Chương 724: Ác Ma Trong Rừng Sâu

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lâm Phi kinh ngạc:

– Không thể nào? Như thế mà vẫn chưa đủ tiền cho những thứ súng ống đạn dược kia hay sao?

Diệp Tử Huyên trừng mắt.

– Anh nghĩ đi đâu thế? Chẳng qua là tôi cảm thấy không nên đưa cho tôi viên đá quý này mà cần đưa cho người quan trọng hơn với anh. Nó là một kỷ niệm của tất cả chúng ta, giao cho anh vì anh xứng đáng có được nó. Cái này là kim cương chứ không phải vật gì khác. Nếu có một ngày anh thật sự muốn tặng nó cho một cô gái thì đó là một nửa của anh, không cần đưa cho chúng ta làm lễ vật tân hôn.

Diệp Tử Huyên nói xong còn đưa tay ra, khoe chiếc nhẫn kim cương mấy cara trên ngón tay:

– Thấy không, kim cương này là ông xã của tôi tặng, làm sao tôi có thể nhận kim cương của người khác được?

Lâm Phi không nghĩ đến còn có ý như vậy, nhìn viên đá quý trên tay mà thấy là lạ.

Phải tặng cho một nửa của mình hay sao. . .

Thủ đô Hạ Quốc. Căn cứ thí nghiệm bí mật của Bộ an ninh.

Phòng thí nghiệm rất lớn, các loại máy vi tính và dụng cụ khoa học hóa sinh có ở khắp nơi, đèn nhấp nháy liên tục, không thể đếm hết các loại số liệu hình vẽ trên màn hình.

Nhân viên nghiên cứu khoa học mặc áo trắng đang bận rộn làm các loại thí nghiệm.

Lô Bân toàn thân không một mảnh vải nằm trên một chiếc bàn bằng kim loại lạnh như băng, tay chân bị còng thép công lại.

Vài nhân viên mặt vô cảm đeo kính bảo hộ đang tiến hành kiểm tra đo lường số liệu cơ thể y.

Thỉnh thoảng họ lại dùng dao mổ mổ bụng và gân mạch của Lô Bân, thậm chí còn dùng khoan khoan xuyên qua xương cốt của Lô Bân.

Thân thể của Lô Bân không ngừng tự chữa trị nhưng trong lúc đó cực kỳ đau đớn làm y điên cuồng kêu lên thảm thiết!

Y lần lượt đau nhức ngất đi sau đó lại tỉnh lại, giống như một con chuột bạch nhỏ đang trên bàn giải phẫu để làm các thí nghiệm cực kỳ tàn ác.

Vì phải lấy được số liệu chính xác nên khi làm công việc giải phẫu này họ không dùng thuốc tế và thuốc giảm đau với Lô Bân, chỉ tiêm một loại thuốc làm suy yếu bắp thịt của y để đề phòng Lô Bân thoát khỏi trói buộc.

Để Lô Bân không kêu gào chói tai, họ còn nhét lên miệng ở một bộ đồ kim loại để y không thể mở miệng ra được.

Lúc này, một gã chủ nhiệm trung niên đi đến bên cạnh bàn, nhìn gan của Lô Bân chậm rãi phục hồi lại như cũ sau khi bị cắt ra, cười nói:

– Đúng vậy, xem ra y đã bị cải tạo bằng một loại vật chất còn mạnh hơn so với vật chất S, chắc là đã trải qua cải tiến rồi, hãy dùng hết khả năng để thu hoạch tất cả số liệu trên người y.

– Vâng, chủ nhiệm.

Một nữ nhân viên nghiên cứu đeo khẩu trang nhẹ gật đầu nhưng trong mắt hiện ra vẻ không đành lòng, nói:

– Chủ nhiệm, cứ không ngừng mổ lấy cốt tủy của y có phải quá tàn nhẫn hay không, tuy y sẽ không chết nhưng đau đớn. . .

– Tàn nhẫn?

Chủ nhiệm lạnh lùng cười nói:

– Lúc y giết người cũng không nhân từ đâu, 071, cô vừa mới đến phòng thí nghiệm chưa được bao lâu, cần phải hiểu mình đang làm công tác quan trọng cho quốc gia! Không nên xen tình cảm cá nhân vào công việc! Vật thí nghiệm đã trải qua cải tạo này cơ bản không thể coi là con người được, y chính là một cỗ máy giết người, còn không bằng cả cầm thú, cô không thể đối xử với y như con người được! Nếu không thì sớm muộn gì y cũng giết chết cô!

Nữ nhân viên nghiên cứu số hiệu 071 gật đầu.

– Vâng, chủ nhiệm, tôi biết sai rồi.

Lô Bân đang ở trên bàn giải phẫu nghiêng đầu lại, mở to mắt ra, trong mắt toàn là tơ máu, trừng mắt nhìn tên chủ nhiệm phòng thí nghiệm kia.

– Hừ, thế nào, không phục à? Người cho rằng người còn là Lô thiếu trước kia hay sao? Đại công tử của nhà họ Lô?

Chủ nhiệm cười nhạo nói:

– Nhà họ Lộ các ngươi đã bị xử tội phản quốc, người nhà các ngươi đã chết hết rồi! Không giết quân bán nước như ngươi cũng đã là rất nhân từ rồi, dùng thân thể của người để cho chúng ta phát triển nghiên cứu khoa học, đó là thay người tích âm đức, một kẻ cứ phải trốn chui trốn lủi mà còn muốn quát tháo hay sao?

Nói xong, khóe miệng chủ nhiệm lộ ra vẻ cười cợt, nói với một nhân viên nghiên cứu đứng một bên:

– Kiểm tra đo lường cả hệ thống sinh sản của y, nhìn xem sau khi cải tạo có bình thường hay không.

Tên nhân viên nghiên cứu kia nghe xong, đại khái cũng đoán được “thâm ý” của chủ nhiệm, ánh mắt lạnh lùng cầm lấy dao mổ cắt vào giữa hai chân Lô Bân. . .

– A a! A!

Mệnh căn của mình bị lộ ra ngoài, lại bị người khác tùy ý cắt, ngoài cảm thấy vô cùng nhục nhã còn có cảm giác một tia tôn nghiêm cuối cùng cũng bị dẫm nát trong bùn!

Lô Bân đau đến mức toàn thân không ngừng run rẩy, hai con người muốn nhảy ra khỏi hốc mắt, trong ánh mắt hiện ra vẻ oán giận và nhục nhã, làm cho y giống như một ác ma muốn ăn thịt người. . .

Lúc này, một nhân viên công tác chạy đến bên cạnh chủ nhiệm, nói:

– Báo cáo chủ nhiệm, bộ trưởng Lục điện thoại tới hỏi tiến triển của việc nghiên cứu

Chủ nhiệm nghe thấy Lục Trường Minh gọi điện tới, trong mắt có vẻ hưng phấn.

– Được, ta lập tức đi, mọi người phải khẩn trương lên! Nhanh chóng đưa ra một số điều có ích đi, nếu không đưa ra được cái gì thì phải chịu trách nhiệm đấy!

Các nhân viên nghiên cứu liên tục gật đầu, bọn họ cũng không muốn trở thành người chịu tội thay.

Nữ nhân viên nghiên cứu 071 đứng ở một bên lắc đầu, tuy cảm thấy Lô Bân hơi đáng thương nhưng người này lại chọc tới tứ đại gia tộc, trở thành con mồi của bọn họ, đó chẳng khác nào là đối đầu với quốc gia, tất nhiên không thể ăn được quả ngon rồi.

Lại trải qua hơn một giờ “thí nghiệm” , Lô Bân bị tiêm vào một lượng lớn thuốc làm suy yếu cơ bắp, sau đó được vận chuyển về lồng giam kim loại giống như một đống bùn nhão.

Đây là một nhà tù chế tạo bằng thép tấm được gia cố, dù là đạn đạo cũng không thể phá được, dù cho Lô Bân phục hồi được thế lực thì cũng khó có thể thoát được.

Mà trong phòng giam còn có Andariel cũng bị còng tay chân và tiêm thuốc suy yếu cơ bắp.

Vì để tránh cho vật thí nghiệm tử vong, phòng thí nghiệm quyết định làm thí nghiệm với Lô Bân trước, chẳng may Lô Bân chết rồi thì có thể dùng Andariel làm thí nghiệm trên cơ thể sống.

Andariel thấy Lô Bân bị ném trở lại nhà tù giống như một con chó chết thì trong mắt đã có chút nước mắt, cô ta hỏi:

– Lô tiên sinh, ngươi không sao chứ?

Lô Bân thở hổn hển, miễn cưỡng mở miệng:

– Không sao cả. . . tôi còn chưa chết, tiểu thư Andariel, cô yên tâm đi. . . ta không dễ chết thế đâu, có ta ở đây thì trong thời gian ngắn bọn chúng sẽ không động đến cô. Đợi khi chủ nhân phát hiện ra bà ta sẽ đến cứu chúng ta.

Nghe được hai chữ “chủ nhân” , Andariel buồn bã cười tự giễu:

– Bà ta sẽ không tới. . . Lô tiên sinh, người vẫn chưa hiểu hay sao? Người đàn bà kia để cho chúng ta đến tìm Scarpe gây rối, thật ra là bà ta muốn vứt bỏ chúng ta. Đối với bà ta chúng ta đã không còn giá trị lợi dụng nữa. Ta nghĩ lúc mới đầu bà ta cũng chỉ muốn chúng ta gây một ít rắc rối cho Scarpe để ngăn cản hắn, giúp bà ta có đủ thời gian đi làm kế hoạch chính thức.

– Vậy. . . vậy thì phải làm sao bây giờ? Tiểu thư Andariel, cô đừng tuyệt vọng, có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra. . .

Lô Bân kích động nói.

– Kỳ tích. . .

Andariel lắc đầu.

– Được rồi, ta sống đã rất mệt mỏi. . . trải qua chuyện này ta cũng nghĩ chú ta ở địa ngục nhớ đến ta, muốn ta đến địa ngục làm bạn với ông ấy, ta cũng nên tạm biệt cái thế giới nhàm chán này.

Lô Bân lắc đầu, vẻ mặt đau khổ và bất đắc dĩ.

Andariel chớp chớp mắt, thấy Lô Bân tỏ ra quan tâm, do dự hỏi:

– Lô tiên sinh, ngươi có thể nói cho ta biết vì sao người lại thay ta ngăn kiểm khí của Lý Nhiên không? Ta với người cũng không thân thiết đến mức đó đi.

Lô Bẫn sửng sốt một chút, đột nhiên cười nói:

– Con người của ta đã làm quá nhiều việc trái với lương tâm, ta rất hối hận lúc trước đã bỏ Shiva, có thể là lương tâm của ta đột nhiên xuất hiện, dù sao thì tiểu thư Andariel, cô chính là ân nhân cứu mạng của ta. Ta cảm thấy dùng mạng của ta để cứu cô là đáng giá. . . cô còn trẻ như vậy, xinh đẹp như vậy. . .

Andariel ngơ ngác nhìn người đàn ông này, tinh thần của ả không khỏi hơi chán nản, đến giờ phút này, ả cảm thấy Lô Bân cũng không cần thiết phải nói dối.

Dù sao thì bọn họ đều là người sắp chết.

– Xinh đẹp à. . .

Andariel cười đắng chát.

– Lô tiên sinh, người nhầm rồi, thật ra hình dáng thật sự của ta không phải giống như bây giờ.

– Cái gì? Vẻ mặt Lô Bân tỏ ra không hiểu.

– Thật ra khi ta được cải tạo gien thì đã thất bại, tuy có thể bảo vệ được tính mạng nhưng cũng không hoàn thành cải tạo hoàn mỹ một trăm phần trăm.

Trong mắt của Andariel hiện ra vẻ giận dữ, xấu hổ và đau khổ, đắn đo một lát, ả nói giống như ma xui quỷ khiến:

– Lô tiên sinh, người muốn xem hình dáng thật sự của ta hay không?

Lô Bân không do dự gật đầu.

– Tất nhiên, nếu cô đồng ý, trước khi chết ta rất muốn nhìn thấy hình dáng thật sự của tiểu thư Andariel.