Chương 608: Tầng Ngoài Của Võ

Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một đường kiếm kia rơi xuống không gian lập tức như đông cứng lại, một hạp cốc lửa đen bùng bùng xuất hiện. Bên trong hợp cốc đó vô số quỷ hồn địa ngục gào thét giãy giụa cực kỳ khủng khiếp!

– Tru Thần Ngục Hỏa!

Lucifer tập trung toàn bộ tinh thần dùng sức mạnh toàn thân cường đại vô song ngưng tụ trên thân kiếm muốn chém đứt đôi người Lâm Phi!

Tất cả mọi người dù chỉ là đứng nhìn xung quanh thôi nhưng khi thấy sự chấn nhiếp áp bách như mây đen đè nén này ai nấy đều không thể tưởng tượng nổi Lâm Phi – người đứng dưới thanh kiếm đó, cảm thấy thế nào?

Vùng đất trung tâm đã bị lõm xuống. Lấy Lâm Phi làm trung tâm, kiếm áp tỏa ra tạo thành một cái hố to, nước biển từ dưới đất không chịu nổi uy thế từ thanh kiếm kia của Lucifer liền phun ngược lên!

– Lâm Phi!

Đám phụ nữ Tô Ánh Tuyết sợ hãi kêu gào. Trận chiến này đúng là dọa chết người ta rồi, kiếm mới chỉ vung ra còn chưa chém xuống mà xung quanh đã ầm ầm như có động đất rồi.

Nhưng Lâm Phi vẫn bình tĩnh chậm rãi, ánh mắt sắc bén bang quan vô vị. Theo bản năng hai cánh tay như dao dứt khoát đâm thẳng vào thanh hắc viêm trường kiếm kia.

Tay không va chạm với hỏa diễm mà lại phát ra âm thanh như tiếng kim loại va chạm. Một làn sóng xung kích khuấy động lên khiến hàng vạn sỏi đá bay lên bắn tung tóe ra khắp bốn phương tám hướng!

Đất đã bị gió cuốn phát ra những âm thanh ầm ầm như sấm sét, những cây cối trong vòng vài trăm mét đều bị nhổ bật cả gốc rễ. Những người có thực lực yếu kém như Eva, Lục Vũ Phỉ thậm chí phải khó khăn lắm mới đứng vững được!

Kể cả Huyết tộc của Luyện Ngục Quân Đoàn theo bản năng cũng dừng việc tấn công. Đúng là cao thủ quyết đấu thì ngay cả dư âm của trận chiến cũng khiến người khác khó lòng chống đỡ.

Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên là Lâm Phi giơ cánh tay phải của mình lên xoay ngược lại chạm vào mũi kiếm hắc viêm!

Lâm Phi dùng chính cánh tay vững chãi của mình đương đầu với hắc ám ma diễm của Lucifer nhưng không hề có chút thương tổn nào!

– Không hổ là đệ tử của ông ấy. Không ngờ lại có sức mạnh lớn đến vậy.

Tĩnh Diệu sư thái choáng váng. Lại một lần nữa bà biết được rằng Long Ngũ là một sư quái như thế nào. Ngay cả đệ tử của lão mới hơn hai mươi tuổi mà đã có thực lực mạnh như vậy!

Lucifer cảm thấy mình như đang tự rước nhục vào người. Tại sao mà một chiêu thức đơn giản của Lâm Phi lại có thể phá giải được một chưởng có uy lực tuyệt luân của y!

-Ngạc nhiên lắm à? Uy lực tấn công của ngươi cực lớn nhưng ta chỉ cần một tay là có thể phá vỡ được trận tuyến. Đây là đạo lý rất đơn giản, phải không?

Lâm Phi cười cười, hình như nghĩ ra điều gì. Kim diễm trong mắt hắn bùng lên, hai chân đạp một cái, cả người bay thẳng lên!

Lucifer không ngờ rằng Lâm Phi lại có sức mạnh bay vọt lên trời như vậy. Hắn xoay người tung một cú đá, chỉ là một cú toàn phong cước thôi nhưng lại có thể đá bay thẳng đầu Lucifer!

– Cuồng vọng!

Cùi chỏ tay phải Lucifer buông thõng xuống va chạm thẳng với cú đá của Lâm Phi!

Áo giáp công lạnh chạm vào bàn chân trần của Lâm Phi phát ra tiếng “ken két” , áo giáp của Lucifer vở vụn.

Bản mặt đen ngòm của Lucifer sau mũ bảo vệ không thể nhìn rõ được nhưng vầng quang đỏ trong mắt y có rất nhanh chóng. Y vội lùi lại tránh cú đá toàn phong thích tiếp theo của Lâm Phi.

-Scarpe. . . Ngươi. . . Chẳng lẽ ngươi vẫn luôn che giấu sức mạnh?

Y lơ lửng giữa không trung nhìn Lâm Phi, trầm giọng hỏi.

Lâm Phi nhếch miệng cười, kim diễm trong mắt hắn đã bùng phát lên:

– Ta đâu có ngu, không liều mạng thì sao phải dốc toàn lực. Ngươi tưởng thật là ta đến nộp mạng ư? Không dụ các người ra thì ta biết đi đâu để tìm các người đây?

– Ha ha ha. . .

Lucifer cười vang:

– Được, xem người còn cuồng vọng được đến khi nào. Bổn tọa thừa nhận thực lực của ngươi vượt quá cả tưởng tượng của tất cả mọi người chúng ta. Nhưng những người ngươi đưa đến đây thì không được may mắn như thế đâu.

Dứt lời Beelzebub – kẻ âm hiểm nhất đã bắt đầu hành động. Một chiến thần hầu bay lên không trung nhảy nhót lao lên chạy xuống như một con khỉ lao vào đám người đứng dưới. Toàn thân y như một cái chùy đây gai!

Mục tiêu của y tất nhiên là Eva – người có thực lực yếu nhất!

– Nằm mơ đi!

Tĩnh Diệu sư thái nhìn ra vấn đề lập tức phi ra một kiếm để ngăn cản. Tâm pháp Trường Hồng Quán Nhật được vận chuyển đến cực hạn, tung bay lên không trung như một vòng mặt trời đỏ rực.

Nhưng thực lực của bà và Beelzebub cách nhau quá xa. Beelzebub giơ tay trái ra tạo một luồng tu khí tung ra khiến Tĩnh Diệu sư thái khó mà ngăn cản được, thanh kiếm cũng không thể tiến thêm gần hơn.

Rõ ràng là thấy tấn công trực tiếp với Lâm Phi thì khó lòng có cơ hội chiến thắng nên ba đại cao thủ muốn phân tán lực chú ý của Lâm Phi để tìm kiếm cơ hội.

Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc không biết tự lúc nào Lâm Phi đã di chuyển đến trước người Eva, chỉ trong chớp mắt mà đã xuyên qua khoảng cách hơn trăm mét. Cứ như khoảng cách ấy không hề tồn tại vậy!

– Ngây thơ! Muốn đánh nhau thì đánh cho hẳn hoi! Đối thủ của các người là ta!

Lâm Phi đứng thẳng người giũi co chân nhằm thẳng vào Beelzebub đang lao xuống. Lâm Phi vừa xuất hiện chiêu thức của y lập tức có sơ hở, Lâm Phi lập tức túm lấy sơ hở đó!

– Ách ách!

Beelzebub dưới chân Lâm Phi bị đá trúng bay ra ngoài lộn hơn mười vòng trên không trung rồi té bịch xuống đất, miệng kêu gào ầm ĩ, máu từ miệng phun trào!

Hàm dưới của y bị Lâm Phi đá nát!

– Sao có thể như thế được! Là. . . Sắc Địa Thành Thốn? Thân pháp đơn giản như thế sao lại có tốc độ nhanh đến vậy?

Samael kinh ngạc kêu lên, ánh mắt tràn đầy hoài nghi.

Lâm Phi chẳng thèm giải thích. Mấy ngày nay hắn chăm chỉ tập luyện võ công không phải chỉ đơn thuần là đánh thái cực quyền mà cứ mỗi lần như thể hắn lại lĩnh ngộ được ý cảnh trong võ khô khan mà lão điên nói!

Học một hiểu mười, khi hắn càng hiểu sâu về võ những cái nhìn về võ học cũng trở nên vô cùng mênh mông tinh thâm.

Nó cũng giống như việc ai cũng biết một đường thẳng vẽ như thế nào nhưng ai dám nói anh vẽ đường thẳng đó chưa hoàn mỹ? Luôn có một cách để cái đường thẳng ấy trở nên thẳng hơn mà cái đường thẳng ấy càng dài thì lại càng khó giữ được độ thẳng.

Võ chính là một sự đơn giản thuần túy như vậy, đã tốt lại càng cần tốt hơn nữa, vĩnh viễn không bao giờ có thể đạt tới cực hạn.

Vậy nên Lâm Phi không hề thấy nhàm chán khi ngày ngày đi ra biển giơ tay đấm thẳng như một đứa trẻ con. Thứ hắn luyện không phải quyền, không phải chiêu mà là một phần ý cảnh.

Lâm Phi hiểu rằng mình còn kém cảnh giới nhẹ nhàng phẩy tay hủy thiên diệt địa của lão điên gia nhiều lắm.

Nhưng bây giờ hắn đã lý giải được võ, thi triển ra được những loại võ học nhìn qua là thứ thấp bậc nhất, đơn giản nhất này là hắn đã có một cảm giác hoàn toàn khác rồi.

Trong mắt những võ giả khác trên thế gian này Súc Địa Thành Thốn chỉ là một thân pháp khua chân bình thường rồi di chuyển nhanh mà thôi.

Nhưng trong mắt Lâm Phi thực ra loại thân pháp này rất khó khăn, bởi mỗi người bước bước đi đầu tiên thực ra đều không giống nhau. Anh làm thế nào có thể bước được một bước đầu tiên có khoảng cách xa hơn người khác là anh đã chiếm được thế thượng phong rồi.

Khoảng cách một bước nhưng lại đi ngàn dặm.

Hắn muốn luyện tốt bước đầu tiên, bước thứ hai lĩnh ngộ thâm ý của Súc Địa thì mới có thể di chuyển được nhanh như vừa nãy.

Trong nháy mắt Lâm Phi đã đi tới trước mặt đám người Lucifer. Sát khí được dồn lên đến đỉnh điểm.

– Các người bao vây thế này rất hợp lý. Nếu như các người dùng đến thủ đoạn này, vậy thì ta đành phải giết người thôi.

Rõ ràng là Lucifer và Sameal đã bị chọc giận. Lucifer đang chịu đau cùng cực nhưng ánh mắt toát ra vẫn như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!

Ba người gần như cùng một lúc xông lên, điên cuồng tấn công Lâm Phi. Lại một lần nữa va chạm kịch liệt xảy ra. Cánh tay giao đấu với nhau nhanh như chớp phát ra những tiếng vang đinh tai nhức óc!

Những hạt mưa nặng hạt rơi xuống càng lúc càng dày hơn. Trong đống bùn mưa lầy lội nhão nhoét bọt bẩn văng tung tóe, quần áo ai nấy đều ướt nhẹp.

Tuy là nói Lâm Phi chiếm ưu thế nhưng những người khác không ai cảm thấy có thể thoải mái được.

Những người thực lực yếu như Eva, Lục Vũ Phị được mọi người vây kín lại. Còn đám người Lý Uy Nhiên, Tĩnh Diệu sư thái, Khương Tiểu Bạch đều có thể lấy một địch nhiều người, đứng ngoài vòng vây cố gắng ngăn sức tấn công mãnh liệt.

Huyết tộc dùng Huyết thuật tiêu hao một chút Huyết dịch để đấu với chân khí của đám người kia. Sát khí va chạm vào nhau tạo nên một cảnh tượng như pháo hoa bắn tung trời, phát ra những tiếng vang âm ĩ.

– Trời mưa mà còn đánh nhau! Các người không sợ.

Lý Úy Nhiên vừa bực bội khi cả người bị mưa ướt bùn nhầy làm cho lướt sũng, lại vừa dùng kiếm khí màu xanh chói mắt tuôn ra. Không hề lộn xộn, kiếm khí như những đóa hoa sen xoay tròn, từng cánh đan xen vào nhau liên tục, mênh mông bất tận.

So với mấy tháng trước kiếm khí của cô đã có phần nội liễm hơn, uy lực hùng hậu, có khả năng xuyên thấu.

Đột nhiên hai gã Huyết tộc thân vương phá võng kiếm thi triển ra hai con dao quắm sắc bén đỏ lòm hướng về phía hai bên bụng Lý Ủy Nhiên lao đến cắt, hình thành thế bao vậy?