Q.9 - Chương 113: Chung Sơn hung uy

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hoàng Long đã bị Tư Mã Nguyên khống chế!

Hoàng Long là lực lượng tất cả cường giả hợp thành. Thân thể, lực lượng vô số cường giả mặc dù không bằng Cổ Tiên, nhưng mà số lượng lại cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Tư Mã Nguyên lộ ra tin tức này dẫn tới vô số cường giả, chính là vì giờ khắc này.

Hoàng Long cường thế vừa ra, Tư Mã Nguyên có đảm lượng tranh phong với bất kỳ kẻ nào.

Hoàng Long một trảo chụp tới Nhiên Đăng.

Một trảo vừa chụp ra, hư không giống như bị uốn nếp, từng đạo không gian bị uốn nếp lan ra xung quanh.

1 trảo khủng bố, dưới 1 trảo này, dường như mang theo Diệt Thiên Chi Uy, cho dù Cổ Tiên cũng có thể bị một trảo này chụp chết.

Nhiên Đăng biến sắc, vung tay đánh ra một chưởng, bầu trời lập tức xuất hiện vô số ánh sáng đỏ, ánh sáng đỏ thu liễm ở trước mặt Nhiên Đăng, theo một chưởng kia đánh tới long trảo.

Hoàng Long cao tới vạn trượng, to lớn vô cùng, Nhiên Đăng tuy rằng nhỏ bé, nhưng cũng điều động lực lượng thiên đạo.

– Oanh……………

Một tiếng nổ lớn vang lên, không trung phát ra từng đạo sóng khí cuồn cuộn, nơi không gian chấn động đi qua, tất cả đều bị biến thành bột mịn.

Hai chưởng này, dường như lực lượng ngang nhau vậy.

Mà mặt khác, Tử Tiêu Giáo chủ cũng quay sang phía Chung Sơn.

Hoàng vụ bao phủ, vốn Chung Sơn cũng phát ra phòng ngự, nhưng mà phòng ngự căn bản không ngăn được hoàng vụ này, hoàng vụ lập tức tiến vào thân thể Chung Sơn.

Chung Sơn cũng cảm giác được sự khủng bố của hoàng vụ, dường như muốn mạnh mẽ thay đổi thân thể mình vậy, thậm chí cải biến căn cốt mình, nhưng căn cốt của mình giống như ngọn núi vậy, mặc kệ bao nhiêu hoàng vụ cũng không thể làm nó nhúc nhích được, căn cốt không nhúc nhích được, thân thể Chung Sơn tự nhiên cũng không biến đổi chút nào.

Chung Sơn cũng là một trong bốn người không bị hoàng vụ hóa long.

Bát Cực Thiên Vĩ bị trọng thương, giờ phút này không thể điều động, chỉ có một mình Chung Sơn đối mặt với Cổ Tiên.

Tử Tiêu Giáo chủ nhìn Càn Khôn Đỉnh, lại nhìn Chung Sơn, diệt Chung Sơn, đây là chuyện nhất định phải làm.

Đối với Chung Sơn, Tử Tiêu Giáo chủ chụp ra hư không một cái.

– Oanh……….!

Bầu trời nổ vang một tiếng, một đạo lôi điện màu tím to mười trượng từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng tới Chung Sơn.

Đạo tử lôi này dường như ẩn chứa thiên oai diệt thế vậy, tới quá nhanh, đảo mắt đã vọt tới thân thể Chung Sơn.

– Bực!

Một tiếng nổ trầm đục vang lên. Tử lôi cường thế đột nhiên biến mất. Tử Tiêu Giáo chủ biến sắc. Một kích vừa rồi của mình nhìn như tùy tiện, nhưng mình cũng là Cổ Tiên a, Chung Sơn chỉ là một Thiên Tiên, cho dù không bị thương cũng không có khả năng nhẹ nhàng hóa giải được như vậy.

Hơn nữa, cho dù dùng Thế Giới chống đỡ, cũng không thể nào, thế giới của Thiên Tiên căn bản không chịu nổi tử lôi của mình.

– Lôi? Ta đã nói với ngươi rồi, ta cũng tu lôi! Chung Sơn cười nhạt nói.

Ung dung, thái độ của Chung Sơn nhìn qua chính là ung dung, cảm giác này khiến cho trong lòng Tử Tiêu Giáo chủ rất không thoải mái.

– Phải không! Tử Tiêu Giáo chủ lạnh lùng nói.

Khi nói chuyện, trong tay Tử Tiêu Giáo chủ bỗng nhiên xuất hiện một cái trường thương, trên trường thương tử lôi chớp động.

Tử Tiêu Giáo chủ dương tay, một đạo thương cương cường thế đâm tới Chung Sơn. Mà hoàn cảnh chung quanh cũng đột nhiên biến đổi.

Dường như trong nháy mắt xuất hiện ở một cái Lôi Trì vậy, bốn phương tám hướng đều là lôi điện khủng bố.

Thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ.

Thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ có pháp tắc của mình, tuy nhiên Chung Sơn cũng có Thần Giới của mình, Thần Giới áp bên ngoài thân thể, lập tức không còn bị pháp tắc thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ ảnh hưởng nữa.

Trường thương đâm tới, trong tay Chung Sơn lập tức xuất hiện một tấm đồ trắng.

Đế Vương Đồ mở ra, trong nháy mắt từ trắng biến thành đen, trường thương đâm vào, dường như đâm vào một cái tiểu thế giới vậy, không có một chút hiệu quả nào.

– Lôi bạo! Tử Tiêu Giáo chủ quát lạnh một tiếng.

Trong Lôi Trì phía dưới, vô tận lôi điện ầm ầm xông lên trời, trong nháy bao phủ Chung Sơn vào trong.

– Bạo……………

Tử Tiêu Giáo chủ hét lớn một tiếng.

Nhưng, Chung Sơn cũng không bị nổ tung như Tử Tiêu Giáo chủ nghĩ, mà đột nhiên như cái động không đáy, nhanh chóng hấp thu vô tận lôi điện.

Tử Tiêu Giáo chủ: “……..”

Lôi điện quá nhiều, như lốc xoáy đáy biển vậy, rất nhanh tiến vào trong thân thể Chung Sơn, hoặc là nói, bị Chung Sơn dẫn vào trong thần giới, cung cấp cho Thiên Phạt Nhãn hấp thu.

Lôi Trì lôi bạo quỷ dị bị Chung Sơn hóa giải.

Tử Tiêu Giáo chủ mày nhăn tít lại, nhưng vẫn kiêu ngạo nói: – Thân thể của ngươi đang hút lôi điện của ta? Được, ta cho ngươi hút, xem ta cho ngươi hút chết! Tử Tiêu Giáo chủ quát lạnh.

Theo một tiếng quát lạnh này, càng ngày càng nhiều lôi điện nhằm về phía trung tâm.

Một Cổ Tiên tích lũy cực kỳ kinh khủng, nhiều lôi điện như vậy phóng tới chỗ nào chỗ đó đều là tại nạn, hấp thu? Cho dù Tử Tiêu Giáo chủ cũng không nắm chắc hấp thu được, nhiều tử lôi như vậy tiến vào cơ thể Chung Sơn, còn không cho hắn hút chết mới lạ.

Nhưng Tử Tiêu Giáo chủ cũng không biết bí ẩn của Chung Sơn.

Thể chất Chung Sơn chính là lôi hệ thể chất, căn cốt lại trầm nặng như núi, rộng lớn như biển, mà Thần Giới lại vì lôi mà sinh, không sợ ngươi nhiều lôi, chỉ sợ ngươi không đủ lôi mà thôi.

Vô tận lôi điện lóng lánh nhằm về phía Chung Sơn, Chung Sơn giống như 1 cái động không đáy, làm thế nào cũng không thấy không chịu nổi.

Tử Tiêu Giáo chủ sắc mặt hơi biến.

Một lần hút này là hơn nửa canh giờ, sắc mặt Chung Sơn cũng lộ ra vẻ thống khổ, nhưng vẻ mặt này cũng là Chung Sơn giả vờ mà thôi.

Mỗi lần Tử Tiêu Giáo chủ tưởng Chung Sơn đến cực hạn rồi, Chung Sơn lại vẫn điên cuồng cắn nuốt.

Hắn đây là thân thể gì?

Một canh giờ, Tử Tiêu Giáo chủ sắc mặt âm trầm đáng sợ, Chung Sơn hắn là Thiên Tiên sao? Đến bây giờ còn chưa bị nổ chết?

Hút, Thiên Phạt Nhãn càng hút càng mạnh, Chung Sơn làm sao có thể nổ chết?

Lốc xoáy kinh khủng kia đè ép, Tử Tiêu Giáo chủ quỷ dị phát hiện, lôi điện trong Thế Giới của mình, giờ phút này đã thiếu gần một nửa, Lôi Trì khổng lồ chìm hạ xuống một nửa.

[CHARGE=3]

Tại sao có thể như vậy?

Trên trán Tử Tiêu Giáo chủ đổ mồ hôi lạnh, trường thương trong tay lại lần nữa căm hận đâm về phía Chung Sơn. Tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức Chung Sơn không thể phản ứng kịp.

Nhưng Đế Vương Đồ lại giống như có linh tính, mỗi lần đều tinh chuẩn che trước mặt Chung Sơn.

Đâm vào Đế Vương Đồ, giống như đâm vào tiểu thế giới, để cho Tử Tiêu Giáo chủ có cảm giác một quyền đánh lên bông vậy, rất không được tự nhiên.

Hơn một canh giờ, sắc mặt Tử Tiêu Giáo chủ có chút trắng bệch, bởi vì hắn phát hiện, tốc độ Chung Sơn hấp thu sấm sét chẳng những không yếu bớt, ngược lại càng ngày càng mạnh hơn.

– Vù……………

Hấp thu khủng bố, trăm sông đổ về biển. Dường như muốn rút hết lôi điện vậy. Hơn nữa, giờ khắc này cho dù Tử Tiêu Giáo chủ muốn dừng lại cũng rất khó dừng lại, bởi vì trên người Chung Sơn quỷ dị sinh ra một cỗ lực hút khổng lồ, mãnh liệt hấp thu vô tận lôi điện.

– Đồ hỗn trướng!

Tử Tiêu Giáo chủ rốt cuộc biết ý định của Chung Sơn.

Thân hình thoắt một cái, năm Tử Tiêu Giáo chủ giống nhau như đúc đột nhiên xuất hiện, ầm ầm cùng nhau đánh về phía Chung Sơn. Tử lôi hình chiếu, thần thông Tử Tiêu Giáo chủ tự nghĩ ra, tốc độ kia cực nhanh, Chung Sơn không trốn kịp.

Nhưng Chung Sơn cần trốn sao? Chiến đấu sinh tử, trốn chính là chết!

Năm Tử Tiêu hình chiếu vừa hiện ra, trong mắt Chung Sơn bạo phát hàn quang.

– Tử Tiêu Giáo chủ, ngươi đúng là không nhớ được dai.

Trước mặt Chung Sơn rồi đột nhiên xuất hiện một con mắt màu tím to lớn, một cái ánh mắt không có chút tình cảm nào.

Con mắt màu tím vừa mở, năm tử lôi hình chiếu ầm ầm nổ tung, tiếp đó hóa thành đại lượng lôi điện bị con mắt màu tím hấp thu đi.

Con mắt màu tím lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng mà sự cường đại của nó không thể nghi ngờ.

Ở trong nháy mắt đó, Tử Tiêu Giáo chủ thậm chí cảm giác được loại cảm giác thương sinh như con kiến vậy. Năm tử lôi hình chiếu căn bản còn chưa kịp phản ứng liền tự động nổ tung.

Sắc mặt Tử Tiêu Giáo chủ lại lần nữa tái nhợt, hiển nhiên sử dụng tử lôi hình chiếu tiêu hao vô cùng lớn.

– Đoạn! Tử Tiêu Giáo chủ hét lớn một tiếng.

Chấp nhận phản phệ, rốt cục cắt dứt tình thế Chung Sơn hấp thu sấm sét, đến lúc này, năng lực của Chung Sơn lại khiến cho Tử Tiêu Giáo chủ gặp phải ác mộng.

– Ngươi làm như thế nào? Tử Tiêu Giáo chủ khó tin nói.

Một tên Thiên Tiên, mà Thiên Tiên này còn đặt trước tầm mắt mình hơn 100 năm, hắn khi nào có loại năng lực này?

Chung Sơn cũng không trả lời Tử Tiêu Giáo chủ, mà lại thản nhiên nói: – Bây giờ đến phiên ta?

Trong lúc Chung Sơn mỉm cười, Đế Vương Đồ mở ra, vô tận sóng máu từ bên trong tuôn ra, trong sóng máu có vô số ác quỷ không ngừng hét thảm. Nhìn qua khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

Sóng máu đi qua, thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ lập tức trở nên âm u.

Một loại lực ăn mòn kinh khủng tiến vào trong óc Tử Tiêu Giáo chủ.

Dơ bẩn! Thứ dơ bẩn kinh khủng kia đang phá hư thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ?

Là Phiền Não Trọc, Phiền Não Trọc dẫn lên từ âm phủ.

… Tại bên ngoài chỉ còn lại Nhiên Đăng và Hoàng Long đang chiến đấu, hai phe chiến đấu bất phân thắng bại, nhưng đều cảm ứng về phương hướng Chung Sơn.

Chung Sơn và Tử Tiêu Giáo chủ cùng nhau biến mất.

Một Cổ Tiên đối phó một Thiên Tiên, làm sao cho tới bây giờ? Cho tới bây giờ còn chưa xong?

– Oanh…………!

Vô tận ánh sáng đỏ bỗng nhiên xông lên tận trời, Phiền Não Trọc đột nhiên tách ra vô số hoàng vụ, chảy xuống mặt đất, tràn ra vô số khí đỏ.

Trên không trung, Nhiên Đăng và Hoàng Long chiến đấu chợt dừng lại, cùng nhau kinh hãi nhìn về chiến trường kia.

Tử Tiêu Giáo chủ đối chiến Chung Sơn?

Từ thế giới của Tử Tiêu Giáo chủ đi ra, nhưng kết quả cũng không phải như hai người tưởng tượng.

Tử Tiêu Giáo chủ sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt vô cùng buồn bực. Tuy rằng không bị thương, nhưng tiêu hao quá nhiều.

Mà Chung Sơn lại là thái độ ung dung. Một tấm Đế Vương Đồ chặn ngang trước ngực, ngạo nghễ nhìn Tử Tiêu Giáo chủ.

Cũng là Tử Tiêu Giáo chủ xui xẻo, sau khi sử xuất các thủ đoạn, không ngờ mỗi một thủ đoạn đều bị Chung Sơn dễ dàng hóa giải.

Chung Sơn hạ xuống bên cạnh Càn Khôn Đỉnh, nhìn về phía Tử Tiêu Giáo chủ, còn có hai người Nhiên Đăng, Hoàng Long bỗng nhiên dừng chiến kia.

– Tử Tiêu Giáo chủ, Chung Sơn có thực lực Cổ Tiên? Hoàng Long ngưng trọng nói.

– Không có!

– Không có?

– Không có, chỉ là thủ đoạn của ta vừa vặn bị hắn khắc chế, ta đã quá khinh thường hắn! Tử Tiêu Giáo chủ buồn bực nói.

“……..”

– Bất kể như thế nào, ngươi đường đường là Cổ Tiên đều không làm gì được Chung Sơn. Chung Sơn này tuyệt đối không lưu được! Hoàng Long trầm giọng nói.

– Bần tăng cũng cho rằng Chung Sơn không lưu được! Nhiên Đăng giờ phút này quỷ dị cùng Hoàng Long đứng ở một chiến tuyến.

Tam đại cường giả tuyệt thế cùng nhau lạnh lùng nhìn Chung Sơn, thề hôm nay phải chém chết Chung Sơn.

Chung Sơn này tiềm lực quá đáng sợ, chỉ vẻn vẹn còn là Thiên Tiên đã có khả năng như thế, nếu như chờ hắn đến Đại Tiên, đến Cổ Tiên, vậy thì ai có thể thu thập hắn?

Hôm nay thù oán đã kết, không bằng lập tức chém giết.

Chung Sơn không chút sợ hãi, nhìn ba cường giả tuyệt thế này, trên mặt lộ ra một cỗ ngạo khí.

– Giết ta? Vậy phải xem các ngươi có khả năng kia hay không! Chung Sơn lạnh lùng nói.

Mà lúc này, Nhiên Đăng một chưởng ầm ầm chụp tới, giống như lúc đối phó Bát Cực Thiên Vĩ, một đạo ánh sáng đỏ kinh khủng quét tới, Hoàng Long cũng há mồm phun ra một ngụm long tức bắn về phía Chung Sơn, muốn dồn Chung Sơn vào chỗ chết.

Chung Sơn tay cầm Đế Vương Đồ, hai mắt nhắm lại, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc, mắt trái nhắm tịt, mắt phải mở ra.

Mắt bên phải vừa mở ra, đồng tử mắt bên phải đột nhiên biến thành màu xanh đậm. 1 cổ uy áp kinh khủng lập tức từ mắt bên phải lan ra bốn phía.

Hoàng vụ vừa rồi còn bốc lên, đột nhiên yên tĩnh, giống như bị hung quang con mắt này chấn nhiếp không dám chống cự vậy.

Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ tám, Hung Cát Song Đồng, mắt bên phải Hung Đồng. Hung Đồng tuyệt thế, mở!