Chương 491: Kẻ Địch Khó Đối Phó Nhất

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vừa mới dùng bão từ tốc độ âm thanh cao mở ra một lối đi, Lâm Phi cùng Long Thiên Cương chạy ra từ căn cứ, liền nhìn thấy “mưa sao băng” ở nơi xa.

Lâm Phi khẽ giật mình:

– Từ trường rất mạnh. . . Đó là do người như thế nào tạo ra, cách xa như vậy, còn có uy lực lan tỏa tới!

Ánh mắt Long Thiên Cương sáng quắc:

– Đoàn quân địa ngục, quả thật là nhân tài tiềm ẩn. . . Ồ. . . Không hay! Đó là hướng đến quân đội Hạ Quốc của chúng ta!

Hắn nhớ tới chuyện này, không nói hai lời, bay vút lên đến biển, thi triển ra thân pháp “Nhất Vĩ Độ Giang” của Thiếu Lâm Đạt Ma sư tổ sáng chế, nhanh như cầu vòng chạy về phía hạm đội.

Lâm Phi cũng không dừng lại nhiều, như vậy sắp nổ tung, hắn vận dụng giày chiến phản trọng lực dưới chân, cũng bay về phía hạm đội của Hạ quốc, muốn nhìn xem là người nơi nào chế tạo ra công kích bất ngờ chấn động như vậy.

Khi hai người tới trong hạm đội, mới phát hiện toàn bộ hạm đội lúc này tan hoang đổ nát, trừ một số ít chiến hạm bảo vệ xung quanh tàu vẫn tốt, đại đa số tàu chiến đều bị hư hại không ít chỗ, thậm chí có ba chiếc đã từ từ chìm xuống!

– Người nơi nào lại có lực phá hoại như thế!

Long Thiên Cương ngay lúc đầu cũng không có sự thương xót, ngược lại là tán thưởng thực lực cao cường của đối phương, hai mắt sáng lên nói:

– Đáng tiếc, lại không thể tận mắt nhìn thấy.

Lâm Phi híp hí mắt, trong lòng không khỏi sinh ra rất nhiều nghi vấn.

– Lão Tứ! Cậu đã trở lại! Dọa chết lão đây rồi! Chúng ta ở đây!

Chỉ nghe một tiếng hét, thấy toàn thân Long Lão Tam ướt sũng mà hết sức xua tay ở trên một con thuyền cứu nạn.

Cả Long Khi và Lục Trường Minh, đều ở trên chiếc thuyền cứu nạn đó, hiển nhiên là không thể trở về tàu chiến ngay được, đành phải chấp nhận vậy.

Long Thiên Cương thấy tình huống như vậy, nguyên khí Viêm Long trên tay đông lại thành móng rồng, nâng chiếc thuyền cứu nạn ở xa từ dưới biển, lập tức đẩy mọi người lên boong tàu.

Móng rồng này giơ lên giơ xuống nhìn rất nhẹ nhàng linh hoạt nhưng biến hóa lại dùng đến hơn mười loại nguyên khí, đem khí lưu rút ra, lấp đầy, vận dụng khéo léo chấn động, Lâm Phi ở bên cạnh nhìn thấy chiêu thức công phu của gã, không thừa nhận cũng không được, bản thân và Long Thiên Cương ngoại trừ tu vi, kỹ xảo võ đạo cũng chênh lệch không ít.

Hai người tới boong thuyền, mọi người thấy Lâm Phi còn nguyên vẹn xuất hiện, cũng không quá kinh ngạc, dù sao Lâm Phi có chết cũng sống lại, lần chiến đấu này khẳng định không làm khó được hắn.

Không đợi Long Thiên Cương đặt câu hỏi, ở đây xảy ra chuyện gì, chợt nghe được một tiếng nổ vang trời từ xa truyền đến!

Một đám mây hình nắm từ dưới biển bay lên trời, nương theo một làn sóng chấn động mạnh, quét qua vùng nước xung quanh!

Tất cả tàu chiến đều từ trong sóng biển phía đông ngược lại phía tây, mọi người theo bản năng bổ nhào lần nữa!

Quả nhiên, vụ nổ đúng thời gian, mặc dù cách rất xa đều có thể cảm nhận được lực sát thương khủng bố!

– Ai, đáng tiếc, vốn còn muốn một ít lợi ích từ căn cứ của họ, vụ nổ này những vũ khí kia cũng có thể xem là đã trang bị xong, thật sự là tiền mất tật mang, một chuyến tay không a!

Long Bưu thở dài nói.

– Trước tiên đừng nói đến những thứ này, tranh thủ thời gian rút lui khỏi vùng biển này, uy lực của bức xạ hạt nhân cũng không thể nói đùa!

Long Khi lớn tiếng chỉ huy, mọi người suy nghĩ sâu sắc, vũ khí khoa học là quan trọng, nhưng mạng nhỏ vẫn là quan trọng hơn.

Hơn nửa giờ, trên tàu bảo vệ bị thương, mọi người cuối cùng có thể an tâm, đoàn quân địa ngục cũng không tập kích lần nữa.

Mọi người ở Truyền Kỳ Thế biết Lâm Phi không bị làm sao, đều lục tục chạy đến tụ hội, mọi người tụ tập trên boong tàu, bàn về tình huống vừa nãy.

Lâm Phi biết người đến tập kích, cũng chỉ là đơn thương độc mã, vẫn là bộ dạng của Thiên Sứ Lục Dực, không khỏi rơi vào trầm tư.

– Có phải anh nghĩ tới điều gì không?

Lục Vũ Phi chú ý đến biểu tình của Lâm Phi, lúc này Lâm Phi hình như có chuyện, lập tức hỏi.

Lâm Phi cũng không giấu, thở dài:

– Nếu như nói, lúc trước bị Bách Quỷ Thần Tướng của Ám Ảnh Vương giết, Suva Tana không chết, vậy rất có thể, top ba chiến thần cũng chưa chết. Người các ngươi nói giống Thiên Sứ Lục Dực, rất có thể từng là vị chiến thần thứ nhất. . .

– Từng là chiến thần thứ nhất?

Lục Trường Minh kinh ngạc nói:

– Không có khả năng! Đã từng là chiến thần thứ nhất là đệ nhất cao thủ Thần Thánh Giáo Đình gần năm trăm năm, “thần tướng Thánh Quang” Ophelia Costa duy nhất đạt được lực chiến đấu Sí Thiên Sứ, làm sao hắn có thể sử dụng thủ đoạn độc ác như vậy? Hay là làm giảm hiệu lực của đoàn quân địa ngục?

– Sao lại không thể?

Lâm Phi cười lạnh nói:

– Lại một tín đồ sùng đạo nữa, cuối cùng không phải vì tham lam bí mật của Địa Sảnh mà chết trên tay của Ám Ảnh Vương sao? Hắn đã sa đọa rồi, chỉ là không ai biết trình độ sa đọa của hắn đến đâu thôi.

Sắc mặt mọi người biến đổi, xác thực nghĩ như vậy, rất có thể thực sự như Lâm Phi nói, Thiên Sứ đã sa đọa.

– Chuyện lạ, ba thần tượng bị giết là từ nhiều nơi xác nhận, năm đó Giáo Đình cũng tuyên bố với phiến quân Ophelia Start, không thể là giả, nhưng vì sao bọn họ đều xuất hiện trong thế giới này?

Lục Trường Minh hoang mang hỏi.

-Chỉ tiếc là tứ đại Vương giả ngay đến một người cũng không dễ dàng nhìn thấy, nếu không thực muốn hỏi Ám Ảnh Vương, rốt cuộc là có giết được không?

Ngay cả Natasha cũng chau mày nói.

Long Khi nghiêm mặt nói:

– Quan trọng bây giờ không phải truy cứu lai lịch của những cao thủ kia mà là thực lực của đoàn quân địa ngục vượt xa tưởng tượng của chúng ta, thủ đoạn bình thường e rằng không phải là đối thủ của họ, tạm thời chúng ta nên giữ khoảng cách, không thể mạo hiểm tiến lên.

Không ít quân sĩ chấp nhận, Lục Trường Minh cũng gật đầu, sự hủy diệt lúc nãy đả kích, thật sự quá chấn động.

Nhưng Lâm Phi lại quả quyết phủ nhận, cười nhạo nói:

– Nếu như lúc này các ngươi sợ, đó mới gọi là đi đời nhà ma.

– Lâm Phi, cậu tỉnh táo một chút đi!

Long Khi cảm thán nói:

– Tuổi trẻ nóng tính, đâu biết được đạo lý ở lại Thanh Sơn không lo không có củi đốt? Chúng tôi biết, cậu muốn báo thù cho những người bạn đã chết kia, nhưng chẳng lẽ cậu cho rằng mình có thể thắng kẻ địch mạnh như vậy ư? Hôm nay, ít nhất mục tiêu của bọn họ vẫn là những vũ khí thần bí kia, lần này mang thanh kiếm của Pell Hughes, còn có thể tiếp nhận, nếu như mục tiêu của họ là giết người, vậy coi như là thảm họa rồi.

– Hả? Nói như vậy, nếu ngày nào đó họ giết người, các ngươi sẽ đem đầu người dâng lên?

Lâm Phi mỉm cười.

– Tất nhiên không phải.

Lục Trường Minh giải thích:

– Ý của Long lão đại là chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn, tranh thủ mời một số cao thủ xuống núi, cũng bàn đại kế, mới có thể đối phó đoàn quân địa ngục.

Lâm Phi cười một cách cổ quái:

– Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện một vấn đề rất kỳ quái sao?

Mọi người khó hiểu, thắc mắc ý của Lâm Phi.

– Có vấn đề gì?

Lục Vũ Phi hỏi.

Lâm Phi giơ tay, chỉ một vòng:

– Các ngươi nhìn xem, như các ngươi nói cho dù Thiên Sứ áo giáp đen kia là ai, dường như hắn có thể phá hủy tất cả chiến hạm ở đây, thậm chí giết chết tất cả mọi người. Nhưng, hắn lại không làm thế, chỉ đến cảnh cáo. Trên thực tế, vũ khí của đoàn quân địa ngục, hoàn toàn có thể nghiền ép tất cả các nước trên thế giới, bọn chúng có thể phát động chiến xâm lược, thảm sát tàn phá, nhưng bọn chúng không làm vậy. . . Chẳng lẽ mục tiêu của bọn chúng thật sự chỉ cướp đoạt một ít vũ khí lai lịch cổ quái? Vậy cũng không đúng đi, dù sao bọn chúng đã giết chết không biết bao nhiêu người dân, chớ nói chi đến những quân nhân kia. Bọn chúng tuyệt đối không phải là người lương thiện. . .

Bị Lâm Phi nhắc nhở như vậy, mọi người có chút ngây người, xác thực đoàn quân địa ngục có thể đơn giản giết tất cả mọi người, thậm chí có thể dùng vũ khí của bọn chúng phá hủy quân đội của các quốc gia trên thế giới, nhưng vì sao vẫn luôn che giấu, còn không muốn giao đấu trực tiếp.

Lâm Phi thấy mọi người rơi vào trầm tư, lại cười nói:

– Hỏi các ngươi một vấn đề, các ngươi cảm thấy loại kẻ thù nào là khó đối phó nhất?

Một đám người quay mặt nhìn nhau, cuối cùng là Diệp Tử Huyên hét lên một câu:

– Đương nhiên là càng lợi hại càng đối phó rồi! Nhỡ tên kia thật sự từng là “chiến thần” đứng đầu, chỉ sợ mời Huyền Không đạo nhân cùng Linh Tố thiền sư đến, mới có thể đánh một trận, tứ đại vương giả lại không thể trông cậy vào, ngay đến bóng dáng bọn họ còn không chạm được đến.

– Tôi thấy là kẻ âm hiểm giảo hoạt khó đối phó, không sợ trước mặt dùng sức mạnh, chỉ sợ quỷ kế đa đoan.

Enzo nói.

Lâm Phi lại lắc đầu, nói:

– Không, kẻ địch khó đối phó nhất trên đời này, không phải là kẻ ngoan độc, càng không phải là kẻ âm hiểm. . . mà chính là, kẻ địch không biết.

– Không biết?

Mọi người như có điều suy nghĩ.

– Không sai.

Lâm Phi gật đầu nói:

– Thương trước mắt dễ tránh, ám tiễn khó phòng bị, đoàn quân địa ngục sở dĩ nhìn như có thực lực nghiền ép nhưng vẫn chưa ra tay toàn lực, làm việc chỉ luôn thấy được liền thôi, chính là vì thực lực thực sự của chúng còn chưa đủ để đối đầu với toàn thế giới. Bọn chúng cũng đang sợ cái gì đó, hoặc sợ hãi một vài đối thủ xuất hiện. Cho nên, bọn chúng chỉ có thể ở trong một phạm vi nhất định, không dám gióng trống khua chiêng xôn xao toàn thế giới. Nhưng bọn chúng vì an toàn của mình, cần tạo ra một biểu hiện giả, chính là bọn chúng có rất nhiều thực lực ẩn núp, khiến chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi như vậy bọn chúng vĩnh viễn chiếm được quyền chủ động.

– Cậu nói. . . thực ra đoàn quân địa ngục là cố làm ra vẻ huyền bí?

Lục Trường Minh chợt nói.

– Thật ra rất dễ suy nghĩ không phải sao.

Lâm Phi thản nhiên nói:

– Cho dù bọn chúng đã từng là cao thủ siêu cấp của top ba chiến thần, nhưng thì đã sao nào? Không nói đến những thứ khác, Huyền Không đạo nhân, Linh Tố thiền sư, lại thêm vị thần tướng Viêm Long bên cạnh ta đây, cũng chưa chắc bại bởi gã thần tượng ba đời trước kia. Càng không cần nói đến, tứ đại vương giả một người cũng không ra tay, những năm gần đây vẫn luôn mai danh ẩn tích, không chừng. . . đoàn quân địa ngục vẫn lo lắng một vị vương giả nào đó không thấy, thật sự động thủ với bọn chúng, vậy lại phiền phức cho bọn chúng rồi, các ngươi nghĩ sao?