Chương 594: Ham Muốn Của Tạ Doanh Doanh

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Tạ Doanh Doanh, cô đến đây làm gì?

Lục Vũ Phỉ hơi cảnh giác, nhíu mày quay đầu nhìn Lâm Phi, thầm nghĩ chắc là họ đang có quan hệ mờ ám gì đó.

Không thể nào, thứ đáng giá nhất của Tạ Doanh Doanh là linh căn thiên sinh thủy lôi. Nếu như mất đi nguyên âm tiên thiên của một trinh nữ, sức mạnh tiềm ẩn của cô ta sẽ giảm đi nhiều, làm sao có thể dám dính dáng đến đàn ông.

Trừ phi người của Tạ gia cố ý muốn cho Tạ Doanh Doanh lôi kéo Lâm Phi, không từ thủ đoạn, dùng đến cả mỹ nhân kế. . . Nếu có thật như vậy thì cũng là coi trọng thực lực của Lâm Phi.

Tạ Doanh Doanh đưa hai bàn tay trắn nõn nà vuốt ve khuôn mặt của Lục Vũ Phỉ:

– Sao lại coi tôi như kẻ thù vậy, Phi Phi, tốt xấu gì chúng ta cũng là quen biết từ nhỏ, có cần thiết phải đề phòng tôi như vậy không?

– Hừ, đừng có mà phá đám, Lâm Phi là hôn phu của chị Nhã Nhu rồi, cô vẫn nên bớt phóng túng một chút!

Lục Vũ Phi vốn muốn rời khỏi nhưng thân thủ quá chênh lệch nên không thể thành công được.

– Ha ha. . .

Tạ Doanh Doanh cười, đôi mắt phượng cong lên thành hình lưỡi liềm.

– Cô cũng đã nói rồi, Lâm tiên sinh là đối tượng của Nhã Nhu, vậy sao người ngoài như cô lại quản việc này? Hay là. . . cô cũng thích hắn?

Lục Vũ Phỉ muốn phản bác lại nhữưng ý thức được nếu còn tiếp tục tranh cãi với người phụ nữ này thì chỉ có thể là càng tô càng đen nên liền dứt khoát quay đầu, thận trọng cảnh báo Lâm Phi:

– Tốt nhất là anh đừng có làm ra chuyện gì có lỗi với chị Nhã Nhu, chị ấy có thể chấp nhận được người con gái khác nhưng Tạ Doanh Doanh thì tuyệt đối không thể, từ lúc lên cấp ba, chị Nhã Nhu đã bắt đầu chán ghét loại phụ nữ dâm đãng này, chắc anh cũng hiểu rõ!

Nói xong Lục Vũ Phỉ phẫn nộ nhìn Tạ Doanh Doanh, mang theo tâm trạng lo lắng cứ thế đi thẳng.

Đưa mắt nhìn theo Lục Vũ Phỉ biến mất ở cuối hành lang, Tạ Doanh Doanh đang lấy tay nghịch nghịch mấy lọn tóc xoăn, liếc mắt đưa tình với Lâm Phi một cách vô cùng tự nhiên.

– Lâm tiên sinh thật là có phúc rồi, trong quân có rất nhiều người trẻ tuổi, thậm chí đại tá, thiếu tướng cũng không lọt được vào mắt xanh của Phỉ Phỉ nhưng cô ta đối với anh lại có tình cảm khác biệt!

Tạ Doanh Doanh nói.

– Tôi giết cha của cô ấy, chúng tôi không thể nào đâu!

Lâm Phi cũng không hỏi người phụ nữ này đến làm gì, ngoái nhìn cô ta rồi tự đi về phòng.

Tạ Doanh Doanh cũng đi theo vào trong phòng, khóa trái cửa rồi nói:

– Vậy tính sao đây, con bé ngoài kia thật sự thích anh, cho dù anh có giết cha mẹ của cô ta thì cô ta cũng không thể nào kiềm chế được. Phụ nữ nhà Lục bọn họ trước nay đều vì đàn ông mà vứt bỏ hết truyền thống.

– Có điều cũng rất đỗi bình thường thôi, phụ nữ trước giờ đều yêu thích những người đàn ông mạnh mẽ, điều này không chỉ đơn giản là tình yêu mà là xuất phát từ bản năng nguyên thủy của một người phụ nữ. Trên thế giới này, người đàn ông có sức mạnh, mới hai mươi tuổi đã lọt vào top ba Chiến Thần bảng e là cũng chỉ có Scarpe anh thôi. . .

Lâm Phi ngồi lên ghế salon trong phòng, cười cười hỏi ngược lại:

– Vậy Tạ tiểu thư cô không phải cũng đã yêu tôi rồi chứ?

Tạ Doanh Doanh ngồi trên giường đối diện, đôi chân dài mê hoặc, lắc đầu nói:

– Thật đáng tiếc. . . tôi không giống như những người phụ nữ bình thường khác, tôi có thói quen tự mình nắm giữ số mệnh mình mà không dựa vào đàn ông các người có mạnh hay không?

– Vậy tôi cũng không có lý do gì để giữ cô lại, tôi lại tưởng có thể cùng cô một đêm xuân, không tiễn. . .

Lâm Phi khoát tay, ý nói cô ta có thể đi.

Tạ Doanh Doanh không có ý định đi khỏi mà đôi môi đỏ mọng khẽ mở, nói ra tên của một người.

– Lý Diễm. . .

Ánh mắt Lâm Phi ngưng lại, dự cảm có chuyện không tốt.

Tạ Doanh Doanh cười hỏi:

– Lâm tiên sinh, tên của người này không phải là anh đã quên mất rồi chứ? Không sao, tôi sẽ giúp anh nhớ lại, người đó từng là hạ nhân của gia tộc Hoa gia, trước đó cũng đã được Long gia thu nhận, sau đó lại là người con thứ bị trục xuất khỏi tỉnh Tô của Lý gia.

– Thì sao, cái này thì có liên quan gì đến tôi?

Lâm Phi bên ngoài mặt thì vẫn ung dung nhưng trong lòng thì đang tràn ngập sát cơ.

Người phụ này từ lần trước hắn lừa tứ đại gia tộc, cô ta liền tràn đầy nghi ngờ, vốn tưởng là hắn không để lộ sơ hở gì nhưng hôm nay xem ra thì chính hắn đã xem thường cô ta rồi.

Quả thật Lâm Phi cũng đã hết cách, lúc trước giết chết Hành Kiền Vũ và Lý Diễm đều là quyết định rất nhanh chóng, không có kế hoạch chi tiết, cho nên dù hắn đã để lão Bao xử lý sạch sẽ chuyện này thì cũng khó tránh được sơ hở.

Thấy Lâm Phi vẫn giả vờ bình tĩnh, Tạ Doanh Doanh cười:

– Lâm tiên sinh thật đúng là hay quên, tên Lý Diễm này, sau lần đi công tác tại tỉnh Giang thì đã mất tích, không rõ sống chết, mà theo tôi được biết thì người cuối cùng mà hắn đi tìm chính là Lâm tiên sinh đây. . .

– Đúng rồi, hình như anh và hắn có chút mâu thuẫn cho nên hắn đã bảo một người lén lút đi nịnh nọt từ Phạm Hoa Quan cho đến đại sư huynh, ý đồ cùng nhau đối phó với anh, người tên là Hành Kiền Vũ. . .

Nghe đến đây, Lâm Phi đã có thể xác định được người phụ này chắc chắn đã điều tra ra được! Có điều, không biết là cô ta có chứng cứ gì không?

Lâm Phi suy nghĩ một chút rồi vẻ mặt thoải mái cười, nói:

– Cô nói ra câu chuyện vô căn cứ này, không phải là muốn chứng minh tôi đã lừa gạt tứ đại gia tộc các cô, cô cảm thấy không có chứng cớ, bọn họ có thể tin sao?

– Lâm Phi!

Tạ Doanh Doanh bắt đầu gọi hắn tên ta, thong thả cười nói.

– Đã nói ra đến đây rồi, anh thấy có tác dụng sao? Tôi sớm đã cảm thấy được anh gia thần giả quỷ, cố tình giở trò để người khác không đoán được.

– Hôm nay tôi đã dám đến đây đối chất với anh, anh cảm thấy là tôi không có bằng chứng xác thực và không chuẩn bị đầy đủ sao?

Lâm Phi nheo mắt:

– Cô nói đã điều tra ra rõ ràng rồi, chứng cớ cũng đầy đủ rồi, vậy chạy đến chỗ của tôi làm gì? Cứ mang số chứng cứ cô có được trực tiếp đem giao cho người nhà họ Tạ của cô, như vậy chẳng phải là cô sẽ được bọn họ công nhận, cũng có thể tạo tiếng tăm?

Tạ Doanh Doanh hừ lạnh một tiếng khinh thường nói:

– Ghi nhớ công lao, có danh tiếng, có ích lợi gì? Anh cho tôi là đứa trẻ ba, bốn tuổi, vẫn ngu xuẩn như chưa từng va chạm xã hội à?

– Vậy sao? Xem ra lòng ham muốn của cô không phải là nhỏ?

Lâm Phi cười nhưng lại không phải cười, trong lòng hắn đang nghĩ kế để đối phó lại.

Tạ Doanh Doanh cảm thấy mình đã nắm chắc phần thắng trong tay, căn bản không có quan tâm Lâm Phi đang mưu đồ chuyện gì, đứng dậy, thân người uốn éo đi đến cửa sổ phía trước, nhìn cảnh đêm, lạnh lùng nói:

– Nếu tôi đem chứng cứ giao cho gia tộc, vạch trần sự dối trá của anh thì các lão tổ tông của tứ đại gia tộc nhất định sẽ nổi giận, đem phanh thây tên Scarpe to gan lớn mật ra.

– Nếu như anh có thể tìm được tung tích của viên Tinh Thần thạch thì có thể dễ nói chuyện hơn còn nếu anh không thể chứng minh quan hệ của mình và Long Ngũ thì cuộc sống của anh nhất định sẽ không dễ dàng đâu.

– Nhưng tất cả những điều này không có ý nghĩa gì với tôi cơ chứ? Tuy tôi không thích anh nhưng cũng không muốn hại anh mãi mãi không thể phục hồi được.

Lâm Phi gật đầu cười cười nói:

– Nói như vậy là cô muốn buộc cái mạng này của tôi lại?

Người phụ nữ quay người lại một cách nhẹ nhàng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phi, nở một nụ cười đầy ẩn ý.

– Vậy phải xem anh có chịu phối hợp với tôi, ngoan ngoãn nghe lời của tôi không. . .

– Có ý gì đây?

Lâm Phi tỏ vẻ không hiểu.

Tạ Doanh Doanh bước đến phía sau lưng Lâm Phi, đặt một tay lên vai Lâm Phi thì thầm:

– Tôi vừa nói rồi, tôi không giống những người phụ nữ khác, tôi thích cảm giác nắm giữ vận mệnh của chính mình, mà không phải dựa vào những tên đàn ông xấu xa các người. . .

– Cho nên?

– Cho nên. . . tôi muốn anh đề xuất với ông nội của tôi và hội trưởng lão để cho tôi đảm nhiệm cương vị gia chủ của Tạ gia tiếp theo. . . đồng thời anh cũng không được lấy Nhã Nhu, anh phải cùng tôi đăng ký kết hôn, làm một đôi vợ chồng trên danh nghĩa.

Tạ Doanh Doanh ánh mắt lấp lánh nói.

Đề nghị này khiến cho Lâm Phi thật không khỏi kinh ngạc, lòng ham muốn của người phụ nữ này thật không phải nhỏ là một người con gái lại muốn làm gia chủ của Tạ gia.

– Bây giờ anh với thân phận là đệ tử của Long Ngũ, bất kể là sau này Long Ngũ có đến tìm anh hay không nhưng hiện giờ Tứ đại gia tộc không dám nói động gì đến anh. Nếu như là anh ra mặt kết hôn với tôi, để cho tôi làm gia chủ của Tạ gia là chuyện rất dễ dàng, mọi người nhất định đồng ý để tôi làm gia chủ, bởi điều này sẽ mang lại lợi ích cho Tạ gia!

Tạ Doanh Doanh nói.

Lâm Phi tò mò nói:

– Nếu là như vậy thì tôi đề nghị trực tiếp với người của Tạ gia là được, đâu cần phải lấy cô!

– Bây giờ anh không có tư cách nói điều kiện với tôi. Tính mạng của anh đang nằm trong tay tôi. . .

Tạ Doanh Doanh sắc mặt lạnh lùng.

– Bỏ Nhã Nhu, làm chồng trên danh nghĩa của tôi, không thương lượng!

Lâm Phi trầm tư, ngồi đó mỉm cười, rất lâu cũng không lên tiếng.

Tạ Doanh Doanh có chút không kiên nhẫn:

– Lâm Phi, tôi không phải đang đùa giỡn với anh, anh cũng nên biết rõ so với chuyện của quân đoàn Luyện Ngục thì sức mạnh của tứ đại gia tộc mạnh hơn chúng rất nhiều. Nếu như mọi chuyện anh đều nghe theo tôi, tôi cam đoan, anh nhất định không gặp bất kỳ phiền toái nào.

– Đề nghị này nghe thì hay đấy nhưng. . . thật đáng tiếc! Tôi cũng không phải loại đàn ông có thể để phụ nữ khống chế!

Lâm Phi đột nhiên xoay người, nhanh như chớp đem thân thể của Tạ Doanh Doanh hất lên, thân thể bay nhào một cái rồi đáp xuống trên giường.