Q.4 - Chương 187: Thế giới tinh thần

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nhìn chén rượu đầy Hồng Loan Mê Vụ, Chung Sơn thản nhiên cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía Tề Thiên Hầu.

Theo lý thuyết, với ngạo khí của Tề Thiên Hầu, không có khả năng bỉ ổi đến trình độ này, nhưng hắn cố tình làm như vậy, xem ra chấp niệm đối với Thiên U thực sự rất sâu. Nhưng rất sâu thì làm sao? Rất sâu cũng không phải của ngươi.

Tề Thiên Hầu uống hết chén rượu kia đầu tiên, Thiên U không nghĩ đến Tề Thiên Hầu lại hạ dược trong rượu, bởi vậy cũng một hơi cạn sạch. A Đại, A Nhị càng không có lý do gì cự tuyệt. Về phần Viên Tâm, Viên Phi, rượu của bọn họ là thị nữa kia rót, tự nhiên không sợ.

– Đông Phương Hầu, làm sao không uống?

Tề Thiên Hầu nhìn chăm chăm Chung Sơn nói.

Thản nhiên cười, Chung Sơn uống một hơi cạn sạch!

Tất cả mọi người đã uống hết, Tề Thiên Hầu cười hài lòng.

– Được rồi, Cổ Lâm, có chuyện gì thì ngươi nói đi.

Thiên U công chúa nói.

– Được, nếu Thiên U ngươi đã mở miệng. Ta đây liền nói. Ta muốn ngươi làm nữ nhân của ta!

Tề Thiên Hầu thay đổi thái độ khách khí lúc trước, vô cùng bá đạo nói.

– Phù.

Thiên U công chúa đứng bật dậy nói:

– Cổ Lâm, ta đã nói rõ ràng với ngươi, ngươi và ta không có khả năng, ta cảm kích lời này của ngươi!

Nhìn thấy Thiên U công chúa đứng dậy, Cổ Lâm trừng mắt nói:

– Thiên U, ngươi vốn là thê tử của ta, làm nữ nhân của ta có cái gì không đúng? Tình huynh muội? Ha ha, chuyện cười, nữ nhân của Cổ Lâm ta làm sao có thể thành muội muội? Là bởi vì hắn?

– Chuyện đó không liên quan với Chung Sơn, việc của ta quyết định không quan hệ tới hắn!

Thiên U công chúa lập tức nói.

– Như vậy ta giết hắn, như thế nào?

Cổ Lâm bỗng nhiên lấy ra một cây côn Tử Kim Văn Long nói.

– NGươi dám!

Thiên U công chúa đột nhiên trừng mắt, nhanh chóng chắn ở trước người Chung Sơn.

Mà không kí trong đại điện bỗng nhiên trở nên vô cùng khẩn trương, Viên Phi, Viên Tâm đều đứng dậy, A Đại và A Nhị cũng mau đứng dậy.

Nhưng ngay khoảnh khắc khi Thiên U công chúa che chở ở trước người Chung Sơn, thân hình Thiên U công chúa nhoáng lên một cái, giống như muốn té ngã, trên mặt phiếm hồng.

A Đại, A Nhị đồng dạng, Hồng Loan Mê Vụ đã phát tác.

Thiên hạ đệ nhất **, cuối cùng đúng là thiên hạ đệ nhất.

Ba người muốn trừ độc, nhưng Viên Phi đột nhiên lẻn đến trước mặt A Đại, A Nhị mỗi người một chưởng, A Đại A Nhị nhanh chóng nghênh chưởng mà lên.

Ầm

Bốn chưởng tiếp xúc, không có lực phá hoại lớn. Nhưng lại có thể ngăn cản A Đại và Nhị trừ độc.

Thân hình của A Đại, A Nhị nhanh chóng lui về phía sau, viên Phi lại theo sát mà lên, ngăn cản hai người trừ độc.

Mà Viên Tâm lại lẻn đến trước mặt Chung Sơn, một cây côn trong tay chực chỉ Chung Sơn. Hơn nữa lấy tốc độ cực nhanh, đánh ra môt thủ ấn đối với Thiên U công chúa, phong ấn lực lượng củ Thiên U công chúa, ngăn cản Thiên U công chúa trừ độc.

– Ngươi, ngươi hạ dược ở trong rượu?

Thiên U công chúa vẻ mặt không tin nhìn chằm chằm Cổ Lâm.

Không nghĩ đến, thật sự không nghĩ đến, đây mà là đồng bọn, lại hạ dược đối với mình? Thất vọng, trong mắt của Thiên U công chúa lộ vẻ thất vọng.

– Hạ dược? Ha ha ha, là ngươi bức ta, là tên gia hỏa này bức ta, nếu ngươi còn ở bên người ta, ta sao có thể như thế? Thiên U, ngươi là của ta, ai cũng không đoạt được, thay đổi tâm của ngươi, ta biết không có khả năng, không chiếm được tâm của ngươi, ta cũng muốn chiếm lấy người(thân xác) của ngươi!

Cổ Lâm đột nhiên trở nên vô cùng kích động nói.

– Ngươi, ngươi trở nên thật đáng sợ.

Thiên U công chúa lui lui, lui đến bên cạnh Chung Sơn.

Hiện tại mọi người chính là cá trong chậu bởi vậy Cổ Lâm và Viên Phi đều không chú tới hành vi của Thiên U.

– Đáng sợ? Ta cũng không muốn như vậy, đây hết thảy đều là do hắn tạo thành, Chung Sơn nếu không phải hắn, ta sẽ như vậy? Hôm nay ta cho ngươi hai lựa chọn, nếu làm nữ nhân của ta, ta sẽ thả Chung Sơn, nếu không ta giết Chung Sơn, ngươi vẫn như cũ làm nữ nhân của ta!

Cổ Lâm hai mắt trở nên đỏ rực nói.

Phù.

Hồng Loan Mê Vụ dần dần phát tác, trên mặt Thiên U càng ngày càng ửng hồng.

Giết Chung Sơn? Thiên U công chúa ban đầu không tin, đột nhiên biến thành một loại oán hận, oán hận Cổ Lâm, oán hận thời gian kết bạn kia.

Quay đầu nhìn Chung Sơn, trong mắt Thiên U công chúa hiện lên vẻ thống khổ! Khó có thể lựa chọn, vô cùng khó có thể lựa chọn.

Côn của Viên Tâm trực chỉ Chung Sơn, chỉ cần Cổ Lâm ra lệnh một tiếng, chắc chắn đập nát Chung Sơn!

Chết? Thiên U công chúa làm sao có thể để Chung Sơn chết? Nhưng hiện tại dược lực càng ngày càng mạnh, Thiên U công chúa càng ngày càng khó kiên trì.

Mà lúc này, Chung Sơn trước mặt Thiên U công chúa lộ ra một tia mỉm cười, một bàn tay nhẹ nhàng bắt lấy tay phải của Thiên U công chúa.

– Hỗn xược.

Tề Thiên Hầu một tiếng tức giận nói, Viên Tâm giống như nhận được mệnh lệnh, côn trong tay ầm ầm đập về phía Chung Sơn.

Chung Sơn quay đầu, trong mắt lạnh lùng.

Ầm.

Trên người Chung Sơn chợt lóe kim quang, Viên Tâm ầm âm bay ngược ra, không chỉ Viên Tâm, y phục trên người Chung Sơn cũng ầm ầm nổ tung, bị một kiện cà sa trên người phản kích nứt vỡ.

Cửu phẩm pháp bảo, Tử Mộc Miên cà sa.

Mà Thiên U công chúa lúc này hai mắt dần trở nên thanh minh, dược lực của Hồng Loan Mê Vụ bị Chung Sơn lấy tay hút ra toàn bộ.

Lúc này, Cổ Lâm mới phát hiện không thích hợp, bởi vì từ đầu đến cuối Chung Sơn đều giống như không trúng độc?

– Cổ Lâm, từ hôm nay trở đi, ngươi và ta ân đoạn nghĩa tuyệt!

Thiên U công chúa tức giận nói.

Nói xong, kéo theo Chung Sơn lao ra đại điện!

– Khốn kiếp, Bách Viên đại trận!

Tề Thiên Hầu đột nhiên cả giận nói.

Vọt ra bên ngoài đại điện, A Đại, A Nhị phi thường không chịu nổi, hai mắt đỏ bừng, nhưng coi như thanh tỉnh. Nhưng so với Viên Phi kém hơn rất nhiều.

– A Đại, A Nhị lại đây.

Chung Sơn kêu lên.

A Đại, A Nhị như có phản xạ có điều kiện vọt tới trước mặt Chung Sơn, bảo vệ trước mặt Chung Sơn và Thiên U công chúa. Chung Sơn một tay dán lên lưng hai người, trong giây lát, ánh mắt hai người trở nê thanh minh.

Hai người khôi phục trên đầu tràn đầy mồ hôi lạnh.

Trốn!

Nhưng không còn kịp rồi, bởi vì sau tiếng kêu to của Cổ Lâm, bên ngoài đại điện đột niên xuất hiện trăm tên cự viên vây lại. Mỗi một con cự viên, chiều cao đều có khoảng bốn mươi thước, đứng ở một vị trí kỳ dị, trong tay cầm một cây đại côn chực chỉ Chung Sơn ở trung tâm, còn có Viên Tâm, Viên Phi và các tướng thị vệ bên ngoài Vạn Viên điện tham dự.

Thiên U công chúa, Chung Sơn, A Đại, A Nhị bị vây!

– Tề Thiên Hầu! Ngươi thật to gan, ngươi dám dĩ hạ phạm thượng?

Thiên U công chúa mở trừng hai mắt nói.

KHoảnh khắc khi Thiên U công chúa hô lên ba chữ ‘Tề Thiên Hầu’ kia, đã tuyên cáo Thiên U đã hoàn toàn chặt đứt tình bạn bè với Tề Thiên Hầu ngày xưa! Dĩ hạ phạm thượng, là đang cường điệu thân phận công chúa!

Cổ Lâm đi ra đại điện lắc đầu nói:

– Thiên U, các ngươi không đi được, ta cũng sẽ không cho ngươi đi! Hôm nay, Chung Sơn chắc chắn phải chết.

– Khiến ta phải chết, Chung Sơn nhìn Cổ Lâm lạnh giọng nói.

– Ta biết cà sa trên người ngươi là cửu phẩm pháp bảo. Nhưng cà sa cũng không phải vô địch!

Tề Thiên Hầu lạnh giọng nói, đồng thời Tử Kim Văn Long côn trong tay chống xuống mặt đất.

Ầm.

Toàn bộ sơn cốc đều lau động một trận.

Chung Sơn khẽ nhướng mày nhìn về phía Tử Kim Văn Long côn kia, giống như là cửu phẩm pháp bảo.

– Hôm nay liền xem cà sa của Kim Thiền lợi hại, hay là cây côn này của ta lợi hại!

Tề Thiên Hầu vừa múa trường côn vừa nói.

Mà ngay khi Tề Thiên Hầu chuẩn bị ra tay.

Đột nhiên, cánh tay Tề Thiên Hầu dừng lại.

Không chỉ Tề Thiên Hầu, tất cả mọi người hơi cứng lại. Bởi vì trong vòng vây của bách viên ban đầu chỉ có bốn người Thiên U, Chung Sơn, A Đại, A Nhị hiện tại đột nhiên nhiều thêm một người, một hồng y nữ tử!

Nữ tử này đến quá đột ngột, thế cho nên tất cả mọi người dường như không hề phát hiện mãi đến khi nàng xuất hiện.

– Ngươi là ai?

Tề Thiên Hầu nhướng mày hỏi.

– Tiêu Vong chi thê (vợ của Tiêu Vong), Kiếm Hồng!

Hồng y nữ tử bỗng nhiên nói.

– Kiếm Thần Cung? Kiếm Hồng?

Tề Thiên Hầu trừng mắt nói.

– Bách Viên đại trận khởi!

Tề Thiên Hầu lại môt lần nữa hét lớn.

Vù.

Một tiếng vang lên, Chung Sơn chỉ cảm thấy hoàn cảnh xung quanh trở nên trắng xóa không gì sánh được, bốn phía hết thảy biến mất, trở thành một mảnh trắng xóa, có, chỉ là bốn người, còn có Kiếm Hồng bỗng nhiên xuất hiện.

– Bách Viên đại trận là trăm tên đại viên thực lực Hợp Thể Kỳ lấy thần thức và pháp lực tạo thành một thế giới tinh thần đối quyết của Đại Huyền Vương và Nạp Lan Phiêu Huyết khi xưa.

Thiên U công chúa lập tức nói với Chung Sơn.

– Bách Viên đại trận, chính là đại trận này tru sát phu quân của ta?

Kiếm Hồng nhìn trời, hít sâu một hơi.

Trước mặt mọi người bỗng nhiều hơn một thân ảnh, Viên Tâm, trong tay Viên Tâm cầm Tử KimVăn Long côn của Tề Thiên Hầu, Lấy tốc độ cực nhanh đập về phía Kiếm Hồng.

Tay của Kiếm Hồng vừa động, một thanh hắc kiếm đâm về phía Tử Kim Văn Long côn.

Đinh.

Không gian trắng xóa bỗng nhiên xuất hiện vô số côn ảnh, mỗi một cái mang theo khí thức bạo lệ hùng mạnh đánh về phía Kiếm Hồng. Mà Kiếm Hồng, chỉ là một kiếm trước kia, một kiếm cũng chưa hề đụng tới, tru diệt toàn bộ côn ảnh xung quanh nàng, hơn mữa một kiếm đấm tới Tử Kim Văn Long côn.

Choang.

Kiếm côn va chạm một tiếng giòn tan vang lên, Viên Tâm băn ngược lại ngoài trăm mét, mà Kiếm Hồng chỉ lui lại một bước.

Kiếm Hồng ngăn cản lại công kích đối với mình, nhưng, bốn người khác đâu? Côn ảnh giống như chuyên môn tránh A Đại, A Nhị và Thiên U, trực tiếp đánh về phía Chung Sơn.

Bốn phương tám hướng, tất cả đều là côn ảnh, giống như hình thành một lĩnh vực, muốn đánh Chung Sơn hoàn toàn nát thịt.

Cáp ô.

Một tiếng quái dị kêu lên, côn ảnh khủng bố bỗng nhiên biến mất, cứ như vậy trống rống biến mất! A Đại, A Nhị và Thiên U đều cổ quái nhìn Chung Sơn, vừa rồi muốn cứu, nhưng côn ảnh vây bốn phía lại biến mất.

Biến mất, đã bị ăn bị căn thần thức Bát Cực Thiên Vĩ của Chung Sơn ăn rồi. Giờ phút này, Chung Sơn cảm thấy quỷ dị, giống như ở thế giới tinh thần này, Bát Cực Thiên Vĩ cũng có thể xuất thể! Bát Cực Thiên Vĩ xuất thể!

Thì ra đây chính là tinh thần đối quyết!