Chương 596: Đàn Ông Vô Liêm Sỉ

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tạ Doanh Doanh thực muốn khóc, sao đang ở thế mạnh lại đột nhiên chuyển thành mình ở thế yếu vậy. Nước mắt cô rơi xuống, bàng hoàng bất lực xin tha thứ:

– Đừng. . . Lâm Phi. . . Lâm Phi tiên sinh. . . Xin ngài. . . Đừng. . . Đừng như vậy với tôi. . .

– Sợ gì chứ, không phải cô rất to gan sao? Muốn làm chủ Tạ gia, muốn tôi làm nô bộc. . . người phụ nữ to gan như vậy, mới chạm vào cậu nhỏ của tôi đã sợ rồi, dáng vẻ gì vậy?

Lâm Phi cười khà khà.

Tạ Doanh Doanh mặc dù có dã tâm cường thế nhưng đối với chuyện nam nữ thì vô cùng non nớt. Sự thất kinh hiện tại của cô thật sự không phải là giả vờ. Cô vẫn còn là khuê nữ, thuần khiết như ngọc.

Cô gái khóc nức lên, nước mắt ròng ròng, thật sự thấy mà yêu.

Chỉ là chính cô tự chuốc lấy trước, Lâm Phi sẽ không nhân từ với cô, dù sao sự nhẫn lại của hắn cũng có giới hạn.

Mặc cho bàn tay Tạ Doanh Doanh nắm thành nắm đấm, chống cự không đi đụng chạm nhưng vì sức lực khác xa, tay đã chạm đến vật cưng cứng nóng rát của Lâm Phi.

– Anh. . . anh dám để tôi chạm đến cái đó của đàn ông thối anh, anh nhất định sẽ hối hận.

Tạ Doanh Doanh phản kháng không được, cắn chặt hai hàm răng trắng ngà mắng chửi.

– Hối hận là chuyện sau này, tôi chỉ biết bây giờ rất thoải mái, tốt nhất là cô mở tay ra, với sự thông minh của cô nên biết thế nào mới khiến đàn ông thoải mái chứ.

Lâm Phi nháy nháy mắt.

Tạ Doanh Doanh trong lòng lướt qua một tia ác ý, dứt khoát mở tay ra, một tay nắm lấy cái kia của Lâm Phi, lấy kích cỡ bàn tay cô muốn nắm chặt cậu nhỏ của Lâm Phi có chút vất vả.

– Là anh muốn tôi cầm đấy, tôi khiến anh đoạn từ tuyệt tôn.

Tạ Doanh doanh điên cuồng khóc hét lớn, vận một luồng chân khí trên tay định bóp nát cậu nhỏ của Lâm Phi.

Đây chính là bộ phận quan trọng của đàn ông cũng là một trong những bộ phận yếu ớt nhất. Hơn nữa Tạ Doanh Doanh lấy chân khí Tiên Thiên tấn công uy lực càng không thể khinh thường.

Một hồi chân khí lam vàng khởi động, trong nước còn xuất hiện từng tia từng tia dòng điện, điện trong phòng tắm đều chịu ảnh hưởng lúc sáng lúc tối.

Có lẽ Tạ Doanh Doanh nổi nóng một lúc nhéo lại phát hiện, cái đó của Lâm Phi không những không bị bóp nát mà ngày càng căng cứng, tựa như một hồi kích thích này càng khiến Lâm Phi thoải mái hơn, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm.

– Vù. . . Vù. . .

Lâm Phi sảng khoái nâng cao tinh thần, vui vẻ nói:

– Thêm nữa đi, chân khí thủy lội Tiên Thiên của cô rất kích thích cơ thể tối, dòng điện tê tê rất giống mát xa, vô cùng thoải mái.

– Sao lại. . .

Tạ Doanh Doanh sụp đổ, cô vừa mới làm như vậy, cứ cho là nham thạch cũng bị cô là nát rồi nhưng cái chết tiệt đó của Lâm Phi lại không hề bị thương tổn chút nào, ngược lại rất hưởng thụ.

Cơ thể của người đàn ông này lẽ nào đã tu luyện đến mức kim cương bất hoại trong truyền thuyết sao? Đó là cảnh giới thiên lôi đánh hắn cũng không chết, núi cao đè hắn cũng không khom sao?

Cho dù thế nào Tạ Doanh Doanh xem như cũng biết được sự chênh lệch của chính mình và Lâm Phi, hắn muốn giết chết mình thì dễ như chơi, e rằng chẳng đến cảnh giới Quy Nguyên ngay đến sợi lông của hắn cũng bị thương tổn.

Vừa nghĩ đến đây Tạ Doanh Doanh mặt xám như tro, hai mắt đẫm lệ nói:

– Cho dù anh chà đạp tôi, giết tôi, bản thân anh cũng đừng mơ sống tốt. Các bậc trưởng lão của tứ đại gia tộc biết anh lừa bọn họ, sẽ phanh thây xé xác anh.

– Cái này thì chưa hẳn.

Lâm Phi một tay nắm lấy cằm cô gái, tay kia vuốt ve trêu đùa một bầu ngực căng tròn của cô gái:

– Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, những thủ hạ của cô đã đem trợ lý của Lý Diễm giết người diệt khẩu rồi, hủy thi thể không còn dấu vết. Còn với những tài liệu đó của cô, mọi bằng chứng liên quan cũng sẽ bị thuộc hạ của cô tiêu hủy.

– Qua đêm nay, cho dù cô có mật báo trong gia tộc cũng sẽ không có ai tin tưởng cô đâu, vì căn bản cô không thể đưa ra bất cứ bằng chứng nào nữa.

– Không thể như vậy, thủ hạ dưới tay tôi đều trung thành với tôi. . . bọn chúng. . .

Tạ Doanh Doanh vừa muốn phản bác, lại bỗng nghĩ đến cái gì đó, thất thanh nói:

– Anh. . . anh để Thiên Diện. . .

Lâm Phi nháy mi nói:

– Ừm, cuối cùng cũng kịp phản ứng lại sao? Nếu không cô cho rằng ta cởi sạch quần áo của cô ngay cả nội y cũng không bỏ thuần túy chỉ để chơi đùa với cơ thể cô sao? Nhưng tôi rất coi trọng tiểu tiết, quần lót màu đỏ của cô thật không dễ tìm.

Tâm trạng Tạ Doanh Doanh hạ xuống cực điểm, cô rất muốn lao ra, quần áo cũng không mặc, chạy tới nói với những thân tín đó của mình, Tạ Doanh Doanh đó là giả, không được tiêu hủy bằng chứng nhưng cô biết rõ đó là phí công mà thôi. . . .

– Được rồi, đừng khóc nữa, vui vẻ lên một chút, đêm nay có thể là đêm lễ lớn của cô, cùng ta hưởng hết đêm xuân, tôi sẽ tiễn cô lên đường.

Lâm Phi hôn chụt một cái lên gương mặt non nớt của cô, sau đó không hề thương tiếc ôm nàng từ bồn tắm ra tiện tay cầm khăn bông xoa xoa liền ra khỏi phòng tắm.

Tạ Doanh nghe nói vậy sợ đến mức run rẩy. Lúc bị Lâm Phi ném lên giường, phát hiện bờ mông mình đối diện với người đàn ông đó, cô rốt cuộc cũng sợ tới mức không còn huyết sắc.

– Lâm Phi, anh. . . anh muốn làm gì?

Tạ Doanh Doanh định quay người chạy trốn nhưng Lâm Phi mạnh mẽ nắm lấy hai chân cô, còn thừa thế kẹp lấy hai đùi ngọc ngà của cô ở bên hông mình.

Tạ Doanh Doanh hận không thể đào một cái lỗ để chui vào, bởi vì ở góc độ này có thể nhì rõ thấy nơi tư mật nhất giữa hai chân cô, chốn đào nguyên hồng phớt như đóa hoa kiều diễm nở rộ, cánh hoa vì sợ hãi mà run rẩy.

– Hỏi tôi muốn làm gì? Đương nhiên là trước khi cô chết giúp cô cô bỏ đi cái đó của gái trinh, bằng không sao có thể nếm qua mùi vị của tình yêu nam nữ. Đi như vậy chẳng phải là lãng phí vóc dáng đẹp của cô sao?

Lâm Phi trong mắt lóe lên tia nóng bỏng:

– Tôi chưa từng nếm qua phụ nữ có linh căn thủy lôi Tiên Thiên, là có mùi vị gì, cô thật đúng lúc lại chủ động đưa đến cửa.

– Anh sao có thể hèn hạ vô liêm sỉ như vậy? Anh không biết xấu hổ sao? Anh đường đường là Scarpe, Vô Miện Chi Vương hạ thủ với một cô gái yếu ớt như tôi.

Tạ Doanh Doanh phẫn nộ nói.

Lâm Phi hung ác nói:

– Phụ nữ, cô giống như một kẻ không rõ ràng. . . Lâm Phi tôi từ khi chào đời đã hỗn đản như vậy, cũng không phải người tốt gì đó. Nói thật ra tôi hai năm gần đây mới từ một kẻ khốn tội ác tày trời bỗng muốn làm việc tốt thôi. . . Mà giống như con gái danh môn giàu có quen đi đường thẳng lại muốn cùng tôi đi đường ngầm đấy, cô còn kém xa. . .

Tạ Doanh Doanh tuyệt vọng, cô hối hận không nên đối đầu cùng Lâm Phi, người đàn ông này căn bản hoàn toàn là một kẻ điên. Chuyện ác làm không thể kể hết.

– A. . . A. . . Đừng. . . Đừng làm vậy. . . Tôi xin anh. . .

Điều duy nhất cô có thể đạt được địa vị trong gia tộc chính là thiên phú tu luyện mà linh căn thủy lôi Tiên Thiên mà nguyên âm xử nữ mang lại. Nếu bị Lâm Phi chà đạp, cô xem như hôm nay đã chết rồi, địa vị trong gia tộc cũng xuống dốc không phanh.

Đến lúc đó cô ngoại trừ gả cho một nam nhân khỏe mạnh làm chỗ dựa, không còn con đường khác, trừ phi cô cam tâm tình nguyện sống qua ngày một cách bình thường.

Nhưng cô sao có thể tình nguyện giống mấy người phụ nữ khác của Tạ gia như vậy, tầm thường vô vị sinh dạy con, lý tưởng của cô, khát vọng của cô hoàn toàn không chỉ như vậy.

Mấu chốt chính là tên đàn ông bỉ ổi lại muốn xâm phạm lãnh địa thanh khiết của cô, quả thật vô cùng nhục nhã.

Nhưng khi cô đang suy nghĩ trăm mối, vô cùng đau khổ thì Lâm Phi không có hứng thú quan tâm hoạt động tâm lý kia của cô.

Lâm Phi sớm đã không chịu nổi long thương, sau khi tìm đúng của hang động chật hẹp, mạnh như vũ bão xông vào.

Tạ Doanh Doanh cảm thấy toàn thân như bị xé rách đau đớn kịch liệt, nhất thời cô không hề phòng bị đã chiếm hết tâm tư của cô.

– A. . .

Hai mắt cô trắng dã, toàn thân co rút, đồng thời những va chạm như sóng cực điểm, trực tiếp đưa lên đến đỉnh điểm.

Sau khi Lâm Phi cảm thấy đột phá tầng bảo hộ mỏng mềm dẻo liền xâm nhập vào một khu vực chặt chẽ, lầy lội mà ấm nhuận, thở hắt ra dài thượt.

Điều này luôn câu dẫn bản thân, lại chính là thiên kim Tạ gia cuối cùng vẫn bị hắn nắm được, loại khoái cảm chinh phục này khó có thể nói lên lời.

Lâm Phi buông lỏng hai chân cô gái, để cô nằm bò ở trên giường, không khách khí chút nào tiếp tục tiến vào.

Từng giọt từng giọt máu từ bên trong cơ thể cô gái bị mang ra, nhuộm đỏ cả ga giường nhưng Lâm Phi căn bản không có quan tâm nhiều vậy vì Tạ Doanh Doanh là võ giả Tiên Thiên, một chút vết thương nhỏ rất nhanh sẽ hồi phục thôi.

Điều khiến lâm Phi cảm thấy hài lòng nhất là một luồng nguyên âm thủy lôi Tiên Thiên đang từ âm cung của Tạ Doanh Doanh dần dần hội tụ thành dòng nhỏ, liên tục không ngừng chảy về hướng Lâm Phi.

Lâm Phi vừa thoải mái tàn sát bừa bãi rong ruổi, phát lên bờ mông của Tạ Doanh Doanh những tiếng đét đét, ra rồi lại vào khiến cô gái hồn vía xuất khiếu.

Một bên Lâm Phi bắt đầu năng lực chiếm đoạt, đem nguyên âm tinh túy mà Tạ Doanh Doanh tích lũy hơn hai mươi năm ăn sạch sẽ, giống như đào được mỏ vàng đồng thời còn có mĩ nhân hầu hạ còn hơn hưởng thụ trên trời.

Tạ Doanh Doanh khóc không ra nước mát, mặc dù tu vi của cô không bị ảnh hưởng nhưng có nghĩa là bước tiến siêu cấp tu luyện trong cơ thể bị Lâm Phi cướp đi.

Tốc độ tu luyện sau này của cô khó mà duy trì được tốc độ nhanh như vậy, thậm chí còn ảnh hưởng lớn đến mức thuần khiết của chân khí.

Nhưng lúc này cô không có nhàn hạ để tâm những tổn hại này, cái đó của Lâm Phi như chày sắt tráng kiện ở trong nơi tư mật non nớt của cô, quả thật là thế mạnh như nước, giống như muốn đem cô lên đến đỉnh vậy.

Cô lúc khi bắt đầu đau không nói nổi nhưng sau năm sáu phút theo thích ứng chậm rãi, cô thấy cả người bay bổng tựa như ngồi trên mây.

Hóa ra. . . cùng đàn ông làm. . . là cảm giác như vậy.

Tạ Doanh Doanh trong lòng than thầm một tiếng, sau đó không cách nào tập trung được, cô theo bản năng phát ra những tiếng ngâm nga rên rỉ. . .