Chương 480: Tự Làm Tự Chịu.

Y Đạo Quan Đồ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi Tô Tiểu Hồng tiếp nhận Thủy Thượng Nhân Gia, một lần nữa đổi tên ở đây thành Ngư Mễ Chi Hương, Kiều Mộng Viện cũng giao quyền quản lý của Tân Đế Hào cho bà ta, dưới sự kinh doanh của Tô Tiểu Hồng, hai khách sạn này đã thay đổi tư thái cạnh tranh lúc đầu, trở thành quan hệ kinh doanh hỗ trợ, sinh ý của Tân Đế Hào không bị ảnh hường chút nào, mà sinh ý của Ngư Mễ Chi Hương cũng phát triển không ngừng, đây là kết quả song doanh. Tô Tiểu Hồng rất có năng lực trong việc kinh doanh khách sạn, đường đi của Tân Đế Hào thì lấy những người trên cao làm chính, phần lớn đều là dân chính phủ đô thị lớn hoặc là những công ty xí nghiệp quan trọng, còn Ngư Mễ Chi hương thì nhằm vào dân chúng bình thường.

Hôn lễ của Tần Bạch tuyển chọn tại Ngư Mễ Chi Hương, Tô Tiểu Hồng khá là coi trọng chuyện này, tự mình xuống đốc thúc chuyện này.

Tối đó Tần Thanh và đám người Trương Dương đi đến Ngư Mễ Chi Hương, Tô Tiểu Hồng đang họp với mấy người phụ trách, nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại rằng cần phải bảo đảm trật tự cho lễ cưới ngày mai, không thể xuất hiện hỗn loạn, bởi vì trong những vị khách đến đây có rất nhiều lãnh đạo, Trương Dương đã sớm nói với bà ta một tiếng, thường ủy thị ủy tất cả đều đến uống rượu mừng cả, Tần Thanh cũng ý kiến là an bài bàn của các thường ủy thị ủy ra bên ngoài thủy tạ, đây là tránh cho các thường ủy bị người ta chú ý, cũng tránh cho bọn họ bị quấy rầy.

Tô Tiểu Hồng nghe nói bọn người Trương Dương đến, lập tức dừng cuộc họp lại, đi đến phòng của bọn họ, cả nhà Tần Bạch cùng với những người bạn đến hỗ trợ đều đã ngồi xuống rồi, Trương Dương là người đến sau cùng, đi với hắn còn có xưởng trưởng của nhà máy rượu Giang thành Lưu Kim Thành, rượu trong tiệc cưới mà Tần Bạch dùng lần này tất cả đều là của nhà mấy rượu Giang thành, Lưu Kim Thành đã sớm cho người mang đồ đến, Trương Dương lúc ở cửa gặp phải gã liền túm đi chung.

Tần Bạch vội vã cầm lấy gói thuốc qua mời.

Lưu Kim Thành cầm lấy, đang chuẩn bị châm lửa, thì nghe Tần Thanh nói: “Tôi nói mấy người này, tối nay đừng hút thuốc được không, phụ nữ rất nhiều, đừng làm ảnh hưởng chúng tôi” Cô ta sở dĩ nói như vậy là lo lắng cho em dâu Trầm Vi, từ miệng của Trương Dương đã biết được tin Trầm Vi mang thai, sợ khói thuốc sẽ tạo thành ảnh hưởng cho thai nhi.

Lưu Kim Thành cười cười, buông điếu thuốc xuống.

Người nghiện thuốc ở đây rất nhiều, nếu như không để cho bọn họ hút thuốc, phỏng chừng là sẽ uống rượu không được thoải mái, Trương Dương nói: “Hay là như vậy đi, chia làm hai, một bàn ở đây, một bàn ở bên cạnh, người hút thuốc tất cả đều qua bàn bên kia!”

Tô Tiểu Hồng nói: “Nên sớm như vậy rồi!”

Tần Thanh mỉm cười nói: “Đều là do mấy ống khói này vô tư kính dâng cả đấy!”

Lưu Kim Thành cười nói:” Tôi dự định khi sinh mệnh chưa tắt thì không ngừng kính dâng, đợi khi nào gặp được đồng chí Mác, thì sẽ ngừng hút thuốc”

Tất cả người ở đây đều bật cười.

Hầu như là đàn ông thì đều qua bên cạnh cả, cả nhà Tần Bạch, Thường Hải Tâm, Tô Tiểu Hồng, cùng với Tô Cường và Chu Hiểu Vân, Điền Bân cùng Trình Quyên đến muộn thì ngồi tại đây.

Trương Dương và hai anh em Thường Hải Thiên, Thường Lăng Phong, Lưu Kim Thành, Khương Lượng, Đỗ Vũ Phong, Ngưu Văn Cường thì qua bên cạnh ngồi.

Vừa vào phòng, Lưu Kim Thành, Khương Lượng, Đỗ Vũ Phong đã lấy thuốc ra mà hút không thôi, Ngưu Văn Cường hai ngày nay đang ho nên không hút thuốc, mở chai rượu ra, xoay người nói: “Xưởng trưởng Lưu, rượu này của anh còn đóng gói sao?”

Lưu Kim Thành cười nói: “Công nghệ năm nay thay đổi, đã là cung không đủ cầu rồi”

Ngưu Văn Cường cầm một chai rượu lên nhìn nhìn một chút, nói: “Cái này cũng đáng, thế giá cả tính thế nào?”

Lưu Kim Thành cười nói: “Quan hệ của chúng ta thì miễn bàn tiền, muốn uống rượu thì tôi tặng cậu hai chai, cậu đến nhà máy lấy là được”

Ngưu Văn Cường giải thích: “Bố của tôi về hưu nhàn rỗi ở nhà, mỗi ngày đều phải uống hai ly, nếu như cứ uống Mao Thai hay là Ngũ Lương thì tôi cũng không chịu nổi, cho nên tính mua ít rượu Giang thành về cho ông uống”

Lưu Kim Thành nói: “Lão gia tử lúc trước không phải làm tài chính sao? Đúng lúc nhà máy của chúng tôi thiếu một cố vấn tài vụ, hay là hôm nay để tôi đi nói chuyện với lão gia tử, mời ông về làm cố vấn tài vụ cho tôi, bảo đảm là không thiếu rượu cho ông uống”

Trương Dương cười nói: “Một đề nghị tốt như vậy, làm cho cục trưởng Ngưu đến tiêu diệt năng lượng thừa, cũng tránh để ông ở nhà nhàn rỗi khó chịu”

Tô Tiểu Hồng đẩy cửa đi vào, vỗ lấy đầu vai của Trương Dương nói: “Mọi người chờ một chút nhé, vừa dặn dò xong, một lát nữa mới có đồ ăn cho mọi người”

Trương Dương nói: “Không sao cả, chị Hồng cứ đứng ở đây thôi, tụi em cũng không cần ăn đâu!”

Ngưu Văn Cường cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, tú sắc cũng là cơm! Thấy chị Hồng là em không cần ăn thịt ba tháng luôn!”

Tô Tiểu Hồng cười mắng: “Cái miệng của hai người đúng là không biết sợ!”

Khương Lượng nói: “Điền Bân uống rất được mà, ở bên kia làm gì?”

Tô Tiểu Hồng nói: “Trình Quyên đến, người ta đi theo, vợ chồng son người ta rất tốt mà!”

Ngưu Văn Cường nói: “Thân thể của tôi hôm nay không được tốt, không thể uống rượu, hay là tôi đi đổi chổ cho hắn, hắn đến uống rượu, còn tôi đi tiếp chuyện cho”

Tô Tiểu Hồng trừng mắt nhìn Ngưu Văn Cường: “Ngưu Văn Cường, lớn tuổi như vậy rồi, mà không khác gì một sắc quỷ, bạn gái của người ta mà cậu cũng muốn sao!”

Ngưu Văn Cường nói: “Không có biện pháp, mạng của tôi không tốt, không có nữ đồng chí nào coi trọng tôi”

Khương Lượng cười nói: “Để cho hắn đi đi, nhưng mà tôi nhắc nhở cậu một chút, Trình Quyên là cao thủ đánh nhau đấy nhé, cho dù là ba người cậu cũng không phải là đối thủ!”

Ngưu Văn Cường thè lưỡi ra nói: “Thôi vậy tôi ở lại!”

Người trên bàn liền bật cười ầm lên.

Trương Dương nói: “Được rồi, kêu anh gọi Đổng Hân Vũ đến, xảy ra chuyện gì vậy? Đến bây giờ sao chưa thấy người?”

Ngưu Văn Cường nói: “Đổng Hân Vũ không quen gì với Tần Bạch, cậu kêu người ta đến làm gì?” Thằng nhãi này đảo mắt nhìn một vòng, nói: “Đừng cho rằng tôi không biết các người có cái chủ ý gì nhé, muôn dời mục tiêu, muốn cho tôi thu tay lại, có quy củ trong hôn lễ của Tần Bạch chứ gì?”

Đỗ Vũ Phong nói: “Đúng vậy, cảnh giới thấp nhất trong chúng ta chính là anh, đề phòng anh thả sói chạy lung tung thôi!”

Ngưu Văn Cường nói: “Đừng khách khí, Tần Bạch kết hôn, nói thế nào cũng cần phải náo nhiệt, nếu chúng ta không làm gì thì còn gọi là bạn sao?”

Thường Hải Long nói: “Đúng vậy, nên có náo nhiệt! Nhưng đừng quậy banh hôn lễ là được!”

Tuy rằng Trương Dương bình thường là người hay quậy nhất, nhưng mà hôn lễ của Tần Bạch thì hắn không thể làm quá được, dù sao thì mối quan hệ của hắn và Tần Thanh vẫn sờ sờ ra đó, em vợ kết hôn, có ai thấy anh rể đi quậy cô dâu không? Cho nên hắn lựa chọn mỉm cười đứng coi.

Ngưu Văn Cường đề nghị:” Để cho Chu Hiểu Vân đón dâu đi, dù sao thì cô ta cũng sắp kết hôn rồi, để cho đi học tập tham quan một chút cũng được”

Tô Tiểu Hồng cốc lên đầu của hắn một cái, nói: “Cậu đó, còn chưa có gì với Đổng Hân Vũ cả, mà đã lo cho người ta như vậy rồi, sau này nếu thật sự thành thì không phải là một kẻ sợ vợ sao?”

Ngưu Văn Cường nói: “Con người của tôi thích bị ngược đãi, nếu như có được vợ nghiêm thì cũng là do phúc khí đời trước tu luyện được”

Trương đại quan nhân tặng hai chữ đánh giá cho gã: “Đê tiện!”

Tô Tiểu Hồng cười nói: “Mấy người cứ từ từ mà uống đi, nhưng không thể uống say được, ngày mai còn nhiều việc phải làm”

Sau khi Tô Tiểu Hồng đi, phục vụ nhanh chóng mang đồ ăn lên, Thường Lăng Phòng thừa dịp thức ăn đưa lên liền tranh thủ phân công nhiệm vụ, nhiệm vụ chủ yếu của Trương Dương chính là phụ trách tiếp đãi lãnh đạo thị ủy, phụ trách cho tốt đám khách quý này, hai anh em Thường Hải Thiên thì phụ trách tiếp đãi khách từ Lam Sơn đến, bởi vì Tần Thanh không giống như Trương Dương, cho nên người ở Lam Sơn biết em trai của cô kết hôn cũng không nhiều lắm, nhưng mà để phòng ngừa vạn nhất, trong thiên hạ này không có bức tường nào chắn được gió, nếu lãnh đạo các ban ngành của thành phố Lam Sơn biết em trai của phó thị trưởng kết hôn khẳng định sẽ có động tác, bên này cũng cần có một đội ngũ đi ứng phó với tình huống đột ngột.

Khương Lượng, Đỗ Vũ Phong thì phụ trách chiêu đãi đồng sự trong hệ thống công an, nhiệm vụ của Ngưu Văn Cường chính là bắt chuyện với khách đến từ Xuân Dương, Lưu Kim Thành thì phụ trách tiếp đãi các xí nghiệp gia ở Giang thành, Thường Lăng Phong điều phối thống nhất xong, đem mọi chuyện phân phối rõ ràng.

Lưu Kim Thành nói với Trương Dương: “Thị trưởng Trương, sản phẩm của nhà máy rượu chúng tôi cung không đủ cầu, sắp tới tôi muốn mở rộng quy mô sản xuất, chổ cần cậu hỗ trợ rất nhiều”

Trương Dương cười nói: “Chuyện của anh không thuộc về trách nhiệm của tôi, anh hẳn là nên đi tìm phó thị trưởng Nghiêm”

Lưu Kim Thành nói: “Chuyện này là cậu quản mà, vì tôi muốn thu mua lại nhà máy rượu Xuân Huy ở Phong Trạch”

Trương Dương nói: “Hiệu quả và lợi ích của nhà máy rượu Xuân Huy hình như cũng không tồi”

Lưu Kim Thành nói: “Nếu như lỗ lã thì lại đơn giản, chính là bởi vì hiệu quả và lợi ích của bọn họ không rồi, cho nên người ta không muốn… “

Trương Dương gật đầu: “Như vậy đi, hay là chờ thêm một thời gian nữa, tôi sẽ hỏi giúp anh”

Lưu Kim Thành cảm ơn liên tục.

Mọi người đang uống rượu thì, Tần Bạch và Điền Bân cùng nhau đến kính rượu, Ngưu Văn Cường hét lớn: “Hai người đến đây làm gì? Điền Bân, kính rượu không đến lượt cậu, kêu Trầm Vi đến đây”

Tần Bạch cười nói: “Ngưu đại ca, anh là đại ca yêu dấu của em, em trai vất vả lắm mới kết hôn được một lần, cầu xin anh lần này hạ thủ lưu tình”

Ngưu Văn Cường cười nói: “Lần thứ nhất là hồi hộp khẩn trương, lần thứ hai sẽ trở thành thói quen”

Khương Lương cốc cho hắn một cái: “Này! Đại cát đại lợi, ngày đại hỉ, cái miệng của cậu đúng là nên được khâu lại”

Tần Bạch cười cười, ngồi xuống bên cạnh Trương Dương, nâng ly rượu lên nói: “Các vị đại ca, các người đều là anh của tôi, hai ngày này đã nhờ vã mọi người, phần thịnh tình này tôi sẽ nhớ kỹ, trong chúng ta, ngoại trừ Khương Lượng, anh Đỗ, xưởng trưởng Lưu ra, thì những người khác đều chưa kết hôn”

Trương Dương vui vẻ nói: “Cậu đang uy hiếp chúng tôi à, vốn tôi còn định đồng tình với cậu, dự định khuyên mọi người hạ thủ lưu tình, mà cậu ngang nhiên uy hiếp chúng tôi…”

Ngưu Văn Cường nói: “Ồ, đảng viên chúng ta sợ uy hiếp sao?”

Trương Dương nhìn hắn một cái, nói: “Anh thì tính là đảng viên cái rắm?”

Ngưu Văn Cường nói: “Tần Bạch, nếu hôm nay cậu dám ôm tâm lý trả thù, vậy thì cậu không may rồi, tôi là người không sợ trả thù nhất đây…”

Tần Bạch biết mình nói sai, liền chắp tay xin khoan dung.

Điền Bân nâng ly rượu lên chạm ly với Trương Dương, mỉm cười nói: “Cha tôi đã trở về rồi, ngày mai cũng muốn đến tham dự hôn lễ của Tần Bạch”

Trương Dương cười nói: “Vậy quá tốt rồi, tôi cũng đã lâu rồi không uống rượu với sở trưởng Điền, mượn cơ hội này kính ông tay vài ly” Hắn nói với Thường Lăng Phong: “An bài cho sở trưởng Điền vào bàn của thường ủy nha”

Thấy Điền Bân, Trương Dương không khỏi nhớ đến chuyện của Lưu Ngũ, hắn hỏi:” Vụ án của Lưu Ngũ tra thế nào rồi? Có manh mối gì hay không?”

Khương Lượng nói: “Không có tiến triển gì, chuyện mà hắn biết cũng không nhiều lắm”

Trương Dương nói: “Nói một chút xem, hay là để tôi giúp một phen”

Khương Lương cũng hiểu ý câu nói này của Trương Dương, hắn muốn tra tấn bức cung, Trương Dương trong phương diện này cũng rất có năng lực, Khương Lượng cười lắc đầu: “Không cần đâu, những cái hắn biết đều đã nói ra rồi”

Điền Bân nói: “Cũng không có gì đặc biệt cả, nói là Đổng Đức Chí có thể có một người đàn bà…”

Trương Dương nao nao: “Đổng Đức Chí có một người đàn bà?”

Khương Lượng nói: “Lời hắn nói chưa chắc có thể tin, tôi cũng hiểu Đổng Đức Chí một chút, phương diện tác phong sinh hoạt hẳn là không có vấn đề quá lớn. Nhưng mà Lưu Ngũ cung cấp cho chúng tôi một tấm ảnh chụp rất mơ hồ, bên trong là hình ảnh Đổng Đức Chí đang nói chuyện với một người đàn bà, chúng tôi đã giao tấm ảnh đó cho bộ phận kỹ thuật, chỉ là chưa có kết quả gì hết…”

Trương Dương nói: “Có lưu trữ hay không, cho tôi một phần, hai ngày nữa tôi đến Bắc Kinh, tìm bộ phận kỹ thuật giám định giúp các người một chút, nhìn xem có phát hiện gì hay không”

Người khác đương nhiên không biết cái bộ phận kỹ thuật trong lời nói của Trương Dương chính là quốc an, Khương Lượng gật đầu nói: “Ngày mai tôi sẽ mang đến cho cậu một phần, phỏng chừng là không có tác dụng gì đâu, người đàn bà có mặc rất kín, hình ảnh không rõ ràng”

Ngưu Văn Cường nâng ly rượu lên nói: “Tối nay chúng ta có thể không bàn công việc được không? Ngày đại hỉ, chúng ta trò chuyện vui vẻ một chút được không?”

Khương Lượng cười nói: “Vậy cậu kể chuyện vui cho mọi người nghe đi!”

Ngưu Văn Cường nói: “Hai ngày trước tôi đến chợ nông sản mua đồ, thấy một thiếu phụ có khuôn mặt rất đẹp, cô ta đang chọn dưa leo ở một quầy, kêu người bán đến cân tính tiền, người bán hàng thấy thiếu phụ này có khuôn mặt đẹp quá, nên chủ động gọt vỏ cắt lát trái dưa leo giùm, ai mà ngờ lại chọc cho người thiếu phụ này nóng nảy, cô ta kêu lên: Anh nghĩ tôi mua về để lát mặt hả?”

Đỗ Vũ Phong vừa uống một ngụm rượu vào miệng, nghe xong liền sặc phun ra, Khương Lượng nhanh tay lẹ mắt, vội tránh ra phía sau, chỉ có Ngưu Văn Cường ngồi bên cạnh gã là chậm chạp, tất cả rượu đều phun lên mặt hắn, Ngưu Văn Cường chật vật cầm lấy khăn tay lau mặt, bất mãn kêu lên: “Lão Đỗ, sao cậu kém quá vậy, vừa mới bắt đầu mà đã bắn ra rồi, kém quá!”

Trương Dương cười nói: “Tự làm tự chịu, ai kêu anh cầm cục đá ném vào chân làm gì!”

Đỗ Vũ Phong cười ngả cười nghiêng: “Ngưu Văn Cường, có một chút năng lực đó, mà cả ngày cứ kể mấy câu chuyện hạ lưu này cho tôi nghe, tôi lại rất mẫn cảm, bắn ra thì thế nào? Bắn vào mặt cậu đó!”

Hôn lễ của Tần Bạch rốt cục cũng được tiến hành trong vui sướng và hạnh phúc, bởi vì Trương Dương phụ trách đón tiếp lãnh đạo, cho nên không có tham gia đội ngũ đón dâu, mà trực tiếp đi đến khách sạn, tiệm bánh kem Kim Toa sáng sớm đã đưa bánh kem đến, Tô Tiểu Hồng đã an bài chổ để cho bánh kem, cười cười nói với Trương Dương: “Cậu nghĩ sao mà lại đi đến tiệm bánh Kim Toa đặt bánh vậy? Không phải cậu nói không hợp với hai chữ Kim Toa này sao?”

Trương Dương cười nói: “Cái này không phải là biểu hiện ra một thiện chí sao”

Tô Tiểu Hồng nói: “Chứ không phải là lại đang có chủ ý bậy bạ gì sao?”

Trương Dương nói: “Không có, lần này thật sự không có”

Tô Tiểu Hồng nói: “Thấy người ta kết hôn riết quen mắt, còn không biết nắm chắc, đến lúc đó tôi nhất định sẽ làm cái của cậu còn náo nhiệt hơn gấp mấy lần”

Trương Dương cười tủm tỉm nói: “Cúi thấp, con người của tôi thích cúi thấp thôi”

“Được rồi, nhưng mà tôi cũng thấy buồn cho cậu, nếu như cậu thật sự kết hôn, vậy thì không biết có bao nhiêu cô gái sẽ đau lòng đây”

Trương đại quan nhân nói chuyện đúng là không sợ chết người: “Đều cưới về hết, xây thêm vài căn phòng, mua thêm vài cái giường thôi”

Tô Tiểu Hồng cười hì hì nói: “Cậu tưởng mình là châu báu à”

Trương đại quan nhân nói: “Châu báu thì chưa đến, nhưng tôi là cán bộ cấp phó xử”

“Người ta có chịu không chứ”

Trương Dương nói: “Hoàng đế cổ đại còn không uy phong bằng bí thư thị ủy bây giờ nữa là”

Tô Tiểu Hồng nói:” Chỉ biết nói bậy!”

Trương Dương nói: “Sao lại là nói bậy, hoàng đế cổ đại có thể quản bao nhiêu người, bí thư thị ủy hiện nay có thể quản được bao nhiêu người”

Lúc hai người đang nói chuyện, Kiều Mộng Viện và Thì Duy đến, hai người đều chỉ có quan hệ bình thường với Tần Bạch, nhưng mà nói thế nào thì Tần Thanh cũng là phó thị trưởng Lam Sơn, có chút quan hệ cũng cần phải bận tâm, Trương Dương vui vẻ đi qua đón: “Kiều tổng đại giá quang lâm, thật sự đúng là làm cho tôi nở mặt”

Thì Duy nói: “Sao nhìn thế nào cũng giống anh kết hôn quá vậy, anh nở mặt cái gì”

Trương Dương nói: “Tôi không phải là sắp kết hôn rồi sao? Thừa dịp này học tập một chút, cô cũng sắp kết hôn rồi, hay là hai ta phối hợp, luyện tập một chút”

Thì Duy mỗi lần đấu võ mồm với hắn đều rơi vào thế hạ phong, tức giận mở to mắt trừng hắn một cái.

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: “Thân thể của anh hồi phục chưa”

Trương Dương cười nói: “Tốt rồi, có cơ hội hẹn Chung Trường Thắng ra, tôi sẽ luận bàn với hắn” Thằng nhãi này vẫn còn ghi nhớ rõ chuyện bị đánh lén lần trước ở Đông Giang đây mà.

Kiều Mộng Viện có chút oán trách nhìn Trương Dương, nói: “Tâm hiếu thắng không nên quá mạnh mẽ, chuyện lần trước đã nói là hiểu lầm rồi”

Trong lòng Trương Dương nói, hiểu lầm mới là lạ, rõ ràng là Kiều Bằng Phi ở phía sau quấy rối, món nợ này nói thế nào cũng phải tính lên đầu của Chung Trường Thắng, từ khi tôi sống lại đến bây giờ còn chưa từng bị ai đánh thảm như vậy cả.

Tô Tiểu Hồng chào mời Kiều Mộng Viện ngồi xuống, thì bên ngoài có hơn mười chiếc ô tô đến, Tô Tiểu Hồng chạy ra hỏi tình huống xong trở về, nói với Trương Dương: “Thị trưởng Trương, khách từ Lam Sơn đến, rất là nhiều, ba mươi người, hơn nữa tính thêm tài xế cũng gần năm mươi người”

“… ” Trương Dương cũng sửng sốt, hắn không ngờ rằng bên Lam Sơn lại đến nhiều như vậy, Tần Thanh cũng đâu có để lộ tin tức ra đâu, xem ra đúng là ứng với câu nói đó, trong thiên hạ này không có bức tường nào chắn được gió cả, Thường Hải Thiên và Thường Hải Long đều đi đón dâu rồi, Trương đại quan nhân đành phải tự mình đi ra đón.

Đi ra khỏi khách sạn, người nhìn thấy đầu tiên chính là Tương Kỳ Vĩ, hắn là tổng tài của công ty Phi Tiệp, cũng là bạn lâu năm của Trương Dương, hắn đến Lam Sơn gầy dựng sự nghiệp, chính là nhờ có Trương Dương bắc cầu giùm, hôm nay Phi Tiệp phát triển rất tốt, sự nghiệp của Tưởng Kỳ Vĩ cũng không ngừng kiêu ngạo, hắn cười cười vươn tay với Trương Dương: “Thị trưởng Trương, không ngờ tôi sẽ đến chứ gì”

Trương Dương vui vẻ nắm tay với Tưởng Kỳ Vĩ: “Nếu cậu mà đến, thì không phải là hướng về tôi, mà là hướng về phó thị trưởng Tần chứ gì”

Tưởng Kỳ Vĩ dùng sức lắc lắc tay của Trương Dương: “Thị trưởng Trương, tôi không có thực tế đến mức như vậy đâu”

Trong lúc Trương Dương bắt tay với Tưởng Kỳ Vĩ, thì thấy trong đám người đột nhiên xuất hiện bóng dáng của phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh. Tuy rằng Trương Dương cực kỳ chán ghét thằng nhãi này, chỉ là biểu hiện bên ngoài cần phải đầy đủ, nếu đã lựa chọn chơi đùa với chính trị thì phải tuân theo nguyên tắc của trò chơi.

Trương Dương nhiệt tình đi đến hướng của Ngô Minh, bắt tay với Ngô Minh, Ngô Minh nói: ” Tôi đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn đến tham dự hôn lễ của Tần Bạch”

Trong lòng Trương Dương thầm nghĩ: Chỉ biết lừa gạt con nít, với cái bộ dạng của anh mà cũng đòi đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn sao? Trong lòng tuy nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nhiệt tình nói: “Hoan nghênh bí thư Ngô đến Giang thành”

Trương Dương nhờ Tô Tiểu Hồng an bài cho đám khách đến từ Lam Sơn này ngồi xuống, lại gọi điện cho hai anh em Thường Hải Thiên và Thường Hải Long, kêu bọn họ mau chóng trở về tiếp đãi những người khách đến từ Lam Sơn này.

Thì Duy nhàn rõ không có việc gì nên bám theo đuôi của Trương Dương, châm chọc nói: “Người biết thì biết đây là Tần Bạch kết hôn, còn người không biết thì tưởng rằng anh kết hôn chứ”

Trương Dương cười nói: “Bây giờ kết hôn chỉ là một hình thức thôi, thường thì mua nhà mua xe trước vẫn hơn”

Thì Duy nói: “Anh cho rằng người khác cũng giống như anh sao”

Trương Dương nói: “Cô ngồi xe của tôi bao nhiêu lần rồi, mà có thấy cô trả tiền bao giờ đâu”

Mặt cười của Thì Duy đỏ bừng lên, nếu như không phải ở trước mặt nhiều quan khách như vậy, thì nhất định là sẽ xông lên tát một cái vào cái mồm thúi của thằng nhãi này.

Lúc này Kiều Mộng Viện cũng đi tới, cô cười hì hì nói với Trương Dương: “Bánh cưới này là của Kim Toa…”

Trương Dương gật đầu: “Tôi đề nghị Tần Bạch đến đặt đấy, mà đúng là phải nói, bánh cưới này quả không tồi, bà chủ đúng là nhiệt tình tài trợ, ngay cả tiền cũng không thu”

Kiều Mộng Viện nói ra một câu đầy ý tứ sâu xa: “Sợ rằng người ta không dám thu thì đúng hơn”

Khóe môi của Trương Dương hơi nhếch lên, mỉm cười nói: “Muốn thu thì thu, đâu có ai ép buộc bọn họ!” Hắn nhớ đến chuyện hai ngày trước Vương Quân Dao đến tìm mình, liền nói với Kiều Mộng Viện: “Hải Sát phu nhân còn vì chuyện này mà đặc biệt đến tìm tôi, nói tất cả chiêu bài của Kim Toa tại Giang thành không có liên quan đến bà ấy, cô nói có phải là có ý giấu đầu lòi đuôi không”

Kiều Mộng Viện nói: “Lòng dạ của Hải Sắt phu nhân không đến nổi như vậy đâu” Cô dừng lại một chút, nói tiếp: “Ngày hôm qua tôi còn gặp mặt bà ta, bà có nhắc đến chuyện này, còn muốn đầu tư một khu giải trí điện ảnh lớn tại Xuân Dương”

Trương Dương nói: “Cô giúp bà ta liên lạc đi”

Kiều Mộng Viện nói: “Người ta muốn tìm anh”

Trương Dương nói: “Chuyện sân bay mới tôi còn lo chưa xong nữa, làm gì có thời gian mà quản chuyện của bà ta”

Kiều Mộng Viện cười cười không nói gì, cô phát hiện ra Trương Dương có thành kiến rất lớn với Vương Quân Dao, không biết là vì chuyện gì.

Lúc mười giờ, bí thư thị ủy Giang thành Đỗ Thiên Dã cùng với cục trưởng công an Vinh Bằng Phi đã đến hiện trường hôn lễ, hai người bọn họ là người chứng hôn, cho nên cần phải đến sớm một chút, Trương Dương ra đón tiếp Đỗ Thiên Dã, bắt chuyện vài câu, rồi đem tin tức phó bí thư thị ủy Lam Sơn Ngô Minh đến đây nói cho ông biết, tuy rằng trong đáy lòng của Trương Dương không muốn nhìn thấy Ngô Minh, chỉ là người ta từ xa đến đây, vô luận là hướng về ai mà đến, thì thân là lãnh đạo đệ nhất Giang thành, Đỗ Thiên Dã cũng cần đến ân cần thăm hỏi một chút.

Đỗ Thiên Dã cùng đi với Trương Dương đến chổ của Ngô Minh gặp mặt một chút, Ngô Minh thấy Đỗ Thiên Dã tự mình đến đây, cũng vui vẻ ra đón, nhiệt tình bắt tay với Đỗ Thiên Dã, hai người vào trong phòng nghỉ sát vách ngồi xuống, Đỗ Thiên Dã cười nói: “Bí thư Ngô đến Giang thành, cũng không sớm thông báo một tiếng, để bên thị ủy Giang thành chúng tôi làm tốt công tác tiếp đãi”

Ngô Minh cười nói:” Lần này tôi đến đây là để tham gia hôn lễ của Tần Bạch, cũng không phải là đến bái phỏng chính phủ, làm sao mà dám kinh động bí thư Đỗ chứ”

Trương Dương ngồi một bên thầm mắng thằng nhãi này đúng là biết diễn trò, vừa rồi còn nói là đại biểu cho chính phủ thị ủy Lam Sơn đến, lúc này nói là không phải đến bái phỏng chính phủ, nhưng mà Đỗ Thiên Dã và Ngô Minh nói chuyện, hắn cũng không thể chen vào, dù sao thì cấp bậc của người ta cũng sờ sờ ra đó, hắn không đủ tư cách chen mồm.

Đỗ Thiên Dã nói:”Lam Sơn và Giang thành là thành phố anh em, Tần Thanh là phó thị trưởng Lam Sơn, lại là người Giang thành chúng tôi, là cán bộ đi ra từ Giang thành, cho nên chúng tôi có thể coi như là nhà mẹ đẻ của thị trưởng Tần”

Ngô Minh nói: “Tần Thanh là cán bộ tốt do Giang thành bồi dưỡng ra, con gái tốt, hôm nay đứa con gái này gả cho Lam Sơn chúng tôi, đã làm cho mọi chuyện ở Lam Sơn được gọn gàng ngay ngắn”

Trương Dương nghe thế nào cũng thấy lời này không dễ nghe, cái gì mà gả cho Lam Sơn? Cái miệng của Ngô Minh đúng là miệng chó không thể mọc được ngà voi.

Đỗ Thiên Dã khiêm tốn biểu thị: “Kinh tế Lam Sơn phát triển đáng để chúng tôi học tập”

Ngô Minh cười nói: “Phát triển của Lam Sơn không thể tách ra với cải cách, lúc đầu lãnh đạo tỉnh đã đem Lam Sơn là thí điểm đầu tiên cho cải cách Bình Hải, cho chúng tôi một cơ hội phát triển hiếm có vô cùng, lãnh đạo các đời của Lam Sơn cũng vì sự phát triển của Lam Sơn mà nổ lực gian khổ, cho nên mới đạt được thành tích bây giờ. Nhưng mà so với lão đại Giang thành, chúng tôi còn nhiều chổ chưa đủ, còn cần học tập ở nhiều chổ” Lời nói của Ngô Minh biểu hiện rõ ý tứ khiêm tốn hàm xúc bên trong, bây giờ vô luận là tổng giá trị sản lượng công nghiệp hay thu nhập bình quân đều đã vượt qua Giang thành.

Hai người đang nói chuyện thì Tần Thanh cũng đến, cô không nghĩ rằng bên Lam Sơn lại có nhiều người đến như vậy, cho nên không chuẩn bị gì cả, vội vã chạy đến bên này, thấy Ngô Minh, cô cười nói: “Bí thư Ngô sao lại tự mình đến?”

Ngô Minh cười nói: “Tôi đến đây một là đại biểu cho toàn thể lãnh đạo thị ỷ, hai là đại biểu cho chính tôi, với quan hệ của hai chúng ta, em trai của cô kết hôn mà lại không nói cho tôi biết, cái này cũng đúng là thiếu sót”

Trương Dương lười nghe thằng nhãi này già mồm nói láo, đứng dậy nói:” Các người trò chuyện đi, tôi đi ra ngoài tiếp khách” Khi ánh mắt của hắn tiếp xúc với Tần Thanh, Tần Thanh nhất thời rõ ràng Ngô Minh đã chọc giận hắn, trong lòng âm thầm cười, máu ghen của tiểu tình lang này cũng thật là lớn.

Tần Thanh ngồi xuống vị trí của Trương Dương, mỉm cười chào hỏi với Đỗ Thiên Dã.

Đỗ Thiên Dã nói:” Vừa mới nói đến cô, cô là cán bộ đi ra từ Giang thành chúng tôi, làm cho người Giang thành được vẻ vang!”

Tần Thanh khiêm tốn nói: “Ít nhiều gì cũng được các lãnh đạo coi trọng, cho tôi tin tưởng lớn như vậy, cũng cho tôi nhiều cơ hội học tập!”

Đỗ Thiên Dã cười ha hả, Ngô Minh cũng cười rộ lên, Đỗ Thiên Dã nói: “Tiểu Tần nói chuyện với chúng tôi thì cũng không cần khiêm tốn như vậy”

Lúc này bên ngoài vang lên tiếng pháo, Đỗ Thiên Dã nói: “Cô dâu chú rể đến, chúng ta ra ngoài xem náo nhiệt”

Tần Bạch mặc một bộ tây trang màu xám bước từ trên xe Cadillac xuống, chiếc xe này Trương Dương tìm Kiều Mộng Viện để trưng dụng, Tần Bạch mặc tây trang, mang cà vạt màu đỏ, mặt mày hớn hở, anh tuấn tiêu sái, cô dâu Trầm Vi mặc một bộ váy cưới màu trắng ngực thấp, để lộ ra bờ vai trắng tuyết, mặt đẹp như tranh, quyến rũ động lòng người.

Ngưu Văn Cường ở phía sau hay vén váy áo cưới lên, làm cho hai vị phù dâu tức giận trợn mắt nhìn hắn.

Trong tiếng pháo, trộn lẫn với tiếng cười, hai hai bước đi vào khách sạn dưới ruy băng và những lời chúc phúc. Bên Ngưu Văn Cường lúc này đang làm loạn với phù dâu, hắn thật sự muốn chọc ghẹo Trình Quyên và Chu Hiểu Vân để ầm ĩ, dù sao thì cũng là bạn gái của bạn thân, lại đi đón dâu, hai phù dâu của Trầm Vi đều là y tá cùng một bệnh viện, mới ở gần với Ngưu Văn Cường một chút, mà đã bị gã chọc điên máu lên, tức đến nổi làm cho hai cô y tá nhỏ này chỉ vào mặt của Ngưu Văn Cường nói: “Sao con người của anh lưu manh quá vậy?’

Ngưu Văn Cường nói: “đàn ông không lưu manh là không bình thường”

Trầm Vi cười cười nhắc nhở Ngưu Văn Cường ;” Anh Ngưu, ngày hôm nay công an đến không ít, nếu như biểu hiện của anh còn xúc động như vậy, dễ gây hiểu lầm lắm đ1o”

Lúc này Thường Lăng Phong cũng đã đi đến, túm lấy Ngưu Văn Cường nói: “Tôi đi khắp nơi tìm anh, còn anh ở đây làm gì? Người bên Xuân Dương đến rồi, mau qua đó tiếp đãi đi”

Ngưu Văn Cường lúc này mới lưu luyến rời đi, người bên Xuân Dương đến cũng không ít, bí thư huyện ủy Sa Phổ Nguyên, huyện trưởng Từ Triệu Vực, cục trưởng thuế vụ Vương Bác Hùng, thôn trưởng thôn Hắc Giả Sơn Vu Thu Linh tất cả đều đến, cha của Ngưu Văn Cường Ngưu Học Đông cũng đến, vừa nãy ông thấy con trai đang quậy ở bên kia, thấy Ngưu Văn Cường đến, Ngưu Học Đông không khỏi cười mắng: “Bớt làm trò cười cho thiên hạ đi, lớn người rồi, nên ổn trọng lại một tí”

Ngưu Văn Cường nói: “Cha, cái này di truyền, không có biện pháp!”

Cả đám người bị những lời này của gã làm cho bật cười vui vẻ.

Trương Dương cũng cùng những người bạn cũ gặp mặt, hắn bắt tay với bí thư huyện ủy Sa Phổ Nguyên: “Bí thư Sa, ông cũng đến!”

Sa Phổ Nguyên cười nói: “Bí thư Tần là lãnh đạo cũ của chúng tôi, em trai cô ấy kết hôn, tôi đương nhiên phải đến!”

Từ Triệu Bân nói: “Thị trưởng Trương, ngày hôm nay chúng tôi đến một là vì chúc mừng em trai của bí thư Tần kết hôn, còn có một mục đích quan trọng hơn là muốn gặp mặt cậu, mượn cơ hội này để uống với cậu một bữa”

Trương Dương cười nói: “Uống thì uống, ai sợ ai, nhờ mà chờ tôi thu xếp xong xuôi chính sự đã, ngày hôm nay nếu ai không uống đến say nằm sấp xuống thì không được đi!”

Vu Thu Linh không nhịn được cười nói: “Cậu nói cái gì vậy, đều uống say nằm sấp xuống rồi, lấy gì đi được nữa?”

Trương Dương cười tủm tỉm nói: “Các vị yên tâm, ngày hôm nay có người phụ trách đón tiếp đặc biệt, cho nên mọi người chỉ cần uống mà thôi, tuyệt đối là không có buồn phiền gì đâu”