Q2 - Chương 43: Bảo ngọc tại tâm quặng

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hai ngày trước, Chung Sơn từ chỗ Bi Thanh Ti biết được rằng cương thi có thể gọi là con cưng của đại địa, vì thi thể được an táng ở cửu âm chi mạch chí âm, trải trăm năm hút âm khí đại địa mới có thể thành vật trường sinh bất tử này, cương thi tiến hóa thêm một bước sẽ thành Đồng thi.

Trên Đồng thi là Ngân thi, chúng không có lý trí chỉ vô thức phá hoại khắp nơi nên kết cục chỉ có thể là bị tiêu diệt hoặc bị người khác điều khiển, Kim thi là cương thi cao hơn một tầng, có thể phi thiên, độn thổ, cương thi độn thổ không giống như chuột đào hang mà giống như dung nhập vào lòng đất, rất thần kỳ.

Ngân thi đã rất hiếm thấy, còn Kim thi là truyền thuyết, cao hơn Kim thi là gì thì cũng không ai biết.

Ẩn khu Chung Sơn vẫn đi theo Kim thi, không ngừng chìm xuống dưới lòng đất.

Kim thi dường như biết bảo vật ở đâu, lúc tiến về phía bên này lúc quẹo bên kia. Chung Sơn vẫn theo sát nó nhưng càng xuống sâu thì đất đá càng dày đặc, tốc độ di động của Ẩn khu theo khe đất cũng chậm dần.

Nửa nén hương sau, đúng lúc Chung Sơn sắp bị bỏ rơi thì đột nhiên Kim thi ngừng lại.

Linh khí. Có rất nhiều linh khí tràn ngập khắp nơi, so với linh khí trong Hỏa diễm động thiên của mình ở Khai Dương Tông còn nồng đậm hơn. Nơi này cũng có bảo bối sao?

Chung Sơn di chuyển đến phụ cận thì từ trong bóng tối bỗng nhiên phát ra rất nhiều hào quang lấp lánh .

Ở sâu trong lòng đất tràn ngập hào quang màu đỏ, màu lam.

Linh thạch, chắc chắn là linh thạch, vô số Âm linh thạch và Dương linh thạch xếp thành dải dài dày đặc, đây là quặng linh thạch ư?

Linh thạch như được đặt ở đây, mặc dù là quặng linh thạch nhưng từng viên một tựa hồ tạo thành một chỉnh thể, vô cùng kỳ lạ.

Kim thi đứng trước đống quặng linh thạch này, Ẩn khu ở phía sau nhìn thấy quặng linh thạch thì trong lòng nở rộ. Tìm được rồi.

Tìm được Cửu Long Phương Thiên Ngọc rồi, trong hai ngày qua Chung Sơn cũng hỏi qua Bi Thanh Ti về quặng linh thạch, bình thường mà nói sẽ chỉ có một loại nếu không phải là Dương linh thạch thì là Âm linh thạch, ở đây đồng thời có hai loại, đúng là không có khả năng.

Vậy thì chỉ có thể là Cửu Long Phương Thiên Ngọc mà thôi, trong Thiên Đình Chú có nhắc tới rằng một khi Cửu Long Phương Thiên Ngọc hình thành thì chắc chắn sẽ tụ tập linh khí ở bốn phương, thu nạp khí vận tám hướng lại không cho tán đi.

Linh thạch ở đây nhất định là do Cửu Long Phương Thiên Ngọc tụ tập linh khí lại mà thành. Cửu Long Phương Thiên Ngọc ngay bên trong vô số linh thạch này.

Nhưng vì sao Kim thi ngừng lại?

Đang lúc Chung Sơn hết sức nghi hoặc.

“Rầm!”

Cánh tay phải của Kim thi chợt duỗi ra phía trước, một cột sáng màu vàng từ quyền phải của kim thi đột nhiên đánh vào vô số linh thạch trước mặt.

Trong lòng đất âm thanh rất khó phân biệt nên Chung Sơn chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, quặng linh thạch trước mắt đột nhiên bị đánh thủng tạo thành một thông đạo.

Kim thi tiến vào bên trong lại vươn nắm tayđánh ra một cột sáng nữa, cứ như vậy mà di chuyển vào bên trong.

Kim thi có thể độn thổ, nhưngở trong quặng linh thạch thì không thể?

Thấy như vậy, trong lòng Chung Sơn cảm thấy vui mừng, tốt, tốt, quá tốt!

Kim thi phải phá vỡ quặng linh thạch thì mới có thể di chuyển nhưng Chung Sơn thì khác, bên trong quặng linh thạch này có vô số khe hở, Ẩn khu tiến vào còn nhanh hơn rất nhiều so với đi trong lòng đất.

Nháy mắt, có một bóng đen như quỷ mị từ bên hông Kim thi thoát ra ngoài.

Trong nháy mắt, Chung Sơn bắn về phía trung tâm quặng linh thạch.

Đồng thời ở phía trên, Thi tiên sinh đang nắm huyết sắc trái tim thì đột nhiên mở hai mắt ra. Trong mắt hắn hiện lên vẻ bất khả tư nghị.

– Tiên sinh, phát hiện gì sao?
Hoàng đế quay sang hỏi Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh đưa mắt nhìn Hoàng đế nhưng không nói gì mà nhắm hai mắt lại lần nữa để tiếp tục chỉ huy Kim thi.

Thấy Thi tiên sinh vô lễ với Hoàng đế thì những người khác đều trợn trừng mắt, cực kỳ khó chịu, chỉ có Hoàng đế ung dung nhẫn nại không nói gì mà tiếp tục chờ đợi.

Kim thi ở dưới không ngừng đi qua quặng linh thạch còn tốc độ của Chung Sơn lại nhanh hơn gấp mười, gấp trăm lần, chỉ một khắc đã đi được mười dặm.

Cảm nhận được linh khí càng lúc càng dày đặc, tốc độ của Chung Sơn ngày càng nhanh, sau một phần tư nén hương thì Ẩn khu đột nhiên dừng lại, đình chỉ di chuyển.

Chung Sơn đã thấy được thứ mình muốn tìm.

Đây là chỗ sâu nhất của quặng linh thạch, ở đây hoàn toàn không có linh thạch, phía bên trong chỉ là hình cầu đường kính khoảng một trượng, linh khí vô cùng dày đặc tạo thành một khối linh dịch, nhưng toàn bộ linh dịch này đang bao phủ một vật ở trung tâm.

Một khối ngọc thạch hình cầu to cỡ đầu người, lấp lóe chín màu, trên có vân nổi lên như chín bức phù điêu hình rồng có dáng vẻ không đồng nhất, mỗi con rồng đều có một màu sắc riêng, tổng cộng có chín màu.

Chín con rồng vây quanh ngọc thạch chín màu dường như lúc nào cũng có thể bay lên nhưng lại như luyến tiếc ngọc thạch mà ở lại. Nhìn qua cực kỳ sinh động, thậm chí Chung Sơn cảm giác chín con rồng kia giống như vật sống.

Cửu Long Phương Thiên Ngọc, nó là Cửu Long Phương Thiên!

Trong mắt Chung Sơn tràn ngập vẻ kinh hỉ.

“Rầm Rầm…”
Từ phía sau chợt truyền đến một loạt tiếng động rầm rầm.

Là Kim thi, nó sắp tới đây, Chung Sơn lập tức huyễn hóa cánh tay của Ẩn khu thành một bàn tay rồi bắt lấy Cửu Long Phương Thiên Ngọc đang được bao phủ trong khối linh dịch.

Khi bàn tay nhúng vào bên trong linh dịch thì lập tức có rất nhiều linh khí chảy vào cánh tay như muốn tranh nhau thẩm thấu vào trong cơ thể Chung Sơn.

Chung Sơn trợn hai mắt lên, hiện nhiên hắn không dám hấp thu, nếu hấp thu chỉ một giọt linh dịch thì cũng đủ làm cho mình nổ tung.

Hắn vung trữ vật thủ trạc lên, Cửu Long Phương Thiên Ngọc bống nhiên biến mất, hiển nhiên là đã được thu vào bên trong.

Trong nháy mắt, linh dịch tựa như mất đi lực liên kết đột nhiên hóa thành một dòng linh khí cường đại, theo khe hở quặng linh thạch nhanh chóng tỏa ra bốn hướng.

Hiện tượng này tạo ra một phen sóng to gió lớn khiến cho toàn bộ quặng linh thạch rung chuyển một hồi.

Kim thi chợt dừng lại, mặt Thi tiên sinh ở bên trên cũng vội vàng biến sắc lộ ra vẻ vừa nôn nóng lẫn phẫn nộ, Thi tiên sinh biết Cửu Long Phương Thiên Ngọc bị người khác hớt tay trên, hẳn là bóng đen vừa rồi, nhưng bóng đen kia là cái gì vậy?

Thi tiên sinh kinh hãi trong lòng, chỉ huy Kim thi nhanh chóng phóng về hướng trung tâm, nhất định phải đoạt lại Cửu Long Phương Thiên Ngọc, thực hiện lời hứa của mình.

Nhưng chẳng lẽ Chung Sơn lại chờ hắn?

Sau khi thu được bảo vật, ngay cả linh thạch vương vãi khắp nơi mà Chung Sơn cũng không thèm để ý, tiếng nổ từ phía sau không ngừng tới gần, phải đi mau.

Hắn lại hóa thành một bóng đen nhanh chóng phóng về phía trước.

Ẩn khu và Bản thể của Chung Sơn có mối liên hệ kỳ lạ, Ẩn khu có thể cảm nhận được vị trí của Bản thể rồi dựa vào đó lao nhanh về phía bản thể.

Khi Kim thi thoát khỏi vô số linh thạch để đến trung tâm thì mới phát hiện Cửu Long Phương Thiên Ngọc đã biến mất từ lâu. Mà cũng không biết người đoạt Cửu Long Phương Thiên Ngọc đi về phía nào, mạch linh thạch ở bốn phía không hề bị phá hỏng, vậy đối phương vào bằng cách nào? Bóng đen kia là gì vậy? Sao lại có chuyện như thế?

Lần đầu tiên, Thi tiên sinh có cảm giác thất bại. Ngay cả khi đối mặt với người có tu vi vượt xa mình thì Thi tiên sinh cũng chưa từng có cảm giác này nhưng lần này Thi tiên sinh lại thật sự cảm thấy thất bại, trong lĩnh vực mình am hiểu nhất mà lại có kẻ làm được chuyện ngay cả mình cũng không phát hiện ra.

Thở dài một hơi, Thi tiên sinh nhanh chóng chỉ huy Kim thi trở về lại trên mặt đất rồi nhẹ nhàng mở mắt, trong mắt hắn hiện lên vẻ khó tả.

– Tiên sinh, thế nào?
Hoàng đế hỏi.

– Bệ hạ, lần này gặp phải cao nhân rồi, tại hạ không đoạt được ‘Cửu Long Phương Thiên Ngọc’, xin bệ hạ tha thứ.
Thi tiên sinh mặt nhăn nhó, thở dài nói.

– Cái gì? Ngươi có Kim thi với độn thuật vô song thì làm sao có thể bị người khác đoạt trước? Ở dưới lòng đấtthì còn có ai có thể hơn được Kim thi chứ?
Người đứng phía sau Hoàng đế lập tức giận kêu lên, còn những người khác cũng trợn mắt nhìn nhau.

– Câm mồm.
Hoàng đế lập tức lên tiếng khiển trách.

Người đứng phía sau Hoàng đế liền ngậm miệng, nhưng lúc nhìn về phía Thi tiên sinh thì ai cũng lộ ra vẻ nghi ngờ.

– Tiên sinh nói có cao nhân, vậy nhất định là có cao nhân, trẫm tin tưởng tiên sinh, Cửu Long Phương Thiên Ngọc không có cũng được, trẫm còn có ‘Ngũ Long ngọc tỷ’, Âm Nguyệt Hoàng triều có thể không có Cửu Long Phương Thiên Ngọc nhưng không thể không có tiên sinh, lần sau nếu có người bất kính với tiên sinh, chém!
Hoàng đế lập tức tuyên bố với ngữ khí uy nghiêm vô cùng.

Thi tiên sinh vẫn lạnh lung nhìn mọi việc mà không nói câu nào, tu vi bản thân thấp kém nên những người này có thái độ bất kính với mình cũng rất bình thường. Mà ngữ khí của hoàng đế kia thì rõ ràng là đang lấy lòng mình, nhưng Thi tiên sinh tâm cao khí ngạo cũng không vì câu nói này của Hoàng đế mà có chút dấu hiệu cảm động. Ít nhất là tới bây giờ vẫn chưa có.

– Bệ hạ yên tâm, lần này không đoạt được Cửu Long Phương Thiên Ngọc, tại hạ sẽ nhanh chóng tiếp tục tìm bảo ngọc cho bệ hạ.
Thi tiên sinh nghiêm túc nói.

– Vậy làm phiền tiên sinh.
Hoàng đế lập tức nói.

– Ừm.
Thi tiên sinh gật đầu rồi không thèm để ý những người khác mà từ từ chỉ huy Kim thi trở về sau đó thu hồi nó.