Chương 741: Một phần trăm triệu sức lực

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lâm Phi tiến vào một vòng vây, xung quanh đều là sát thủ, may mắn tốc độ của Lilith ở phía sau tương đối chậm, Lâm Phi dùng toàn lực tránh bộ phận trí mạng trên đầu mình, vọt người từ đó xông lên!

Có thể làm như vậy, hông và cùng hai chân Lâm Phi đều bị Huyết Kiếm sắc nhọn đâm xuyên -qua, loại tập trung này đến Vương
khi ở trạng thái cổ định, lực sát thương quá lớn. Tinh

Quyền của Lâm Phi đối phó với vương giả bình thường cũng có thể chống lại, nhưng đối với Lilith loại thực lực ương ngạnh này
không cùng một tầng với Huyết tộc thời cổ xưa, hắn cảm thấy bất lực. Máu tươi chảy ra từ những chỗ bị thương trên cơ thể, Lâm
Phi căn răng chịu đựng cơn đau nhức kịch liệt, sau khi một chân chống

ai giống như mũi tên rời cung phóng về phía Lilith.

Nhưng Lilith không lùi mà tiến lên, cùng một lúc phóng về phía Lâm Phi, lập tức tăng tốc, đã -sớm hơn một bước trước khi Lâm
Phi vung quyền liền đâm kiếm về phía đầu Lâm Phi!

Lâm Phi cảm thấy hít thở không thông thấy một dòng máu xuất hiện giữa hai mắt, cũng may tư thế xoay người khi ra quyền,
khiến hắn phản ứng kịp thời, tránh được một kiếm này. Nhưng vì làm như vậy, gò má trái của Lâm Phi bị một kiếm xẹt qua, xuất
hiện một vết thương sâu thấy được cả xương!

– Ha ha ha ha! Tốc độ của ngươi không nhanh bằng thiếp thân, sự tấn công của ngươi không các liệt bằng Vương khí của thiếp
thân, Scarpe, căn bản ngươi không phải là đối thủ của thiếp thân!

Nhịp tim Lâm Phi càng lúc càng nhanh, nhìn mũi kiếm Huyết Bạc không ngừng hướng về phía mìn như tinh tú, hắn cảm thấy tùy
thời điểm có thể bị đâm vỡ đầu, chết ngay tại chỗ!

Cách đó không xa, Thiên Diện ôm Hứa Vi đã rời khỏi hiện trường, còn Lý Ủy Nhiên cũng không thể đến gần Tô Ánh Tuyết, cũng
chỉ có thể tạm thời rút lui. Mọi người biết lúc này ở lại chỉ là gánh nặng cho Lâm Phi, nhưng trên thực tế, căn bản Lâm Phi không
có sức lực phân tán để quan tâm đến tình hình quanh mình.

Sự tấn công của Lilith như thủy triều, Huyết thuật quỷ dị xuất hiện tầng tầng lớp lớp, khi thì phân tán thành nhiều phân thân, khi
thì như điện như quang. Ngắn ngủi chưa đến ba phút, Lâm Phi đã phải chịu hàng ngàn sự tấn công của Lilith, khắp nơi trên người
đều bị thương. Toàn thân Lâm Phi đều là máu, thương thế ngày càng nhiều, tốc độ càng bị ảnh hưởng.

Lực thôn phệ được sử dụng hết công suất, tuy có thể thôn phệ phần vượng khí của Lilith, nhưng tất cả phản kích của Lâm Phi đều
chỉ bị kiếm Pereus ngăn cản, hoàn toàn không có tác dụng.

Ánh sáng kiếm chớp lên, dây chằng bên chân trái của Lâm Phi bị cắt không thương tiếc, Lâm Phi kêu thảm một tiếng, thân hình
càng thêm trở ngại.

-Thiếp thân nhớ rõ, ngươi và Ám Ảnh từng nói, ngươi có thể giết được chàng, nhưng chàng lại không làm thương được đến
người… – Lilith cười khanh khách nói: – Hôm nay, thiếp thân có thể chơi đùa người đến chết, nhưng người, lại không mảy may đả
thương được thiếp thân!

Vừa dứt lời, Lilith liền vung lên một cước, vẽ ra một ngọn lửa mạnh màu máu, đá bay cả người Lâm Phi, theo một đường vòng
cung, rơi xuống biển.

Vết thương đầy người tiếp xúc với muối trong nước biển, càng khiến Lâm Phi đau đến chết đi sống lại, bỗng nhiên thoát ra khỏi
nước biển, nhào tới bờ cát.

Lúc này Lilith đã khoan thai đi tới bên người Tô Ánh Tuyết, một tay véo nhẹ gương mặt của cô gái. Bộ mặt Tô Ánh Tuyết đờ đẫn,
không chút động đậy, như là bị giam cầm, nhưng mắt cô lại chảy nước mắt… Cô biết tất cả xảy ra trước mắt mình, cũng biết
mình vừa mới làm Lý Ủy Nhiên bị thương. Nhưng cô hoàn toàn không nhúc nhích được, cơ thể của cô như bị người nào đó dùng
thép vặn chặt, bị người khác khống chế, mỗi một phần bắp thịt, mỗi một đầu dây thần kinh cũng không nghe lời mình. Ngoại trừ
linh hồn, ngoại trừ ý thức, tất cả cơ thể của cô đều dường như không thể thuộc về cô!

– Chậc chậc, đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ tiếc, tất cả của người đều là giả. Lilith lấy tay vuốt vuốt tóc của Tô Ánh Tuyết, cúi
đầu ngửi ngửi cổ của cô gái.

Bà ta là cái lưỡi hồng hồng mềm mại, liếm lên cổ của Tô Ánh Tuyết, lên động mạch…

Lâm Phi thấy một cảnh tượng như vậy, tim giật thót lên, trong đầu không ngừng ong ong, sao mình có thể trơ mắt nhìn Tô Ánh
Tuyết bị bà ta phả hủy?

– Ah…thật sự là hương vị thơm ngọt, trước khi chưa được hưởng thụ chỉ có thể ngửi hương thơm bên trong thôi. – Lilith nhìn
khiêu khích Lâm Phi: – Scarpe, ta muốn để người thấy người phụ nữ người thích, bị ta hút cạn máu thành xác khô, sẽ biến cô ta
thành một khối đá năng lượng ở trạng thái cố định. Ta muốn đem nỗi nhục người tạo ra với Thánh tộc ta, tất cả đều hoàn trả lại
gấp trăm lần!! Cho người hiểu rõ, cái giá lớn đối đầu với Thánh tộc chúng ta!!

– Câm miệng!!

Lâm Phi kéo cái chân cà nhắc, ngưng tụ lại một Tinh Quyền, đánh về phía Lilith.

Nhưng Lilith trực tiếp đặt Tô Ánh Tuyết trước mặt bà ta, một tư thế tùy ngươi đánh.

Lâm Phi lập tức đành phải thu quyền, nếu như một quyền như thế đánh tới, chỉ sợ Lilith không bị gì, Tô Ánh Tuyết đã bị đánh
thành năm bảy phần rồi!

– Ha ha ha ha … – Lilith cười đắc ý: – Đến đây a, Scarpe, thiếp thân thật sự muốn thấy, sau khi người giết chết người phụ nữ
người yêu, sẽ có biểu hiện như thế nào?

Thấy vẻ mặt châm chọc kia của mụ đàn bà Huyết tộc, ngọn lửa vàng trong mắt Lâm Phi dường như muốn phun trào.

Một vài tia huyết mạch kim sắc đốt nóng trong cơ thể, dường như cảm nhận được sự phẫn nộ của Lâm Phi, đặc biệt sống động.

– Nhóc con, chiến đấu cần nộ khí nhất định, nhưng phẫn nộ nếu không thể khống chế, sẽ không khác gì nghiệt súc. Đừng khiến
cảm xúc lẫn lộn, làm nhiễu loạn tâm cảnh của ngươi…

Đột nhiên, thanh âm thần bí biến mất rất lâu kia, lại bắt đầu quanh quẩn trong đầu Lâm Phi!

Thần sắc Lâm Phi cứng lại, qua bao chuyện xảy ra trong thời gian này, lại lần nữa nghe được âm thanh này, hắn có quá nhiều
điều muốn nói, nhưng thời khắc này, hắn lại không biết nói cái gì.

Không biết vì sao, Lâm Phi cảm thấy hốc mắt có chút nóng lên, trong đầu lại trả lời: – Ngươi nói thật là nhẹ nhàng…sao ngươi
không sớm xuất hiện! Ngươi không phải rất lợi hại sao…Ngươi không phải xem thường Huyết Ma Tộc sao!?

– Ngươi làm gì mà không giống trước kia như vậy, dùng cơ thể của ta, làm thịt cho con tiện nhân này rồi, rồi cho ta xem sự lợi hại
của ngươi một chút…

Thanh âm kia trầm lặng một lát, nói: Ta sắp phải đi rồi…

Lâm Phi sững sờ, không khỏi cảm thấy bối rối: – Đi? Ngươi muốn đi đâu?

– Ta vốn là người đã chết, trong thần thức của ngươi, cũng chỉ là vì có chút chuyện chưa dứt, có vài lời muốn cho ngươi biết, cần
đích thân nói với người. Nhưng thời gian có hạn, ấn ký linh hồn của ta đã ngày càng yếu ớt, năng lượng có thể sử dụng ngày càng
ít, chỉ sợ không bao lâu nữa, sẽ hoàn toàn tan thành mây khói. – Người thân bí thở dài: – Tiểu tử, nếu ta có một phần năng lượng
của sự sống, chỉ dựa vào người lúc nãy dám gọi ta, phát nổi bực mình của ngươi, ta liên trực tiếp bấm một ngón tay của người
thành thịt nát! Chỉ tiếc bây giờ, dù là ta mượn thân thể của ngươi, dạy dỗ tiểu Huyết ma cấp thấp kia, cũng không đủ năng lượng
linh hồn.

– Ngươi nói…ngươi…ngươi chết rồi? Có ý gì…ngươi nói mình lợi hại như vậy, ai có thể giết ngươi? Ngươi nói rõ ràng xem! Rốt
cuộc ngươi là ai? Trong đầu Lâm Phi dùng thần thức không ngừng lớn tiếng hỏi.

Người thần bí cười khổ: – Đừng có cái nhìn thiển cận, trái đất chẳng qua là một tinh cầu bỏ đi, trong cái vũ trụ mịt mờ này, phàm
là những tinh cầu có sinh mệnh, gần như đều chỉ mạnh chứ không yếu như sinh mệnh trên trái đất. Những thứ này đến tương lai,
nếu người còn muốn tranh đấu, chắc sẽ từng bước hiểu được, nhưng bây giờ, trước tiên người phải tĩnh tâm lại đã, ngẫm lại
những gì ta đã dạy, ngẫm lại những gì người đã học được, không nên bị sự phẫn nộ và thù hận nhất thời che mặt. Huyết ma nhỏ
nho kia, dù đối với người trước mặt, đúng là kẻ địch lớn, chỉ sợ trên tinh cầu này, trừ ngươi ra, không ai có thể có cơ hội đánh
thăng bà ta, nhưng…ngươi có thể làm được đấy.

Lâm Phi chưa từng nghe người thần bí này nói chuyện với ngữ khí như vậy.

Mỗi một lần người thần bí xuất hiện, đều là khí thế khinh người, ương ngạnh bá đạo, dường như thế giới này, không ở trong mắt
y, y áp đảo cao hơn tất cả.

Nhưng lần này, người thần bí giống như trưởng bối hòa nhã hướng dẫn từng bước, cho người ta sự tín nhiệm, khiến Lâm Phi
ngược lại không quen, đồng thời bất an, thương cảm, lo lắng.

Tất cả đối thoại chỉ là trao đổi thần niệm, xảy ra rất nhanh, chỉ thoáng qua trong lúc đó.

– Ngươi dạy ta… ta học được… Lâm Phi tự lẩm bẩm.

Lilith thấy Lâm Phi đột nhiên cúi đầu, đang ở đó nói một mình, không khỏi cười lạnh: – Scarpe, xem ra ngươi là bị đánh đến nỗi
không còn nhuệ khí rồi, như thế lại không thú vị rồi, vậy được rồi, thiếp thân cũng không đùa nữa, giết hết các người, cũng là lúc
đi phục hưng Thánh tộc của ta rồi.

Nhưng vào lúc này, Lâm Phi bỗng ngẩng đầu, mở ra hai còn mắt màu vàng, khí thế cả người đột nhiên sinh biến!

Lilith cảm thấy không khí xung quanh như hòa là biến đổi từ gió biển nhẹ nhàng thành cơn gió mạnh lạnh lùng, một cảm giác áp
bách từ trước đến nay chưa từng có, dường như bầu trời muốn sụp xuống, bao phủ trong lòng bà ta!