Q.6 - Chương 138: Chờ mong của thiên hạ

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trong mây mù lượn lờ, một hòn đảo khổng lồ tới cực điểm chậm rãi trôi nổi ở trên trời cao trăm vạn dặm.

Chậm rãi? Đó cũng chỉ là vấn đề khoảng cách, giống như mặt trời, nhìn qua thì giống như di chuyển rất chậm, nhưng mà tốc độ kia cũng không phải là người có thể nhìn kịp.

Phù đảo (đảo nổi) trong mây mù? Trên trời cao trăm vạn dặm?

Khi thấy một màn như vậy, gần như mọi người đều ngây người, xa như vậy, mà còn lớn như vậy?

Lúc vô số cao thủ nhìn theo Lăng Tiêu Thiên Đình là bọn họ bay thẳng lên trời cao, muốn bay tới gần, đánh giá toàn cảnh. Nhưng mà người tu vi thấp căn bản theo không kịp tốc độ Lăng Tiêu Thiên Đình, tu vi cao cũng mệt mỏi cố sống cố chết đuổi theo.

Dần dần, mọi người bay tới gần, nhưng mà khi bọn họ thấy rõ ràng cảnh tượng thì gần như mọi người đều kinh hãi nuốt nuốt nước miếng.

Này, này con mẹ nó, vẫn còn là phù đảo sao?

Sau khi cố sống cố chết bay tới gần, liếc mắt một cái nhìn lại không ngờ nhìn không tới đầu cuối.

Đây, đây là cái gì? Làm sao có thể bay được? Đệ nhất thiên hạ phù đảo sao?

– Người tới dừng lại!

Triệu Sở Hướng tay cầm trường thương, phía sau còn 1 đám thuộc hạ, đứng ở men phía tây.

– Ngươi là người phương nào?

Cầm đầu là một gã cường giả Hoàng Cực Cảnh quay sang Triệu Sở Hướng hỏi.

– Đại Tranh Hoàng triều, Triệu Sở Hướng!

Triệu Sở Hướng trầm giọng nói.

– Đại Tranh Hoàng triều? Cái này, ta nhớ ra rồi…!

Một người trong đó bỗng nhiên nhận ra cả kinh kêu lên.

Mọi người đều nhìn về phía hắn.

– Đây là Thiên Lang Đảo, là chỗ ở của Lang tộc, chỗ ở của Đế Huyền Sát, Thiên Lang Đảo, đó là ngọn núi gần biển, lúc ta tránh nạn chính là ở chỗ đó. Không sai được, đây, đây là Thiên Lang Đảo!

Người kia sợ hãi rống lên.

Người kia vừa rống lên, khiến cho một đám cường giả đang chạy theo Lăng Tiêu Thiên Đình đều bị khựng lại, chỗ ở của Đế Huyền Sát?

Thiên Lang Đảo? Có lẽ trước kia mọi người chỉ biết Đế Huyền Sát. Nhưng mà Chung Sơn quật khởi, mọi người càng ngày càng hiểu biết Chung Sơn. Đại Tranh Hoàng triều, triều đô ở ngay Thiên Lang Đảo, mà cái này, cái trước mắt này là Thiên Lang Đảo sao?

Cả đám cường giả vốn lúc đầu có tâm tư muốn mạo phạm cũng thu lại.

Từng người đều tràn ngập khó tin nhìn một màn này, Thiên Lang Đảo?

Thiên Lang Đảo sao lại bay tới đây? Sao lại bay lên được?

– Thiên Lang Đảo đã không còn tồn tại nữa, bây giờ nó tên là Lăng Tiêu Thiên Đình, triều đô của Đại Tranh Hoàng triều, Lăng Tiêu Thiên Đình là bệ hạ trước đó mở ra, mong rằng chư vị tự trọng, không nên không xin phép mà lên.

Triệu Sở Hướng trầm giọng nói.

Nghe Triệu Sở Hướng nói vậy, gần như mọi người đều nhíu mày.

Thiên Lang Đảo? Lăng Tiêu Thiên Đình? Triều đô?

Không ai dám khinh thường Chung Sơn, cũng không ai dám khinh thường Đế Huyền Sát, đây chính là trung tâm chính trị của Đại Tranh, cũng là hang ổ của cường giả Lang tộc, ai không muốn sống nữa thì mạo phạm đi?

Triệu Sở Hướng đã nói rất rõ ràng, cả đám cường giả mặc dù thấy rất đáng tiếc, nhưng không người nào dám đặt chân lên một bước.

Nhìn Lăng Tiêu Thiên Đình vô cùng khổng lồ bay qua, vô số cường giả đều lộ ra vẻ khó tin. Thậm chí còn tưởng mình đang mơ, cho tới tận khi Lăng Tiêu Thiên Đình bay xa, mới giật mình tỉnh lại.

Hoàng triều? Lăng Tiêu Thiên Đình, từ giờ khắc này, chuyện Lăng Tiêu Thiên Đình nhất định sẽ truyền khắp thiên hạ, mà cái tên Chung Sơn lại lần nữa truyền tụng khắp Thần Châu.

Lăng Tiêu Thiên Đình, đệ nhất thiên hạ thành cũng là đệ nhất thiên hạ triều, cho dù Thiên triều cũng chưa từng có, cái tên đệ nhất thiên hạ thành hoàn toàn xứng đáng, thậm chí còn được xưng là Vạn Cổ Đệ Nhất Thành, đều rất xứng với danh!

Cả đám cường giả nhanh chóng bay về bốn phía, tin tức nhưt thủy triều nhanh chóng lan ra khắp nơi.

Như ôn dịch có ngăn cũng không ngăn được, Lăng Tiêu Thiên Đình lại lần nữa trở thành nơi chờ mong của thiên hạ.

Vận triều, tông môn nhận được tin tức đều phái lượng lớn trinh sát điều tra hành động kinh thế hãi tục này.

Về phần an toàn, sau khi biết được lai lịch Lăng Tiêu Thiên Đình, không người nào dám ngăn cản, cộng thêm ở phương nam Thần Châu, cũng không có Thiên triều cường thế, Lăng Tiêu Thiên Đình một đường đi qua, thông thuận vô cùng.

Nhất cử nhất động của Lăng Tiêu Thiên Đình khiến vô số người quan tâm.

Trên Lăng Tiêu Thiên Đình.

Sau khi thượng triều, trong Trường Sinh Điện, Chung Sơn đứng cùng đám người thân cận. Tu vi thấp đứng ở xa, tu vi cao mới dám tới gần trung ương.

Trung tâm đại điện có một cái bàn ngọc, trên bàn ngọc có đặt một pho tượng ngọc. Ánh mắt mọi người đều nhìn về pho tượng này. Thậm chí sau khi Liễu Vô Song nhìn vào, tâm thần rung lên một hồi, nhanh chóng nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tĩnh tâm.

Pho tượng bạch ngọc kia là hình dạng một mỹ nữ tuyệt thế, giống như tự nhiên, tay áo bay bay, xinh đẹp tuyệt thế.

Đây đúng là chí bảo tổ tiên Bi Thanh Ti truyền xuống.

Mọi người nhìn vào pho tượng bạch ngọc đều sinh ra ảo giác. Có người nhìn thấy vô số mỹ nữ, có người nhìn thấy vô số Dạ Xoa, có người nhìn thấy kẻ thù của mình, có người nhìn thấy người yêu của mình. Ảo giác tràn ngập trong lòng mọi người.

– Đây là chí bảo ngươi nói?

Chung Sơn nhìn về phía Bi Thanh Ti.

Bi Thanh Ti nhìn lại Linh Nhi, Bảo Nhi, thấy nhị nữ mỉm cười hiền lành, mới nhìn sang Chung Sơn nói:

– Ừ, là gia tổ ngẫu nhiên đoạt được, căn cứ theo tài liệu gia tổ ghi lại, vật ấy đến từ đại thế giới, không biết vì sao lại lưu lạc đến tận đây, nó tên là Thiên Ma Trì.

– Thiên Ma Trì?

Chung Sơn nhíu mày hỏi.

Đám người Nê Bồ Tát đều lộ ra vẻ nghi hoặc.

Thiên Ma Trì? Pho tượng này là ao (trì nghĩa là ao)? Từng người quay sang nhìn nhau.

– Thiên Ma Trì này kỳ thật sau khi gia tổ thành tiên hạ vô số phong ấn, cho nên chúng ta mới không bị tai nạn và rối loạn tâm thần.

Bi Thanh Ti nói.

– Vô số phong ấn?

Những người bị ảnh hưởng tâm thần, khóe miệng đều co rút lại.

Đã hạ vô số phong ấn, không ngờ còn khủng bố như thế.

– Căn cứ tài liệu gia tổ ghi lại, lúc phát hiện nó là ở trong một thâm sơn vô cùng quỷ dị, mọi người thường thường nhìn thấy quỷ vật, có lẽ chính là do nó tạo thành, lúc đó vật ấy chính là một cái ao nhỏ bên trong thung lũng trung tâm thâm sơn. Giống như bị người ta vô tâm vứt bỏ vậy.

Bi Thanh Ti nói.

– Ừ!

Mọi người gật gật đầu nhìn về phía Bi Thanh Ti.

– Cái ao kia đen tối vô cùng cho nên có vô số ảo ảnh bao phủ toàn bộ khe núi, vô số ảo cảnh, nếu không phải gia tổ có Băng Tâm Quyết tự nghĩ ra bảo vệ bản tâm, thì khi đó đã trầm mê vào ảo cảnh cho tới chết rồi. Căn cứ theo tài liệu ghi lại, lúc ấy trong cái ao kia, mỗi ngày đều sinh ra một Thiên Ma, xé mở hư không rời khỏi giới này.

Bi Thanh Ti nói.

Bi Thanh Ti nói xong, cả đám cường giả đều lộ ra vẻ mặt quỷ dị, đặc biệt Đế Huyền Sát. Đế Huyền Sát vô cùng quái dị nhìn về pho tượng mỹ nữ trước mắt, Thiên Ma? Cái này lại dựng dục Thiên Ma?

– Thiên Ma giả, hoặc Tâm Dã, nghe đồn chỉ có đại thế giới mới tồn tại một loại linh thể không có hình dạng. Không thể ngăn cản Tâm Ma thăng cấp. Thiên Ma sơ cấp thường trở thành khắc tinh của Thiên Cực Cảnh khi độ kiếp, ở đại thế giới, Thiên Cực Cảnh thành tiên khó càng thêm khó, mà nguyên nhân lớn nhất chính là Thiên Ma!

Nê Bồ Tát gật gật đầu nói.

– Đại thế giới? Khi thành tiên đưa tới Thiên Ma? Vậy tiểu thế giới chúng ta thì sao?

Chung Sơn hỏi.

– Giới chúng ta, không nhất định.

Nê Bồ Tát lắc đầu nói.

– Ồ?

– Lại nói tiếp, tiên chỉ là một cách gọi, sau khi Thiên Cực Cảnh nghênh kháng thiên uy, sửa đổi phàm mệnh là tiên mệnh. Tiên mệnh cũng không giống nhau, bình thường Thiên Cực Cảnh thành tiên chỉ biết trở thành tiên nhân hạ đẳng nhất, loại tiên nhân này, khi Thiên Cực Cảnh ở tiểu thế giới độ kiếp vẫn không thể dẫn tới Thiên Ma. Nhưng mà thực lực giống như Đế Chí Tôn đây, ta nghĩ, tương lai độ kiếp sẽ có Thiên Ma buông xuống, nếu như có thể vượt qua, thành tựu sẽ bỏ xa tiên nhân bình thường, tuy nhiên nếu thất bại, sẽ hóa thành tro bụi.

Nê Bồ Tát trầm giọng nói.

Đế Huyền Sát gật gật đầu, tỏ vẻ quả thật như thế.

Đế Huyền Sát thực lực mạnh cỡ nào? Là một trong những Thiên Cực Cảnh mạnh nhất, khi hắn độ kiếp thành tiên, cũng không phải là loại tiên nhân bình thường. Tiên nhân bình thường nhất và Đế Huyền Sát chênh lệch cũng không lớn.

Đây không phải là cảnh giới là có thể quyết định tất cả, giống như Cổ Thần Thông, Cổ Thần Thông và tiên nhân yếu nhất quyết đấu, Khai Thiên Phủ vừa ra, Cổ Thần Thông giành thắng lợi tuyệt đối. Cũng giống như Chung Sơn, cảnh giới cũng không thể nói rõ thực lực.

– Nghe đồn, người ở đại thế giới độ kiếp thất bại, có bảy thành là chết do Thiên Ma quấy nhiễu.

Nê Bồ Tát trầm giọng nói.

Nghe Nê Bồ Tát giải thích, cả đám cường giả nhìn lên pho tượng bạch ngọc, ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Thiên Ma biết bao khủng bố, Thiên Ma sơ cấp đã khiến cho vô số Thiên Cực Cảnh chết oan chết uổng, vậy cao cấp thì sao? Pho tượng trước mắt này lại khủng bố như vậy sao? Có thể dựng dục Thiên Ma?

– Cụ thể, Thiên Ma ta chưa từng thấy qua, tuy nhiên, tới gần nó tu luyện, nhất định sẽ gặp phải vô tận ảo cảnh, khiến cho người ta không ngừng nảy sinh tâm ma, càng gần thì ảnh hưởng càng lớn, tuy rằng quấy nhiễu tâm thần, nhưng mà tu luyện thời gian dài, nhất định có thể ma luyện tâm trí, có thể mượn nó tăng cường tâm cảnh. Trong tu luyện, tu thân dễ dàng nhất, tu tâm khó nhất, tâm cảnh quyết định tu vi, tâm cảnh không cao, tu vi vĩnh viễn không thể tiến lên. Vật ấy có thể nuôi dưỡng tâm cảnh con người, có thể giúp cho Đại Tranh Hoàng triều bồi dưỡng vô số cao thủ!

Bi Thanh Ti hít sâu một hơi trịnh trọng nói.

Mọi người đều trầm mặc, Chung Sơn cũng biết vì sao Bi Thanh Ti không để ý an nguy đi tới Trường Sinh Giới chính là tìm vật này cho mình.

Có vật này, Đại Tranh Hoàng triều có thể sản xuất ra được lượng lớn cao thủ tuyệt thế. Cao thủ, trí giả đều là nhân tài, Đại Tranh cần nhất là nhân tài, đi khắp nơi tìm kiếm, không bằng tự mình đào tạo.

– Có vật ấy, Đại Tranh chắc chắn tiến lên một bước!

Chung Sơn vừa lòng nói.

Nhìn thấy Chung Sơn vừa lòng, Bi Thanh Ti cười dịu dàng, chỉ cần Chung Sơn vừa lòng, tất cả khổ sở đều đáng giá.

– Bệ hạ!

Nê Bồ Tát bỗng nhiên khom người tiến lên nói.

– Ồ!

Chung Sơn ngoài ý muốn nhìn về phía Nê Bồ Tát.

– Theo như lời hoàng hậu, thần có một ý!

Nê Bồ Tát hai mắt nở rộ tinh quang nói.

– Nói thử xem.

– Dùng vật ấy làm trận cơ, thần có thể dựa theo một loại bí pháp đạt được từ âm phủ trước đó không lâu, sáng tạo một cái Diễn sinh giới!

– Diễn sinh giới?

– Vâng, là Diễn sinh giới chuyên dùng luyện tâm cảnh, tiến vào diễn sinh giới, thân thể đang còn nhưng tư tưởng lại có thể Luân Hồi trăm đời! Thiên Ma loạn vũ, bản tâm kiên định!

Nê Bồ Tát vẻ mặt đầy kích động nói.

– Ngươi nói là sự thật?

Chung Sơn cũng kích động hỏi.

– Căn cứ theo lý luận, chắc là khả thi, sau khi Luân Hồi trăm đời, cho dù tâm tính yếu ớt nhất thì cũng trở nên kiên cố! Nhìn rõ hết thảy! Cảnh giới tăng tiến vô hạn.

Nê Bồ Tát hưng phấn nói.

– Tốt, vậy vật ấy cứ giao cho ngươi, trước khi đến Thanh Châu, đem Diễn sinh giới bày ra Luân Hồi trăm đời cho ta!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

– Vâng!

Nê Bồ Tát lập tức đáp.

Đế Huyền Sát giờ phút này cũng mỉm cười, đồng thời trong mắt hiện lên vẻ vô cùng cảm khái, Đại Tranh, lúc trước chính là quyết định sáng suốt nhất của mình.

– – – – – oOo- – – – –