Q1 - Chương 35: Hành động quái dị của hỏa lang

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thiên Linh Nhi nhìn thấy những yêu lang đó biết là không ổn, những yêu lang đó mặc dù mình không e ngại, nhưng Chung Sơn thì ngăn cản không được, Chung Sơn chỉ có thể ngăn cản được yêu lang cấp thấp nhất, nhưng mà nơi này có nhiều như thế, vậy chỉ có nước chờ chết thôi.

Thậm chí Lang Vương ở trong đó, Thiên Linh Nhi nhìn thoáng qua, kết hợp với lời của phụ thân trước kia, lập tức biết được đó chính là Tiên Thiên đỉnh cấp, thực lực Tiên Thiên đỉnh cấp, chính là mình cũng không có địch lại được a.

Nhưng mà mình còn có thể bay, bay lên trên cao sẽ không sao nữa, mình không có việc gì nhưng Chung Sơn thì sao? Chung Sơn làm sao đây?

Thiên Linh Nhi hoảng sợ rất nhanh bay về phía Chung Sơn, tuy rằng trước giờ vẫn giận Chung Sơn, nhưng mà trong nội tâm nàng cũng không hy vọng Chung Sơn bị thương thậm chí bỏ mạng.

Rất nhanh đã bay đến chỗ Chung Sơn.

Lũ yêu lang nếu mạnh nhất đã đạt tới Tiên Thiên đỉnh cấp, vậy thực lực tự nhiên không tầm thường, Lang Vương nhảy lên cao, há mồm ngoạm về phía Thiên Linh Nhi.

Nhìn thấy Lang Vương há mồm ngoạm tới, Thiên Linh Nhi rất nhanh bay lên trời cao, cũng trong lúc bay lên, một con yêu lang khác đã lẻn đến trước mặt Chung Sơn đang chạy trốn. Đảo mắt đã chặn tại đường đi của Chung Sơn.

Ở trên không trung, Thiên Linh Nhi nhìn thấy Chung Sơn gặp nguy hiểm, lập tức nôn nóng, vung Hồng Lăng lên quất vào mặt của Lang Vương.

Lang Vương chính là xui xẻo, giữa không trung không thể mượn lực, cũng không thể di động, sau khi Hồng lăng quất tới cũng không kịp tránh né, chỉ là nháy mắt khi bị quất tới liền phun ra mấy ngọn lửa.

Hỏa diễm to lớn đánh tới, Thiên Linh Nhi lắc thân mình tránh thoát hỏa diễm, nhưng là Chung Sơn ở phía dưới, thời gian càng lâu càng nguy hiểm, Thiên Linh Nhi lo lắng nhìn về phía Chung Sơn.

Nhưng mà khi nhìn đến cảnh tượng chỗ Chung Sơn thì lại khiến cho Thiên Linh Nhi ngây dại rồi.

Không chỉ có Thiên Linh Nhi, ngay cả ba tên Minh Kiếm Lâu trên đỉnh núi cao đằng xa cũng ngây dại. Xảy ra chuyện gì?

Chỉ thấy Chung Sơn giơ đại đao, hung hăng nhìn đám Hỏa lang, chỉ cần con Hỏa lang nào đến đây liền cho nó một đao. Đám Hỏa lang càng vây càng nhiều, nhưng sau khi vây Chung Sơn xong lại từ từ lùi lại về phía sau.

Không biết vì sao, giờ khắc này, đám Hỏa lang đều không hẹn mà cùng ngừng công kích Chung Sơn, chậm rãi lui ra phía sau, trong ánh mắt toàn tơ máu cũng dần dần được thay thế thành vẻ bình tĩnh.

Chung Sơn trên đầu đổ mồ hôi lạnh, vung đại đao nhìn bốn phía, trong mắt đầy vẻ bất khả tư nghị, làm sao vậy? Những con lang này sao lại không công kích?

Sau khi chúng lang bỏ qua Chung Sơn, đều không hẹn mà cùng nhằm về phía Thiên Linh Nhi.

Bởi vì, Thiên Linh Nhi vừa rồi vung Hồng lăng quất lên mặt Lang Vương đối với Lang Vương chính là một sự sỉ nhục rất lớn, Lang Vương phẫn nộ lại lần nữa lao tới Thiên Linh Nhi. Chúng lang cũng đuổi theo qua.

Nhìn thấy chúng lang vây về phía mình, Thiên Linh Nhi mặc dù kỳ quái, nhưng thấy Chung Sơn đã an toàn nên cũng yên tâm hơn, ít nhất là Chung Sơn sẽ không bị yêu lang công kích.

Trên đỉnh ngọn núi cao đằng xa, Chung Địa liên tục gào thét nói:
– Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?

– Đại sư huynh, sao lại thế? Đám yêu lang vì sao không công kích Chung Sơn?
Vương Quế nói với Lưu Minh.

– Hỏi Chung Địa đi.
Lưu Minh cũng không rõ vì sao, cũng nhìn về phía Chung Địa.

– Ta không biết, ta thật sự không biết, ta còn chưa hiểu rõ hết về con người của hắn.
Chung Địa nhìn về phía Chung Sơn, vẻ mặt sợ hãi nói.

Thiên Linh Nhi thiếu chút nữa bị trúng hỏa diễm do Lang Vương phun ra, thân hình rất nhanh bay lên, đồng thời quay đầu nhìn về phía đỉnh núi cao đằng xa.

Là bọn chúng, nhất định là bọn chúng cố ý.

Thiên Linh Nhi vẻ mặt tức giận, vung Hồng lăng lên hướng về phía đỉnh ngọn núi cao ở đằng xa bay đi.

– Linh Nhi, không nên đi. Quay lại!
Chung Sơn giận dữ hét lên.

Nhưng mà giờ phút này, sau khi đã bảo đảm an toàn của Chung Sơn, sự tức giận của Thiên Linh Nhi đối với Chung Sơn dường như lại lần nữa dâng lên,sẽ nghe lời của Chung Sơn sao? Rất nhanh nhằm về phía đỉnh ngọn núi cao kia.

Nhìn Thiên Linh Nhi không nghe lời, Chung Sơn chỉ biết đau đầu mà thở dài, thân hình rất nhanh lao về phía xa.

Thiên Linh Nhi bay phía trước, đám yêu lang đuổi theo phía sau, Chung Sơn cũng rất nhanh chạy về phía xa đó.

Chung Sơn nhìn ra phương hướng Thiên Linh Nhi muốn đi, tự nhiên rất nhanh lựa chọn được con đường tốt nhất, tuy rằng đi vòng nhưng lại đỡ tốn một chút thời gian lên – xuống giữa hai ngọn núi.

Chúng yêu lang tự nhiên không biết, chỉ một mạch điên cuồng mà đuổi theo Thiên Linh Nhi. Một hồi xuống núi, lại một hồi lên núi, xuống núi rồi lại lên núi, tốn thời gian hơn Chung Sơn rất nhiều.

Rất nhanh, Thiên Linh Nhi liền bay tới ngọn núi cao kia, cầm Hồng lăng đánh tới Lưu Minh với Vương Quế.

Khi Chung Sơn đuổi tới đó thì vừa vặn nhìn thấy cảnh kinh hiểm, Hồng lăng của Thiên Linh Nhi bị kiếm của Lưu Minh đâm thủng một lỗ, Hồng lăng bị tổn hại? Không ổn!

Nhưng vào lúc này, đám yêu lang cũng đã chạy tới, giờ phút này, đám yêu lang cũng nhìn chằm chằm vào Thiên Linh Nhi, dường như phải xé nát hoàn toàn Thiên Linh Nhi mới cam tâm.

Thấy tình cảnh như vậy, Chung Sơn trong lòng căng thẳng, bất chấp mọi thứ nhanh chóng nhảy vào giữa chỗ Thiên Linh Nhi và chúng lang, đại đao chỉ vào chúng lang.

Đây là một ngọn núi cao hiểm trở, phía trên có một bình đài cự thạch lớn, Thiên Linh Nhi đang chiến đấu một mặt ở đó, mà Chung Sơn lại đứng ở phía sau Thiên Linh Nhi chỉ về phía đám yêu lang.

Thiên Linh Nhi không có thời gian mà đi quan tâm yêu lang, giờ phút này đang muốn giải quyết nhanh hai đối thủ trước mặt này, mà hai người đó cũng đều là Tiên Thiên tầng thứ chín, tuy rằng bí tịch không cao cấp bằng Thiên Linh Nhi, nhưng dù sao cũng có thực lực như thế, hai đánh một còn đánh không lại nàng sao? Dần dần, Thiên Linh Nhi rơi vào bất lợi.

Đại đao của Chung Sơn chỉ vào chúng lang, tuy trong lòng có chút lo lắng, nhưng mà một màn trước đó Chung Sơn còn nhớ rõ.

Mặc dù không biết vì sao chúng lang không công kích mình, nhưng mà giờ phút này chỉ có thể đánh cuộc một phen.

Quả nhiên, chúng lang nhìn thấy Chung Sơn bỗng nhiên ngừng lại, Lang Vương dẫn đầu, trong mắt một vẻ âm tình bất định nhìn về phía Chung Sơn. Vẻ mặt phẫn hận nhìn Thiên Linh Nhi, lại nhìn Chung Sơn, tựa như không muốn dễ dàng bỏ qua như vậy.

Nhưng mà, nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Chung Sơn, Lang Vương nhìn chằm chằm một hồi. Bỗng nhiên kêu lên hai tiếng “Ô Ô”. Quay đầu lại, mang theo đám yêu lang xuống núi.

Đi rồi!

Đi rồi? Chung Sơn nhìn hết một màn này, chuyện gì xảy ra? Yêu lang vì sao không công kích mình, không, hình như không muốn tổn thương mình, sao lại vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngay tại lúc Chung Sơn đang cực kỳ nghi hoặc, bỗng nhiên lông tơ toàn thân Chung Sơn nháy mắt dựng đứng lên.

Nguy hiểm! Vô cùng nguy hiểm.

“Vù.”
Phía bên phải truyền đến một tiếng xé gió.

“Keng ~~~ “
Đưa đao nghiêng qua một bên. Một tiếng va chạm thật lớn, thân hình Chung Sơn rơi xuống bên cạnh cự thạch.

Hoảng sợ đứng vững lại, nhìn về phía người công kích mình.

– Nghiệt tử!
Thanh âm của Chung Sơn lạnh lùng nói.

Nhìn thấy Chung Sơn tránh thoát được, Chung Địa trong lòng khiếp đảm, ánh mắt có chút lóe lên nhìn về phía Chung Sơn, tiếp đó vẻ mặt bình tĩnh, giơ kiếm chỉ hướng Chung Sơn run rẫy nói:
– Không thể trách ta, có trách thì hãy trách chính ngươi, ngươi thật là đáng sợ mà!

“Hừ.” Chung Sơn hừ một tiếng tức giận.

Đao kiếm lại lần nữa va chạm, Chung Địa tuy là Tiên Thiên tầng thứ tư, nhưng mà đao pháp của Chung Sơn mạnh mẽ, lúc trước đối mặt Đường Hiệu Vưu đã thi triển ra. Tự nhiên không e ngại Chung Địa, đao kiếm phụ tử hai người chạm nhau, công kích vô cùng nhanh nhẹn.

“A ~~~ “
Phía xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm của Thiên Linh Nhi.

Nghe một tiếng đó, Chung Sơn trong lòng cả kinh, quay đầu nhìn lại phát hiện Hồng lăng của Thiên Linh Nhi tại giờ phút này cũng đã tan tác, đùi phải đã bị trường kiếm của Lưu Minh đâm thành một lỗ.

Không xong rồi!

Chung Sơn trong lòng cả kinh, phải nhanh chóng thoát khỏi Chung Địa dây dưa, mang Thiên Linh Nhi nhanh rời đi, với Truy Phong Ngoa của mình, chắc là có thể chạy thoát!

Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp!

“Hống ~~~”
Chung Sơn chợt bộc phát, một đao mạnh mẽ chém về phía Chung Địa.

Nhìn thấy một đao này, Chung Địa bỗng nhiên nhớ tới Đường Hiệu Vưu lúc trước, trong lòng cả kinh, trường kiếm rời tay bay ra, thân hình nhanh chóng lùi về phía sau.

“Keng ~~~”
Trường kiếm của Chung Địa bị Chung Sơn chém thành hai nửa, cũng không tiếp tục nhằm vào Chung Địa, mà Chung Sơn muốn bay đến chỗ Thiên Linh Nhi.

Ngay tại lúc Chung Sơn bay đến chỗ Thiên Linh Nhi, Thiên Linh Nhi bỗng nhiên lấy ra một viên ngọc trắng hình vuông, giống như một con mạt trượt, ở mặt bên trên có khắc một con Phượng Hoàng màu đỏ rực. Đây là ngọc phù mà Thiên Tinh Tử đưa cho Thiên Linh Nhi lúc nàng chuẩn bị ra ngoài, công dụng chính là bảo vệ tính mạng.

Khi Thiên Linh Nhi thấy chân bị thương, liền bóp nát ngọc phù trong tay.

“Ngâm ~~~”
Một tiếng phượng minh vang lên, từ trên ngọc phù vỡ vụn bỗng nhiên bay ra một con Hỏa phượng hoàng thật lớn dài đến năm mét.

Hỏa phượng hoàng vừa ra liền xuất ra hỏa diễm ngập trời, nhất thời chế trụ mọi người, bao gồm cả Thiên Linh Nhi, đây là nàng lần đầu tiên sử dụng loại ngọc phù này.

Hỏa phượng hoàng không nhận được chỉ thị, không ngừng bay lượn giữa không trung.

Lưu Minh và Vương Quế rất nhanh phản ứng lại, thấy rõ tình thế, lập tức giơ kiếm công kích về phía Thiên Linh Nhi.

Cảm nhận được địch nhân đánh đến. Thiên Linh Nhi trong lúc bối rối hạ tay phải xuống.

Hỏa phượng hoàng to lớn liền bay thẳng xuống phía dưới. Giống như muốn đâm chết Lưu Minh và Vương Quế.

Hai người nhanh chóng nhảy ra hai bên.

“Oành ~~~ “
Hỏa phượng hoàng trực tiếp đụng vào mặt đất. Cùng với một tiếng nổ thì phía dưới đại thạch toàn bộ đã vỡ vụn.

Phải biết rằng, đây là một khối cự thạch treo giữa không trung, trong nháy mắt cự thạch vỡ vụn, ngay lập tức rơi xuống dưới khe sâu.

Chung Địa ở bên cạnh chuẩn bị đánh lén Chung Sơn liền không đứng vững, rất nhanh đã bị rơi xuống dưới.

Chỗ Lưu Minh, Vương Quế đặt chân, cũng đột nhiên vỡ vụn, đều bị rơi xuống.

– A ~~~

– A ~~~

– A ~~~
Liên tiếp ba tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ngừng chìm vào trong khe sâu.

Còn Chung Sơn đứng ở giữa hai bên, đương nhiên không thể may mắn thoát khỏi, cũng bị rơi xuống dưới.

Nhưng lúc Chung Sơn đang hoảng sợ, bỗng nhiên có một Hồng lăng quấn lấy thắt lưng Chung Sơn, kéo Chung Sơn quay lại.

Thiên Linh Nhi vẫn là Thiên Linh Nhi, nàng cầm lấy Hồng lăng chính giữa đã bị đâm thủng, một đầu lôi kéo Chung Sơn, một đầu khác thì buộc lên một khối đá. Trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi cực độ.

Không xong, tảng đá bị buộc kia đang lắc lư, dường như cũng sắp bị rơi rồi.