễm.

Bạch Hân Nghiên suy nghĩ một lát nói:

– Nếu là như vậy, em cảm thấy nỗi hiềm nghi về Vương Thiệu Hoa lại lớn hơn. Chỉ có điều nếu như chúng ta không có bằng chứng hắn nhất định sẽ không lộ ra chân tướng.

Thực ra trong lòng Lâm Phi đã nhận định chuyện này và Vương Thiệu Hoa không thoát khỏi liên quan. Bởi vì chuyện này xem thế nào cũng thấy có người giở trò, cũng không phải là kế hoạch thành thục với mưu tính sâu xa. Mà có thể có được xác xuất hạ độc thành công cao nhất chính là người chồng Vương Thiệu Hoa này của Cố Thải Anh. Huống chi loại virus nguy hiểm này mà hai vợ chồng ở cùng nhau lại chỉ có Cố Thải Anh bị truyền nhiễm những người khác đều không việc gì thì cũng quá bất hợp lí rồi.

Trừ phi Vương Thiệu Hoa trước đó đã biết chuyện, có đề phòng.

– Nghiên Nghiên, chúng ta chia nhau hành động. Anh về nhà tra cứu tài liệu và điều phối thuốc trị liệu, em phụ trách trực tiếp quay về phòng công an thông qua những kênh hải quan này tra tìm kẻ tình nghi. Bởi vì Vương Thiệu Hoa một mình không có khả năng làm ra loại vụ án hạ độc mang tính kỹ thuật này, tất nhiên là có kẻ chuyên nghiệp giúp gã kiểm tra.

Bạch Hân Nghiên đương nhiên không có ý kiến gì, việc này so với việc ngồi trong văn phòng xem những báo cáo vô vị kia ý nghĩa hơn nhiều.

Nửa giờ sau trong phòng thí nghiệm của sơn trang Thiên Lan.

Lâm Phi vừa bận rộn cẩn thận điều chế thuốc vừa thông qua kết nối video trên máy tính cùng Eva và Bạch Hân Nghiên điều tra kẻ tình nghi.

– Chủ nhân, tài liệu mà bên em thu thập được, tiến sỹ Kentucky năm đó trong Vườn Địa Đàng ba năm trước đã bệnh chết ở Venezuela. Mà trợ thủ của ông ta một người là Gally Stark, một tên khác là Jason. Gally hình như về sau đi theo một người phụ trách Vườn Địa Đàng khác, rất thân cận với tiến sỹ Shrek. Từ mấy năm trước đã không tra được tin tức của hai người, ba năm trở lại đây không có bất kỳ quốc gia nào có ghi chép sự xuất nhập của bọn họ. Chỉ có Jason đi Miến Điện, vẫn luôn làm việc cho mấy ông trùm buôn thuốc phiện. Thỉnh thoảng buôn bán một ít vũ khí hóa học ở chợ đen nhưng y rất cẩn thận, trước đây phía quân đội Miến Điện có phải sát thủ đuổi bắt y nhưng lại liên tiếp bắt hụt, ngược lại còn bị y gài bẫy hạ độc chết. Tin tức của quân đội Miến Điện là Jason đã chuẩn bị dứt ra khỏi khu vực hắc ám kia, chỉ là không biết y sẽ đi đâu.

Lâm Phi quay người lắc lắc ống nghiệm trên tay lo lắng nói:

– Nếu nói như vậy việc đó hơn phân nửa có liên quan đến Jason. Hắn có lai lịch gì?

– Jason, Pennsylvania xuất thân là người Mỹ da trắng, tiến sỹ kỹ thuật sinh học đại học Princeton kiêm tiến sỹ tâm lý học. Từng làm giáo sư tại trường đại học Humboldt của Đức, khi hai mươi bảy tuổi đã ưu ái được nhận giải thưởng Nobel nhưng hình như bị một gã chủ nhiệm khoa cướp mất thành qua của y khiến y chán nản, sau một năm nghiện rượu từ chức ở thế giới ngầm. Về sau được tiến sỹ Kentucky của Đại Sảnh nhắm trúng, gia nhập Vườn Địa Đàng tham gia vào việc nghiên cứu. Chỉ tiếc y vẫn tham gia vào kế hoạch GEN của tiến sỹ Shrek, gặp phải sự trục xuất của Đại Sảnh.

Lâm Phi gật đầu:

– Bởi vì y rất giỏi nghiên cứu, hai lần vấp phải kinh nghiệm bị vứt bỏ làm ra hành động coi rẻ xã hội loài người, cũng không khó hiểu. Cũng không biết y có phải tự mình đến Lâm An làm chuyện này hay không. Eva, cô đưa toàn bộ tư liệu của hắn cho Hân Nghiên. Hân Nghiên điều tra xem trong những người ngoại quốc nhập cảnh Lâm An có tình huống tương tự hay không. Nếu như không có trực tiếp tìm người bên cạnh Vương Thiệu Hoa xem có tiếp xúc với người nước ngoài hay không, hắn rất có khả năng thông qua phẫu thuật thẩm mỹ cao cấp, không nên nhìn vẻ bề ngoài, chỉ cần tình nghi là điều tra.

– Vâng, em hiểu rồi.

Bạch Hân Nghiên lập tức bắt tay vào làm.

Trong vòng chưa đầy một giờ Lâm Phi đã điều chế xong thuốc, ngẫm nghĩ cuối cùng không lựa chọn bảo người khác mang qua, hắn vẫn định tự mình đi một chuyến. Dù sao cái mạng này là do người đàn bà Cố Thải Anh này cho, bản thân lần này cứu mạng bà cũng coi như dốc hết tâm sức rồi. Về sau cho dù giải quyết mối quan hệ với Vương gia như thế nào đối mặt với Cố Thải Anh trong lòng hắn cũng sẽ giảm bớt được rất nhiều gánh nặng.

Phòng làm việc của Bạch Hân Nghiên. Trong phòng công an người phụ nữ đang bận rộn gọi điện thoại liên lạc với cấp dưới truy xét hành trình hai ngày nay của Vương Thiệu Hoa, điều chỉnh bằng ghi hình có thể tìm thấy, thậm chí là ghi chép đối thoại của hắn.

Đúng lúc này cửa phòng làm việc có tiếng gõ “cộc cộc” .

– Mời vào, Bạch Hân Nghiên cầm điện thoại nói một câu.

Không ngờ người mở cửa đi vào lại là Lô Bân người mà vừa không lâu gặp ở bệnh viện!

– Hân Nghiên, không làm phiền em chứ?

Lô Bân rất lịch sự mà nói xin lỗi.

Bạch Hân Nghiên trong lòng có chút không kiên nhẫn, tên đàn ông này nhất định là bắt tín hiệu di động của mình chỉ là mình không có chứng cứ nói gã.

Hơn nữa cô đã muốn phân định rõ ràng giới tuyến với gã rồi, Lô Bân lại lúc nào cũng hòa khí, bộ dạng ôn hòa, khiêm tốn.

Cái gọi là đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, Bạch Hân Nghiện nghĩ nghiêm khắc cự tuyệt hoặc vạch mặt đều không hay lắm. Huống chi người ta cũng không ngăn không cho mình sống và làm việc, chỉ là lặng lẽ bên cạnh thích mình. Một thiếu tướng thực quyền phái hồng ba đời làm tới mức này còn làm mặt xị với người ta thì không thích hop.

– Lô thiếu tướng, em đang xử lý chút việc, hay là anh. . .

– Anh chờ em!

Lô Bân không đợi Bạch Hân Nghiên nói xong, rất tự nhiên ngồi xuống ghế sa lon bên cạnh. Dường như không nghe ra được ý tứ “tiễn khách” .

Lời của Bạch Hân Nghiên nghẹn trong cổ họng, cũng không còn cách nào, cũng không thể nói tiếp câu “tôi là muốn anh rời khỏi” như thế cũng quá kiêu ngạo rồi. Dù sao cũng mặc kệ hắn nghe thấy hay không, lại tiếp tục gọi điện.