Chương 1342: Hội Biểu Diễn. (1)

Y Đạo Quan Đồ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cố Dưỡng Dưỡng ngượng ngùng nói: Nào có, đều là người ta chủ động tìm tới cửa.

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Ba, các người trò chuyện, con đi mua đồ ăn làm cơm!

Cố Doãn Tri lắc đầu nói: Không cần, được rồi, con không phải muốn đi xem hội biểu diễn sao?

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Không đi, con ở nhà cùng các người nói chuyện phiếm.

Cố Doãn Tri nói: Đi đi, dẫn Trương Dương đi cùng con đi, buổi tối ba còn có việc. Cố Doãn Tri nếu đã mở miệng, Trương Dương cũng không có ý tứ nói cái gì, thật ra lúc đầu hắn cũng không dự định ở lại trong nhà Cố Doãn Tri ăn.

Đi tới bên ngoài, Cố Dưỡng Dưỡng nói: Trương Dương, đúng lúc em có dự vé, anh gọi chị dâu tương lai đi ra cùng nhau đi xem đi, em không ngại làm bóng đèn.

Trương Dương lúc đầu nghĩ ra khỏi cửa sẽ nói cho Cố Dưỡng Dưỡng biết mình không đi, hắn vốn dự định đêm nay sẽ bồi Sở Yên Nhiên, Cố Dưỡng Dưỡng nói như vậy, hắn ngược lại không có ý tứ, ho khan một tiếng nói: Thật có vé à?

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu.

Trương Dương nói: Tốt lắm, để anh gọi điện thoại cho cô ấy.

Trương Dương gọi điện thoại cho Sở Yên Nhiên, không ngờ rằng Sở Yên Nhiên lại không đi, hai vợ chồng Lâm Tú từ Kinh Sơn đến đây, cô ấy lần này tới là vì tiếp lão thái thái, lúc này Sở Yên Nhiên bọn họ đang cùng Margaret chơi mạt chược, chiến đấu kịch liệt, Sở Yên Nhiên nếu như đi sẽ tạo thành cục diện ba thiếu một, cô ấy nói với Trương Dương, buổi sáng ngày mai qua.

Trương Dương buông điện thoại, hướng Cố Dưỡng Dưỡng cười cười nói: Hôm nay không được, cô ấy phải chơi mạt chược với lão thái thái.

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Vậy hay là anh đi qua với chị Yên Nhiên đi, một mình em đi.

Trương Dương thấy ánh mắt của Cố Dưỡng Dưỡng, từ đó bỗng nhiên bắt tới một tia mất mác quen thuộc nào đó, Trương Dương dường như lại thấy được cái cô gái ngồi xe đẩy tràn ngập ưu thương nhìn Trường Giang, thốt ra nói: Anh không thích chơi mạt chược, hay là anh cùng em đi xem biểu diễn.

Cố Dưỡng Dưỡng hài lòng kêu lên: Quá tuyệt vời! Cô ấy hưng phấn nhảy dựng lên, khi rơi xuống đất mới ý thức được mình vô cùng thất thố. Đỏ mặt nói: Trương Dương, thật ra em sợ nhất nhiều người, anh đi cùng, giống như có bảo vệ miễn phí.

Trương Dương cười nói: Còn là một tài xế tiện nghi, đi thôi, lên xe!

Trương Dương rất lý giải đối với tâm tư của Cố Dưỡng Dưỡng, biết cô ấy cũng không phải thầm nghĩ mình làm bảo tiêu cho cô ấy đơn giản như vậy.

Sự thật chứng minh, chiếc địa hổ của Trương Dương thật sự là quá không thấp điều, Cố Dưỡng Dưỡng cảm thấy hứng thú với chiếc xe này, chủ động yêu cầu ngồi ở vị trí lái xe. Lúc lái xe, không biết vì sao nhớ tới phân tranh của Trần An Bang ở kinh thành, cô ấy tức giận nói: Trương Dương, nếu như lúc trước lái chiếc xe này, có thể đem xe của Trần An Bang đụng nát rồi.

Trương Dương cười nói: Xe chỉ dùng để lái, cũng không phải dùng để đụng, Dưỡng Dưỡng, anh phát hiện cơn tức của e còn lớn hơn lúc trước.

Thật sao? Cố Dưỡng Dưỡng ngượng ngùng nở nụ cười.

Trương Dương nói: Lễ mừng năm mới, Minh Kiện có tới hay không?

Nhắc tới anh mình, Cố Dưỡng Dưỡng không khỏi thở dài nói: Thật ra anh ấy bây giờ còn ở Đông Giang.

Trương Dương hơi ngẩn ra: Nếu tới vì sao không trở về nhà?

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Em thật ra muốn giúp anh ấy và ba hòa hảo. Thật vất vả thuyết phục anh ấy theo em về nhà, nhưng ba nghe nói anh ấy tới, giữ cửa không cho vài, nói không còn có người con trai này.

Trương Dương đối với mâu thuẫn giữa cha con Cố Doãn Tri vô cùng rõ ràng, Cố Minh Kiện làm nhà máy chế thuốc Giang thành thành chướng khí mù mịt, làm cha bị thương rất sâu, Cố Doãn Tri tức giận không chỉ có Cố Minh Kiện không chịu nhận thua kém, chân chính khiến cho ông đau lòng chính là. Con trai tổn hại nhà máy chế thuốc Giang thành lại là sản nghiệp do con gái lớn để lại, thấy nhà máy chế thuốc Giang thành, như thấy Giai Đồng. Huống chi Cố Minh Kiện mắt mở nhìn em gái bị đâm, dĩ nhiên không để ý đi, ngay cả cốt nhục thân tình cũng không quan tâm, theo Cố Doãn Tri xem ra. Lỗi lầm của con trai lần này là không thể tha thứ.

Trương Dương nói: Hắn có nhận sai hay không?

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu nói: Anh ấy hiện tại tốt hơn rồi, biết sai rồi, hiện nay cùng mấy người bạn bè tiếp công trình đường cao tốc Tây Nam, rốt cuộc ổn định.

Trương Dương cũng không ôm bất luận cái hy vọng gì đối với Cố Minh Kiện có thể định tính, dù sao thằng nhãi này khiến cho hắn thất vọng nhiều lắm rồi. Hắn cùng Cố Dưỡng Dưỡng đi tới sân thể dục Đông Giang, đi tới ngoài sân thể dục mới biết được hội biểu diễn ở Đông Giang đã gần như thành sự cuồng nhiệt, ngoài sân thể dục dán đầy áp-phích, nơi nơi đều là những fan hâm mộ cuồng nhiệt. Tốp năm tốp ba tụ ở đây, biểu diễn bắt đầu lúc bảy giờ rưỡi, hiện tại còn đến hai tiếng, mấy người này đã bắt đầu hưng phấn nghị luận, mấy cô gái thanh xuân động lòng đứng ở sân rộng hô to tên của thần tượng. quơ áp-phích trong tay.

Trương đại quan nhân từ áp-phích tìm được Trâu Đức Long, hắn ta đã từng đảm nhiệm đại sứ hình tượng đại hội tỉnh, gần đây bởi vì mới phát hành ca khúc mới nên náo nhiệt không ngờ rằng đêm nay hắn ta cũng có phần tham dự diễn xuất.

Cố Dưỡng Dưỡng thấy thời gian còn sớm, đề nghị đi ăn cơm.

Trương Dương rất trái lương tâm cùng cô ấy đi tới quán ăn nhỏ bên cạnh sân thể dục, kêu vài món ăn lên, Trương đại quan nhân lần thứ hai cho ra kết luận, đi xem cái hội biễu diễn này không bằng ở nhà ăn thịt uống rượu.

Đông Giang nơi này nhỏ hơn so với kinh thành, cúi đầu ngẩng đầu luôn có thể gặp phải một ít người quen, Trương Dương không ngờ rằng gặp được Lương Thành Long tại quán ăn, bên cạnh thằng nhãi này còn mang theo một cô gái nữa.

Lương Thành Long căn bản cũng không ngờ rằng lại gặp Trương Dương, hắn thấy Trương Dương, cho rằng Trương Dương không thấy được mình, kéo cô gái kia xoay người muốn rời đi.

Trương Dương ở phía sau gọi hắn: Ấy, đây không phải ông chủ Lương sao?

Lương Thành Long trong lòng phiền muộn, mình có phải là không may chứ? Càng muốn né người khác, càng là gặp người quen, hắn cười tủm tỉm xoay người sang chỗ khác, lúc này mới chú ý tới Cố Dưỡng Dưỡng bên cạnh của Trương Dương, trong lòng nói người hói đầu đừng cười lão hòa thượng, Trương Dương cậu cùng Sở Yên Nhiên đều đã đính hôn, mang theo mỹ nữ đi ra rêu rao, tôi sợ cái gì? Hắn thật đúng là liếc mắt không nhận ra Cố Dưỡng Dưỡng, nữ lớn mười tám thay đổi, Cố Dưỡng Dưỡng lúc trước thuộc về cái loại dưỡng tại khuê phòng, sau đó đi kinh thành đến trường, mà Lương Thành Long cũng không quen thuộc.

Lương Thành Long vui vẻ đi qua, làm bộ làm tịch hướng Trương Dương vươn tay đi: Đây không phải chủ nhiệm Trương sao? Trùng hợp như thế! Cô gái kia cũng theo đến đây, nhỏ nhắn xinh xắn khả ái, thấy có vẻ giống một con gái rượu.

Lương Thành Long giới thiệu nói: Vi Giai, cố vấn pháp luật của tôi! Hắn lại hướng cô gái nói: Đây là bạn tốt nhất của tôi, Trương Dương, khu nội thành mới chúng ta…

Trương Dương cắt đứt lời của hắn nói: Được rồi, giới thiệu thì giới thiệu, đừng cái quan hàm của tôi ra, làm trò cười cho người trong nghề!

Lương Thành Long nhìn Cố Dưỡng Dưỡng nói: Vị này chính là… Hắn lúc này mới nhận ra cô gái trước mắt là Cố Dưỡng Dưỡng, kinh hỉ nói: Dưỡng Dưỡng! Sao tôi lại có thể không nhận ra, thật sự là nữ lớn mười tám thay đổi, càng đổi càng dễ nhìn.

Cố Dưỡng Dưỡng nói: Lương đại ca, lời này của anh ý là em lúc trước rất khó coi?

Lương Thành Long cười nói: Không phải, không phải, lúc trước đẹp, hiện tại càng đẹp hơn. Hắn và Vi Giai ngồi ở một bên, Vi Giai hướng Trương Dương bọn họ cười cười, đi mua đồ ăn.

Trương Dương nhìn thoáng qua hướng bóng lưng của Vi Giai, tiến đến bên tai Lương Thành Long nói: Cậu là chó không đổi được bệnh gặm xương! Chị dâu nếu như biết…

Lương Thành Long nói: Đừng hiểu lầm, tôi và cô ấy cũng là quan hệ trên công tác, người ta đúng lúc có hai vé mời tôi đến xem biểu diễn, cậu nói tôi có thể không tới sao? Nếu như từ chối một cô gái, chúng ta có phải là có vẻ khí lượng quá nhỏ hẹp? Tôi cái này gọi là ái tâm kính dâng, tôi xin thề, tôi không có một chút ý nghĩ khác.

Người nói vô tâm, người nghe có ý, Cố Dưỡng Dưỡng nghe được Lương Thành Long nói lời này, không khỏi lặng lẽ nhìn Trương Dương một chút, hắn không phải cũng ôm ái tâm kính dâng chứ? Ngẫm lại vừa rồi Trương Dương thật đúng là không quá cam tâm tình nguyện đến đây xem biểu diễn.

Vi Giai còn chưa có trở về, Trương Dương và Cố Dưỡng Dưỡng đã ăn xong rồi, hắn đứng dậy nói: Không hàn huyên với cậu, chúng tôi đi trước, đỡ phải có người không được tự nhiên.

Lương Thành Long cười nói: Cậu chẳng bao giờ nghĩ tốt cho tôi cả. Hướng về phía bóng lưng của Trương Dương nói: Sáng mai tôi mời khách, năm nay mấy người anh em chúng ta còn chưa có gặp mặt.

Trương Dương khoát tay áo nói: Ngày mai rồi nói, gọi điện thoại liên hệ.

Hắn và Cố Dưỡng Dưỡng đi ra ngoài, trước mặt có một cổ gió lạnh kéo tới, Cố Dưỡng Dưỡng không khỏi hắt xì một cái. Trương Dương hướng xung quanh nhìn một chút, vững tin không có người quen, mới đem áo gió của mình đưa cho Cố Dưỡng Dưỡng, thật ra hắn và Cố Dưỡng Dưỡng không có gì, bất quá nếu như để cho người khác thấy luôn luôn không tốt.

Cố Dưỡng Dưỡng lắc đầu nói: Không cần, em chỉ là gặp không khí lạnh có chút dị ứng, thích ứng là tốt rồi. Cô ấy bước đi, tận lực giữ một ít cự ly với Trương Dương: Trương Dương, chúng ta đi vào thôi!

Trương Dương gật đầu, lúc đi vào lại gặp người quen, Kỳ Sơn và Lâm Tuyết Quyên, Thích Ngạn cùng nhau đến, Kỳ Sơn cúi đầu mang theo do dự nhàn nhạt, hắn cho đến bây giờ vẫn chưa có giải thoát ra khỏi cái chết của em trai, Lâm Tuyết Quyên vô cùng quan tâm hiện trạng của hắn, ngày hôm nay hẹn hắn đi ra nghe biểu diễn, về phần kêu thêm Thích Ngạn là vì tị hiềm, giữa cô ấy và Kỳ Sơn dù sao cũng đã từng yêu nhau, hiện tại cô ấy cũng đã là người đã có chồng, ông chồng Hoắc Vân Trung khí lượng cũng không phải quá lớn, cho dù cô ấy và Kỳ Sơn bình thường gặp gỡ cũng sẽ chọc hắn cả ngày nổi máu.

Kỳ Sơn không thấy Trương Dương, Thích Ngạn thấy được, cô ấy và Trương Dương đã từng có gặp mặt một lần, thấp giọng hướng Lâm Tuyết Quyên nói, Lâm Tuyết Quyên nhắc nhở Kỳ Sơn: Kia hình như là chủ nhiệm Trương.

Kỳ Sơn lúc này mới ngẩng đầu, thấy Trương Dương cười tủm tỉm nhìn mình, Kỳ Sơn hướng Trương Dương gật đầu, hai người đi cùng nhau, Kỳ Sơn đạo: Chủ nhiệm Trương trở về lúc nào?

Trương Dương nói: Vừa trở về.

Kỳ Sơn gật đầu.

Trương Dương nói: Chuyện của em trai anh tôi có nghe nói, nén bi thương!

Kỳ Sơn thở dài: Cảm ơn!

Trong lòng của Trương Dương cũng khó chịu, thấy Kỳ Sơn hắn không khỏi liên tưởng đến Khương Lượng, tuy rằng tra ra cái chết của Khương Lượng có thể là do sát thủ Lâm Quang Minh trực tiếp tạo thành, thế nhưng các loại dấu hiệu cho thấy chuyện này hình như cũng có chút quan hệ với Kỳ Phong, sau đó Kỳ Phong chết, cái vụ án này cũng lâm vào khốn cảnh, Trương Dương bởi vậy đối với Kỳ Sơn sản sinh hoài nghi rất lớn.

Lâm Tuyết Quyên nói: Chủ nhiệm Trương và bạn gái cùng nhau đến xem biểu diễn?

Trương Dương cười nói: Đây là em gái nuôi của tôi!

Cố Dưỡng Dưỡng cười cười, trong lòng có chút mất mát, mình thật vất vả mới thoát khỏi cái bóng cô em vợ, sao lại thành em gái nuôi của hắn.