Chương 664: Đao Báo Thù

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một giọng nói chất phác pha vài nét bướng bỉnh dội vào màng nhĩ mỗi tên lính dưới căn cứ Luyện Ngục, có mặc áo giáp hay không cũng không thể ngăn cản được lời nói truyền sức mạnh qua tinh thần này.

Ngay sau đó là một luồng sức mạnh tinh thần không thể chống lại được, giống như một cơn ác mộng cắt đứt mọi hướng tư duy, ai nấy đều lờ đờ buồn ngủ, phải cắn lưỡi mới có thể giữ mình tỉnh tảo.

– Hỏng bét rồi! Tinh thần… Thuật thôi miên…

Beelzebub là pháp sư đã tu được thuật Hàng Đầu, tất biết thứ này là gì, y đau khổ ôm mặt khuỵu xuống, muốn chạy đến bắt Hứa Vi nhưng căn bản không còn sức nữa.

Trong cả căn cứ chỉ có Samael tu luvện Phách Vương Công vẫn giữ được tỉnh táo, đồng thời nhận ra không biết từ lúc nào Ô Lỗ Lỗ đã xâm nhập vào căn cứ, y đang đứng chót vót trên đỉnh mà thi triển thuật Thôi miên không gì sánh kịp!

Quả cầu thủy tinh mà Ô Lỗ Lỗ bình thường chỉ dùng để làm vật cưỡi, lần này cuối cùng cũng được mang ra sử dụng, trong không trung lóe lên ánh sáng đỏ tím rực rỡ.

– Đáng chết, bổn tướng lần này quyết không tha cho ngươi!

Samael biết nếu cứ tiếp tục thế này mọi thứ sẽ hỏng hết, không nói không rằng thi triển Phách Vương Công, nắm Phách Vương Thương trong tay, nhún người nhảy lên, trường thương như một con rồng nước điên cuồng xoáy thẳng vào chỗ Ô Lỗ Lỗ đứng!

Cho dù Ô Lỗ Lỗ có ẩn thân thì gã cũng vẫn nắm rõ được hướng di chuyển của y.

Nhưng lần này Ô Lỗ Lỗ đâu chỉ có một mình.

Lâm Phi sớm đã đoán đuợc Samael sẽ không bị ảnh hưởng, hắn bỗng như một mũi tên lửa vọt lên, một tay nắm chặt Phách Vương Thương, xoay người ném nó ngược lại cho Samael!

Mượn lực trả lực, gậy ông đập lưng ông, khiến tốc độ di chuyển của Phách Vương Thương chỉ có tăng mà không có giảm, thậm chí ma sát còn đốt cháy không khí, tạo ra một luồng lửa cháy rừng rực.

Soạt!!

Samael không dám ngang nhiên đỡ lại, phải miễn cưỡng né về phía sau, chật vật mất rất nhiều thời gian!

– Haha, Scarpe, toàn bộ không gian này bị kim loại phong tỏaa, tuy từ bên ngoài ta không dùng sức mạnh tinh thần để tìm ra được nhưng lần này ta thi triển thuật thôi miên ở bên trong tương đương với khống chế được tất cá sức mạnh tinh thần ở đây, hơn nữa còn giúp ta tăng cường uy lực của thuật thôi miên, bọn chúng đã tự hại chính mình rồi!

Ô Lỗ Lỗ thấy thuật thôi miên của mình đã khống chế được hết mọi người trong căn cứ thì hài lòng vô cùng, tuy thuật này làm tổn hao sức mạnh của y rất nhiều, hẳn sẽ phải ngủ ít nhất nửa tháng đề hồi phục nhưng cũng đáng lắm.

Người lùn ôm quả cẩu thủy tinh xoat xoay, cũng không buồn để ý mình vừa suýt nữa bị Samael đánh trúng.

Ai bảo đám người kia lần trước bắt nạt y, làm y mất mặt, lần này y có thể phục thù rồi!

– Sức mạnh tinh thần của ông có thể địch được Tứ Vương, những người này tất nhiên không phái đối thủ của ông.

Lâm Phi lựa thời khen ông bạn cũ tính tình trẻ con này một câu, cũng không quan tâm Samael như thế nào mà nhìn về phía cô gái đang nằm dài trên chiếc giường đơn bên dưới.

Thấy Hứa Vi sắc mặt tái nhợt, thân thể suy nhược đến cùng cực, tuy đã đoán được từ trước nhưng Lâm Phi vẫn đau lòng như dao Cắt, lửa giận đùng đùng trong lòng như đang thiêu đốt toàn thân hắn!

Aaaaaaa!!

Lâm Phi không kiềm chế được hét lên một tiếng, như một tia chóp lao xuống bên Hứa Vi, một cước đạp vỡ đầu tên lính đang chuẩn bị đẩy Hứa Vi vào phòng chỉ huy.

– Vi Vi…

Khóe mắt Lâm Phi đỏ lên, hắn giơ tay lướt nhẹ trên gương mặt gầy gò không còn sức sống của cô gái.

Hình như Hứa Vi cũng rất kích động, nhưng cô không thể có một chút phản ứng nào, chỉ rung rung môi, hơi thở rất khẽ.

Lâm Phi không nói không rằng, mang những ống dung dịch dinh dưỡng và ống tiêm đã chuấn bị ra, bắt đầu truyền dinh dưỡng vào mạch máu cho Hứa Vi.

Không để Hứa Vi uống vì ở vào trạng thái của cô bây giờ có muốn tự uống cũng rất khó khăn, hơn nữa sẽ lãng phí những dung dịch quý báu này, mà tốc độ hấp thu qua đường uống cũng chậm hơn đường truyền.

Dung dịch dinh dưỡng vừa được truyền vào tĩnh mạch Hứa Vi, thân hình cô gái bắt đầu hồi phục một cách cực kỳ nhanh chóng. Thân hình Hứa Vi bỗng cứng lại, tứ chi đau đớn vùng vẫy mấy cái, huyết dịch đã khởi động lưu chuyển nhưng cũng khiến mạch máu đau không chịu nổi. Làn da bắt đầu trơn láng, sợi tóc bắt đầu bóng mượt, khuôn mặt cũng có sắc hông phơn phớt. Tác dụng phục hồi cơ thể cực mạnh của dung dịch đã rất có hiệu quả.

Chỉ hơn mười giây sau, Hứa Vi đã đủ sức sống nhảy từ trên giường xuống ôm lấy Lâm Phi.

Lâm Phi cũng khó mà kiềm chế được niềm vui mừng và nỗi hổ thẹn trong lòng, ôm lấy cô thì thào:

– Thật xin lỗi… Anh đã mất nhiều thời gian đến thế mới tìm mấy em.

Hứa Vi khẽ lắc đầu, nghẹn ngào khóc:

– Em biết anh sẽ đến cứu em… Em vần luôn tin đấy, vì anh đã cho em sinh mệnh lần thứ hai…

Tình nữ nhi đến lúc sâu đậm, không quản nơi chốn thời gian, cô chủ động vươn người đặt lên mói Lâm Phi một nụ hôn nóng bỏng. Có lẽ vì quá nhớ nhung, vì quá vui mừng khi được gặp lại người yêu lần nữa nên Hứa Vi thậm chí còn dùng sức cắn môi Lâm Phi.

Nếu Lâm Phi không có sức mạnh thể chất kinh người thì cái cắn này phải làm bật máu.

Nhưng Lâm Phi không đắm chìm vào ngọt ngào của ly biệt trùng phùng, hắn biết vẫn còn một người nữa cần mình đi cứu nên vội đẩy Hứa Vi ra, nghiêm mặt nói:

– Vi Vi, anh còn phải đi tìm đám Mộ Tử Mặc, có chuyện gì về rồi hãy nói. Còn tầm một phút nữa căn cứ này sẽ trở thành mục tiêu để hạm đội Mỹ điên cuồng oanh tạc, trước đó em với Ổ Lỗ Lỗ ra ngoài trước đi!

– Sao lại còn hạm đội nào? – Hứa Vi sửng sốt nhưng cũng không lo được quá nhiều, nhớ đến Tô Ánh Tuyết, cô vội gật đầu nói

– Anh không phải lo cho em, anh mau đi cứu Ánh Tuyết đi!

Lâm Phi sầm mặt nói:

– Anh biết, đám người ớ đây dám đối xử với em như vậy, tuyệt đối không thể tha được. Hôm nay không huyết tẩy cái căn cứ địa ngục này thì lòng anh khó mà yên được!

Nhân cơ hội Ô Lỗ Lỗ đã khống chế được bọn chúng, chúng ta hãy giết sạch đám quân chủ lực Luyện Ngục này, rôi để đạn pháo cho chúng nổ tan xác!

Hứa Vi nghĩ đến cảnh mình bị ngược đãi tàn bạo suốt mấy ngày qua, toàn thân bỗng bùng phát sát khí. Đột nhiên một luồng sáng xanh lam vọt lên khỏi vùng tối phía dưới căn cứ, lao thẳng lên như muôn xé toạc trời xanh. Rõ ràng đó là Hàn Nguyệt, sau khi khôi phục được nguyên khí đã phá tan xiềng xích mà trở lại bên Hứa Vi!

Sức mạnh của Hàn Nguyệt có liên quan trực tiếp đến trạng thái của chủ nhân, lúc này Hứa Vì đang đằng đằng sát khí, thân thể cũng đã hồi phục, xiềng xích giam hãm Hàn Nguvệt không thể nào ngăn cản thanh đại sát khí này nữa.

– Em chi cần tiêu diệt tên Samael vẫn còn cử động được kia, những ké khác để anh.

Hứa Vi lạnh lùng vung tay chỉ, Hàn Nguyệt quét một quỹ đạo hình bán nguyệt, Beelzebub đang khuỵu gối trên mặt đất đã đầu lìa khỏi cổ.

Tông sư từng xếp thứ ba trong “Bảng chiến thần ” hẳn là đến chết cũng không thể tin nổi mình lại chểt trong tư thế quỳ mọp hèn hạ này, dưới tay một đứa con gái mới hai mươi mẩy tuổi.

Đầu Beezebubl lăn xuống đài, chết không nhắm mắt, thậm chi chỗ cổ y còn không chảy máu mà đã bị đóng một lớp băng lại rồi.

Lâm Phi nhìn đôi mắt đang phát ra màu lam của Hứa Vi, hắn biết lúc này cô đang trút bỏ tất cả những khuất nhục và bi phẫn cô phải chịu đựng trong thời gian qua nên hắn cũng không ngăn cản cô. Hắn cần nhanh chóng đi tìm Mộ Tử Mặc.

Hắn dùng một chút cảm giác dò xét vào trong phòng chỉ huy của Samael, rồi ngay lập tức, hắn lao thẳng vào bên trong.

Phía sau lưng Lâm Phi, Hứa Vi đã hoàn toàn trở thành một thanh đao báo thù, quét từng đường bằng đao, mỗi lần di chuyên là một chiếc đầu lâu của tướng sĩ Luvện Ngục rơi xuống.

Tuy những tướng sĩ này đều là những sản phẩm vượt thời đại nhưng dưới lưỡi đao cuồng nộ Hàn Nguyệt, chúng cũng chỉ như những trang giấy mỏng manh, dễ dàng bị xé rách!

Ô Lỗ Lỗ ngồi xổm trên quả Cầu thủy tỉnh, hai tay ôm đầu che mắt không dám nhìn, liên tục lẩm bẩm:

– Ôi chao… lại một cái đầu nữa… Nhiều đầu quá…

Tuy y tâm địa thiện lương, từ trước đến nay không sát sinh, không bao giờ có chuyện mình tự tay động thủ đi giết người, nhưng bạn bè đi giết người xấu nên y cũng phải tươi cười ủng hộ.

Trong phòng chi huy, Samael đang muốn liên lạc với Giovanni thì nhìn thấy hạm đội quân Mỹ xuất hiện trên radar đang chuẩn bị oanh tạc hòn đảo, y đã biết không giữ được căn cứ này nữa nền tranh thủ thì giờ khẩn cấp bắt liên lạc với Giovanni.