Chương 2321: Vẫn Là Bất Ngờ (2)

Y Đạo Quan Đồ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Kiều Mộng Viện nói: Lương Kì Hữu? Anh là nói bố vợ của An Đạt Văn? Cha của Lương Bách Ny?

Trương Dương gật đầu: Lương Kì Hữu biểu hiện ra hứng thú nồng hậu với công trình xây dựng thêm và cải tạo cảng Phước Long, anh luôn cảm thấy sau lưng hắn là An Đạt Văn giựt giây, về phần Hắc Quả Phụ, nữ nhân này rất không đơn giản, nói không chừng cô ta là thông qua quan hệ của An Đạt Văn mới tiến vào được tập đoàn Đỉnh Thiên.

Kiều Mộng Viện nói: Quan hệ của anh và An Đạt Văn vẫn luôn không được tốt lắm, nếu như quan hệ của anh và Thiệu Minh Phi bị hắn biết, hắn liệu có lợi dụng chuyện này để gây sự không?

Trương đại quan nhân thở dài: anh thấy chuyện này tám chín phần mười không hắn đã biết rồi, sở dĩ có lấy chuyện này ra làm văn là vì trước mắt vẫn chưa tới lúc, đó là một quả bom hẹn giờ, sớm muộn gì cũng sẽ nổ.

Đôi mi thanh tú của Kiều Mộng Viện nhăn lại, vừa rồi cô ta còn bởi vì tình một đêm giữa Thiệu Minh Phi và Trương Dương mà cảm thấy rối rắm và buồn bực, lúc này lại không khỏi lo lắng cho Trương Dương, nếu như chuyện này thực sự bị người ta vạch trần, như vậy Trương Dương tất nhiên sẽ gặp phải một nguy cơ cực lớn, cái khác không nói, bí thư tỉnh ủy Tống Hoài Minh tuyệt đối sẽ mât smawtj, tình cảm của hắn và Sở Yên Nhiên tất nhiên sẽ trải qua một hồi khảo nghiệm nghiêm khắc. Kiều Mộng Viện phát hiện tình cảm của mình đối với Trương Dương đã sớm thăng hoa, tối nay trong quá trình bọn họ nói chuyện, cô ta không ngờ không thấy ghen tị, cũng không bởi vì tình cảm của Trương Dương và Sở Yên Nhiên có thể sẽ gặp nguy cơ mà sinh suy nghĩ vui sướng khi người gặp họa, đối với Trương Dương cô ta là quan tâm từ nội tâm, hạnh phúc của hắn chính là hạnh phúc của cô ta, đây không phải là bởi vì không thích mà là bởi vì rất yêu.

Kiều Mộng Viện nói: Anh có nghĩ tới hay không, có lẽ buổi tối ngày đó không hề xảy ra chuyện gì quá, cô ta chỉ lợi dụng ý thức của anh không tỉnh táo mà lừa anh.

Trương Dương cẩn thận nhớ lại một chút, nói khẽ: Anh cũng có chút hoài nghi.

Kiều Mộng Viện nói: Nhưng tối hôm đó chỉ có anh và cô ta, ý thức của anh lại không tỉnh táo, với tính tình của cô ta thì nói gì mà chả được, chuyện này là cô ta bịa ra cũng chưa biết chừng. Có điều người biết chân tướng chỉ có cô ta, nếu như cô ta không nói thì chỉ sợ anh nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Trương đại quan nhân nói khẽ: Cái đó cũng chưa chắc!

Kiều Mộng Viện mắt đẹp chợt lóe sáng: Có ý gì?

Trương đại quan nhân nói: Anh vẫn có biện pháp khiến cô ta phải nói thật.

Kiều Mộng Viện nói: Nghiêm hình bức cung, anh sẽ không nghĩ tới phương pháp sứt sẹo như vậy chứ?

Trương đại quan nhân bật cười ha ha, hắn đến gần Kiều Mộng Viện hơn một chút. Kiều Mộng Viện lại dịch sang, bị hắn chen cho tới sát sô pha, Kiều Mộng Viện gắt: Cách em xa chút, cứ nghĩ đến anh và cô ta là trong lòng em liền không thoải mái.

Trương đại quan nhân vẻ mặt vô tội: Chuyện này anh là người bị hại, em nên thông cảm cho anh mới đúng.

Kiều Mộng Viện nói: Thông cảm cái đầu anh, nếu như không phải anh chủ động tìm tới cửa thì sao lại trúng bẫy của người ta.

Trương Dương ôm eo nhỏ của cô ta: Thời khắc mấu chốt anh vẫn có thể chịu được dụ hoặc.

Em sao không nhìn ra nhỉ?

Trương Dương nói: Nhưng đối với em thì anh một chút năng lực kiềm chế cũng không có.

Tránh ra, đừng chạm vào em.

Hắc Quả Phụ Thiệu Minh Phi dối chuyện nói dối là mình mai thai có chút thẹn quá hóa vụng, cô ta cũng không ngờ y thuật của Trương Dương lợi hại tới như vậy, chỉ dựa vào bắt mạch đã nhìn thấu cô ta nói dối, tiến tới bởi vì chuyện này mà sinh ra hoài nghi với tất cả đã phát sinh trong đêm đó, Trương Dương cân nhắc tới mê hồn thuật, nhưng loại người như Hắc Quả Phụ Thiệu Minh Phi tính cảnh giác rất cao, chưa chắc đã có thể tìm được thời cơ thích hợp để xuống tay, có điều hắn vẫn nghĩ tới một số biện pháp, hôm ấy khi phong lưu một đêm với Thiệu Minh Phi, trên giường dính không ít vết máu, Thiệu Minh Phi nói là kinh của cô ta. Trương đại quan nhân lúc ấy cũng không hề để ở trong lòng, nhưng về sau phát hiện trên áo sơmi của mình cũng dính một số vết máu, vốn muốn ném cái áo sơmi này đi rồi, nhưng cuối cùng hắn ma xui quỷ khiến thế nào vẫn giữ lại, lúc đó là muốn tạm thời lưu lại kỷ niệm cho một đêm nghiệt duyên này, nhưng không ngờ cuối cùng lại có công dụng.

Coca mà Thiệu Minh Phi từng uống vẫn còn ở bên trong xe. từ trên đó có thể lấy dấu vân tay của cô ta rồi kiểm tra nhiễm sắc thể, cộng thê vết máu trên áo sơmi, Trương đại quan nhân đã có hai vật chứng.

Triệu Quốc Cường tuy rằng không biết mục đích của Trương Dương là gì, nhưng đối với Trương Dương nhờ giúp đỡ thì vẫn rất sảng khoái đáp ứng, biểu hiện của Trương đại quan nhân vô cùng khẩn trương, khi tiến hành đối chiếu thì thằng cha này cũng ở đó.

Kết quả có rất nhanh, chuyên gia kiểm nghiệm cao cấp của khoa giám chứng cầm báo cáo đi ra.

Trương đại quan nhân lao lên trước giật lấy báo cáo, thuật ngữ chuyên nghiệp bên trên hắn nhìn không hiểu gì cả: Thế này có nghĩ là gì?

Triệu Quốc Cường lắc đầu, hắn cũng nhìn ra sự khẩn trương của Trương Dương, nhìn lướt qua báo cáo.

Chuyên gia kiểm nghiệm nói: Hai mẫu này là của hai người khác nhau.

Trương đại quan nhân trợn trừng hai mắt: Gì cơ?

Chuyên gia Kiểm nghiệm lặp lại: Hai mẫu này tới từ hai người khác nhau, để cẩn thận chúng tôi đã tiến hành kiểm nghiệm tất cả khả năng. Hai mẫu đều thu thập từ nữ tính, nhưng dấu vân tay trên coca và vật lưu lại trên nắp, thuộc cùng một người, vết máu trên áo sơmi thì thuộc người khác, chúng tôi còn phát hiện vật di lưu khác trên áo sơmi?

Trương đại quan nhân nói: Thứ gì?

Tinh dịch!

Trương đại quan nhân hận không thể tát vào miệng mình mấy cái, lão tử đây không phải là phạm tiện ư? Không hỏi thêm câu này thì chết à!

Chuyên gia kiểm nghiệm không phát hiện ra sự xấu hổ của Trương Dương, hắn tiếp tục nói: Tinh dịch và mẫu máu không phải của cùng một người.

Trương đại quan nhân nghĩ thầm anh không phải là nói thừa ư? Vừa nói máu là của nữ nhân, anh đã thấy nữ nhân có thứ đó bao giờ chưa? Hắn thật sự muốn bịt miệng chuyên gia kiểm nghiệm này lại không cho nói nữa.

Nhưng vị chuyên gia này hiển nhiên là người vô cùng nghiêm cẩn, hắn tiếp tục nói: Mẫu này chắc là khi nam nữ phát sinh quan hệ lưu lại, căn cứ vào phân tích của chúng tôi đối với mẫu máu, người sở hữu mẫu này chắc là lần đầu. Nói cách khác cô ta là xử nữ.

Trương đại quan nhân há hốc miệng, trời, thế cũng xét nghiệm ra được à? Nhưng kết quả này không khoa học, Thiệu Minh Phi tuyệt đối không phải. Hơn nữa từ phán đoán của Trương đại quan nhân mà nói, kinh nghiệm trên phương diện này của cô ta rất phong phú, nếu như kết quả của khoa giám chứng không sai, như vậy chuyện này cũng chỉ tồn tại một khả năng, mình và Thiệu Minh Phi vào buổi tối hôm đó không hề phát sinh gì cả, hai người bọn họ hoàn toàn thanh bạch, nhưng chuyện lại càng thêm khó bề phân biệt, máu trên áo sơmi của mình là của ai? Tối hôm đó dưới tình huống mất ý thức, mình rốt cuộc đã chiếm đoạt đêm đầu của hoang hoa khuê nữ nào? Trương đại quan nhân lúc này tâm loạn như ma.