Q.6 - Chương 18: đòn cuối cùng

Trường Sinh Bất Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chung tướng quân!

Chính nhất vương gật gật đầu.

– Chung sơn có chuyện muốn thỉnh giáo.

Chung sơn nói.

– Nói đi!

– Chung sơn có một người bạn,tên Nam phách thiên,cũng chính là thuộc hạ của ngài ngày trước,được phong là Sa trường huyết đồ phu.Nam phách thiên từng vì ngài chinh chiến sa trường.Quý vì hầu tước,lúc Cổ thần thông khai thiên lập địa là lúc ta thường thấy hắn ở doanh trại của ngài.Vì sao giờ không thấy hắn nữa?

Chung sơn hỏi.

Nam phách thiên,tính cách của Nam phách thiên,Chung sơn rất rõ,đợi việc đại sự tế bái Cổ thần thông,dựa vào tính cách ân oán rõ ràng của Cổ thần thông,nhất định sẽ tiến đến.Nhưng,vừa rồi,lúc Chung sơn đến,nhìn qua

Bốn phía quân,thấy quân đội mà Nam phách thiên là thủ lĩnh,nhưng lại thiếu Nam phách thiên.

Sa trường Huyết đồ phu,cũng là danh hiệu mà mấy năm nay Nam phách thiên xông pha chiến trận,mặc dù không vang vọng Thần châu như Chung sơn,nhưng Nam phách thiên sa trường hung hãn cũng khiến mọi người say sưa nhắc tới,thật là một tướng quân luôn giành thắng lợi.Từ lúc khai chiến tới nay,không bị nếm mùi thất bại,giống như một lưỡi đao,đưa đại quân đâm vào chiến trường,thẳng vào phía sau đảo,một thanh xuân thu đại đao,đã chém rất nhiều anh hào.

– Nam tướng quân?

Chính nhất vương khẽ nhíu mày nói.

– Làm sao?

Chung sơn hỏi.

– Lúc thánh thượng dùng đòn cuối cùng khi khai thiên lập địa là lúc mở ra cái khe,vô số người bị hút vào trong đó.Nam tướng quân liền đứng giữa cái khe đó,không may bị hút vào giữa cái khe đó,không có tín hiệu gì.

Chính nhất vương lắc đầu thở dài nói.

Cái khe trống ấy?Chung sơn nhíu mày.Chung sơn không ngi ngờ lời nói của Cổ chính nhất,bởi vì ở trường hợp như thế,hắn không thể nào nói dối được.Bị hút vào cái khe trống ấy?

Chung sơn tin rằng,Nam phách thiên không phải là người dễ dàng chết như vậy,chỉ có điều muốn gặp hắn không biết phải chờ tới ngày nào tháng nào.

– Đa tạ!

Chung sơn gật đầu.

– Vô phương,vậy mời Chung sơn tạm thời lưu lại,sau khi đợi tế thánh thượng xong,cùng thương lượng việc đại sự.

Cổ chính nhất cũng nói.

– Không được.Vừa rồi ta đã bái biệt đại la,không quấy rầy các vị nữa

.Chung sơn nói.

Nghe thấy những lời cố chấp của Chung sơn,Cổ chính nhất hai mắt trừng trừng lên.

– Một khi đã như vậy,vậy Thiên u lưu lại đi,phụ thân lâu lắm không cùng con ôn lại chuyện xưa,

Cổ chính nhất bỗng nhìn về phía Cổ thiên u nói.

Dù sao,Cổ chính nhất hay là nghĩa phụ của cổ thiên u lưu lại cổ thiên u cũng là có tình ý bên trong.

– Không được,từ sau khi phụ thân nuôi dưỡng Cổ thiên u,Thiên u tri ân báo đáp,mấy năm nay, thu nạp thiên hạ anh tài cho phụ thân,tìm kiếm ngàn thế thần bảo.Chưa từng bỏ cuộc,không cầu báo đáp,những cái này,cũng đủ còn ân tình này,thiên u giờ là nữ nhân của Chung sơn,giờ phút này,một lần cuối gọi phụ thân.

Cổ thiên u lắc đầu nói.

Cổ thiên u phải đoạn tuyệt với quan hệ cha con.Quan hệ ca con kéo dài tới nay,nguyên nhân chủ yếu là bởi vì cổ thần thông,ứng với yêu cầu của Cổ thần thông,Cổ chính nhất mới nhận cổ thiên u,mà cổ thiên u ngày trước lại cực kỳ để ý,cố gắng hết sức lực thu thập anh tài thiên hạ cho Cổ chính,có tể nói là dốc toàn lực báo đáp cổ chính nhất,nhưng ngày xưa lúc bị tề thiên hầu đổ oan là lúc cổ chin nhất không ngờ đã bỏ qua tình cha con.Lạnh lung nhìn,điều này làm hi vọng của Cổ thiên u lập tức tiêu tan,tình cha con cũng không còn sót lại chút gì.

– Giờ đây không ngờ lại muốn dùng mình để áp chế Chung sơn

Cổ thiên u lập tức tỏ thái độ

– Lần cuối gọi phụ thân cũng là lần đoạn tuyệt quan hệ cha con!

Nghe được lời nói của Cổ thiên u,Cổ chính nhất hai mắt đục ngầu,hai mắt lại lần nữa sáng lên,lắc đầu nói:

Phụ tử dù gì cũng là phụ tử,không ai có thể thay đổi được.

Cổ thiên u vừa nghe,trong mắt giận dữ.Cổ chính nhất muốn cưỡng ép giữ mình ở lại?Cái giọng điệu này rất rõ ràng.Con gái bất hiếu,cha rõ ràng là ép buộc.

Chung sơn bắt lấy cổ thiên u,kéo nàng về phía sau,tiến lên đây,chậm rãi đi đến trước mặt cổ chính nhất.

Khoảng cách giữa Chung sơn và Cổ chính nhất không đầy một thước.

Mọi người nhìn thấy động tác của Chung sơn,đều hơi ngạc nhiên,đây là gì?Khiêu khích cổ chính nhất?

Tam đại thái tử đều lộ vẻ tươi cười,Cổ chính nhất thách thức Chung sơn,hai người khiêu khích nhau?

Đây là chiến trường của Cổ chính nhất và Chung sơn.Một loại chiến trường của khí thế,ai nhúng tay vào cũng không tốt,mặc dù người mở miệng trước tiên là Huyễn đồ long cũng chỉ lẳng lặng nhìn, nhìn hai nhân vật kiêu hùng.

Chung sơn không chút khiếp đảm,đi đến trước mặt Cổ chính nhất,khẽ mỉm cười,thở sâu.

– Cổ chính nhất,Chung sơn ta muốn chạy,không ai có thể ngăn cản được!Ngươi cũng không ngăn được!

Chung sơn nói.

Bên trong khẩu khí ấy,chứa đầy sự chân thật đáng tin,rất mạnh mẽ.

Chung sơn phải đi,chính xác.Chỉ dựa vào Cổ chính nhất thì không ngăn được,bí mật của Chung sơn nhiều lắm,chỉ là Chung sơn không ra tay,có thi tiên sinh,cũng có thể bảo đảm Chung sơn toàn thân sẽ bị đẩy lui,dù sao,thi tiên sinh ở cực lạc niết bàn,đến thi thể Phật đà còn bị trộm đi,luyện chế thành cương thi,cũng tuyệt đối hùng mạnh.

Xa xa,mọi người chỉ nhìn thấy Chung sơn cười nìn Cổ chính nhất,nghĩ đến hai người nói chuyện với nhau hòa hợp,không hề biết hai người tranh hùng lại là uy hiếp lẫn nhau.

Giọng nói của Chung sơn làm mọi người hầu hết đều không nghe rõ,nhưng ba vị thái tử ở gần nhất và Huyễn đồ long lại nghe rất rõ ràng.

Bốn người đều ngạc nhiên,Chung sơn không ngờ dám uy hiếp cổ chính nhất?

Tam đại thái tử trong lòng hơi vui,đồng thời cùng chăm chú nhìn về hướng Cổ chính nhất,xem hắn định làm gì bây giờ.?

Phía sau,Huyễn đồ long trừng mắt,tức giận nhìn Chung sơn.

NHưng,đang lúc Huyễn đồ long giận dữ,Cổ chính nhất lại nhẹ nhàng cản lại,ngăn trở Huyễn đồ long.

Huyễn đồ long cũng lập tức không hề nhiều lời,.Nhìn thấy cảnh tượng như vậy,Chung sơn trong lòng cũng lo lắng,Cổ chính nhất quả là thủ đoạn,Huyễn đồ long cùng đế cực cảnh cường nhân,không ngờ nge theo lời hắn như thế?Cho dù cổ thần thông có truyền ngôi cho hắn,cũng không thể nghe lời như thế.Chỉ có thể nói rõ một chút,cố chính nhất giấu rất kỹ,rất kỹ,rất kỹ.

– Nếu thiên u không đồng ý ở lại,vậy không cần phải ép buộc nữa.

Cổ chính nhất lắc đầu cười nói.

Nge được những lời nói của Cổ chính nhất,hầu như tất cả mọi người chung quanh đều kinh ngạc,cảm giác không thấu được,dù sao,nếu quan sát bề ngoài,Cổ chính nhất đang chiếm ưu thế tuỵệt đối,bất kể là thực lực,thế lực,quân lực,đều có thể đè chết Chung sơn.Tại sao giờ đây lại từ bỏ cơ hội này?

Tất cả mọi người đều nhìn không thấu,đoán không ra.

Chung sơn cũng hơi nao núng,ánh mắt nhìn thẳng về phía Cổ chính nhất,con người này thật không đơn giản,không,và rất giống Cổ thần thông,quá giống.Cái khí phách này không phải ai cũng có được.Thảo nào Cổ thần thông chọn hắn.

Thấy Chung sơn sắp đi,Mặt khác tam đại thái tử cũng không ngăn cản nữa.

– Ừ!

Chung sơn gật đầu,lui ra ngoài.

– Thất tinh đường,Tử huân đến bái tế.

Đang lúc Chung sơn sắp rời đi với Cổ thiên u và Chung gia quân,một vị quan nữa lại hô to lên.

– Thất tinh đường tử huân?

Nghe thấy thế,cái tên đó,Chung sơn giât mình,Tử huân,là nàng?

Ánh mắt Chung sơn trở nên phức tạp,nhìn ra bên ngoài.Đúng lúc bặp ánh mắt của tử huân cũng nhìn.Chung sơn nhìn lại,ánh mắt không thay đổi,mà Tử huân,vừa nhìn thấy đã quay đi ngay.

Tử huân?Bái tế?

Đa số người ở đây đều không rõ về thân phận Tử huân.Nhưng tứ đại thái tử và Huyễn đồ long thì rõ.Tử huân kỳ tực là con gái ruột của Cổ thần thông,chỉ là chưa bao giờ nhận là phụ thân.Có điều giờ đây Cổ thần thông đã chết,Tử huân lại đến một cách bất ngờ,ánh mắt của Chung sơn và tử huân nhìn nhau trong chốc lát,không có ai thấy,tuy nhiên hai người giả bộ như không quen biết.

– Tử huân trưởng lão?

Chung sơn gật đầu kêu lên.

Mặc dù có duyên một đêm,nhung đối với việc này Chung sơn không phải kẻ ngốc mà nói ra.

– Ngươi đạt tới hoàng cực cảnh rồi à?

Tử huân trong mắt ánh lên sự ngạc nhiên.

Hoàng cực cảnh?Chung sơn cái cốt đó,nhưng nàng trước hết thấy được,từ ngày mốt cảnh giới đến tiên nhiên cảnh giới lại bởi vì Hồng loan lão ma,ngày thứ hai hai người đã có một đêm tình,thâm tình của tử huân đối với Chung sơn,thì trong ngoài đều đã được kiển chứng,

Cái cốt đó có thể đạt tới Hoàng cực cảnh ư?Hơn nữa còn nhanh như vậy?Còn không tới 100 năm?

Tử huân nói chuyện cũng không nhiệt tình cho lắm,nhưng cũng không được gọi là lãnh đạm,cái giọng điệu rất tự nhiên như thế,mọi người nghe đều thấy hơi sửng sốt,tất cả mọi người đều cảm nhận được một điều,Chung sơn và Tử huân cực kỳ quen thuộc,quen thuộc như một người bạn tốt,nhưng,lại không giống,cái vẻ này của Tủ huân giống như nàng đang là một thiếu nữ hoài xuân,thấy tình lang đang rong chơi cùng một nữ nhân khác.

Ghen,đúng là cản giác ghen tuông.

Chung sơn có Cổ thiên u, lại lén lút với Tử huân từ bao giờ??

Tứ đại tái tử đều không ngờ,nhìn về phía Chung sơn,tron mắt ánh lên sự khó hiểu,Tử huân đã đạt tới đế cực cảnh cường nhân,sao lại cấu kết cùng với Chung sơn được??

Dĩ nhiên,điều mà mọi người không biết đến là Tử huân sở dĩ có thể đạt tới Đế cực cảnh cũng bởi vì Chung sơn,đóa tiên khí hoan ồng của Chung sơn ngày trước.giống với Bảo nhi tiên nhân đưa cho Chung sơn đóa tiên khí hoa hồng.

– Cơ duyên hòa hợp!

Chung sơn gật đầu.

Tử huân cũng gật đầu,thoáng nhìn về phía Cổ thiên u,Liền đi đến phía trước,cầm lấy một bó nhang mà một người đưa cho,thắp cho Cổ thần thông một nén nhang.

Cổ thiên u nhìn tử huân,trong ánh mắt hiện lên vẻ hoài nghi,nhưng không hề nói gì,đứng ở phía sau Chung sơn,cùng Chung sơn đợi một lát.

Mà mặt khác tam đại thái tử,giây phút này lại nhìn về phía Cổ chính nhất bằng ánh mắt hoài nghi,hay là Cổ chính nhất biết Chung sơn và tử huân có điều gì bí mật?

Cổ chính nhất không giải thích gì,vẫn thường lui tới,đứng ở nơi đó,thản nhiên,làm cho người ta có cảm giác bí hiểm.