Q1 - Chương 5: Tử Huân tiên tử

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Chung huynh, chúc mừng a.
Cách đó không xa, truyền đến thanh âm của Triệu gia chủ.

– Chung huynh, chúc mừng.
Lại một người quen biết Chung lão gia tử.

Chung lão gia tử liếc mắt liền nhận ra đó là gia chủ Tiền gia của tứ đại gia tộc.

– Cùng vui, cùng vui.
Chung lão gia tử lập tức đáp lễ nói.

Dù sao, Triệu gia chủ cũng là Tiên Thiên, hơn nữa cũng có mấy tên đệ tử gia tộc được tiên môn chọn.

– Trước đó không lâu là đại thọ Chung huynh không thể tưởng được trong thời gian ngắn ngủn liền đi đến đây, thật khiến ta rất bất ngờ a.
Gia chủ Tiền gia nhìn Chung Sơn nói.

– Vội vàng chạy đến, nhưng rốt cuộc vẫn còn kịp, chư vị lập tức trở về sao?
Chung Sơn giả bộ nói.

– Không, chúng ta còn phải đi bái phỏng một số hảo hữu, ngày sau chúng ta cùng xúc tất dài đàm (kề gối tâm sự).
Triệu gia chủ nói.

– Như vậy thì ngày sau gặp lại.
Chung lão gia tử cười nói.

Sau đó, mọi người đều cáo biệt ly khai.

Không bao lâu, trong Long Môn cốc, tất cả mọi người đi hết, chỉ còn Chung lão gia tử, còn có thi thể bốn nghĩa tử trước mặt.

Nhìn mấy thi thể đó, Chung lão gia tử cảm thán, đường là bọn hắn chọn, sinh tử do trời, nhưng mà nếu bọn hắn được chọn, sẽ giống như Chung Thập Cửu, hay là giống Chung Thiên?

Cảm thán một hồi, rốt cuộc Chung lão gia tử vẫn ở trong Long Môn cốc đào một cái hố to, chôn cất thi thể bốn nghĩa tử.

Đến trời tối, Chung lão gia tử ở Long Môn cốc nghỉ ngơi một đêm, đối với tình cảnh chém giết ban ngày, tất cả còn rõ ràng ở trong mắt, còn việc ngủ ở nơi toàn người chết như thế này, Chung lão gia tử không có nửa phần sợ hãi.

Tám mươi tuổi, có tình cảnh nào mà chưa thấy qua? Hơn nữa, cũng chỉ có nơi này là an toàn nhất, trước Long Môn đại hội các cường giả đã phóng ra khí thế, sớm đã dọn sạch yêu ma ở phụ cận.

Ngày hôm sau, sau khi ăn chút ít lương khô, liền chống quải trượng đầu rồng quay về.

Đạt tới Tiên Thiên kỳ đã không còn giống trước, đi đường cũng nhanh hơn rất nhiều, khi đến chín người, khi về chỉ có một người, Chung lão gia tử không có nửa phần uể oải mà là vui sướng, Tiên Thiên kỳ, rốt cục mình đã có điểm xuất phát rồi.

Bốn nghĩa tử, ba người phản bội, chỉ có Chung Thiên là còn nghĩ tới phụ ân, tất cả việc này Chung lão gia tử đều ghi tạc trong lòng, chôn dấu ở chỗ sâu nhất trong lòng.

Sơn đạo gập ghềnh, trên đường rất nhiều độc trùng chướng khí, Chung lão gia tử không thể không cẩn thận. Khi đêm đến, Chung lão gia tử tìm phiến rừng, leo lên cây, dùng võng mang theo buộc vào giữa hai cây rồi để ngủ, hơn nữa phía trên nhánh cây có bôi dược thảo, tránh cho độc xà từ bao võng cắn mình.

Chung lão gia tử mặc dù đến Tiên Thiên kỳ, có thể không ngủ trong thời gian dài, nhưng mà Chung lão gia tử cũng không muốn đi đường ban đêm, bởi vì nơi này là thâm sơn ngập tràn vô số nguy hiểm, buổi tối chỉ có thể ngủ bên trên võng, chợp mắt mà ngủ.

Đến giờ Tý. Phía chân trời, bất chợt có hai đạo hào quang bắn vào bên trong rừng rậm nơi Chung lão gia tử. Đang trong trạng thái chợp mắt, Chung lão gia tử nháy mắt bừng tỉnh, nhìn về phía ánh sáng cách đó không xa.

– He he he, Tử Huân tiên tử, nàng hãy theo ta đi. Làm đạo lữ của ta, chẳng lẽ còn thiệt cho nàng sao?
Một thanh âm cực độ dâm tà bỗng nhiên truyền vào trong tai Chung lão gia tử.

– Nằm mơ, Hồng Loan lão ma, Khai Dương Tông ta há lại nhập bọn với ngươi? Hồng Loan Tông ngày xưa, không thể tưởng được đến thế hệ của ngươi, đã biến thành một cái thế ma đầu.
Một thanh âm rất dễ nghe, nháy mắt truyền vào trong tai Chung lão gia tử.

Khai Dương Tông? Khai Dương Tông? Mắt Chung lão gia tử sáng ngời, bởi vì tông môn này Chung lão gia tử rất quen thuộc. Nhưng, Chung lão gia tử cũng sẽ không ngốc đến mức lao ra, mà là nín thở, trước kia tu luyện Quy Tức đại pháp liền thi triển ra, lập tức Chung lão gia tử giống như một người chết, nằm ở bên trong võng không có chút hơi thở.

– Hồng Loan Tông? He he he, nếu như nàng để ý đại tông phái ngày xưa này, vậy chuôi đao truyền thừa cho các lịch đại chưởng môn bản tông này tặng cho nàng nhé? Chỉ cần nàng theo ta, nó sẽ là của nàng.
Hồng Loan lão ma dâm tà cười nói.

– A!…… ta làm sao vậy, ngươi hạ độc ta?
Nữ tử cả kinh kêu lên.

– Hồng loan mê vụ, cảm giác thế nào? Thiên hạ đệ nhất xuân dược, cũng chỉ có Hồng Loan lão ma ta mới có thể thi triển, ta cũng không tin nàng còn có thể trốn khỏi lòng bàn tay ta, cũng chớ có trách ta, theo như lời nữ đệ tử trước khi chết của ngươi nói, ngươi chính là Chấn đỉnh thân, là lô đỉnh tu luyện tốt nhất, cũng mất một hồi công phu của lão ma ta mới làm nàng trọng thương như thế, he he he, nếu nàng không theo, vậy chẳng thể trách ta, đợi ta xóa sạch trí nhớ của nàng sẽ mang về hưởng dụng dần dần.
Hồng Loan lão ma cười dâm nói.

– Ngươi giết Thanh Nhi?
Nữ tử căm hận nói.

– Cũng không thể nói là giết, không chừng nàng ta còn cho là rất khoái hoạt đó, chỉ có thể nói nàng đã chết, dưới mê hồn của ta đã nói ra một bí mật của ngươi, he he he, vẫn là lão ma ta khá may mắn a, Chấn đỉnh, he he he, khó trách lôi pháp của Tử Huân tiên tử lợi hại như vậy, nếu trước đó ta không tìm kẻ chết thay nói không chừng lão ma ta đã chết trong tay nàng rồi, he he he.
Hồng Loan lão ma dâm tà cười nói.

– Cho dù ta chết ta cũng sẽ không để ngươi đạt được ý đồ.
Tử Huân tiên tử cả giận nói.

– Muộn rồi, có phải toàn thân tiên tử khô nóng hay không, he he, Hồng Loan mê vụ của ta bao phủ toàn bộ khu rừng, dù cho ngươi muốn chết cũng không chết được, he he he, lô đỉnh tốt như vậy còn là lần đầu tiên ta gặp, đến đây đi, để ta nếm thử xem có mụi vị gì, he he he.
Hồng Loan lão ma cười dâm tà nói.

– Ngươi đi chết đi!!!
Tử Huân tiên tử quát một tiếng.

“Oanh ~~~~~~~~~~”
Chỉ nghe một tiếng nổ, xa xa tĩnh lặng.

“Phù……phù……”
Phía xa, chỉ còn lại có tiếng thở dốc không ngừng của Tử Huân tiên tử, không biết là do mệt hay là vì trúng Hồng Loan mê vụ.

“Bùm bùm, bùm bùm… … …”
Liên tiếp tiếng đùng đùng, nghe rất cổ quái.

– He he he, có phải đi không được không? Thiên Lôi Châu, không thể ngờ được là Thiên Lôi Châu, nếu ngay từ đầu nàng dùng có lẽ còn có khả năng giết chết ta, nhưng mà, he he he, đi không nổi sao? Động đậy cũng chỉ tốn công thôi, không được bao lâu nữa dưới Hồng Loan mê vụ thần chí nàng sẽ mơ hồ, khi đó chính là lúc ta đến, ha ha ha.
Hồng Loan lão ma cười dâm nói.

– Còn không đi ra. Hờ ~~~~ hờ ~~~~.
Tử Huân tiên tử thở dốc nói.

Tử Huân tiên tử vừa nói, Chung lão gia tử liền biết là nói mình, bất đắc dĩ chỉ có thể đứng dậy, xem ra tu vi của Tử Huân tiên tử so với Hồng Loan lão ma cao hơn, nếu không cũng sẽ không phát hiện được mình, bây giờ chạy trốn ư? Chỉ cần mình để lộ khí tức, lão ma sẽ biết mình, về sau sẽ là sự đuổi giết vô cùng vô tận.

Quả nhiên, Chung lão gia tử từ trên võng hạ xuống, Hồng Loan lão ma liền phát hiện.

– Còn có người.
Hồng Loan lão ma ngữ khí âm hàn nói.

Chung lão gia tử nắm quải trượng đầu rồng lên, đi về chỗ sâu trong rừng rậm, không bao lâu rốt cục ở một chỗ rất sáng thấy được hai người.

Tử Huân tiên tử? Đây, đây không phải tuyệt diễm nữ tử duy nhất trong ngũ đại thượng tiên môn xuất hiện bên trên thượng lộ đài ở Long Môn đại hội sao? Khai Dương Tông?

Giờ phút này, Tử Huân tiên tử nằm trên mặt đất, mặt ửng hồng, hai mắt mê ly, đôi môi xinh đẹp hơi mở ra, không ngừng thở gấp, dường như là ý chí duy trì một tia thanh tỉnh cuối cùng của mình.

Ở chỗ bàn tay Tử Huân tiên tử xuất hiện một đạo tử quang hợp với bàn tay Tử Huân tiên tử, ở một đầu khác, tử quang là một đoàn hỏa diễm màu tím không ngừng bốc lên, từ chỗ hỏa diễm bắn ra rất nhiều lôi quang, rất nhiều tử lôi nhắm về một khuôn mặt cực kỳ xấu xí của lão giả áo đen, phát ra tiếng bùm bùm.

Lão giả ở trong vùng tử lôi đau khổ giãy dụa, nhưng trong mắt lại hiện lên tia hưng phấn, nhưng mà nhìn thấy Chung lão gia tử bỗng nhiên xuất hiện, trong mắt lại hiện lên một tia ngoan độc.

Ở trước mặt lão giả, là một thanh đại đao màu đỏ vừa đứt hai đoạn, chắc là cái vừa rồi được gọi là truyền thừa tông đao, xem ra là bị hỏa diễm màu tím kia đánh gãy.

– Đỡ thân thể ta đến phía trước, dùng Thiên Lôi Tử Hỏa, đốt cháy hắn. Hờ ~~~~ hờ ~~~~.
Hai mắt Tử Huân tiên tử đã mơ màng thành một khe hở, bắt buộc mình phải tiếp tục thanh tỉnh.

Nhìn Hồng Loan lão ma, Chung lão gia tử không hề do dự, ôm thân thể Tử Huân tiên tử đưa về phía trước, Tử Huân tiên tử được đưa đến phía trước tử quang trong tay hợp với ‘Thiên Lôi Tử Hỏa’ cũng nhanh chóng hướng gần về Hồng Loan lão ma.

– Không……!!!
Hồng Loan lão ma hoảng sợ kêu gào.

“Phụp ~~~~~~~~~~~ “
Không có tiếng nổ mạnh, Thiên Lôi Tử Hỏa nháy mắt đã bao phủ Hồng Loan lão ma, chỉ hai hơi thở thân hình Hồng Loan lão ma liền hoàn toàn hóa thành tro bụi.

– Tốt rồi, hờ ~~~~ hờ ~~~~.
Trên mặt Tử Huân tiên tử lộ ra vẻ tươi cười, lôi hỏa chợt bay trở về, nháy mắt thu vào lòng bàn tay Tử Huân tiên tử rồi biến mất.

Giờ phút này, Tử Huân tiên tử dường như hoàn thành mọi việc, cả người thả lỏng hoàn toàn lâm vào mê loạn.

Thân mình mềm mại ở trong lòng Chung lão gia tử, mơ mơ màng màng bắt đầu sờ loạn.

Nhìn tuyệt sắc nữ tử trong ngực vặn vẹo cùng với vòng eo mềm mại đang thở gấp không dứt, giờ phút này Chung lão gia tử cũng có chút thở hổn hển.

“Hờ ~~~~ hờ ~~~~”
Hai mắt Chung lão gia tử dần dần biến hồng, một loại dục vọng chiếm hữu mãnh liệt bỗng nhiên tràn vào lòng.

Chung lão gia tử đột nhiên cả kinh, làm sao vậy, ta làm sao vậy? Tử Huân tiên tử tuy rằng xinh đẹp, nhưng chính mình cũng không phải chưa thấy qua mỹ nữ, Bảo Nhi, Bảo Nhi của mình cũng không kém nàng, huống hồ số tuổi của mình, sao lại thế này? Làm sao ta không thể khống chế được mình?

Hồng loan mê vụ, đúng rồi Hồng Loan lão ma nói đã bao phủ toàn bộ rừng rậm, mình cũng bị trúng rồi sao?

Chung lão gia tử kinh ngạc cảm thụ được một tia dục vọng của mình, hình như không ngừng kiên trì làm cho mình thanh tỉnh, nhưng một tuyệt thế mỹ nữ ở trong lòng, lại đang không ngừng cởi quần áo mình, còn không ngừng hôn môi mình.

Chung lão gia tử cảm thấy mình càng lúc càng không khống chế được bản thân. Hai mắt cũng trở nên đầy dục vọng, trong miệng không ngừng thở dốc, nhưng hình như dục vọng càng lúc càng mạnh mẽ.

Nhưng mà mình đã tám mươi tuổi, chuyện này là sao? Chẳng lẽ là trâu già gặm cỏ non? Không đúng, Tử Huân tiên tử tu tiên, nói không chừng so với ta còn già hơn, là nàng gặm cỏ non.

Nghĩ đi nghĩ lại, một tia thần trí cuối cùng của Chung lão gia tử cũng hoàn toàn biến mất.

Chung lão gia tử như đang trong một giấc mộng, một giấc mộng mà vài chục năm đã không thấy, ở trong mộng mình là nam chính, mà Bảo Nhi từng là nữ chính giờ đã đổi thành Tử Huân tiên tử.