Chương 527: Lựa chọn

Bạch Bào Tổng Quản

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Chuyện này rất là thú vị.

Sở Ly lắc đầu cười nói:

– Đệ tử của Đại Lôi Âm tự cũng có thể hoàn tục. 

– Đệ tử Đại Lôi Âm tự có rất nhiều người lựa chọn hoàn tục.

Chu Linh Phong lạnh nhạt nói:

– Có điều có rất ít người biết được mà thôi. 

Lông mày của Sở Ly giật giật, có chút đăm chiêu.

Tâm tư của hắn thay đổi rất nhanh, lập tức nghĩ tới một việc, nếu như đệ tử của Đại Lôi Âm tự có thể hoàn tục mà người bên ngoài còn không biết, quả thực sẽ đáng sợ tới dường nào.

Những đệ tử tục gia này chính là tai mắt của bọn họ, trải rộng thiên hạ, e rằng so với Bí vệ phủ còn lợi hại hơn nữa! 

Chu Linh Phong nói:

– Ngươi cũng luyện A Tu La thần công.

Sở Ly nói: 

– Chỉ là Tu La chưởng mà thôi.

Chu Linh Phong nói:

– Ta có thể cảm giác được mùi của ngươi, nhất định ngươi cũng biết A Tu La thần công! 

– Ngươi tính sai rồi.

Sở Ly nói.

Hắn nhìn thấy Chu Linh Phong vận chuyển tâm pháp của A Tu La thần công, khi vận chuyển Tu La chưởng không cảm thấy điều chỉnh, dùng đường lối của A Tu La thần công để vận công, đây không phải là A Tu La thần công chân chính, chỉ đạt đến hình, không đạt tới thần. 

Nhưng chỉ là như vậy thì uy lực của Tu La chưởng cũng đã tăng lên rất nhiều.

Một trận chiến đấu với Chu Linh Phong, uy lực của Tu La chưởng càng ngày càng mạnh.

Chu Linh Phong nói: 

– A Tu La thần công có một bí mật rất lớn, ta vẫn không nói với người ngoài.

Sở Ly nói:

– Bí mật gì. 

– A Tu La thần công là dựa vào giết người để tăng lên.

Chu Linh Phong nói:

– Mỗi khi giết một người A Tu La thần công sẽ tăng lên một chút, giết càng nhiều người, tăng lên càng nhiều. Đợi tới khi ta giết được vạn người thì sẽ có thể chân chính tu thành tầng thứ bảy A Tu La thần công, đến lúc đó, không người nào có thể khống chế ta được nữa! 

Sở Ly cau mày nói:

– Ngươi không nghĩ tới những người vô tội kia hay sao?

– Bọn họ đều là khách qua đường trên thế gian này, vội vã mà đến, vội vã mà đi, không có gì đáng tiếc cả. 

Chu Linh Phong lắc đầu nói:

– Thế gian vốn là một cõi mơ, luân hồi không ngớt, đưa bọn họ tiến vào luân hồi, rời khỏi thế gian đau khổ này cũng là một công đức vô lượng.

Sở Ly bất đắc dĩ thở dài một hơi. 

Đây quả thật là một người điên, lý trí tỉnh táo, nhưng lại có quan niệm như một người điên, hắn không cảm giác được mình tà ác, trái lại còn cảm thấy siêu thoát tục sự, từ bi như Phật Đà vậy.

– Xem ra chỉ có thể giết chết ngươi mà thôi.

Sở Ly lắc đầu than thở. 

Trong nháy mắt Thiên Ma châu rơi xuống tim, lực lượng vô cùng vô tận theo máu vận chuyển khắp cả toàn thân, tất cả cảm quan đều tăng lên một tầng, lực lượng và tốc độ tăng vọt, uy lực của Tu La chưởng đột ngột tăng lên gấp đôi.

– Ầm ầm ầm ầm…

Một hơi hắn bổ ra mười mấy chưởng vào ngực của Chu Linh Phong. 

Chu Linh Phong như một tấm vải rách vậy, từ trên đỉnh ngọn núi bị đánh xuống bên dưới ngọn núi, Chu Linh Phong bay tới bay lui ở trên không trung, không có cơ hội rơi xuống đất.

– A…

Chu Linh Phong bỗng nhiên gào thét. 

Thân thể hắn lập tức cao thêm một đoạn, trở nên gầy gò đi mấy phần, ngũ quan gầy gò dường như chỉ xảy ra một chút biến hóa nhỏ bé, thế nhưng trở nên dữ tợn khủng bố, khiến cho người ta liếc mắt nhìn đã cảm thấy cả người phát lạnh, quanh thân như nhũn ra.

Sở Ly liều mạng, vẫn dùng Tu La chưởng để công kích.

– Ầm ầm ầm ầm! 

Chu Linh Phong không để ý một chút nào đối với công kích của hắn, dùng đấu pháp lưỡng bại câu thương, dùng từng chưởng bổ lên trên người hắn.

Sở Ly cảm nhận được bắp thịt của hắn đột nhiên cứng lên, chưởng lực của Tu La chưởng tiến vào bên trong càng ngày càng gian nan, nội lực của hắn mãnh liệt mà lại cuồng bạo, chí cương chí dương. Lúc vỗ vào trên người mình khó chịu không nói nên lời.

Hắn không thèm để ý, chỉ là liều mạng tấn công. 

Hai người lấy thương đổi thương, từ chân núi đánh tới đỉnh núi.

Nội lực của Sở Ly vô cùng vô tận, khí lực cũng vô cùng dồi dào.

A Tu La thân của Chu Linh Phong uy lực mạnh mẽ, nhưng dù sao nội lực cũng có hạn, không thể như vô cùng vô tận giống như Sở Ly. Hai người đánh nửa canh giờ, Sở Ly cảm giác mình đã đến cực hạn. 

Thiên Ma châu hóa vào trái tim không còn khả năng nuốt chửng nữa, chỉ có thể duy trì thân thể mạnh mẽ mà thôi.

Chu Linh Phong lảo đà lảo đảo, sắc mặt tái nhợt.

– Ầm! 

Hắn nặng nề rơi xuống đất, A Tu La thân cũng không duy trì được nữa mà khôi phục lại nguyên trạng như trước đây.

Sở Ly tiến lên điểm vào huyệt đạo quanh thân đối phương.

Hắn thở dài ra một hơi, Thiên Ma châu ngưng luyện, thân thể giống như quả bóng cao su sắp nổ tung, lúc Thiên Ma châu lại hiện tức thì di chuyển khắp toàn thân, nuốt chửng hết sạch chưởng lực Tu La còn chưa bị hóa giải. 

Trên khuôn mặt tái nhợt của Sở Ly hiện lên vẻ tươi cười.

Thu hoạch lần này rất to lớn, tầng thứ năm Thiên Ma công đưa tay là có thể chạm tới được!

Hắn cúi đầu nhìn Chu Linh Phong, đáng tiếc, người giết chóc quen tay như vậy không thể giữ lại, nếu không sẽ có phiền phức vô cùng lớn. Nếu không tiếp tục đánh một trận, rất có khả năng sẽ đạt đến tầng thứ năm Thiên Ma công! 

Lập tức đạt đến tầng thứ năm Thiên Ma công, thế nhưng nên lựa chọn an toàn một chút, trực tiếp giết Chu Linh Phong, chỉ là điều này làm cho hắn có chút do dự và chần chờ.

Hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định giết Chu Linh Phong trước, vạn nhất có biến cố gì đó, Chu Linh Phong không chết, như vậy thật sự sẽ vô cùng phiền phức.

Sở Ly nghĩ tới đây, trong đầu của hắn bắt đầu quan tưởng tới A Tu La to lớn kia. 

Nếu chỉ có thể dùng A Tu La thần công giết chết hắn, như vậy thì dùng A Tu La thần công là được rồi, hắn vẫn không luyện, nhưng không phải là không biết.

– A di đà phật…

Một tiếng phật hiệu từ đằng xa vang lên, mấy tăng nhân đã tới trước mặt hắn. 

Pháp Viên và ba hòa thượng trung niên khác nhẹ nhàng đi tới.

Bọn họ nhìn thấy Chu Linh Phong nằm trên đất, trên mặt hiện lên vẻ kinh dị.

Chu Linh Phong lợi hại thế nào bọn họ đã lĩnh giáo qua, cũng đánh qua hai trận, thế nhưng không nghĩ tới Sở Ly lại có thể hàng phục đối phương, đòn sát thủ ẩn giấu của Sở Ly thật là mạnh mẽ! 

– A di đà phật!

Pháp Viên than thở chắp tay nói:

– Tu vi của Sở thí chủ thật là mạnh mẽ! 

Sở Ly cau mày nói:

– Pháp Viên, các ngươi muốn kiếm lợi hay sao?

– Sao Sở thí chủ không giao hắn cho chúng ta, đưa đến trong tự trấn áp cơ chứ? 

Pháp Viên nói.

Sở Ly hừ lạnh nói:

– Pháp Viên, ngươi biết khinh công của ta rồi đó, các ngươi không đuổi kịp ta được đâu! 

Pháp Viên nói:

– Sở thí chủ có điều kiện gì?

Sở Ly lắc đầu: 

– Hắn là hung thủ đã giết người của Bí vệ phủ chúng ta, phải bắt hắn về!

– Nhất định chúng ta sẽ ngăn cản Sở thí chủ.

Pháp Viên nói. 

Sở Ly lạnh lùng nói:

– Vậy thì tùy vào bản lĩnh của ngươi thôi.

– Sở thí chủ, hiện tại ngươi đã lực kiệt rồi đúng không? 

Pháp Viên mỉm cười nói:

– Có thể chạy bao nhanh, bao xa đây? Chúng ta có thể cảm ứng được Chu thí chủ, không chạy được xa đâu.

Sở Ly nói: 

– Ta sẽ giết hắn trước.

– Ngoại trừ A Tu La thần công ra, không ai có thể giết chết được hắn.

Pháp Viên lắc đầu: 

– Bộ thân thể này của hắn chết đi, rất nhanh sẽ tái sinh.

– Nào có bất thường như vậy chứ!

Sở Ly khịt mũi coi thường. 

Hắn đã tin tưởng, Pháp Viên cũng không nói láo.

Thế gian này quả thực không giống thế giới trước đây của hắn, chuyện lạ tầng tầng lớp lớp, không ngừng phá vỡ quan niệm của hắn.

Pháp Viên nói: 

– Sở thí chủ, bất kể ra sao tiểu tăng cũng sẽ dẫn hắn đi.

Sở Ly lạnh nhạt nói:

– Ta cũng như thế! 

– Đã như vậy, vậy thì tiểu tăng chỉ có thể đắc tội rồi!

Pháp Viên dứt lời điểm ra một chỉ.

Hắn muốn thừa dịp Sở Ly suy yếu sau khi đại chiến mà đoạt người lại. 

Sở Ly hừ lạnh một tiếng, bước một bước vọt tới trước mặt Chu Linh Phong, nhấc hắn lên rồi đi, thuận thế tránh ra khỏi Vấn Tâm Chỉ.

Vấn Tâm Chỉ ở trên không trung quay đầu, lần nữa đuổi theo hắn.

Thân pháp của Sở Ly như cái bóng lập lòe, xẹt qua bên người ba hòa thượng trung niên áo xám, bọn họ vừa mới muốn động thủ thì Sở Ly đã đi xa. 

Khinh công của Sở Ly quá lợi hại, bốn người Pháp Viên chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Ly nghênh ngang rời đi.

Bất đắc dĩ, bọn họ chỉ có thể đuổi theo ở phía sau, nhưng nhìn đối phương cách bọn họ càng ngày càng xa, cuối cùng đã biến mất không còn tăm hơi đâu nữa.