Q.11 - Chương 74: thượng cổ Thiên Đế ấn tỉ

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cách đó không xa, Mặc Tử gắt gao nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát! Từ lúc trên trăm họ Lăng Tiêu Thiên Đình hoan hô, Mặc Tử đã xác định thân phận của Đế Huyền Sát rồi.

Chí Tôn Lang tộc tại tiểu thế giới? Chí Tôn Lang tộc đại thế giới bây giờ?

Hung tính thật mạnh, trong mắt Mặc Tử hiện ra một cỗ ngưng trọng sâu đậm. Một loại ngưng trọng đối đãi với cường giả ngang cấp.

Đế Huyền Sát động tác phong khinh vân đạm, nhưng mà bởi vì phong khinh vân đạm, cho nên mới càng lộ ra sự cường thế của Đế Huyền Sát.

Thiên Đạo Tử nhìn chằm chằm vào Đế Huyền Sát.

Hai đại cường giả tuyệt thế mặt đối mặt, trong hai mắt đều hiện lên một cỗ khí tức hung thần, tuy rằng không phải mắt Thánh nhân, nhưng khí thế kia so với mắt Thánh nhân cũng không yếu hơn bao nhiêu.

Mắt Thánh nhân là thiên địa ban cho, mà ánh mắt hai tên hung nhân này là trải qua vô tận chiến đấu ma luyện ra.

– Đế Huyền Sát!

Thiên Đạo Tử lạnh lùng nói.

– Ngươi dám vỗ lễ với cháu gái ta!

Đế Huyền Sát cũng lạnh giọng nói.

Nói xong, Đế Huyền Sát cũng vung tay một chưởng đánh tới Thiên Đạo Tử.

Một chưởng đánh ra, hư không ngưng hiện ra một đạo lang trảo màu trắng, sát khí mười phần, mà mỗi một đầu lang trảo là một Quả Thế Kim Luân.

Một chưởng đánh ra, hình thành một cỗ khí thế cao ngút chém thẳng tới

Thiên Đạo Tử.

– Oanh……………!

Thiên Đạo Tử cũng dùng một chưởng đánh tới, hư không ngưng hiện một Huyết thủ ấn. Dưới một tiếng nổ lớn, lang trảo và Huyết thủ ấn va chạm ở trên hư không, giằng co với nhau.

Phương thiên địa kia lập tức vỡ nát, hắc động bùng nổ.

Trong mắt Đế Huyền Sát tràn ra hàn quang, Thiên Đạo Tử cũng trợn trừng hai mắt.

Quần áo Đế Huyền Sát hơi hơi phiêu động, mà thân thể Thiên Đạo Tử cũng không ngừng run rẩy, không phải thực lực Thiên Đạo Tử yếu, mà thân thể hắn chỉ vẻn vẹn là một hình chiếu mà thôi.

Hai hùng tranh chấp! Khí thế mênh mông.

Lực lượng khổng lồ tấn công, hình thành một hắc động đường kính mấy vạn dặm.

Xa xa, sắc mặt Mặc Tử không ngừng biến ảo.

Trên bầu trời, Thiên Chú Tử cũng hơi biến sắc, Thiên Thần Tử cũng dùng tốc độ nhanh hơn bắn xuống.

Trong mắt Đế Huyền Sát cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, mà Thiên Đạo Tử cũng như thế, hiển nhiên hai người đều đánh giá thấp đối phương, từ trong mắt đối phương, đều thấy được một cỗ thận trọng.

– Grào……………!

Trên bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng long ngâm khủng bố.

Là Kim Long số mệnh Đại Tranh, chu sa Kim Long.

Lúc trước, Thiên Đạo Tử vốn không để ý con chu sa Kim Long này, bởi vì uy lực của chu sa Kim Long lúc trước, Thiên Đạo Tử sớm đã nhìn ra, ở dưới Thiên Uy Nhãn có lẽ không chịu được một hồi, cũng sẽ bị huyết quang của Thiên Uy Nhãn tách ra thôi.

Nhưng mà, thời khắc này chu sa Kim Long lại không bị vậy, trên người chu sa Kim Long cũng phảng phất có một cỗ khí tức Thánh nhân, cường thế ép mở huyết quang cuốn tới.

Đồng thời, lòng bàn tay chu sa Kim Long lại lần nữa xuất hiện Phương Thiên Ngọc Tỉ của Đại Tranh.

Phương Thiên Ngọc Tỉ vừa ra, chu sa Kim Long hung hăng ấn về phía Thiên Uy Nhãn.

– Ông!

Rất nhiều huyết quang cuốn tới Phương Thiên Ngọc Tỉ, khí thế cường đại, cho dù Tổ Tiên cũng không chịu nổi, nếu bị huyết quang này chạm vào, cho dù Thánh đình ngự tỉ cũng nhất định bị nổ nát vụn.

Nhưng mà, Phương Thiên Ngọc Tỉ lại không bị vậy.

Hồng Châu Tử trên Phương Thiên Ngọc Tỉ bỗng nhiên lóe lên ánh sáng đỏ, toàn bộ Phương Thiên Ngọc Tỉ đều bị ánh sáng của Hồng Châu Tử nhiễm đỏ.

Ánh sáng màu đỏ còn đỏ tươi hơn huyết quang do Thiên Uy Nhãn bắn ra.

Mùi máu tanh mãnh liệt tràn ra bốn phía, khiến thiên địa đều ảm đạm, vô tận khí tức giết chóc từ trên Phương Thiên Ngọc Tỉ phát ra.

Khí tức khủng bố khiến Thiên Đạo Tử gần Đế Huyền Sát ngón tay cũng hơi dừng lại một chút, Mặc Tử lại trợn to hai mắt.

– Đây là? Ngự tỉ? Thượng cổ Thiên Đế ấn tỉ?

Thiên Đạo Tử kinh ngạc nói.

– Oanh……………!

Phương Thiên Ngọc Tỉ đi qua, tất cả tất cả đều biến mất, huyết quang Thiên Uy Nhãn cuốn tới, căn bản không khiến nó bị tổn thương một chút nào, ngay lúc Thiên Đạo Tử cùng Đế Huyền Sát giằng co, Phương Thiên Ngọc Tỉ hung hăng ấn lên Thiên Uy Nhãn.

Một tiếng nổ lớn vang lên. Thiên địa tràn ngập ánh sáng đỏ, Thiên Uy Nhãn dưới Phương Thiên Ngọc Tỉ va chạm, ầm ầm vỡ ra một khe nứt, rất nhiều khí tức màu máu từ bên trong phún ra ngoài.

Chung Sơn nhân lúc Thiên Đạo Tử cùng Đế Huyền Sát giao thủ tới thời khắc mấu chốt, không ngờ đánh lén Thiên Uy Nhãn?

Mà Phương Thiên Ngọc Tỉ cũng lại lần nữa cho thấy lực lượng quỷ dị bá đạo của nó, không ngờ một kích đánh lén phá mở Thiên Uy Nhãn, khiến Thiên Uy Nhãn bị trọng thương.

Khí tức màu máu lao ra, một cỗ lực hút bá đạo ở phía sau chu sa Kim Long hiện ra, rất nhanh hút khí tức màu máu này vào trong đó.

Là Thiên Phạt Nhãn của Chung Sơn.

Thiên Phạt Nhãn màu tím dường như cảm nhận được khí tức đồng nguyên của Thiên Uy Nhãn, lập tức điên cuồng rút ra khí tức màu máu do Thiên Uy Nhãn tiết ra.

Chỉ vẻn vẹn một chút thời gian, con ngươi màu tím của Thiên Phạt Nhãn không ngờ hiện ra một ít tơ máu.

– Thượng cổ Thiên Đế ấn tỉ? Được, ta còn xem nhẹ ngươi, Chung Sơn!

Thiên Đạo Tử nhìn Phương Thiên Ngọc Tỉ phát uy, cuối cùng gầm lên giận dữ, tiếp đó, thân hình thoắt một cái biến mất không thấy.

Không phải Thiên Đạo Tử chạy trốn, mà là Thiên Đạo Tử mất đi Thiên Uy Nhãn tụ thể, không thể tiếp tục chống đỡ hình chiếu, tiếp đó biến mất không thấy.

Cùng Đế Huyền Sát đối chưởng, cũng bởi vậy mà chấm dứt.

Thiên Uy Nhãn bị thương nặng, có Phương Thiên Ngọc Tỉ áp chế, vẻn vẹn chỉ một chút thời gian, đã bị Thiên Phạt Nhãn rút ra rất nhiều năng lượng, giờ phút này, đã nhỏ lại bằng tám phần kích cỡ ban đầu.

– Ầm ầm!

Thiên Uy Nhãn nhanh chóng nhắm mắt lại, mây đỏ cũng rất nhanh tán đi. Hiển nhiên là chỗ Thiên Châu, Thiên Đạo Tử rút Thiên Uy Nhãn về.

Đại chiến lại lần nữa chấm dứt.

Tại trong ánh mắt của Đế Huyền Sát, Mặc Tử, Thiên Thần Tử và Thiên Chú Tử, Phương Thiên Ngọc Tỉ lại lần nữa rơi vào tay Chung Sơn, bị Chung Sơn lật tay thu hồi lại.

Trên bầu trời, dường như trong nháy mắt Thiên Phạt Nhãn được tăng mạnh. Một cỗ uy thế mạnh hơn vừa rồi khiến Mặc Tử trở nên cực kỳ ngưng trọng.

– Vù!

Thiên Phạt Nhãn biến mất, trở về Thần Giới của Chung Sơn.

Xa xa, hai mươi Tổ Tiên Thiên gia nhìn thấy Thiên Đạo Tử biến mất, cũng nhao nhao ép lui đối thủ ngừng lại chiến đấu.

Đây!

Các Tổ Tiên vẫn có chút cảm giác không chân thật, gia chủ bị ép đi rồi?

– Gia gia!

Tiên Tiên hưng phấn kêu lớn lên.

Đế Huyền Sát nghe Tiên Tiên gọi mình, vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt hơi hơi hoãn lại, tiếp đó quay đầu nhìn về phía Tiên Tiên.

Tiên Tiên lập tức nhào tới.

– Tiên Tiên, đứng lại!

Chung Sơn gào to một tiếng.

– Ách?

Gần như mọi người đều hơi hơi kinh ngạc, dù cho Tiên Tiên, giờ phút này cũng kỳ quái cứng đờ tại chỗ.

– Chung, Chung Sơn!

Tiên Tiên kỳ quái nói.

– Không được qua, hắn không phải gia gia Đế Huyền Sát của ngươi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

Không phải Đế Huyền Sát? Quần thần Đại Tranh ồ lên. Mặc Tử ở trên hư không cũng cổ quái. 20 Tổ Tiên Thiên gia cũng không lập tức rút đi, mà lại chờ Thiên Chú Tử trên bầu trời.

Bởi vì giờ khắc này, chư cường trên bầu trời không còn chiến đấu, mà lại cấp tốc bay xuống phía dưới.

– Không phải gia gia? Làm sao có thể? Ta có thể cảm nhận được chính là gia gia!

Tiên Tiên lập tức kêu lên.

Chung Sơn không nhiều lời, mà lại đi đến trước mặt Tiên Tiên, che ở trước mặt Tiên Tiên nhìn về phía Đế Huyền Sát.

– Ngươi tới làm gì?

Chung Sơn trầm giọng nói.

Đế Huyền Sát nhìn chằm chằm Chung Sơn, trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

– Ta muốn mang Tiên Tiên đi!

Đế Huyền Sát thản nhiên nói.

– Ngươi là Đế Huyền Sát?

Chung Sơn nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát hỏi.

Một bên Tiên Tiên không khỏi lo lắng, đây không phải là gia gia sao?

– Ta chính là Đế Huyền Sát!

Đế Huyền Sát trầm giọng nói.

Chung Sơn lắc lắc đầu nói:

– Nếu là Đế Huyền Sát chân chính chắc chắn sẽ không đến Bắc Châu, ngươi đã đến đây, ngươi đã không phải Đế Huyền Sát chân chánh, hơn nữa ngươi hẳn đã tới từ sớm. Ngươi muốn mang Tiên Tiên đi? Không bao giờ!

Nhìn thấy Chung Sơn và Đế Huyền Sát bỗng nhiên tranh phong, gần như mọi người đều bối rối.

Dù cho Mặc Tử hiện tại cũng không biết rõ tình huống, Chung Sơn và Đế Huyền Sát rốt cuộc là địch hay là bạn? Làm sao lại cổ quái như vậy?

lang thân Tiên Tiên nhoáng lên một cái, hóa thành hình người, đầy mặt lo lắng nói:

– Chung Sơn, ngươi sao vậy? Hắn là gia gia a, các ngươi làm sao vậy…!

Nhìn thấy Chung Sơn và Đế Huyền Sát xung đột, Tiên Tiên không khỏi lo lắng.

Quay đầu, Chung Sơn nhìn về phía Tiên Tiên nói:

– Tin tưởng ta, ta sẽ không hại ngươi!

Tin tưởng ta, ta sẽ không hại ngươi! Nghe được câu này, trong lòng Tiên Tiên hơi xúc động, mình đây là thế nào? Hoài nghi Chung Sơn? Chung Sơn sẽ làm tổn thương tới mình sao? Không có khả năng.

Chung Sơn nói người đối diện không phải gia gia? Vậy khẳng định có đạo lý của hắn.

Nhưng mà, nhưng mà đối diện rõ ràng là…!

Tiên Tiên không nói thêm gì nữa, nhưng lo lắng trên mặt lại lộ ra hết.

Đế Huyền Sát chăm chú nhìn về phía Tiên Tiên, trong mắt lóe lên vẻ hiền lành, tiếp đó không khỏi nhíu mày.

– Lần trước, ta đã nói rất rõ ràng với ngươi, vì muốn tốt cho Tiên Tiên, ngươi còn chưa tới lúc gặp Tiên Tiên, cho tới tận khi hắn biến mất mới được. Nhưng bây giờ, ta phát hiện hắn càng ngày càng cường đại!

Chung Sơn lộ ra vẻ lo lắng nói.

– Ta là Đế Huyền Sát, khắp thiên hạ đều biết, ngươi đa nghi rồi!

Đế Huyền Sát trầm giọng nói.

– Vậy ngươi tới thật sự chỉ là muốn ông cháu đoàn tụ sao? Hoặc là nói, đến bây giờ, ngươi chưa kiểm tra qua thể chất của Tiên Tiên? Ta nghĩ thể chất của Tiên Tiên, trong nháy mắt Tiên Tiên đi ra ngoài, ngươi đã tự kiểm tra qua một lần rồi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

– Nàng là cháu gái ta!

– Đó chính là ngươi tra xét? Nếu chỉ là cháu gái, ngươi sẽ tra xét sao? Chung Sơn cắn chết không buông.

“…!”

– Đi thôi, ta sẽ chiếu cố tốt cho Tiên Tiên, nếu Đế Huyền Sát chân chính trở về, Đại Tranh vĩnh viễn hoan nghênh!

Chung Sơn lắc lắc đầu nói.

Đế Huyền Sát sắc mặt không khỏi biến hóa, cuối cùng lắc lắc đầu nói:

– Nếu ta nhất định phải mang Tiên Tiên đi thì sao!

– Ầm!

Thiên Thần Tử ầm ầm đáp xuống quảng trường Trường Sinh Điện.

Thiên Thần Tử cũng cực kỳ quái dị nhìn Đế Huyền Sát, sự cường đại của Đế Huyền Sát, Thiên Thần Tử cũng nhìn thấy, nhưng mà, thái độ của Đế Huyền Sát làm cho Thiên Thần Tử đa mưu túc trí nhất thời cũng không rõ.

– Thiên Thần Tử!

Chung Sơn quát một tiếng.

Trên mặt Thiên Thần Tử lộ ra vẻ kỳ lạ.

Chung Sơn lật tay 1 cái, lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện hư ảnh một khối lệnh bài.

– Thiên Lệnh!

Trong hư không Thiên Chú Tử biến sắc.

– Gia chủ truyền lệnh, bảo hộ Đế Tiên Tiên!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

Thiên Thần Tử biến sắc, gia chủ truyền lệnh? Đó chính là Thiên Linh Nhi hạ lệnh.

Là Chung Sơn giả truyền lệnh gia chủ Thiên gia sao? Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Thiên Thần Tử liền lập tức bị hủy bỏ, Thiên Linh Nhi là hoàng hậu của Chung Sơn, hơn nữa cực kỳ ân ái, Chung Sơn muốn Thiên Linh Nhi hạ mệnh lệnh gì, Thiên Linh Nhi còn không hạ sao? Căn bản không cần giả truyền, trước mắt chính là sự thật.

Ngăn cản Đế Huyền Sát?

– Vâng!

Thiên Thần Tử chỉ có thể ứng tiếng nói.

Cả đời cường điệu chính thống dòng chính Thiên gia, lúc này nếu không tuân lệnh gia chủ dòng chính, vậy chính là đi ngược lại ý niệm ban đầu, giờ phút này không thể không tuân.

Quay đầu, Thiên Thần Tử nhìn về phía Đế Huyền Sát!

Sau khi lục thần hợp thể, Thiên Thần Tử thực lực đại tăng, 11 tên Tổ Tiên cũng chưa chắc có thể ngăn cản được Thiên Thần Tử, giờ phút này thực lực của Thiên Thần Tử có thể nói là kinh thế hãi tục.

Mà Đế Huyền Sát lại là thượng cổ hung thần trở về.

Hai đại cường giả tuyệt thế mặt đối mặt. Nhất thời quái dị giằng co với nhau.