Chương 760: Chỗ sơ hở

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lâm Phi ngây người ra, sau khi nghe xong điều đó, hắn nhìn Hoa Lộng Ảnh đầy nghi hoặc.

Khi thấy nét mặt Hoa Lộng Ảnh ngượng ngùng, không nói gì, thì Lâm Phi liền biết được điều hắn đang nghĩ là đúng.

Lâm Phi không khỏi cười khổ: – Thì ra … là người thích Ảnh Tử?

Lâm Phi có nằm mơ cũng không thể ngờ là, Lk hao tổn tâm cơ muốn tra tấn, giết chết hắn, căm hận hắn đến tận xương tủy thật
ra là lại do hắn là “tình địch” của nó!

Thảo nào nó lại dùng hình dáng của Hoa Lộng Ảnh, vì thân thể của Hoa Lộng Ảnh thì không thể coi là thân thể của loài người.

Trí tuệ nhân tạo này đã yêu người sáng tạo ra nó, không biết thứ tình yêu này có giống như tình yêu sông cạn đá mòn của con
người không nhưng có một điều không thể nghi ngờ chính là Lk yêu rất cuồng nhiệt!

-Đúng , ta yêu Ảnh Tử, đây là một tình cảm vô cùng trong sáng. Cô ấy là của ta chứ không phải là một con người hèn mọn như
ngươi! Scarpe, ngươi cho là người đã cùng cô ấy sáng tạo ra ta u?

Thật nực cười! Trí tuệ của người chỉ giống như một hạt gạo mà thôi! Sao có thể so sánh với cô ấy! Cho dù không có người thì cô
ấy vẫn có thể sáng tạo ra một thế giới mới thật hoàn mỹ!

Lk không hề thấy ngại ngùng mà sẵn sàng thể hiện tình cảm cuồng nhiệt của mình đối với Ảnh Tử.

Cùng lúc đó, lực từ trường bên trong ngàn càng tăng mạnh, Lâm Phi cảm thấy áp lực từ xung quanh, giống như chúng muốn
nghiền nát thân thể hắn.

– Ah!

Lâm Phi quỳ sụp xuống đất, đã lâm vào đường cùng, hắn định dùng năng lực thôn phệ của mình, đem hấp thụ năng lượng xung
quanh. Dù sao đây cũng là một loại năng lượng được tạo thành từ rất nhiều hạt điện tử.

Ngay cả khi hắn không thể chịu được thì hắn vẫn có thể dùng kiếm Thái sơ để giải phóng những năng lượng này.

Nhưng khi hắn vừa định hấp thụ chúng thì lại nghe được tiếng cười lạnh lùng của Lk.

-Scarpe, ta biết, trong cơ thể người có một sức mạnh đặc biệt, có thể thôn tính nhiều loại năng lượng, nhưng người đừng quên
toàn bộ thế giới hiện giờ đều nằm trong lòng bàn tay ta!

Nếu như ngươi dám phản kháng, ta nhất định sẽ gây ra động đất ở chỗ người thân và bạn bè của ngươi, biển nơi đó thành địa
ngục!

Lâm Phi nghe thấy vậy không dám dùng sức mạnh thôn phệ nữa, mà chau mày, suy nghĩ đối sách.

Ta đã nghĩ rất nhiều cách để giết ngươi, ta đã thử tu luyện cổ võ của con người, cũng đã thử tu luyện theo nhiều cách của con
người, nhưng ta phát hiện, người phát triển nhanh hơn ta tưởng rất nhiều, hơn nữa, ngay đến sức mạnh của vương gia cũng
không thể đánh bại ngươi!

Chuyện này thật khiến ta đau đầu, nhưng bây giờ, mọi chuyện đều không sao rồi, ta có thể tra tấn ngươi đến chết, mà người lại
không thể chống lại ta!

Thấy Lâm Phi mồ hôi đầm đìa, đau đớn đến nhăn mặt lại trong lòng Hoa Lộng Ảnh nóng như lửa đốt.

– Lk ! Mau dùng lại! Ta không cho phép người làm như vậy? Chẳng lẽ ngươi không nghe cả lời của ta sao??

Lk nói với giọng điệu hơi kỳ lạ: -Ảnh Tử, tình cảm của tôi đối với chị, chị cũng có thể cảm nhận được. Nhưng dù có tài giỏi đến
đâu thì cũng đều có điểm yếu của mình!

Điểm yếu của chị chính là Scarpe. Hắn ta vốn không xứng để đồng hành cùng chị, tôi có thể làm mọi chuyện vì chị, nhưng …
Scarpe thì không thể giữ lại!

– Ta tạo ra ngươi là để cho thế giới tốt đẹp hơn, vậy mà người lại hủy diệt loài người và nền văn minh của con người?

Hoa Lộng Ảnh nói.

–Không phá đi thì sao xây được, chỉ có hủy diệt cái thế giới không sạch sẽ hiện tại thì trái đất mới có thể trở nên hoàn mỹ, không
có tỳ vết!

Lk hùng hồn nói.

Càng nói thì áp lực xung quanh Lâm Phi càng mạnh, chúng không phải từ một hướng truyền đến, mà là từ khắp các phía, khiến
cho Lâm Phi phải gồng mình chịu đựng.

Luồng sức mạnh này từ các phía tập trung lại trên người hắn, muốn len lỏi và trong từng giọt máu của hắn, thậm chí phân giải
hắn thành những hạt vô cùng nhỏ.

Hoa Lộng Ảnh nhìn thấy vậy, trong mắt cô hiện lên sự đau đớn, thở dài buồn bã, đột nhiên lên tiếng: -DLk .. nếu chúng ta tạo ra
một thế giới hoàn mỹ lý tưởng thì sự tồn tại của ngươi đâu còn ý nghĩ gì nữa!

-Sự tồn tại của ngươi … đâu còn ý ngươi đâu còn ý nghĩa gì nữa!

Khi Hoa Lộng Ảnh nói xong câu này, toàn bộ từ trường bên trong vòm ánh sáng xanh đều biến mất, trong nháy mắt đã không
còn bị kiểm soát.

Lâm Phi cảm thấy toàn thân được thả lỏng, tuy không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hắn vội vàng lao đến nơi đặt ống
nghiệm, tung một đấm, đập vỡ ống nghiệm.

Lâm Phi ôm lấy Hoa Lộng Ảnh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người cô, hắn mới nhảy xuống khỏi khối đá.

Ảnh Tử của hắn, thật sự đã trở về.

Tuy cả hai người đều không mặc quần áo nhưng họ đã cùng nhau lớn lên, đã yêu nhau nhiều năm, cho nên không thấy xấu hổ.

Còn Lk thì lúc này đang ngày người, không cản trở họ.

-Ảnh, nó bị sao vậy? Lâm Phi cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ, kinh ngạc hỏi.

Vừa còn mới ở trạng thái vô cùng nguy hiểm, nay lại không có chút lực sát thương nào, tất cả mọi áp lực đều biến mất, khiến
Lâm Phi hơi khó hiểu.

Hoa Lộng Anh gượng cười nói, tựa đầu vào ngực Lâm Phi nói: -Em đã khởi động chương trình tự hủy diệt của nó.

-Không!!!!

Lk hét lên một tiếng thảm thiết, tiếng kêu này, không còn là giọng của Hoa Lộng Anh mà là âm thanh điện tử của Lk.

– Không thể nào! Ta không thể nào … Ta… vì sao ta nghĩ không ra …

Lâm Phi nghe thấy tiếng nói đứt đoạn của Lk , không hiểu nói: -Em vẫn cài đặt chương trình tự hủy diệt diệt cho Lk ? Sao anh lại
không biết? Hay anh không phát hiện được đầu mối mà em để lại?

Hoa Lộng Ảnh lắc đầu: – Thật ra không phải em muốn cài đặt chương trình này, nghiêm khắc mà nói thì … đây là

điều sơ suất của chúng ta khi sáng tạo ra nó, chúng ta không hề cân nhắc đến chuyện sự tồn tại của đứa trẻ này chính là một
mâu thuẫn.

Hai năm qua bị kẹt trong thế giới của Lk em không có chuyện gì khác để làm nên đã tự hỏi liệu có các nào để phá giải Lk không?
Thời gian trôi đi, và em đã phát hiện ra điểm sơ hở này …

-Sơ hở? Mâu thuẫn?

Lâm Phi nghĩ một chút, bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu gào của Lk , hai mắt lóe sáng.

–Thì ra là như vậy ….

Hoa Lộng Ảnh mỉm cười nói: -Anh cũng nghĩ ra rồi?

Lâm Phi gật đầu, cảm khái nói: -Cũng như em nói, nếu như Lk tồn tại chỉ vì tạo nên một thế giới lý tưởng, như vậy thì một khi kế
hoạch này được hoàn thành thì Lk sẽ mất đi giá trị tồn tại.

Bởi sự tồn tại của nó, chính là vì sự mong ước một thế giới mới của em, em không thể hi vọng nhiều hơn ở nó.

Có thể hết lần này đến lần khác, nguyên tắc của nó chính là phát triển vì mục tiêu này, cũng có nghĩa là nó đến cuối cùng sẽ bị
hủy diệt.

Mà nếu nó không tồn tại thì thế giới mà nó sáng tạo cũng sẽ biến mất, đây chính là đi vào một vòng tuần hoàn chết, thế giới lại
trở về trạng thái không lý tưởng…

-Đúng vậy! – Hoa Lộng Ảnh, nét mặt có thoáng buồn nói. -Lâm Phi, tuy hơn hai năm qua, em không thể ở bên cạnh anh nhưng
mọi chuyện mà anh phải trải qua, em đều thấy hết …

Em đã đột nhiên phát hiện ra, lúc trước, khi mà chúng ta sáng tạo ra Lk lúc đó suy nghĩ thật là ngây thơ, vốn không thể nào có
một thế giới hoàn toàn tốt đẹp hay hoàn toàn xấu xa cả.

Nghĩ đến những con người như đang đứng dưới ánh mặt trời sáng chói nhưng ẩn giấu đằng sau khuôn mặt ấy là bao âm mưu
nham hiểm, ghê tởm. Con người, không phải ai cũng chỉ đơn thuần có một mặt hiền lành…

Lâm Phi im lặng, lời nói của Ảnh Tử khiến hắn nghĩ đến rất nhiều người và rất nhiều chuyện.

Trước mắt hiện lên dáng vẻ của Cố Thải Anh, Vương Thiệu Hoa, Tô Tinh Nguyên, Diệu Lam, Victor, Andariel, Lô Bân, Shiva…

Từng khuôn mặt, từng chuyện đã trải qua, sự va chạm của ánh sáng và bóng tối khiến hắn thổn thức không thôi.

Vòm sáng màu xanh kia đang biến mất, Lk đang không ngừng tiến vào Deadlock mật mã gốc của đang không ngừng tan rã và
hủy diệt chính mình.

“Vị thần” mà Hoa Lộng Ảnh tự tay mình sáng tạo đang sắp bị hủy diệt, tuy cô đang khóc nhưng miệng lại mỉm cười.

Khi ánh mặt trời từ trên đỉnh dãy Ural chiếu xuống, chiếu đến trên người họ, Hoa Lộng Ảnh ôm lấy cổ của Lâm Phi, khẽ nói: -Lâm
Phi … anh nhìn xem, ánh nắng mặt trời thật là ấm áp, nó chiếu sáng cho chúng ta, dưới chân chúng ta còn có những cái bóng …

Thật ra, nghĩ cho kỳ thi Lk dù có khống chế quang não tinh thần thì đối với việc hủy diệt trái đất cũng có phần hạn chế, bởi vì trí
tuệ nhân tạo đó chắc chắn thông minh hơn chúng ta .

Con người tuy có những mặt xấu xa, nhưng cũng có những mặt lương thiện.

thế giới nào, chỉ cần có ánh sáng thì sẽ có bóng đen, không phải sao?