Q1 - Chương 31: Bạch Lang thần bí

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Chung Địa xem xét thoáng qua tình hình rồi quyết định không tiến lên hỗ trợ cho Lưu Minh, Vương Quế , tất cả mọi người đều là Tiên Thiên tầng thứ chín nên không thể chen tay vào, mình nhúng tay chỉ có chết. Chỉ có thể trợ giúp Đường Hiệu Vưu bên này.

Vừa rồi Đường Hiệu Vưu đã kêu cứu, Chung Sơn mới đạt Tiên Thiên tầng thứ ba còn mình đã tới Tiên Thiên tầng thứ bốn nhưng Chung Địa hiểu rõ Chung Sơn, biết Chung Sơn còn hậu thủ nên không dám giao thủ với Chung Sơn mà dần dần rời khỏi chiến trường, trốn ở phía sau.

Đường Hiệu Vưu càng đánh càng nôn nóng, công lực của Chung Sơn là Tiên Thiên tầng thứ ba. Vì sao? Vì sao đao pháp của hắn mạnh như vậy? Dường như mỗi một lần đều chém vào nhược điểm trên kiếm của mình.

– Bắn tên, bắn tên.
Đường Hiệu Vưu quay về phía đám tiễn thủ Đường gia quát lên.

Cung tên đối phó người mới lên Tiên Thiên còn có hiệu quả. Còn đối với người đã hình thành chân nguyên Thiên Linh Nhi thì căn bản không lọt qua nổi tầng sát khí nồng đậm bên ngoài thân bọn họ. Huống hồ tốc độ của họ cũng không phải cứ nhiều tên là có thể bắn trúng. Nhưng Chung Sơn lại khác, hắn chưa luyện thành chân nguyên, chỉ mới là chân khí, tầng sát khí mỏng hình thành bên ngoài cơ thể ngăn cản không được những mũi tên này.

Ngăn cản không được nhưng không có nghĩa là không né được.Với tốc độ của Tiên Thiên cường giả cũng thì làm sao đám cung tiễn thủ có thể so sánh.

Một đợt tên bắn tới, Chung Sơn vọt nhanh chóng nhảy lên lên cao, vừa khéo bay về đến phía tiểu lang kia thì thấy đợt tên thứ hai còn nhiều hơn nữa đang bắn tới.

Nhìn làn mưa tên dày đặc, Chung Sơn biết trốn không được, trong mắt hiển vẻ qyết tâm.

Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp!

Cơ bắp toàn thân chợt căng lên sau đó thân thể Chung Sơn nhanh chóng to ra.

Khi đại đao Chung Sơn vung lên thì đám tôi tớ Triệu gia bị dọa bắt đầu chạy trốn bốn phía.

Tiểu Yêu Lang bị ném xuống dưới đất.

Yêu Lang đang hôn mê nhưng tới khi rớt xuống mặt đất thì lập tức tỉnh lại.

Yêu Lang vừa tỉnh lại đã thấy cảnh chém giết trong tiểu viện sau đó lại thấy một cơn mưa tên bắn về phía mình.

Rốt cuộc bọn họ phải giết ta sao? Ta sẽ giống những con sói khác, bị mũi tên của nhân loại bắn chết sao?

Gia gia, người không đến cứu Tiên Tiên ư? Rốt cuộc bọn họ sẽ giết ta, ta sắp chết, gia gia, gia gia!

Yêu Lang mang vẻ mặt tuyệt vọng nhìn về phía làn mưa tên đang phóng tới, trong mắt nó hiện lên vẻ hối hận vô cùng, nếu mình không lén trốn ra ngoài thì sẽ không gặp phải đám người xấu này và sẽ không phải chết.

– A ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đột nhiên Yêu Lang bỗng nhiên nghe được hét giận dữ sau đó thì thấy làn mưa tên bỗng nhiên biến mất, không, là bị chặn lại bởi một thân thể nhân loại thật lớn, thân thể đó đang ôm cổ Yêu Lang.

– Bộp, bộp, bộp….

Sau khi Yêu Lang cảm nhận được thân thể đang ôm lấy mình không ngừng run rẩy. Thì nó đã biết than thể này đã bị làn mưa tên bắn trúng.

Hắn dùng thân thể chắn tên cho mình? Hắn đã cứu mình? Hắn có phải là loại người gia gia thường nói, là người tốt sao? Người tốt?

– Chung Sơn ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Từ đằng xa truyền đến tiếng kêu lo lắng của Thiên Linh Nhi.

Chung Sơn phi người nhảy đến góc sân, đặt Yêu Lang xuống một góc an toàn rồi lại nhảy vào trong sân.

– Ta không sao!
Chung Sơn nói to với Thiên Linh Nhi rồi vung đại đao trong tay chém mạnh về phía Đường Hiệu Vưu.

Lực Phách Thiên Sơn!

Nhờ Thiên Ma Tôi Thể Đại Pháp Chung Sơn bộc phát ra thực lực gấp hai hơn nữa hắn còn dốc toàn lực chém đại đao cuồn cuộn sát khí về phía Đường Hiệu Vưu.

Nhìn thấy đôi mắt khát máu của Chung Sơn, Đường Hiệu Vưu liền biết không ổn. Một cảm giác sợ hãi chưa bao giờ từng có bao phủ cả người, hắn vội vã giơ trường kiếm trong tay lên nghênh đón.

“Keng ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~” .

“Cạch ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ “

Kiếm của Đường Hiệu Vưu bị chém gãy đôi, người hắn cũng bị chém làm hai phần, máu bắn ra giữa sân dính cả lên người Chung Sơn.

Chung Sơn ngẩng đầu nhìn về đám cung tiến thủ với vẻ hung hãn.

Đám cung tiến thủ đã sớm bị dọa vỡ mật, vừa rồi họ bắn tên như mưa lên người hắn nhưng cũng không có việc gì, đều bị cản lại hết. Thân thể hắn làm bằng kim cương sao? Đám cung tiến nháy mắt với nhau rồi trốn bặt tăm.

– Đi.
Lưu Minh đã bại dưới kiếm Triệu Sở Hướng thét một tiếng với Vương Quế rồi lui lại, nhảy lên nóc nhà biến mất dưới tầm mắt mọi người.

Vương Quế tự nhiên cũng phải chạy thoát ra ngoài.

Còn Chung Địa thì đã không còn thấy bóng dáng từ lâu.

Thiên Linh Nhi rất lo lắng Chung Sơn nên khi vừa thấy Vương Quế rời đi liền lập tức chạy đến trước mặt Chung Sơn. Trên lưng Chung Sơn có rất nhiều lỗ thủng.

– Không sao.
Chung Sơn lắc đầu nói.

Thiên Linh Nhi lập tức vén áo ngoài Chung Sơn lên nhìn thì thấy quả là không sao nhưng trên lưng có thêm một loạt vết đỏ. Tuy nhiên những vết đỏ này dường lại như tăng thêm một ít khí khái nam nhân.

Khí khái nam nhân? Phi phi phi! Thiên Linh Nhi đỏ mặt lên, lập tức kéo y phục Chung Sơn xuống.

– Chung Sơn, ngươi không sao chứ?
Triệu Sở Hướng nói.

– Không sao.
Chung Sơn lắc đầu nói.

– Chung Sơn,ngươi là người kỳ lạ nhất mà ta đã gặp, Tiên Thiên tầng thứ ba vậy mà có thể một đao đánh chết Tiên Thiên tầng thứ bốn. Đến khi ngươi hình thành chân nguyên thì nhất định phải đánh với ta một trận đó.
Triệu Sở Hướng lập tức cười nói.

– Được, nhất định.
Chung Sơn sảng khoái đáp.

Sau đó Chung Sơn bước đến chỗ Yêu Lang kia rồihẹ nhàng ôm nó lên.

– Chung Sơn, lần này may nhờ ngươi nên mới tìm được Yêu Lang, nếu không ta cũng không còn nhìn thấy nó nữa, vừa rồi cũng là ngươi cứu nó, như vậy Yêu Lang này chính là của ngươi.
Triệu Sở Hướng lập tức sảng khoái nói.

Triệu Sở Hướng là người ân oán rõ ràng, đối với việc hiểu lầm Chung Sơn lúc trước cũng có một chút áy náy, bây này chân tướng đã rõ ràng nên nhường Yêu Lang xem như là vật xin lỗi.

– Được.
Chung Sơn cũng không nói nhiềumà trực tiếp đáp ứng, xem như không có Yêu Lang này.

Chung Sơn ôm Yêu Lang trở lại phía trước tiểu viện, nha hoàn cũng đã lấy nước để Chung Sơn rửa sạch vết máu trên người.

Trên người Yêu Lang cũng dính đầy máu.

Chung Sơn cũng mang Yêu Lang vào phòng tắm, đặt nó ở bên cạnh bồn, sau đó mặc kệ nó rồi nhảy vào bồn chỉ để cái đầu ra ngoàibắt đầu tắm rửa.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ mới nhìn Yêu Lang. Ôm lấy Yêu Lang rồi nhanh chóng bỏ vào bồn bắt đầu tắm cho nó.

– Ồ, con Yêu Lang cao cấp này đúng là không tầm thường, toàn thân bị lông phủ kín, không thể phân biệt là đực hay cái.”
Chung Sơn lộ vẻ tia ngạc nhiên trên mặt.

Sau khi tắm xong cho Yêu Lang thì hắn lạii cười cười nói:
– Là tiểu lang cái, khó trách nhìn không thấy cái đó.

Mặc quần áo xong, Chung Sơn liền ôm tiểu lang đi ra.

– Chung Sơn, tiểu lang này còn nhỏ như vậy chi bằng hãy thả đi để nó trở lại tộc đàn. Bằng không sớm muộn gì nó cũng đói chết, ta cũng không biết nó muốn ăn cái gì.
Thiên Linh Nhi lập tức nói.

Nhìn Thiên Linh Nhi, Chung Sơn đau đầu một lúc, thả ư? Đây chính là tứ phẩm đan dược đó. Nhưng nhìn tiểu lang này thì thấy cũng đúng, có lẽ không được bao lâu nữa nó sẽ chết đói bởi vì Chung Sơn phát hiện tiểu lang này cũng không ăn cháo loãng được, vừa rồi ở trong bồn tắm nó đã phun ra hết.

Có lẽ không được bao lâu nó sẽ chết đói, đến lúc đó thì máu cũng không còn có ích nữa. Nếu là mình mang theo nó thì lại có thêm đối tượng cần phải chiếu cố.

Thấy quyết tâm không thả Yêu Lang thề không bỏ qua cả Thiên Linh Nhi , Chung Sơn lắc đầu có vẻ cưng chiều:
– Được, Theo ý nàng.

– Chung Sơn, ngươi sẽ phóng sinh tiểu lang này?
Triệu Sở Hướng nói với vẻ bất ngờ.

– Không sai.

Chung Sơn ban đầu cũng có chút không nỡ nhưng một khi đã đáp ứng Thiên Linh Nhi rồi thì cũng vứt bỏ hết, là nam nhân một khi đã hứa thì phải thực hiện, đây là phong cách xử sự của Chung Sơn.

– Được rồi, ta dẫn bọn ngươi đi.
Triệu Sở Hướng cũng lập tức gật đầu nói. Nếu Chung Sơn đã đồng ý thì mình cũng không có gì để nói.

Đến buổi chiều, mọi người đã chạy tới thâm sơn phương Bắc. Triệu Sở Hướng tuy cũng là Tiên Thiên tầng thứ chín nhưng mà trường thương trong tay cũng không thể chở hắn phi hành như Hồng Lăng của Thiên Linh Nhi, dù sao tài liệu chế tạo Hồng Lăng của Thiên Linh Nhi không dễ tìm.

Nhìn tiểu lang kia một cái, Chung Sơn nhẹ nhàng buông nó ra.

– Đi đi, đi đi.
Thiên Linh Nhi lập tức vui mừng kêu lên.

Yêu Lang nghi hoặc nhìn Chung Sơn rồi lại nhìn hai người kia, đi được hai bước rồi quay đầu lại một lần nữa. Cuối cùng mới xác định Chung Sơn thật sự muốn thả mình đi. Lúc này, Yêu Lang rốt cuộc đã công nhận Chung Sơn thật sự là người tốt, thật là người tốt! Mình cũng gặp được người tốt.

Yêu Lang bỗng chạy lại trước mặt Chung Sơn, Chung Sơn mang theo vẻ mặt nghi hoặc muốn ôm lấy Yêu Lang nhưng mà Yêu Lang lại nhẹ nhàng nhảy ra né tránh, nhìn tay trái Chung Sơn rồi nhẹ nhàng liếm một lát, sau đó từ trong miệng nó bỗng nhiên phun ra ít chất lỏng màu trắng.

Nhổ nước miếng?

Ba người trợn mắt há hốc mồm nhìn hành động Yêu Lang làm với Chung Sơn, Chung Sơn thả nó mà nó còn phun nước miếng vào Chung Sơn? Nhưng Yêu Lang biết ý nghĩa của hành động nhổ nước miếng sao?

Yêu Lang phun chất lỏng màu trắng xong liền vọt đi, chạy vào bên trong thâm sơn, biến mất trong tầm mắt Chung Sơn.

– Tiểu lang này thật là, thả nó nó còn phun nước miếng vào ngươi.
Thiên Linh Nhi lập tức cười nói.

Mà Chung Sơn lại không nói gì.

Nước miếng? Không phải nước miếng, Chung Sơn cảm thấy khi chất lỏng màu trắng kia chảy vào lòng bàn tay thì liền nhanh chóng thẩm thấu vào trong cơ thể, hơn nữa Chung Sơn còn có loại cảm giác chất lỏng màu trắng kia tựa như dung nhập vào bên trong máu.

Lắc đầu, Chung Sơn vứt bỏ nghi hoặc trong lòng.

– Được rồi, chúng ta trở về đi.
Chung Sơn mở miệng nói.

– Ừm.
Thiên Linh Nhi lập tức đáp.

Tiếp đó, ba người nhanh chóng rời núi trở về.

Sau khi đi được nửa canh giờ. Bọn Chung Sơn không biết rằng ở trên đỉnh một ngọn núi phía xa cũng xuất hiện một cảnh sắc kỳ lạ.

Một con cự lang chiều cao hai mét đứng ở đỉnh núi,trên đỉnh đầu nó lại có một tiểu lang cao cừng một xích đứng. Chính là tiểu lang vừa rồi được Chung Sơn phóng sinh.

Tiểu lang đứng trên đỉnh đầu đại lang nhìn hình bong Chung Sơn từ từ biến mất sau núi. Tiếp đó, tiểu lang nhẹ nhàng kêu vài tiếng với đại lang phía dưới. Tựa như nó đang ra lệnh cho đại lang.

Đại lang lập tức kêu lên vài tiếng, giống như là nghe lệnh của tiểu lang, lập tức quay đầu hướng về bên trong thâm sơn nhanh chóng rời đi.