Chương 765: Đại Kết Cục

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mười năm sau.

Dấu vết tai nạn mà động đất và sóng thần mười năm trước mang đến đã dần được xóa đi. Lâm An đã được xây dựng lại, biến thành một thành phố mới, phồn hoa đô hội hơn.

Dưới dự dẫn dắt của Eva, gia tộc Wittgenstein, Quốc tế Khuynh Thành và tập đoàn Đế Hoa đã hợp tác với nhau, thành lập lên tập đoàn F, lấy chữ cái đầu tiên của hai vị chủ tịch là Tô Ánh Tuyết và Phương Nhã Nhu, Tô Ánh Tuyết làm tổng giám đốc điều hành còn Phương Nhã Nhu thì làm chủ tịch hội đồng quản trị.

Phương Nhã Nhu không hề có hứng thú với mấy chuyện điều hành công ty, cô vẫn chọn làm viện trưởng của bệnh viện mới được xây dựng ở Lâm An, làm công việc mà cô am hiểu.

Còn Tô Ánh Tuyết và Hứa Vi, Tạ Doanh Doanh cũng có công việc riêng của mình. Ngoài việc tu luyện, họ cũng xử lý ổn thỏa chuyện công ty.

Buổi lễ ra mắt thành lập tập đoàn F thu hút được sự chú ý của toàn thế giới. Các sản phẩm công nghệ cao lần lượt xuất hiện, khiến cho người dân trên toàn thế giới được chiêm ngưỡng, thán phục, chẳng hạn như xe phản trọng bay được, tàu ngầm có thể đi dưới biển, trên đất liền và trên không, thiết bị dự đoán động đất, đặc biệt là thiết bị bảo hộ chân phi hành cá nhân, dao phẫu thuật xạ tuyến năng lượng cao, kính 3D. . . Các sản phẩm khoa học kỹ thuật của thời đại này đã khiến cho 2-3 nền sản xuất công nghiệp trên thế giới chịu chấn động mạnh, không ít xí nghiệp phải lần lượt đóng cửa nhưng chính phủ các nước vẫn giữ yên lặng, cũng không dám tranh cãi với tập đoàn F mà chỉ âm thầm chọn cách phối hợp.

Sau khi được mài dũa, Lâm Dao đã thành một siêu sao quốc tế, cô trở thành đại sứ của tập đoàn F, hình tượng của cô ngày càng được hoan nghênh.

Về phía thế giới ngầm, sau khi Đại Sảnh không còn Mộ Tử Mặc và Huyết tộc, dần dần hoàn toàn trở thành người bảo vệ và duy trì văn minh của nhân loại. Hội tham nghị đã tiến hành thay máu lần thứ nhất, không con giống như trước đây, đã để Natasha và các thành viên của Truyền Kỳ Thế Đại đảm nhiệm vị trí thay cho các thành viên cũ. Do Hội tham nghị đã thoát khỏi thời kỳ có vương giả nhưng vẫn lo lắng về các thế lực bên ngoài nên việc tiếp nhận một số cao thủ trong thế giới ngầm là điều tất yếu.

Còn thời đại của tứ đại Vương giả cuối cùng cũng đi vào dĩ vãng. Các tổ chức sát thủ và lính đánh thuế không ngừng xuất hiện, khiến cho cục diện thế giới liên tục thay đổi.

Tứ đại gia tộc của Hạ quốc thì lựa chọn thu hồi dần dần quyền lực rải rác trong cả nước, bắt đầu nuôi dạy từ đầu những thế hệ hậu duệ tinh anh, người ngoài cũng không biết tại sao tứ đại gia tộc này lại đột nhiên không còn được như trước. Nhưng có người rời khỏi thì cũng có người khác gia nhập. Tập đoàn lợi ích lại một lần nữa được phân chia, các cuộc đổi mới không ngừng diễn ra. . .

Lâm Phi không mấy quan tâm đến những thay đổi của thế giới. Trong mười năm này, hắn tập trung nghiên cứu để tạo ra loại thuốc có thể tăng tu vị cho những người phụ nữ của hắn. Vì thế, hắn, Hoa Lộng Ảnh và Eva đã chế tạo ra chiếc tàu vũ trụ, và ở trên mặt trăng, họ đã tìm được không ít kim loại hiếm mà trên trái đất không có để tạo ra một chiếc lò luyện đan. Đến năm thứ mười rốt cuộc cũng luyện được mẻ linh đan đầu tiên có thể dùng được, khiến cho sức mạnh của các cô gái đều nhanh chóng tăng lên cảnh giới Quy Nguyên và bắt đầu vào việc lĩnh ngộ Vương đạo.

Một khu vực hải đảo tư nhân trên Thái Bình Dương chính là nơi Lâm Phi và mọi người trong nhà ở.

Lâm Phi đã dùng người máy để tạo ra một tạo hình mới lạ cho hòn đảo, có cảm giác giống như kiến trúc khoa học kỹ thuật của tương lai nhưng rất thực dụng.

Lâm Đại Nguyên có nằm mơ cũng không ngờ đến là sau khi tuổi cao lại có thể được an dưỡng trên một hòn đảo tư nhân, cũng may còn có mấy bà thông gia ở bên cạnh nên cũng không hề lạnh lẽo buồn tẻ. Thỉnh thoảng cô con gái Lâm Dao lại về nhà thăm ông mà không cần lo

n đám chó săn hay đám paparazzi, rất thuận tiện.

Mỗi một hòn đảo đều có công dụng khác nhau, trong đó, hòn đảo lớn nhất chính nơi để thí nghiệm.

Lúc này, trong kiến trúc khổng lồ hình bán cầu, một chiếc tàu vũ trụ màu đen đã hoàn thành sơ bộ. Chiếc tàu này lớn bằng nửa cái sân bóng, nếu không dựa vào người máy thì căn bản không thể lắp xong trong mấy năm được.

Người chế tạo nên chiếc tàu này chính là Hoa Lộng Ảnh.

Cô lấy được ở bên trong Arkaim, bản thiết kế tàu vũ trụ vẫn còn được lưu lại sau vài lần sửa chữa cuối cùng cũng bắt đầu chế tạo.

Một khi chiếc tàu chiến hoàn thành, dù cho các cô đều chưa có thực lực của một cường giả cảnh giới Tinh thần thì vẫn có thể sinh sống lâu dài trong vũ trụ.

Lúc này, Lâm Phi đã đi đến một chỗ sân trên chiếc tàu, Thiên Diện đang ngồi gõ rất nhanh trên bàn phím, chiếc tàu này đang được cài Intelligent Systems.

Lâm Phi đi đến bên cạnh Thiên Diện, mỉm cười. Thiên Diện hôm nay vốn không có chút hứng thú gì với người bên cạnh cô, nhiệt tình của cô đều bỏ hết vào việc nghiên cứu cùng Hoa Lộng Anh rồi!

– Xem ra không bao lâu cô có thể học được hết bản lĩnh của Anh rồi! Lâm Phi nói.

Thiên Diện quay đầu lại chớp chớp mắt nói:

– Còn phải học cách chế tạo phần cứng, trên chiếc tàu này, còn rất nhiều bộ phận tôi không hiểu.

Hoa Lộng Ảnh cầm một chiếc bàn là đi lên, cười nói:

– Thảo nào Lâm Phi vẫn coi Thiên Diện cô là một đứa trẻ, cô không phải muốn đến trường học tiếp chứ, suốt ngày muốn học hết cái này đến cái kia!

Thiên Diện không để ý, quay đầu lại tiếp tục đánh máy.

Lâm Phi đi đến ôm lấy vai của Hoa Lộng Ảnh, hôn lên mặt có một cái:

-Tiến triển thế nào rồi, bao lâu nữa thì có thể bay thử?

-Nhanh thôi, còn xây thêm bên ngoài nữa, sớm nhất cũng phải ba năm nữa mới có thể? Hoa Lộng Ảnh cười nói.

– Ba năm?

Hoa Lộng Ảnh hờn dỗi:

– Sao, chế em chậm chứ gì, chị em làm chậm mà còn không đến giúp? Em với Thiên Diện hai người phụ nữ lắp một chiếc tàu lớn như vậy dễ lắm sao?

– Ha ha, ba năm chứ ba mươi năm cũng không sao, dù sao chúng ta cũng còn nhiều thời gian! – cười thoải mái, nói:

– Thật ra anh vốn đầu có gấp, đi đâu, ở đâu cũng có sao, chỉ cần mọi người chúng ta ở cùng nhau là được rồi. . .

Hoa Lộng Ảnh mỉm cười, ánh mắt long lanh nhìn hắn:

– Xem ra Long Ngũ tiền bối có ảnh hưởng rất lớn đến anh đấy, thế giới rộng lớn, vũ trụ bao la, cũng không thoải mái bằng nhà của mình, đúng không?

Lâm Phi kinh ngạc nhìn cô:

– Sao. . . sao em biết. . .

– Hứ!

Hoa Lộng Ảnh lườm hắn một cái.

– Tên ngốc này. . . người khác có thể bị anh gạt nhưng em là ai chứ, em đã cùng anh lớn lên, lời của anh là thật hay gia, em nghe xong là biết ngay. . . Mười năm trước em đã biết anh làm sao có thể thoát khỏi tay Tử Uyển chân nhân, có điều, chỉ cần anh yên ổn, những chuyện khác em không muốn quan tâm.

Thiên Diện ở một bên quay đầu nhìn lại, tuy có nghe thấy mấy chuyện này nhưng cũng không có hứng thú xen vào, cũng càng không đi ra ngoài cho hai người nói chuyện.

Lâm Phi có chút bất lực lắc đầu, thật sự là đã thua cô rồi. Sau đó ánh mắt liền chuyển động cười gian xảo, nói thầm vào tai Hoa Lộng Ảnh:

– Đã vậy, anh nói một câu này, em đoán xem là thật hay giả nhé. thế nào?

– Ừm, anh nói đi! Hoa Lộng Ảnh cười tự tin, không hề lo sợ mình đoán sai.

– Anh muốn cùng em sinh một đứa con. . .
______o0o______